Tuyền Qua

Chương 32




Căn tin ở viện thiết kế thức ăn không tồi, Vu Nhất Xuyên bưng phần ăn, đột nhiên phía sau có người chụp vai hắn: “Nhất Xuyên, ta có lời muốn nói với ngươi.”

Vu Nhất Xuyên quay đầu lại, là Phương Lỗi, hắn gật đầu, bưng chén dĩa cùng hắn đi.

Hai người đi đến góc trồng trong căn tin ngồi xuống, Phương Lỗi rầu rĩ: “Nhất Xuyên, ta thực lo lắng, gần đây mỗi ngày đều ngủ không ngon.”

Vu Nhất Xuyên nhìn bốn phía một chút, xác định không có ai, lúc sau nói: “Như thế nào, kiếm tiền nhanh quá, ăn không tiêu?”

Tướng mạo Phương Lỗi thường thường bậc trung, hai mươi tám tuổi, hắn cúi đầu: “Ta cuối cùng cảm thấy được… cảm thấy được… số tiền này không …”

“Có sao? Chúng ta chính là thủ đoạn hợp pháp.” Vu Nhất Xuyên hơi nở nụ cười một chút: “Lá gan ngươi cũng nhỏ quá đi.”

Chuyện này phải nói thật lâu trước kia,thời điểm Vu Nhât Xuyên mới vào thực tập, trong viện bốn mươi tuổi ngoài chiếm đa số,ít người trẻ tuổi. Học tỷ Âu Dương Mẫn Tư của Vu Nhất Xuyên dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, khí chất xuất chúng, hấp dẫn không ít người theo đuổi. Phương Lỗi chính là một trong số đó, hơn nữa còn là một người si tình.

Nhưng Âu Dương Mẫn Tư không hề ý tứ với hắn, Phương Lỗi không hề quan tâm, ngược lại đã nghĩ cách khác. Hắn biết Vu Nhất Xuyên là học đệ Âu Dương Mẫn Tư,liền nghĩ cách tiếp cận Vu Nhất Xuyên: “Học tỷ ngươi.. nàng có người thích không?”

“Không rõ ràng lắm.” Vu Nhất Xuyên lúc ấy trả lời hắn như vậy.

“Ta thấy nàng cùng ngươi một chỗ, ngươi suất như vậy, có phải nàng có ý với ngươi hay không?”

“Làm sao có thể, hơn nữa ta có người thích rồi.” Vu Nhất Xuyên cười: “Nguyên lai ngươi có ý với Mẫn Tư, mắt ngươi thật tốt. Nhưng Mẫn Tư học tỷ yêu cầu rất cao, nàng học đại học bốn năm cũng chưa có bạn trai, ngươi muốn theo đuổi nàng, thật khó a.”

“Ngươi kể cho ta chuyện nàng hồi đại học đi, ta muốn biết tất cả chuyện liên quan đến nàng.”

Vu Nhất Xuyên cũng không từ chối hắn, đứt quãng nói cho hắn nghe một chút, Phương Lỗi là một người thành thực , càng nghe càng thích Âu Dương Mẫn Tư, cũng càng nghe càng tín nhiệm Vu Nhất Xuyên, vì thế hai nam nhân cứ như vậy thân nhau. Phương Lỗi là nhân viên chuyên nghiệp của viện thiết kế, luận kinh nghệm so với Vu Nhất Xuyên lão rất nhiều, tuổi cũng lớn hơn nhiều, lại cực kỳ bội phục Vu Nhất Xuyên, thường nói: “Anh bạn nhỏ a, ta mà là nữ nhân, ta nhất định thích ngươi.”

“Thôi đi, ngươi thật ghê tởm.”

“Ha hả, đáng tiếc ta là nam nhân, trong lòng chỉ có một mình Mẫn Tư. “Phương Lỗi cười khổ: “ Phải làm thế nào Mẫn Tư mới có thể thích ta a…”

Vu Nhất Xuyên suy nghĩ nói: “Học tỷ xinh đẹp như vậy, gia cảnh lại hảo, chính là ngươi, thành thật mà nói, ngươi cũng không phải suất ca, nhà ở nông thôn, điều kiện càng không thể so với học tỷ. Hiện tại cũng chưa mua nhà, điều này là quan trọng nhất cũng chưa có.”

“Ngươi không biết nhà bây giờ ít nhất là một vạn một mét vuông hay sao, mua cái nhà cũng hơn một trăm vạn, một tháng tiền lương còn không đến năm nghìn, còn phải gửi tiền về nhà, làm sao mua được.”

“Tiền là một vấn đề lớn, Phương Lỗi, nếu ta có cơ hội kiếm tiền, ngươi có muốn làm không?”

“Đương nhiên muốn!” Phương Lỗi nhãn tình sáng lên: “Nhất Xuyên, ta biết ngươi giao thiệp rộng rãi, ngươi kiếm tiền phải gấp ngàn vạn lần kia, đừng quên ta.”

“Kỳ thật ta có ý tưởng này.” Vu Nhất Xuyên cười cười: “Chỉ là đối với ngươi thì không tốt…”

Phương Lỗi nóng nảy: “Không có gì! Ta xem ngươi như bằng hữu, cái gì cũng nói cho ngươi biết, kết quả ngươi có cách phát tài không nói cho ta! Không nghĩa khí!”

Vu Nhất Xuyên suy nghĩ kỹ một hồi, quyết định nói: “Hảo, ta nói cho ngươi biết, nhưng ngươi không thể nói cho người thứ ba.”

“Ta thề!”

Vu Nhất Xuyên nhìn mặt bàn: “Ta tính đăng kí một công ty, làm thiết kế, ngươi muốn cùng làm hay không?”

Phương Lỗi là người đơn giản, lại cần tiền, hắn lập tức đáp ứng Vu Nhất Xuyên, hai người ăn khớp với nhau, Vu Nhất Xuyên lợi dụng quan hệ của viện thiết kế, Phương Lỗi trộm tư liệu trong viện, lại sửa chữa một tí, đem bán ra ngoài. Vu Nhất Xuyên chỉ cần lấy danh nghĩa công ty, sinh ý không cần phải lo.

Tiền tới quá nhanh, Phương Lỗi bắt đầu sợ hãi, hắn ngồi bên cạnh Vu Nhất Xuyên: “ Đúng vậy a, ngươi mắng ta nhát gan, ta thật sự sợ hãi a, lợi dụng tư liệu trong viện, điều tra ra là sẽ khai trừ, ta học nhiều năm như vậy mới được đi đến đây làm, ta không thể mất đi công tác a.”

Vu Nhất Xuyên từ từ ăn cơm, lãnh đạm nói: “Làm sao tra ra? Chúng ta không phải đem phương án thiết kế ban đầu sửa đổi một chút sao, không phải giống nhau hoàn toàn, đừng buồn lo vô cớ.”

“Phần chính điều giống nhau, tuy rằng mấy tháng qua kiếm được không ít, nhưng chuyện này chỉ cần bại lộ, chúng ta sẽ bị khai trừ. Tại ngành này cũng không sống được, ta mỗi ngày lo lắng hãi hùng, Nhất Xuyên, chúng ta dừng tay lại đi.”

“Tốt, ngươi dừng đi.” Vu Nhất Xuyên vừa ăn cơm: “Ta làm một mình cũng giống nhau ”

Phương Lỗi thật cẩn thận nói: “Ngươi sẽ không trách ta không có nghĩa khí?”

“Sẽ không. ” Vu Nhất Xuyên mỉm cười một chút: “Ngươi làm một ít cũng là làm, làm một vạn lần cũng là làm, chỉ cần ngươi phạm chính là phạm! Ngươi cho là bản chất có cái gì bất đồng sao?”

Phương Lỗi ngây ngẩn cả người, Vu Nhất Xuyên cúi đầu uống một hơi sữa: “Ngươi đã sợ hãi như vậy, lo kiếm tiền lương đi,mấy tháng này tiền ngươi kiếm cũng đủ mua một buồng vệ sinh, hảo hảo công tác để mua nhà,nhiều năm sau đi theo đuổi Mẫn Tư.”

Phương Lỗi ngơ ngác nhìn hắn uống sữa, nửa ngày mới nói: “Nhất Xuyên, ngươi đừng như vậy.”

“Ta như thế nào?” Vu Nhất Xuyên liếm sữa trên khóe miệng, bộ dáng của hắn nhìn qua giống sinh viên trong sáng đơn thuần.

Phương Lỗi suy nghĩ, hắn quay đầu lại nhìn Âu Dương Mẫn Tư ngồi góc bên kia căn tin, nữ nhân cùng nữ đồng sự khác cùng nhau ăn cơm nói giỡn, gương mặt xinh đẹp giống như phát ra hào quang, đó là nụ cười đáng để hắn trả giá.

“Ta tiếp tục làm với ngươi!” Phương Lỗi quay đầu quyết định: “Nhất Xuyên, giúp ta.”

“Ta không giúp được ngươi, tiền mới có thể giúp ngươi.” Vu Nhất Xuyên đẩy bàn ăn ra: “Ta ăn xong rồi.”

END 32.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.