Tuyền Qua

Chương 33




Vu Nhất Xuyên xong việc trở về trường đi học, sau khi học xong phải đi Nhất Trung đón Diệp Miêu, buổi tối Diệp Miêu còn có vãn tự học, Vu Nhất Xuyên ngồi ở trong xe chờ, bất tri bất giác liền ngủ, đến khi nghe được có người gõ cửa sổ.

Hắn mở to mắt, gặp đệ đệ cười tủm tỉm đứng ở ngoài cửa sổ, vội mở cửa cho Diệp Miêu vào: “Ta đang ngủ, làm ngươi ở bên ngoài chịu lạnh.”

“Không quan hệ, ca ca thật cực khổ. ” Diệp Miêu nắm tay Vu Nhất Xuyên: “Đến trường, đi làm, còn phải mở công ty,rất mệt mỏi?”

“Không có việc gì, anh của ngươi thân thể hảo.” Vu Nhất Xuyên hôn mặt đệ đệ.

Diệp Miêu tựa vào ngực Vu Nhất Xuyên: “Vừa rồi ta ở ngoài cửa sổ thấy ca ca ngồi trên xe mà có thể ngủ, trong lòng cảm thấy thật là khó chịu, ca ca, ta có thể giúp ngươi cái gì không?”

Vu Nhất Xuyên xoa tóc đệ đệ: “Ngươi hôn ta một chút thì tốt rồi.”

Diệp Miêu lập tức hôn lên mặt Vu Nhất Xuyên một cái, lại hôn một cái, tiếp theo ôm cổ hôn lên môi hắn.

Vu Nhất Xuyên kéo đệ đệ vào hôn sâu, gắn bó dây dưa, khi hai người buông ra đều thở hồng hộc.

“Miêu Miêu hôm nay hảo chủ động.” Vu Nhất Xuyên liếm liếm môi, phát động cơ xe: “Gần đây học tập thế nào?”

“Vẫn là như vậy.”Thành tích hắn vốn tốt lắm, nhưng sau khi phụ thân qua đời tinh thần sa sút,thời gian lâu kéo xuống không ít khóa, Nhất Trung cạnh tranh kịch liệt, hiện giờ thành tích Diệp Miêu chỉ có thể ở giữa lớp.

“Không có việc gì, ca ca nuôi ngươi.” Vu Nhất Xuyên lái xe: “Chúng ta thân một chút rồi về nhà, vẫn là thân thiết một chút rồi về nhà?”

Mặt Diệp Miêu không ngừng đỏ lên: “Nghe… nghe ca ca …” Nghĩ lại, lại sửa miệng: “Vẫn là về nhà, ca ca mệt mỏi.”

“Đau lòng anh của ngươi a, ” Vu Nhất Xuyên da mặt dày cười rộ lên: “Nếu thật tình thương ca ca, đợi lát nữa ngươi chủ động nga.”

Diệp Miêu lấy tay che miệng: “Không được nói nữa!”

Vu Nhất Xuyên dừng xe, hắn quay đầu một phen đem đệ đệ kéo vào trong lòng, cường ngạnh hôn lên,tay chui vào đồng phục Diệp Miêu.

“Ca… ca… ân…” Diệp miêu bị hắn hôn đến không thể thở.

“Thích nhất bộ dáng Miêu Miêu thẹn thùng ” Vu Nhất Xuyên một bên cởi áo một bên hôn môi, thuần thục nhanh nhẹn như hành văn liền mạch lưu loát.

Vì thế hai huynh đệ mấy giờ sau mới về đến nhà, Vu Nhất Xuyên ôm đệ đệ xuống xe: “Đang lo cái gì?”

“Lại… lại lộng ở bên trong…” Diệp Miêu đầu chôn ở trong lòng nhực ca ca, ngượng ngùng nâng lên.

“Nhịn không được, bên trong rất thư thái a.” Vu Nhất Xuyên nói những lời này mặt cũng mang theo vỗ về: “Đợi lát nữa ca ca tắm rửa cho ngươi a.”

“Mụ mụ ở nhà, không cần.” Diệp Miêu bị Vu Nhất Xuyên hoành ôm vào trong ngực, gió đêm dẫn theo hàn khí thổi vào người, nhưng vì ca ca ở bên cạnh một chút cũng không biết lạnh, hắn ngẩng đầu nhìn trời: “Ca, ánh trăng rất sáng.”

Vu Nhất Xuyên khóe miệng nhếch thành độ cung mỉm cười: “Ân, không sáng bằng mắt Miêu Miêu.”

Diệp Miêu vươn tay vỗ về mặt Vu Nhất Xuyên: “Ca ca, chúng ta sẽ vẫn như vậy sao?”

“Đương nhiên.” Vu Nhất Xuyên không cần(phải) nghĩ ngợi: “Ta đã sớm nói, ta sẽ bảo hộ ngươi, luôn luôn ở bên cạnh ngươi, ngươi cũng phải như vậy nga.”

“Đương nhiên rồi. ” Diệp Miêu cười nói: “Ta cả đời cũng không muốn cùng ca ca tách ra, cả đời đều phải cùng ca ca một chỗ.”

Hai người cười tựa đầu vào nhau, phía trên bầu trời đêm, một vầng trăng tròn.

—————————————————————————

Quan hệ làm ăn là phiền phức nhất, phải uống rượu,phải cười… Vu Nhất Xuyên giơ lên ly rượu: “Bạch Tổng,ly này tiểu đệ kính ngài.”

Bạch Tổng vỗ vỗ vai hắn: “Hiện tại không phải quán rượu, đừng kêu Bạch Tổng, kêu ta ca, ca thích người trẻ tuổi như ngươi.”

Đích xác không phải khách sạn hay quán rượu, mà là quầy bar, nhưng không phải cũng là uống rượu sao?Vu Nhất Xuyên tửu lượng không tồi,Phương Lỗi bên cạnh uống nhiều quá đã bất tỉnh nhân sự trên quầy bar, Vu Nhất Xuyên cố gắng duy trì thanh tỉnh: “Ta đây liền không khách khí gọi ngài là Bạch ca, sau này còn muốn Bạch ca chiếu cố nhiều hơn a!”

Âm nhạc đột nhiên thay đổi, nguyên bản âm nhạc sôi động đã không còn, sàn nhảy hình tròn hiện lên, hai cây ống tuýp chầm chậm xoay ra.

Vu Nhất Xuyên nâng cổ tay xem đồng hồ, đã muốn khuya. Ngọn đèn hôn ám hoàn toàn mất đi, chỉ còn đèn trên sàn nhảy, hai vũ công từ trong bóng tối đi lên, theo âm nhạc nhảy quanh ống túyp.

Vu Nhất Xuyên đối loại này hứng thú không lớn, nhàm chán nhìn xem, hắn cầm bình rượu, chỉ lo cùng Bạch Tổng nói chuyện: “Muốn hay không …”

Hắn chú ý tới ánh mắt Bạch tổng nhìn chằm chằm hai người trên sàn nhảy, hắn nhìn lên.

Hai vũ công trên sàn nhảy là một nam một nữ, nữ mặc áo màu đen quần ngắn không thể ngắn hơn, giày bó màu đen.Mà nam vũ công kia toàn thân màu đen bó sát., Vu Nhất Xuyên vẫn là lần đầu tiên thấy nam nhân khiêu ống túyp, hắn cảm thấy mới mẻ. Vòng nam vũ công dị thường tinh tế,vũ động linh hoạt, Vu Nhất Xuyên thậm chí cảm thấy được hắn thập phần xinh đẹp, ách, nếu cái từ này có thể lấy để hình dung nam nhân.

“Nữ nhân kia thật là …” Bạch Tổng ở một bên nói.

“Đúng vậy sao?” Lực chú ý của Vu Nhất Xuyên cũng không có đặt ở nữ vũ công, hắn nhìn chằm chằm nam nhân kia.

Nam vũ công thoạt nhìn bất quá mười bảy mười tám tuổi, vòng eo mềm mại như sóng phập phồng dán vào ống túyp, đầu của hắn nhộm màu vàng nhạt, tóc dài đến bả vai bị mồ hôi ướt nhẹp, dán tại trên cổ thon dài trắng nõn gợi cảm khác thường, hắn vươn đầu lưỡi liếm ống tuýp, không ngừng làm ra hành động ám chỉ, mị nhãn như tơ, phía dưới sàn âm thanh tán thưởng vang lên.

Vu Nhất Xuyên phát giác thân thể của mình có phản ứng.

Sau khi biểu diễn chấm dứt,Bạch Tổng lập tức đi qua, Vu Nhất Xuyên sợ hắn uống nhiều gây sự, cũng chạy nhanh qua.

Bạch Tổng đi đến nữ vũ công kia: “Ngươi nhảy thật đẹp, vinh hạnh mời ngươi uống một ly rượu?”

Bên cạnh có một trung niên nam nhân cũng đi qua, giơ một ly rượu đưa cho nam vũ công: “Thật tuyệt vời! Ly này mời ngươi.”

Nam vũ công toàn thân mồ hôi, hắn không nói một tiếng tiếp nhận, ngửa đầu uống hết.

Trung niên nam nhân lập tức vỗ tay, lại lấy một ly rượu qua: “Thật sảng khoái!Ly này cũng mời ngươi!”

Nam vũ công thoạt nhìn tửu lượng không tốt lắm, uống một ly rượu cũng có chút lay động, mà hắn không cự tuyệt, tiếp nhận ly rượu kia, toàn bộ uống vào.

Trung niên nam nhân vừa lòng lấy tiền ra, nhét tại vòng eo mãnh khảnh của nam vũ công, tay sờ soạng một phen: “Một nam nhân, học nữ nhân khiêu ống tuýp, ha ha, thật sự là người có chí a.”

“Cám ơn ông chủ.” Nam vũ công giống như không có nghe ra ý tứ trêu cợt, chỉ không hề biểu cảm nói tạ ơn, cúi chào bước đi.

Vu Nhất Xuyên đi theo phía sau hắn.

Đi vào hậu trường, hắn ngay cả Bạch tổng cũng không chú ý nữa.

Trước phòng hóa trang nam vũ công rốt cục quay đầu lại: “Tiên sinh, ngươi có chuyện gì?”

Vu Nhất Xuyên trầm mặc nhìn nam hài trẻ tuổi có khuôn mặt mỏi mệt.

Mặt nam hài không biểu tình,nói: “Tiên sinh muốn mời ta uống rượu, thỉnh lấy tiền boa đến.”

Vu Nhất Xuyên ngừng một chút, lắc đầu: “Tại sao ngươi ở nơi này?”

Nam hài xoay người: “Ngươi nhận sai người.”

Hắn đi về phía trước, Vu Nhất Xuyên ở phía sau kêu lên: “Ngươi là Kiều Tử Lam, sẽ không sai.”

END 33.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.