Tia nắng sớm mai lấp lánh.
Lại sắp đến chương trình học của Thẩm Tú, bất kể là Nhiếp Ly hay vẫn là Đỗ Trạch, Lục Phiêu đều cảm thấy chương trình học của Thẩm Tú chẳng thú vị tí gì cả.
Mỗi ngày đều ở trên bục giảng nhải nhải. Thẩm Tú rõ ràng dạy cho đủ số, lúc giảng bài chỉ toàn kể chuyện nhàm chán giữa một đám quý tộc, căn bản chẳng truyền được tí tri thức gì cả.
Hơn nữa cứ đến chương trình học của Thẩm Tú, 3 người Nhiếp Ly lại sẽ đứng ở phía sau.
Sắp tới giờ học, một đám học sinh đang tốp năm tốp 3 nói chuyện phiếm.
Diệp Tử Vân cũng không có ngăn cách mình ra khỏi đám học sinh, rất nhanh nàng cùng nhiều nữ sinh khác tạo thành một mảnh.
Thẩm Việt thì ngạo nghễ mà ngồi ở một bên, với thân phận và địa vị của hắn thực là khinh thường đi chung với đám đồng học ở trong lớp.
Nếu như không phải có Diệp Tử Vân ở đây, 100% hắn sẽ không ở trong cái lớp này.
Hai tháng sau sẽ có một lần khảo thí, bất kể hắn hay Diệp Tử Vân khẳng định sẽ tiến vào lớp Yêu Linh Sư sơ cấp rồi.
Thẩm Việt nhìn thoáng qua Nhiếp Ly đang đứng ở phía sau, trên mặt xuất hiện dáng cười châm chọc nói:
- "Trong 2 tháng tăng lên Thanh Đồng Nhất Tinh, loại người củi mục như ngươi nghĩ rằng làm được sao, vậy mặt trời thật sự sẽ mọc từ đằng Tây a!"
Nhiếp Ly cùng Đỗ Trạch, Lục Phiêu ở phía sau trò chuyện, trừ 3 người, còn có mấy đệ tử bình dân khác cũng cùng 3 người Nhiếp Ly quan hệ rất tốt.
Bởi vì Nhiếp Ly có tương đối nhiều chủ ý, thỉnh thoảng lại chỉ điểm tu luyện cho người khác, vì vậy hắn dường như trở thành tên cầm đầu trong một nhóm. Đến Đỗ Trạch có uy trọng trong những đệ tử bình dân kia cũng cam tâm tình nguyện nghe lời Nhiếp Ly đấy!
Mới chỉ ngắn ngủn mấy ngày thời gian Nhiếp Ly đã mang theo hai người bọn hắn bán lời hơn 1 vạn 6 ngàn Yêu Linh Tệ, đây là điều Đỗ Trạch không thể tưởng tượng được. Đỗ Trạch phi thường tín nhiệm cùng bội phục Nhiếp Ly, hắn cảm thấy Nhiếp Ly rất có năng lực.
- "Nhiếp Ly, bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?"
Đỗ Trạch hỏi, bởi vì Nhiếp Ly từng nói thời gian tiếp theo bọn hắn không săn giết Giác Dương nữa, vậy hẳn là làm điều gì khác?
- "Đợi tan học mấy người sẽ biết!"
Nhiếp Ly cười thần bí nói, hắn đã có ý tưởng mới, bước đầu tiên là mua một ít Linh Hồn Thủy Tinh, khảo thí thuộc tính thiên phú của bọn hắn, tranh thủ thời gian bắt đầu tu luyện.
Giữa Nhiếp Ly cùng Thẩm Tú còn có đổ ước, muốn hắn trong 2 tháng đạt tới cấp bậc Thanh Đồng Nhất tinh!
Ngoại trừ tu luyện của bản thân, ánh mắt Nhiếp Ly còn nhìn về phía xa xa, Diệp Tử Vân bên trong một đám nữ hài tử như hạc giữa bầy gà. Phải như thế nào mới tiếp cận được Diệp Tử Vân đây?
Lại làm như nào để Diệp Tử Vân thích mình?
Ngay lúc Nhiếp Ly có chút thất thần hoảng hốt thì Tiếu Ngưng Nhi ngồi ngay hàng phía trước đứng lên, cất bước đi tới chỗ Nhiếp Ly.
Tiếu Ngưng Nhi là một nữ hài duy nhất có thể đọ độ ưu tú cùng xinh đẹp với Diệp Tử Vân, hành động của 2 nàng sẽ gây ra sự chú ý của mọi người trong lớp.
Diệp Tử Vân có tính tình bình thản ôn nhu, có rất nhiều nữ hài bình dân cùng nữ hài thế gia đều muốn làm bằng hữu của Diệp Tử Vân. Còn Tiếu Ngưng Nhi tính cách trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, là một băng sơn mỹ nhân khó gần.
Đến nữ hài cũng không thể làm quen chứ chưa nói đến đám nam hài.
Chẳng lẽ Nhiếp Ly trêu chọc vào Tiếu Ngưng Nhi?
- "Nhiếp Ly muốn thảm rồi!"
Nhìn theo bóng lưng Tiếu Ngưng Nhi, cả đám đệ tử thế gia cười hì hì thảo luận, theo bọn hắn thì Tiếu Ngưng Nhi chủ động đi tìm Nhiếp Ly chắc chắn sẽ không có sự tình tốt gì cả, đoán không chừng nàng muốn tìm tên họ Nhiếp kia phiền toái.
Bằng không mà nói, một băng sơn mỹ nhân như Tiếu Ngưng Nhi sẽ phát sinh chuyện gì đó với tên cặn bã như Nhiếp Ly hay sao?
Nếu thật sự phát sinh chuyện dư vậy, chắc chắn mặt trời lặn xuống hướng đông rồi.
Tu vi của Tiếu Ngưng Nhi đã sắp tiếp cận đến cảnh giới Thanh Đồng Nhất Tinh rồi, nếu có xung đột gì đó bị đánh thành đầu heo chắc chắn là Nhiếp Ly xui xẻo kia!
Đám đệ tử thế gia kia đang đợi xem kịch vui, trong đám bọn họ không ít tên ưa thích Tiếu Ngưng Nhi. Dù sao Tiếu Ngưng nhi cũng là siêu cấp mỹ nữ chẳng kém hơn Diệp Tử Vân chút nào.
Hôm nay Tiếu Ngưng Nhi cố ý mặc váy dài viền tơ hình ô vuông, tóc nàng đen như mực dán ở sau lưng, cổ tay trắng nõn, bên trên có đeo một đôi vòng tay xinh đẹp, trông thật xinh đẹp triệu người luyến.
Bình thường Tiếu Ngưng Nhi đều mặc áo khoác bó sát người, để dễ dàng tu luyện hơn, bất quá với áo khoác bó sát người lại càng tạo ra một hương vị đặc biệt của riêng nàng.
Nhưng hôm nay rõ ràng cách ăn mặc lại tỉ mỉ trải truốt hơn, xinh đẹp hơn thường ngày vài phần, thu hút ánh mắt bao người không thể rời đi.
Cách ăn mặc tỉ mỉ như vậy, đây chính là lần đầu tiên của Ngưng Nhi rồi.
Nhiếp Ly cùng Đỗ Trạch, Lục Phiêu vẫn còn trò chuyện, Tiếu Ngưng Nhi đã chạy tới bên cạnh bàn Nhiếp Ly.
Tiếu Ngưng Nhi dường như có một loại khí tức đặc biệt, nàng vừa đi tới đây thì Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu đã khẩn trương đứng lên. Bình thường Tiểu Ngưng Nhi luôn lạnh như băng đấy, luôn xa cách người khác đấy, không cho ai tiếp cận mình cả. Hai người bọn hắn đều lo lắng nhìn Nhiếp Ly
Tiếu Ngưng Nhi nhìn Nhiếp Ly, Nhiếp Ly đang tùy ý ngồi trên mặt ghế, ánh mắt thi thoảng lại nhìn về Diệp Tử Vân ở nơi xa. Điều này không khỏi làm Tiếu Ngưng Nhi có vài phần nhụt chí. Trong mắt Nhiếp Ly hình như chỉ có một mình Diệp Tử Vân, dường như chưa bao giờ Nhiếp Ly chú ý đến sự hiện hữu của nàng.
Sau đêm qua, được Nhiếp Ly xoa bóp một lúc thì thân thể Tiếu Ngưng Nhi đã khá hơn rất nhiều, giấc ngủ của nàng đêm qua cũng trôi qua trong hương vị đặc biệt ngọt ngào.
Sáng sớm vừa đến, Tiếu Ngưng Nhi vội vàng đến Đồ Thư quán ý muốn tìm được xuất sứ của Đạo Dẫn Chi Thuật, nhưng nàng phát hiện Đồ Thư quán ghi chép về Đạo Dẫn Chi Thuật vô cùng thô sơ, chỉ ghi đó là bí kỹ của đế quốc Phong Tuyết lưu truyền xuống mà thôi.
Trừ điều đó ra, việc Nhiếp Ly sửa đổi công pháp tu luyện Linh Hồn lực của nàng, cũng vô cùng cao thâm. Nàng đã sớm tu luyện nửa canh giờ rồi, Yêu linh lực liền tăng trưởng 2 điểm, hiệu quả còn rõ hơn tu luyện cả ngày.
Hiện giờ hình ảnh Nhiếp Ly trong nội tâm Ngưng Nhi là vô cùng thần bí và cường đại.
Hơn nữa khiến Tiếu Ngưng Nhi cao ngạo chính là nàng biết sự tài hoa của Nhiếp Ly! Nàng nghĩ những tên trong lớp vẫn luôn cười nhạo Nhiếp Ly là một đám vô tri!
Tiếu Ngưng Nhi đứng ở bên cạnh bàn Nhiếp Ly, lặng yên nhìn Nhiếp Ly đang nói nói cười cười.
Mấy tên thế gia tử vẫn đang nghị luận.
- "Các ngươi cảm thấy Tiếu Ngưng Nhi sẽ giáo huấn Nhiếp Ly như nào?"
- "Yêu Linh lực Nhiếp Ly chỉ có năm, đoán chừng sẽ bị ném ra khỏi phòng học!"
- "Hặc hặc, tiểu tử Nhiếp Ly này không biết trời cao đất rộng, đắc tội Thẩm Tú Đạo sư đã không nói đến rồi, rõ ràng lại chọc thêm Tiếu Ngưng Nhi, hắn nhất định sẽ rất thảm đấy!"
Đến cả Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu cũng là khẩn trương nhìn Tiếu Ngưng Nhi, bọn hắn không biết thiên chi kiều nữ như Tiếu Ngưng Nhi đột nhiên đi xuống chỗ bọn hắn làm gì.
Trong lòng 2 người thầm mắng cái tên trời đánh Nhiếp Ly này, chuyên đi gây chuyện thị phi a!
Nếu như Tiếu Ngưng Nhi muốn đánh Nhiếp Ly, bọn hắn nhất đị sẽ xông vào giúp, nhưng 3 người bọn họ cộng lại cũng không bì kịp Tiếu Ngưng Nhi Yêu Linh Sư đạt tới 78 a!~
Tiếu Ngưng Nhi lập tức sẽ đến cảnh giới Thanh đồng Nhất tinh trở thành Yêu Linh Sư chính thức rồi!
Lúc này bất kể là Diệp Tử Vân hay đám người Thẩm Việt đều đưa ánh mắt nhìn xang.
Diệp Tử Vân cũng có chút nghi hoặc, không biết Nhiếp Ly ở chỗ nào gây với Tiếu Ngưng Nhi. Chẳng lẽ Nhiếp Ly đùa giỡn Tiếu Ngưng Nhi rồi hả? Nếu như Nhiếp Ly hắn dê xồm như vậy thật đúng là nên bị giáo huấn một trận!
Ánh mắt mọi người đều tràn đầy nghi hoặc.
Nhìn thấy Tiếu Ngưng Nhi thanh tú động lòng người đứng bên cạnh bàn mình, Nhiếp Ly có vài phần ngoài ý muốn, ngẩng đầu hỏi:
- "Có chuyện gì không?"
Dưới loại trường hợp dư này, Nhiếp Ly thậm chí không biết xưng hô với Tiếu Ngưng Nhi như nào? Hắn nghĩ đến chuyện hôm qua đến giờ vẫn còn vài phần lúng túng.
Sau khi tiếp xúc với Ngưng Nhi, Nhiếp Ly phát hiện nàng không giống biểu hiện lạnh lùng cao ngạo ở bên ngoài. Thật ra nội tậm Tiếu Ngưng Nhi là một cô gái ôn nhu, một thiếu nữ đáng yêu!
Tay phải Tiếu Ngưng Nhi khẽ đông, lấy ra một túi giấy từ Không gian giới cài trên ngón tay, ôn nhu nói:
- "Đây là bữa sáng ta làm, không biết khẩu vị ngươi thích là gì, ta làm nhiều hơn mấy phần."
Tiếu Ngưng Nhi rất ôn nhu đặt túi giấy lên trên mặt bàn.
Wtf? Xảy ra chuyện gì vậy? Động đất à?
Toàn bộ phòng học lập tức lâm vào trong yên tĩnh, liền một cây châm rơi trên mặt đất đều có thể nghe thấy, tất cả mọi người đều cho rằng mình nghe lầm.
Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu há hốc mồm, ngây ngốc mà nhìn một màn này, quả thực đã tắc một quả trứng gà trong họng bọn hắ rồi, bọn hắn thật sự không thể tin vào hai mắt của mình.
Tiếu Ngưng Nhi nói như thế nào cũng là một trong hai đại nữ thần, coi như phóng mắt toàn bộ Thánh Lan Học Viện, chỉ sợ cũng bài danh mười thứ hạng đầu hoa hậu giảng đường cấp mỹ nữ.
Hơn nữa Tiếu Ngưng Nhi bình thường có chút lạnh như băng đấy, có chút người ngoài chớ lại gần đấy, nhưng mà hôm nay bọn hắn nhìn thấy cái gì đây?
Tiếu Ngưng Nhi rõ ràng làm bữa sáng cho Nhiếp Ly, hơn nữa còn là mấy phần liền?!!!
Mặt trời mọc từ hướng Tây rồi à? Điều này có thật không vậy? Tất cả mọi người như bị sét đánh cháy tóc rồi.
- "Ta nhất định đang mộng du, ta phải về nhà đi ngủ tiếp đây!"
Một đệ tử lầm bầm nói.
- "Hí!"
Có mấy đệ tử khác lại cho rằng mình đang nằm mơ, bấm véo tát vô má chính mình, nhưng mà đau đớn rõ ràng nói cho bọn hắn biết đây không phải là mơ!
- "Có điều gì đó không phù hợp lẽ thường a!"
Mấy tên đệ tử thế gia khóc thét, bọn hắn không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây, hôm nay Tiếu Ngưng Nhi rõ ràng ăn mặc toát ra một cỗ ôn nhu, đã khiến bọn hắn khó thể tin rồi. Bọn hắn tưởng rằng nữ thần Ngưng Nhi nhất định đến tìm phiền toái cho Nhiếp Ly, không một ai có thể ngờ nàng lại đến mang bữa sáng cho tên họ Nhiếp kia???
Nếu như Tiếu Ngưng Nhi đưa bữa sáng cho bọn hắn, coi như là cho heo ăn bọn hắn cũng vui vẻ chịu đựng a!
Tiếu Ngưng Nhi có rất ít bạn nữ giới, còn với nam hài thì chẳng thèm để ý tới, duy chỉ có phài vần kính trọng tên phế vật Nhiếp Ly, nhưng mà rõ ràng còn hạ xuống tư thái mà làm bữa sáng cho Nhiếp Ly, điều này... điều này... cũng quá con mẹ nó hư cấu đi!
Chẳng lẽ là do Nhiếp Ly chống đối lại đạo sư Thẩm Tú, rồi bị phạt đứng hả? Nếu dư vậy thì dù có bị phạt đứng vài năm bọn hắn cũng phải chống đối đạo sư Thẩm Tú a!
Mọi người nghĩ nhiều còn Tiếu Ngưng Nhi không có nghĩ nhiều như vậy, nàng chỉ là muốn cảm tạ thoáng một cái với Nhiếp Ly mà thôi, nàng không quan tâm những người khác thấy nàng thế nào, dù sao trước giờ nàng đều làm theo ý mình.
Tiếu Ngưng Nhi không hề để ý cái nhìn của người khác, những người kia cười nhạo, khinh bỉ Nhiếp Ly, là vì bọn chúng không có não nên chẳng hề biết, sớm muộn có một ngày bọn hắn sẽ phát hiện mình có mắt không nhìn thấy Kim khảm Ngọc!
Trên thế giới này, chỉ có một mình nàng biết Nhiếp Ly tài hoa!
Lúc này, đến cả Diệp Tử Vân cùng Thẩm Việt cũng như lọt vào sương mù, khó có thể tin, xảy ra chuyện này là điều bọn họ không thể đoán ra.
"Đến cùng xảy ra chuyện quái gì vậy?" Thẩm Việt trầm mặt, Tiếu Ngưng Nhi Thiên chi kiều nữ như vậy sao lại vừa ý đồ bỏ đi như Nhiếp Ly, còn chủ động lấy lòng?
Còn Diệp Tử Vân lại sinh ra hiếu kỳ thật sâu với Nhiếp Ly. Khi còn bé Diệp Tử Vân cùng Tiếu Ngưng Nhi từng là bạn bè tốt, về sau gia tộc Tiếu Ngưng Nhi càng ngày càng xuống dốc, hai người bởi vì nguyên nhân gia tộc, liền không có kết giao qua lại rồi.
Nhưng mà càng ngày Diệp Tử Vân càng nhận ra, mình không còn có một bằng hữu nào thật lòng nữa, cho nên Diệp Tử Vân càng ngày càng hoài niệm thời gian lúc trước chơi đùa cùng Tiếu Ngưng Nhi, lúc biết Tiếu Ngưng Nhi nhập học vào Thánh Lan Học Viện, Diệp Tử Vân liền bảo phụ thân của mình an bài nàng tiến vào Thánh Lan Học Viện.
Bởi vì Tiếu Ngưng Nhi, Diệp Tử Vân bắt đầu chú ý đến Nhiếp Ly, đến cùng là nguyên nhân gì mà khiến Tiếu Ngưng Nhi lại có thể biết chủ động theo đuổi Nhiếp Ly kia, một nam hài không thể lập nên thành tích gì? Thật là khiến người ta nghĩ mãi mà không ra, cử động của Tiếu Ngưng Nhi chẳng biết có hàm xúc ý tứ gì?
- "Ta có thể ngồi xuống cùng chỗ ăn sao?"
Tiếu Ngưng Nhi nhìn Nhiếp Ly, lại nhìn qua Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu, hỏi.
Ánh mắt Đỗ Trạch, Lục Phiêu quay ngoắt một cái nhìn Nhiếp Ly. Tuy rằng trong lòng bọn hắn không dám có bất luận tơ tưởng gì với Tiếu Ngưng Nhi, nhưng mà có một mỹ nữ như Tiếu Ngưng Nhi ngồi ở bên cạnh, vẫn là phi thường đẹp mặt đấy.
Nhiếp Ly trầm mặc một lát, gật đầu nói:
- "Được!"
Không biết vì cái gì, nhìn ngắm Tiếu Ngưng Nhi, Nhiếp Ly lại nghĩ đến hình ảnh kiều diễm đêm qua, dáng người mềm mại không xương của Ngưng Nhi cùng da thị trắng nõn nà kia vẫn khiến trong lòng hắn vẫn có vài phần lúng túng.
Tiếu Ngưng Nhi mang bữa sáng ra, bên trong đủ loại bánh ngọt tinh xảo, nhìn thôi cũng đủ thèm thuồng rồi, mùi thơm tươi mát tòa ra từ nó dường như phiêu đãng khắp nơi trong phòng học...
"Đỗ Trạch, Lục Phiêu, 2 người cũng cùng một chỗ ăn đi!" Tiếu Ngưng Nhi nhìn về phía Đỗ Trạch cùng Lục Phiêu nói ra.
'Nữ Thần' Tiếu Ngưng Nhi rõ ràng gọi tên bọn hắn, được sủng ái không khỏi lo sợ a. Từ trước đến giờ vẫn nói nữ thần Ngưng Nhi trong trẻo nhưng lạnh lùng, cơ mà theo như hiện tại thì nàng không hề khó tiếp xúc như trong truyền thuyết a.
- "Ta đây liền mượn nhờ quang hoa của Nhiếp Ly a!"
Lục Phiêu cười hắc hắc, cầm cái bánh ngọt bắt đầu ăn, mồm phình cả lên, lẩm bẩm nói:
- "Ăn ngon!"
Chứng kiến bộ dáng của Lục Phiêu, Đỗ Trạch có chút bó tay rồi.
Tiếu Ngưng Nhi không khỏi cười một tiếng, mà rõ ràng nàng cười càng tươi đẹp động lòng người hơn, khiến bao đồng học trong lớp ngốc trệ mất vài giây, bọn hắn rất ít khi thấy Tiếu Ngưng Nhi tươi cười, dường như toàn bộ thế giới đều ảm đạm khi nữ thần cười:x
Còn Nhiếp Ly, trong nội tâm lại thở dài, kiếp trước hắn cùng Diệp Tử Vân cùng một chỗ cùng sinh cùng tử, đã trải qua quá nhiều, cho nên Tiếu Ngưng Nhi đối với hắn... sẽ chỉ là bằng hữu mà thôi.