Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Chương 59




Ninh Hòa cứ thế mà đã trải qua vài ngày, tuy là Giản Thiếu cũng giúp Ninh Hòa thông suốt chút ít nhưng cũng không thể một phát liền thay đổi được. Lúc Ninh Hòa rửa mặt lại phát hiện bản thân có một nhúm tóc bạc. Sờ một chút, Ninh Hòa trong lòng âm thầm mắng Bán Thanh Minh, người này thật sự là trời sinh để tra tấn hắn.

Thời gian thực sự lợi hại.

Thế gian vạn vật, có cái gì địch nổi thời gian trôi.

Vật đổi sao dời, nhật nguyệt thiên biến.



Nhìn tên trò chơi “Vận Mệnh”

…thật sự rất có ý nghĩa…

Chuyện của hắn và Thanh Minh phải chăng cũng là một loại mệnh



Ninh Hòa không nghĩ ra, cũng không rõ, gãi đầu, tạm gác lại đã, ngáp dài, thượng trò chơi.

Hôm nay ở tuyến nhiều người, Ninh Hòa cũng không khiến cho ai chú ý, thẳng đến hắn ở bang hội kênh rít gào một tiếng: “Hồ Hán Tam ta đã trở về!”

Người đầu tiên phát hiện hắn là Tinh Hận, bất quá lại thốt ra: “Mau tới mau tới, Hán Tam tiến tổ!”

“……” Hán Tam ngươi muội a.

Cũng không biết những người đó đang làm cái gì, Ninh Hòa đi vào sau liền nhìn đến đội ngũ đều tập trung ở thành thị trung ương, Ninh Hòa hồi tưởng, đây hình như là cửa vào củaphụ bản bang hội.

“A, hôm nay là ngày khai bản sao?”

Phụ bản bang hộikỳ thật cùng các phụ bản bình thường cũng không có gì khác biệt, bất quá là dựa theo độ cao thấp của giá trị cống hiến bang hội, phụ bản mới đưa ra Nguyệt Thạch – đây là đạo cụ để mở ra phụ bản bang hội.

Cho nên, bang hội Thiên Thu Nguyệt khi có được Nguyệt Thạch, trong 1 tháng sẽ được mở 8 lần phụ bản, chia đều xuống dưới cũng chính là một vòng hai lần, hơn phân nửa thời gian đều bố trí vào buổi chiều cuối tuần, thời điểm nhân số đông đủ nhất.

Sao lại là hôm nay?

Ninh Hòa đang cảm thấy kỳ quái, Tinh Hận đã mật cho hắn: “Có chuyện cứ thảo luận ở kênh đội ngũ, đừng qua kênh bang hội.”

“Vì sao?” Ninh Hòa ngạc nhiên, nhìn lại mới thấy hôm nay kênh bang hội thật sự rất yên tĩnh, ngày trước luôn rất náo nhiệt, nhưng từ nãy đến giờ một người cũng không thấy đâu.

Nhưng Tinh Hận cũng không công phu đánh chữ giải thích cho Ninh Hòa, nói: “Ngươi trước lại đây, cửa phụ bản cũng sắp mở, sau 1p liền đóng lại, vào xong ta sẽ nói chuyện sau.”

Ninh Hòa chân tốc cũng coi như mau, ở thời điểm còn 15s cửa sẽ đóng cũng thành công lọt qua, nhưng khi tiến vào nhìn đám người đang im lặng, cảm thấy có chỗ không đúng, cũng không thể nói rõ ràng với ai, gặp được đội của Tinh Hận liền vội chạy qua, thuận tiện đến NPC mua dược thủy.

Cửa phụ bản đóng lại, người bên ngoài cũng không thể vào nữa, quái bên trong bắt đầu xuất hiện. Tất cả bang nhân đều hướng đến cửa thứ nhất.

Cửa đầu tiên cũng bình thường, chỉ xuất hiện một ítthủ vệ, cấp bậc không cao, mọi người đối phó cũng không có khó khăn. Thủ vệ xuất hiện 3 lượt, đánh xong có thể mở ra cơ quan trong phòng, thẳng tiến cửa t2.

Cửa t2 phân 3 đường, mỗi một bên đi một hướng khác nhau. Ninh Hòa đi theo đội của Tinh Hận đến đường bên phải, gặp phảiphản hồi quái. Loại quái này huyết lượng không cao nhưng trên người lại có phản xạ thương tổn. Cho nên để đối phó với loại quái này thường là các pháp sư cùng mục sư, pháp sư sử dụng quần công công kích còn mục sư đi theo trị liệu.

Đây cũng là nhóm mà các sắc lang thường muốn đi cùng, bởi vì mục sư trong bang không nhiều, mà đa phần đều là các cô nương. Thế nhưng hôm nay thật khác thường, bởi vì những người này ngay cả một câu phàn nàn hay kêu gào như thông thường cũng không có.

Ninh Hòa thật sự rất thắc mắc nhưng mấy ngày vừa rồi hắn đều không có login, như thế nào bang nhân đều thay đổi, từ thích nói nhảm trở nên im lặng, chẳng lẽ là sắp tận thế?

Sau khi xử lý xong đám phản hồi quái, toàn đội mới dám thở hổn hển một hồi, Tinh Hận đã muốn ngao ngào kêu lên: “Ai ui…nghẹn chết ta…vừa rồi đến thở mạnh một cái cũng không dám.”

“Ngươi có thể lựa chọn tắt voice.” Ninh Hòa nói, “Bất quá các người rốt cục làm sao vậy?”

Một mục sư tên Mị Nguyệt Tinh Thần ngồi xổm bên cạnh Ninh Hòa, bất đắc dĩ nói: “Mấy ngày nay Tịch Thập ngươi không có lên, không biết bang hội gần đây đều là áp khí thấp.”

“A, ngươi nói coi…hỏi thế gian tình là gì…ai…” Tinh Hận lại một tiếng thở dài, nhưng Ninh Hòa cũng chưa có rõ ràng nên vụng trộm hỏi Mị Nguyệt, “Ca ca ngươi coi trọng cô nương nhà ai?”

“Phi, hắn sao có thể làm ca ca ta, hiển nhiên ta mới là tỷ tỷ của hắn.” Mị Nguyệt Tinh Thần hung tợn nói, cũng chán ghét lại cách Tinh Hận xa một ít, quay qua nói với Ninh Hòa: “Ngươi cũng biết Nhã Hà không có đi tụ hội, Tiểu An Tử mất hứng chạy tới chất vất người ta. Ngươi cũng biết tính tình hắn, gặp ai mà không rống, sau đó, kết quả thế nào, ngươi tự hiểu.”

Mở ra danh sách bang hội không thấy có tên Nhã Hà, Ninh Hòa mới hiểu chuyện đã phát sinh. Tuy thời điểm nhìn thấy Chùy Tử nói chuyện cùng Thanh Minh là sẽ lui bang nhưng sau Ninh Hòa lại quên mất chuyện này, cũng không có ngờ chỉ mới vài ngày Chùy Tử đã thật sự lui nick Nhã Hà. Đối với hắn, lui thì lui, không phải chuyện to tát. Nhưng đối với An Lạc, đây thật sự là một chuyện nghiêm trọng.

Cho nên tính tình An Lạc gần đây lại càng thêm tệ, suốt mấy ngày không tổ chức hoạt động, cũng không nói chuyện với ai, hàng ngày login cũng không biết đang làm gì, ai gọi cũng không đáp.

“Hôm nay An Lạc lại như phát cuồng, xoát phụ bản bang hội đã đến lần thứ 5 rồi.”

“……”

Này đó là nói, Ninh Hòa đã bỏ lỡ 4 lần trước sao, thật là tổn thất biết bao nhiêu a. Ninh Hòa trong lòng rít gào, thảo nê mã trong lòng chạy như điên, hận không thể cho thời gian đảo ngược lại lần đầu tiên đi bản sao.

Thời điểm ngồi chờ phản hồi quái đợt 2, Tinh Hận ngồi xổm bên Ninh Hòa nói: “Đại tỷ, ngươi nói chúng ta có nên giúp đỡ một chút, khuyên nhủ Tiểu An Tử.”

“Khuyên như thế nào? Ngươi dám nói một câu, còn không bị hắn phế đi.” Mị Nguyệt Tinh Thần nhắc nhở nói, bên cạnh vài cô nương cũng là liên tục gật đầu tỏ vẻ đồng ý, nếu là người bên ngoài còn có thể khuyên, nhưng duy nhất Tiểu An Tử là không thể khuyên.

Nghe bọn họ nghị luận, Ninh Hòa có điểm hiểu được lời nói ngày đó của Bán Thanh Minh. Nếu là lấy quan hệ của hắn cùng Giản Thiếu, Giản Thiếu khuyên hắn vài câu không là vấn đề, còn hắn cùng An Lạc không thân thiết, vẫn là không tiện nhúng tay vào chuyện của người khác, đây cũng không phải là sợ chống đối bang chủ, mà là loại chuyện này, thật sự không biết nên nói thế nào.

Tất cả ăn ý cùng nhau thở dài, Ninh Hòa cũng hỏi bọn hắn: “Gần đây, trò chơi thế nào, có phát sinh chuyện gì không?”

“Có thể có chuyện gì, gần đây Gia Cáp Lạc Tư Thành hòa bình đến phát chán a.”

“Này không phải rất tốt sao.”

“Tốt cái gì a, chúng ta trước kia cách 2 ngày sẽ bang chiến một lần, hiện tại đột nhiên yên bình như vậy, rất không quen.”

Này một đám đều là phần tử hiếu chiến a.

Ninh Hòa nhìn danh sách bạn tốt, Chùy Tử có ở tuyến nhưng Bán Thanh Minh thì không. Hắn kỳ thật cũng muốn hỏi một chút xem Thanh Minh đi đâu, nhưng bang nhân bên mình chắc sẽ không biết, nghĩ một lúc, cũng là không nên hỏi.

Nhưng ở kênh đội ngũ đột nhiên có một pháp sư tên Dora Dora nói: “Tịch Thập, nghe Tinh Hận nói mấy hôm trước ngươi đi H thị, có phải hay không là đi tìm Bán Thanh Minh?”

“Sao lại đoán như thế?” Ninh Hòa kinh ngạc một chút.

Dora Dora nói: “Sao lại không, ngươi vài ngày không login, Bán Thanh Minh cũng vài ngày không login, cả 2 bên bang hội đều đoán hai người các ngươi có phải hay không là bỏ trốn cùng nhau.”

“…” Này tuyệt đối là hủ nữ. Cái quan trọng hơn là Thanh Minh mấy ngày nay cũng không có login? Ninh Hòa vốn cảm thấy nếu cả 2 cùng login sẽ rất xấu hổ, không biết nên nói sao, nhưng kết quả hắn cũng không có login, thật khiến Ninh Hòa có chút mất mát.

Ring ring…ring ring… Tiếng chuông ngoài cửa vang lên, cùng lúc đội hắn cũng vừa sát xong quái đợt 2, Ninh Hòa liền nhắn với mọi người một câu: “Ta đi ra mở cửa một chút, lập tức sẽ quay lại.”



Thế giới này thực có rất nhiều chuyện giống như duyên phận, giống như vừa mới nhắc đến đối phương, ngay phút này lại thấy người ở ngay trước mặt mình, thật khiến Ninh Hòa cảm thấy kinh ngạc, hay có thể nói là khiếp sợ.

“Ngươi như thế nào lại ở chỗ này?” Ninh Hòa có điểm phản ứng, hôm nay không phải cuối tuần, người này hôm sau còn phải đi làm, vì cái gì sẽ xuất hiện ở đây, cùng với, hắn bên người còn có một cái hành lý thật lớn.

Bán Thanh Minh cười đến sáng lạn, nói: “Tống Thời, ta không có nhà để về.”

_______________

*phát cuồng*~ aaaaaa… anh được lắm Bán Thanh Minh

cố gắng nha ~ tui ủng hộ hết lòng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.