Sau chấm hỏi Dĩ Phụ Chi Danh thấy hắn không có đáp lời, tưởng hắn thật sự gặp phiền toái, nên tự mình truyền tống lại đây.
Dĩ Phụ Chi Danh đột nhiên xuất hiện bên người Ninh Hòa, hơn nữa đã chuẩn bị tinh thần chiến đấu, nhưng sau lại phát hiện nơi này một mảnh yên tĩnh. Tuy có âm thanh của những người khác nhưng những người này lui tới cũng không có cái gì dị thường. Này làm sao giống như gặp gỡ phiền toái, căn bản là Ninh Hòa đứng ở chỗ này ngẩn người đi.
Sau khi sử dụng phù ngạch(vật phẩm giúp truyền tống khẩn cấp)mới phát hiện cửa truyền tống cách đó không xa, Dĩ Phụ Chi Danh xúc động, vì cái gì mà hắn lại đi lãng phí như vậy!!!
Ninh Hòa vì thấy hắn đột nhiên xuất hiện mà ngạc nhiên, hướng người bên cạnh hỏi: “Sư phụ, sao ngươi lại tới đây?”
Đây vốn nên là câu của Dĩ Phụ hỏi Ninh Hòa mới đúng, hắn sau khi nhìn màn hình liền đánh hai chữ: “Ngốc tử.”
“……” Ninh Hòa không có gì để phản bác, được rồi, hắn thật là ở đây ngẩn người.
Nhìn Ninh Hòa đứng trước mặt NPC, Dĩ Phụ Chi Danh đại khái hiểu được hắn định làm nhiệm “Phía sau vinh quang”, mới hỏi: “Cần hỗ trợ sao?”
“Nhiệm vụ này……có thể hỗ trợ sao?”
“Không thể”, Ninh Hòa nhìn hai chữ này mà nghiến răng nghiến lợi, nếu biết không thể hỗ trợ, kia hỏi có cái gì ý nghĩa. Ninh Hòa cũng chỉ có thể khoát tay nói: “Quên đi, ta đã nghiên cứu qua diễn đàn, chắc hẳn là không có vấn đề.” Nói xong, hắn liền hướng cửa trấn chạy tới.
Nhiệm vụ này Ninh Hòa lúc trước kỳ thật cũng làm qua, chính là làm sớm hơn người khác, cũng không có những người khác tổng kết kinh nghiệm, vì thế hắn thực tự nhiên thất bại ở vòng thứ 5. Thiên Nhai so với hắn mất hai ngày làm nhiệm vụ, tiếp nhận kinh nghiệm hắn đưa lại mà thành công, mà nhiệm vụ cuối cùng thưởng cho cư nhiên là năm điểm thuộc tính, điều này làm cho Ninh Hòa hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Ngoạn gia mỗi lần thăng 1 cấp có thể đạt được 5 điểm thuộc tính, bất quá hệ thống tân thủ thôn tự dựa theo các chức nghiệp mà phân phối điểm cho thuộc tính. Một nhiệm vụ đạt được năm điểm thuộc tính, thật đúng là một ưu thế. Sau khi Thiên nhai post bài lên diễn đàn cũng tạo thành một trào lưu. Nhưng nhiệm vụ này cũng khiến không ít người ôm hận, số người chịu đi làm nhiệm vụ này hầu như không còn ai. Dù sao điểm thuộc tính này nọ, có thể dựa vào trang bị bổ sung.
NPC tuyên bố nhiệm vụ “Phía sau vinh quang” là Bố Lan Đặc, từng là vệ binh của Vương quốc, sau mấy năm chinh chiến, trở về là lúc quốc gia đã diệt vong. Truyền thuyết về quốc gia được thiên thần chiếu cố trở nên giàu có rồi gặp tai họa, cuối cùng là biến thành một cánh đồng hoang vu, Y Qua La này là thôn trấn lân cận, vì hẻo lánh nên mới tránh được tai họa, cuối cùng trở thành nhân chứng duy nhất cho cuộc diệt vong kia. Bố Lan Đặc xem như là người sống sót, sau khi quốc gia diệt vong liền ẩn cư ở Y Qua La. Nhiệm cụ của hắn không có liên quan đến quốc gia kia, chỉ là cầu ngoạn gia hỗ trợ tìm kiếm tung tích năm vị chiến hữu cũ.
Ninh Hòa lúc trước chỉ tìm được di vật của 4 vị chiến hữu, di vật thứ năm vô ý bị quái phá hủy, vì thế nhiệm vụ mới thất bại. Tuy thế, Ninh Hòa vẫn được Bố Lan Đặc thưởng cho một ít phần thưởng, nhưng so với Thiên Nhai thì vẫn quá là khác biệt.
Ninh Hòa không quay đầu liền hướng về phía địa điểm nhiệm vụmà đi, chạy được một lúc, hắn mới giật mình phát hiện Dĩ Phụ Chi Danh vẫn đi theo phía sau hắn. Ninh Hòa đương nhiên biết đây chỉ là công năng của hệ thống, chỉ cần không gặp phải chướng ngại vật, vẫn có thể tự theo sau mục tiêu, tên lười này hiển nhiên sẽ không tự mình thao túng nhân vật đi theo phía sau Ninh Hòa.
Ninh Hòa dừng động tác, tự hỏi làm thế nào để cự tuyệt Dĩ Phụ Chi Danh theo đuôi, lại thấy Dĩ Phụ Chi Danh ở trong kênh phát ra một chuỗi chỉ dẫn, theo sau còn nói thêm: “Ngươi có thể tham khảo một chút cái này.”
Nhìn lướt qua, Ninh Hòa cảm thấy có chút quen mắt, phát hiện ra đây chính là chỉ dẫn của Thiên Nhai. Ninh Hòa nhất thời hoảng hốt, thật không ngờ lại trùng hợp như vậy.
Ninh Hòa lại từng bước một hướng tới mục tiêu. Hắn hiện tại là cấp 66, thông qua 1 nhiệm vụ cũng được thưởng cho một tọa kỵ, là bạch mã cấp 40. Thú cưỡi này chẳng những màu lông thoạt nhìn bẩn bẩn, tốc độ & sức chịu đựng cũng kém, chạy một đoạn đường liền thở hồng hộc cần nghỉ ngơi.(ạch =”= hệ thống cũng không đến nỗi keo kiệt thế chứ)Ninh Hòa rõ ràng nhớ rõ chính mình trước đây cũng làm nhiệm vụ, cũng được thưởng cho bạch mã, tuy rằng thuộc tính bình thường nhưng so với hiện tại vẫn khá hơn rất nhiều.
Xem ra vận khí của hắn thật không tốt, hy vọng chuyện này không kéo dài đến lúc hắn đi nhận phần thưởng của hệ thống.
Tốc độ chân của Ninh Hòa quá chậm, Dĩ Phụ cũng nhìn đến sốt ruột, một lúc sau liền nói: “Ngươi lại đây.” Tuy không biết đối phương định làm gì nhưng Ninh Hòa vẫn ngoan ngoãn đi đến, Dĩ Phụ cũng liền gọi ra tọa kỵ
Cùng là bạch mã nhưng phong thái hoàn toàn khác, màu lông tinh tế, ánh mắt sắc bén, nhìn qua đã thấy là một hảo mã.
Sau liền cấp Ninh Hòa một thỉnh cầu cùng ngồi tọa kỵ. Bởi vì vóc dáng pháp sư nhỏ gầy, nhìn qua như là được Dĩ Phụ ôm vào ngực. Ninh Hòa nuốt nước miếng, tuy hắn biết có thể cùng ngồi tọa kỵ nhưng hắn cùng Thiên Nhai đều là nam hào, ngồi chung cũng rất bình thường, như thế nào đến nữ hào lại có bộ dáng như vậy.
Hắn không hề nghĩ bản thân là một nam nhi lại có ngày… Bất quá quên đi, dù sao cũng chỉ là trò chơi.
Có Dĩ Phụ đảm đương việc đi lại, Ninh Hòa cũng đỡ phiền toái, tuy trên bản đồ có hiển thị đường đi, tọa độ nhưng Ninh Hòa luôn có thói quen đi theo đường thẳng ngắn nhất, tránh không được nhiều khi rơi vào sông hoặc hang quái. Dĩ Phụ rất nhanh đem hắn đến mục tiêu thứ nhất.
Tuy Ninh Hòa biết năm vị chiến hữu này đều đã chết trận, tại đây chỉ còn lại một ít di vật hoặc phần mộ nhưng nhiệm vụ vẫn có chỉ dẫn. Ninh Hòa vẫn là dựa theo từng bước để thăm dò, thăm dò ở đây là thông qua hỏi thăm NPC để hỏi xem những người đó đã từng đi qua địa phương nào hoặc bạn bè của người đó. Ninh Hòa hồi trước cũng là từng bước tìm kiếm trong biển rộng mênh mông, sớm không nhớ rõ cụ thể từ đâu biết được tin tức. Hắn hít sâu một hơi, xem ra vẫn là bắt đầu lại vậy.
Nhưng có người luôn cho hắn thấy hành động ngoài dự đoán.
Hai người sau khi xuống ngựa, Dĩ Phụ Chi Danh liền nói: “Đi theo ta.”