Võng Du Chi Phi Thường Đạo

Quyển 1 - Chương 20




Không phải đâu, Tuyết Sinh đau khổ nhăn lại khuôn mặt nhỏ nhắn, nói: “Đại nhân, ngài đại nhân đại lượng thả ta đi, ta đây miếu nhỏ không chứa nổi tôn đại Bồ Tát như ngài a.” đem Quỷ Điệp làm sủng vật? Cậu cũng không phải chán sống.

Quỷ Điệp dựng thẳng lên một ngón tay thon dài để ở trước mặt cậu lắc lắc, phe phẩy, cười gian nói: “Thỉnh nghe cho rõ ràng, ta nói chính xác là ‘ta muốn làm sủng vật của ngươi’, ngươi không có tư cách cự tuyệt!”

“Bằng cái gì?” Tuyết Sinh nhảy dựng lên, “có sủng vật nào bá đạo như ngươi vậy không?” tạo phản mà!

Quỷ Điệp cười đắc ý nói: “Nếu ngươi có thể đánh thắng ta, ta đây sẽ không làm sủng vật của ngươi, ngươi có thể không? (Tuyết Sinh ủy ủy khuất khuất lắc đầu) nếu không thể, hừ, ta sẽ không thể không làm!”

Hắn mới vừa nói xong, lại đột nhiên kéo tay phải Tuyết Sinh, ở ngón trỏ dùng sức cắn xuống một cái!

“A, đau quá,” Tuyết Sinh hô to, “ngươi làm cái gì?”

Quỷ Điệp không để ý tới cậu, cầm lấy ngón tay đang nhỏ máu của cậu ấn lên trán của mình, thần sắc ngưng trọng chậm rãi thì thầm: “Ma thần ở trên, Quỷ Điệp nguyện hầu hạ Thiên Thu Tuyết làm chủ nhân, lấy máu lập thệ, nếu như làm trái, nguyện chịu thiên tru.”

Quỷ Điệp mới vừa niệm xong thệ ngôn, chỗ dính máu Tuyết Sinh trên trán hắn liền xuất hiện một hoa văn hắc sắc giống 1 cánh hoa, đồng thời trên khung nhân vật của Tuyết Sinh cũng xuất hiện 1 lan sủng vật, ngay sau đó hệ thống cũng vang lên giúp vui, đinh một tiếng “Chúc mừng ngài có được siêu cấp sủng vật Ma Giới Quỷ Điệp, bởi vì ngài là người ngoạn gia đầu tiên trong <> có được sủng vật, hệ thống thưởng cho ngài Thông Linh Giới Chỉ.”

Tuyết Sinh cảm thấy vô cùng phiền muộn, lại có thể không hiểu ra sao thu một con sủng vật, hơn nữa sủng vật này so với chủ nhân còn lớn bài* hơn, thời gian sau này làm như thế nào trôi qua a?

(*) bài: có tiếng nói hơn, uy nghi hơn.

“Được rồi” Quỷ Điệp thoạt nhìn tâm tình tốt lắm, nắm lấy ngón tay Tuyết Sinh vươn đầu lưỡi non mịn của mình liếm lấy vệt máu còn sót lại trên đó, mị mắt, bộ dạng phi thường hưởng thụ.

“Ta muốn khai trừ ngươi, ta không muốn ngươi.” Tuyết Sinh nổi giận, sủng vật này cư nhiên còn muốn uống máu của cậu, một ngày nào đó thế nào cậu cũng bị hút thành xác khô.

“Hừ,” Quỷ Điệp cười – quyến rũ: “Ngươi hối hận cũng không còn kịp rồi, ta chính là phần thưởng của nhiệm vụ ẩn, nếu không phải lần trước tiểu tử kia đột nhiên chạy đến, ta đã sớm theo ngươi.”

“Cái gì?”

Tuyết Sinh càng thêm buồn bực, cảm thấy hy sinh của bọn họ đều là tự tìm. Rất tổn thương tự tôn nga.

Cậu hối hận một hồi, nhưng cẩn thận ngẫm lại Quỷ Điệp dường như thật sự rất lợi hại, có sủng vật như thế sau này không phải là thiên hạ vô địch thủ sao?

“Đó là không có khả năng.” Quỷ Điệp đột nhiên ghé vào lỗ tai cậu nói, Tuyết Sinh sợ tới mức theo phản xạ thối lui vài bước, thất thanh hô: “sao ngươi biết ta đang suy nghĩ cái gì?”

“Rất đơn giản a, sủng vật cùng chủ nhân đều có tâm linh tương thông, hơn nữa cấp của ta lại cao, đương nhiên có một trình độ nhất định biết ngươi đang suy nghĩ cái gì.”

Thiên, vậy cậu trong ngoài không phải đều bị hắn thấy thông thấu hết sao?

Tuyết Sinh có loại cảm giác như bị người lột hết quần áo, chạy nhanh đến một địa phương cách xa Quỷ Điệp một chút.

“Đúng rồi, ngươi vừa nói cái gì không có khả năng?”

“Ngươi muốn dựa vào ta đánh khắp thiên hạ là không có khả năng,” Quỷ Điệp tựa hồ lại biết cậu đang suy nghĩ cái gì, ngược lại còn cố ý hướng tới sát bên mình cậu “bởi vì hình thức hành động của ta là ‘thủ hộ’, mà không phải là ‘công kích’ nga.”

“Hình thức hoạt động?” Tuyết Sinh cũng không để ý đến Quỷ Điệp, vội vàng mở ra ô chứa ‘sủng vật’, chỉ thấy tư liệu ở bên trong là:

Tên sủng vật: Ma Giới Quỷ Điệp

Cấp bậc: Địa ma cửu giai

Thuộc tính: ám

Hình thức hành động: Thủ hộ

Kỹ năng: Ma Viêm Bạo (kỹ năng thượng đẳng, thiêu đốt ma lực hình thành ngọn lửa);

!!! Ma Viêm Sí (kỹ năng thượng đẳng, lửa ma có công kích giới hạn.)

Thiên Giáng Cam Lâm (kỹ năng thượng đẳng, trị liệu thuật cao cấp);

Thị Huyết Đoạt Hồn (kỹ năng thượng đẳng, liên tục hút một lượng lớn tinh khí của địch nhân);

Huyễn Hoặc (kỹ năng đặc thù, trong phạm vi nhất định khiến địch nhân sinh ra ảo giác);

Mê Hương (kỹ năng đặc thù, khiến địch nhân sinh ra ảo giác và mang thêm hiệu quả trúng độc);

Lân Quang (kỹ năng đặc thù, có thể ở trên người địch nhân để lại dấu vết dùng cái này để truy tung địch nhân);

Sau khi xem hết thảy, cảm tưởng lớn nhất của Tuyết Sinh chính là —“Rất…rất lợi hại!”. Hiện tại trong <>, làm sao có ngoạn gia nào là đối thủ của nó a? Nhưng …

“Hình thức thủ hộ là ý gì a?”

“Thì chính là nói, ta chỉ phụ trách bảo hộ ngươi, sống chết của những người khác ta cũng mặc kệ, hơn nữa ta cũng không có nghĩa vụ nghe mệnh lệnh của ngươi nga,” Quỷ Điệp cười nói, “ta chỉ là người thủ hộ của ngươi mà thôi.”

Cái gì a, vậy nguyện vọng cậu muốn dựa vào Quỷ Điệp đánh quái thăng cấp không phải bị ngâm nước sao? Nhưng Tuyết Sinh cũng không quá thất vọng, dù sao thực lực Quỷ Điệp quá mạnh, nếu để cho hắn hỗ trợ mình đánh quái thì sẽ phá hủy sự cân bằng của trò chơi, hiện tại cậu có được Quỷ Điệp chẳng khác nào có được một siêu cấp bảo tiêu, coi như bù lại khuyết điểm phòng ngự bạc nhược của Hoa Yêu.

Người là không thể quá tham lam.

“Tuyết Sinh──”

Thiên Hồng vừa rồi không thấy Tuyết Sinh cũng tìm lại đây, rất xa đã thấy Tuyết Sinh và Quỷ Điệp đứng cùng một chỗ, làm hắn thực hoảng hồn, nhưng lại rất nhanh yên lòng, bởi vì trên đầu Quỷ Điệp đính hai chữ nhỏ “Sủng vật” (cười trộm), thứ hai còn viết kèm theo “Chủ nhân: Thiên Thu Tuyết.”

Tuyết Sinh cũng vui vẻ phác vào lòng Thiên Hồng, 555, cuối cùng cũng ôm đúng người.

Quỷ Điệp rất nhanh liền phát hiện sai lầm của mình, hắn hừ lạnh một tiếng, ống tay áo vung lên đem Tuyết Sinh từ trong lòng Tuyết Sinh kéo ra, nhất la lớn “Nhanh đem những chữ ngu xuẩn trên đầu ta ẩn đi ngay.”

Tuyết Sinh giận mà không dám nói gì, đành phải mở ra bảng sủng vật ẩn đi tên chủ nhân và tên sủng vật, 555, cậu có được xem là chủ nhân đầu tiên bị sủng vật uy hiếp không a?

Hiện tại hình dạng của Quỷ Điệp cùng ngoạn gia bình thường cũng không có gì khác nhau, chỉ cần không có ý không nói ra, tin tưởng sẽ không ai nghĩ đến hắn chỉ là sủng vật mà thôi.

“A!” Tuyết Sinh đột nhiên kêu lên một tiếng “Vừa rồi đều không chú ý nhìn, ta cư nhiên bị rớt xuống cấp 25! Chuyện như thế nào a, công đức của ta đủ 3000 không phải là được một lần sống mà không khấu trừ điểm kinh nghiệm sao?

“Mau mở ra nhật ký nhìn xem.” Thiên Hồng cũng rất kinh ngạc, là hắn hại Tuyết Sinh bị khấu trừ 3000 công đức, hiện tại lại hại cậu bị rớt 3 cấp, trong lòng của hắn làm sao tránh khỏi tự trách.

Tuyết Sinh vội vàng mở ra nhật ký.

Trong nhật ký cá nhân của mỗi ngoạn gia sẽ tự động ghi chép lại những chuyện xảy ra của từng ngoạn gia, có thể tùy thời lật xem.

Tuyết Sinh mở ra nhật ký ngày mình bị chết, hóa ra ngày đó lúc cậu chết hệ thống có thông báo cậu đã lĩnh ngộ được 1 kỹ năng đặc thù “Xả Thân”, kỹ năng này có tác dụng ngay lúc đó, khi pháp lực cùng lượng máu của cậu không đủ để chữa trị thương tổn của kí chủ, thì kỹ năng đặc thù này có thể tự chữa trị khiến cho năng lượng chuyển hóa từ tiêu hao gía trị kinh nghiệm, cho nên chính vì vậy mà cậu bị rớt xuống 3 cấp kinh nghiệm để cứu lại tánh mạng của Thiên Hồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.