Vô Biên Đại Lục Phiêu Lưu Ký

Chương 23: Lại đột phá




“Hây!, Hây!, hấp!”

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

Liên tục ba nhát kiếm được chém ra cực kỳ chuẩn xác từ một thiếu niên tay cầm trường kiếm màu đen, hai bàn tay hắn đeo găng tay cắt ngón, chân người thiếu niên mang một đôi giày đen. Hắn đang không ngừng đối phó với những cọc gỗ có hướng bay liên tiếp biến ảo, thay đổi quỹ đạo liên tục nhằm không cho người thiếu niên này một cơ hội nào cả.

Hơn mười cọc gỗ với đường bay quỷ dị lại từ bốn phương tám hướng xé gió gào thét thẳng thướng người thiếu niên bay tới.

Nhưng điều này cũng không thể làm khó được hắn. Chỉ thấy thân thủ của người thiếu không ngừng uyển chuyển tránh thoánh những cọc gỗ lao vào những chỗ hiểm hóc, người thiếu niên trong tình huống như vậy vẫn không có rối trí, từng động tác của hắn vẫn bình tĩnh khéo léo xử lý gọn gàng từng cọc gỗ lắt léo theo nhiều hướng khác nhau.

Xoẹt!

Chém đôi chiếc cọc gỗ cuối cùng rồi nhẹ nhàng tiếp lên cột gỗ thẳng đứng, Kim Hậu nhìn lão Ezio mỉm cười chờ ý kiến.

Lão Ezio chỉ gật nhẹ cái đầu, chứng tỏ Kim Hậu đã thành công vượt qua được bài huấn luyện gian nan này.

Để có được thành quả khó tin này, Kim Hậu đã phải gian khổ tu luyện thêm trọng lực thuật lên bản thân trong những bài tập mỗi ngày suốt ba tháng. Ba tháng trời không ngừng miệt mài tu luyện vũ kỹ Lôi Vũ Phá Thiên Không và Tiêu Dao Du Kiếm kỹ, hắn cũng đã thu hoạch được thêm một chút thành tựu

Kim Hậu cầm trong tay cầm Hắc long kiếm, hắn cũng không có cất đi mà nhanh chóng múa tiếp vài đường kiếm khởi động, sau đó liền thi triển một đường kiếm đơn giản với lôi điện bao bọc.

Roẹt!

Âm thanh một tia lôi điện đột nhiên phát ra từ thân Hắc long kiếm, một chiêu này của Kim Hậu là đâm thẳng tới trước mặt lão Ezio.

Đơn giản cầm cây gậy gỗ đang chuẩn bị sẵn, lão Ezio vẫn như trước nhàn nhã mà đỡ lại một chiêu của Kim Hậu, nhưng lần nãy lão đã phải dùng một ít đấu khí màu vàng bọc lại cây gậy.

Nhanh chóng tiếp tục biến chiêu, lần này Kim Hậu lại chém ra một đường vòng cung, đường kiếm cùng động tác tuy đẹp mắt nhưng cũng không có gì thâm ảo. Những tưởng sẽ không có gì đặc biệt thì đột nhiên biến dị xảy ra, quỹ đạo của đường kiếm bỗng thay đổi đột ngột, chỉ thấy đường kiếm còn chưa có chạm vào cây gậy gỗ trên tay phải của lão Ezio thì đã hiểm hóc mà chuyển hướng vào vai trái của lão.

Nhưng Kim Hậu đã nhanh thì lão Ezio còn nhanh hơn, bằng một tốc độ mà mắt thường không thể nhìn thấu, tự lúc nào lão đã chặn lại một đường kiếm quỷ dị của hắn.

Không hề có cảm giác bất ngờ, Kim Hậu bèn nhanh chóng biến chiêu, liên tục xuất ra những đường kiếm nước chảy mây trôi, quỹ đạo đường kiếm luôn được biến đổi không ngừng, tốc độ ra chiêu cũng biến hóa không kém, lúc thì nhanh như sấm sét, lúc thì chậm chạp nhưng lại cực kỳ tiêu sái, kiếm kỹ liên tiếp biến ảo cực kỳ quỷ dị. Tuy vậy, tất cả những đòn tấn công của Kim Hậu cho dù có lợi hợi đến đâu cũng đều bị lão Ezio hóa giải dễ dàng.

Đối chiến với lão Ezio một hồi bằng Tiêu Dao Du kiếm kỹ không có kết quả, Kim Hậu bỗng thu kiếm về rồi kéo dãn khoảng cách. Toàn thân hắn lại nhanh chóng vận chuyển dòng đấu khí chảy cuồn cuộn, lần này trên thân Hắc Long kiếm nổi lên những tia chớp điện cực kỳ khủng bố, hộ tống theo đó là trừng đợt sóng năng lượng xung quanh Kim Hậu cũng đột nhiên trở nên dao động một cách kịch liệt hẳn lên.

Nên nhớ rằng, để Kim Hậu có thể biến đấu khí thành lôi điện nguyên tố ở cấp độ này ngoài do thể chất lôi hệ của hắn thì phần lớn là nhờ vào vũ kỹ Lôi Vũ Phá Thiên Không mà thành.

Đã nén lại hết tất cả lực lượng của mình, Kim Hậu cầm trong tay Hắc long kiếm, toàn thân thanh kiếm hiện đã bao phủ đầy tia lôi điện cuồng bạo màu trắng bạc. Một lần nữa, hắn lại đạp chân về phía trước, bắn mình lao tới chỗ lão Ezio đang đứng.

“Địa giai cao cấp vũ kỹ, Lôi Vũ Phá Thiên Không!”

Kim Hậu tiếp cận lão Ezio ở một cự ly nhất định liền nhanh chóng bật người nhảy lên, đồng thời ở trên không hắn quát to lên một tiếng. Hai tay hắn nắm chặt vào chuôi Hắc Long kiếm đã dơ lên đỉnh đầu, ngay lập tức bổ dọc xuống một đường kiếm cực kỳ bá đạo về phía lão Ezio.

Ầm! Ầm!

Một chiêu này dao động khá lớn, chỉ thấy xung quanh đất đá văng lên tung tóe, tia chớp điện trên Hắc Long kiếm cũng bị đánh vung ra đầy trời bốn phía xung quanh, tạo thành rất nhiều những hố to nhỏ đủ mọi hình dạng.

Lão Ezio vẫn như trước không tốn chút sức lực nào để đánh văng công kích vũ kỹ này của Kim Hậu, nhưng trong ánh mắt có thể nhìn thấy lão cũng đã rất hài lòng với thành quả của hắn hiện giờ.

Phịch!

Chật vật nằm ngửa ra mặt đất thở hồng hộc, một kích toàn lực này của Kim Hậu đã vắt kiệt tất cả năng lượng lẫn sức lực của hắn. Tuy vậy trên khuôn mặt của hắn vẫn hiện lên một nụ cười, bởi vì hắn bây giờ đã cảm thấy cánh cửa tiến tới tam tinh giả nguyên cảnh, có lẽ một thời gian nữa là hắn lại có thể tiếp tục đột phá, thật sự không uổng công hắn liên tục tập luyện mệt nhọc suốt thời gian qua.

Cầm cây gậy mộc chắp tay sau lưng đi tới bên cạnh Kim Hậu, lão Ezio mỉm cười ôn hòa nói:

“Rất tốt, hai bộ vũ kỹ này của tên nhóc cháu đã có tiến bộ, nhưng vẫn phải cần thêm nhiều kinh nghiệm mới có thể tiếp tục nâng cao. Sao rồi? có cảm giác sắp đột phá hay chưa?”

Kim Hậu gật gật cái đầu, trong tay lão Ezio liền hiện ra một bình ngọc, sau đó thì lão ném cho hắn.

“Ăn một viên Hồi Lực đan này vào sẽ giúp cháu hồi phục tinh lực, hồi phục xong thì vào tháp chúng ta nói chuyện.” Nói xong lão liền xoay người rời đi.

Đợi cho lão Ezio đã hoàn toàn đi khỏi, Kim Hậu bấy giờ mới mở ra bình sứ ra, đột nhiên một hương thơm ngào ngạt bất ngờ phả vào mặt hắn, làm Kim Hậu con chưa kịp ứng biến thì hắn đã say mê với hương thơm dồi dào từ đan dược trong bình này.

“Mới chỉ ngửi thôi mà đã có thể phục hồi một ít năng lượng, thật đúng là một loại đan dược thần kỳ.” Kim Hậu cầm trên tay viên đan cảm thán không thôi.

“Hồi Lực đan, có thể dùng cho cả ma lực lẫn đấu khí tu luyện giả phục hồi năng lượng, có thể nói là đan dược hoàn mỹ được tất cả chức nghiệp giả đỏ mắt. Loại này đan dược rất khó luyện chế, quan trọng là cũng không có mấy ai có trong tay đan phương của loại đan dược này. Hầu hết trên đại lục chỉ tiêu thụ dược tề ma lực hay là đấu khí đan nhưng hiểu quả không thể so sánh được với Hồi Lực đan.” Giọng nói của Bạch lão lại vang lên trong đầu Kim Hậu.

“Sư phụ, vậy người có đan phương loại đan dược này không? Hay là đến cả người là luyện dược sư vĩ đại như vậy cũng không đủ trình độ để sở hữu?” Con mắt của Kim Hậu bắt đầu đảo quanh, hắn ranh mãnh dò hỏi “túi thần kỳ” Bạch lão.

“Tiểu tử thối, không cần phải dùng chiêu khích tướng với ta, chỉ là nho nhỏ Hồi Lực đan mà thôi, có cái gì to tát chứ? Đợi ngươi tu vi tăng thêm vài tinh nữa thì lúc đó ta sẽ luyện chế cho ngươi, dù sao tu luyện sau này Hồi Lực đan sẽ rất cần thiết.”

Nghe Bạch lão nói vậy, Kim Hậu đỏ mặt cười ngượng nhưng hắn cũng không cần phải giả nai nữa, chỉ bật người nhảy tẫng lên mà sung sướng. Sau đó trực tiếp cho viên Hồi Lực đan vào miệng.

Hồi Lực đan vừa được Kim Hậu đưa vào trong miệng, thì nó tựa như một làn gió thơm mát lập tức bắt đầu ồ ạt ùa vào thân thể của hắn. Từng lỗ chân lông, từng lông tơ kẽ tóc đều giống như hân hoan mà vui sướng nở bung ra. Vòng xoáy kỳ dị trong đan điền của Kim Hậu cũng nhận được luồng khí mát tầm bổ, qua một lúc ngồi tĩnh dưỡng sắc mặt uể oải của Kim Hậu đã biến mất từ lúc nào, ngược lại hắn đã hoàn toàn hồi phục tới trạng thái đỉnh cao nhất.

Vận động đơn giản lại một lúc, rồi nhớ tới lời lão Ezio căn dặn, Kim Hậu liền rời khỏi bãi đất trống, rảo bước mà tiến về phía tòa tháp. Vừa vào tới trong tháp, hắn đã thấy lão Ezio ngồi trên ghế đung đưa từ lâu ngồi chờ hắn, tiến tới bên cạnh lão Ezio, Kim Hậu còn chưa kịp nói gì thì lão đã mở lời trước:

“Từ bé tới giờ ông cũng luôn không cho cháu sử dụng đan dược cũng bởi không muốn cháu quá phụ thuộc vào nó để thăng tiến, sau này sẽ ảnh hưởng tới tu vi. Vì vậy ông rèn luyện ý chí cùng tính nhẫn nại cho cháu biết tính tự giác, nhưng thời gian qua ông đã thấy mọi biểu hiện của cháu, cho dù có mất đi tu vi cũng không quên chăm chỉ luyện tập, không có cả ngày buồn rầu nhụt chí mất tinh thần như người khác. Có lẽ thời điểm cũng đã tới, bây giờ trụ cột của cháu đã rất vững chắc, một thân tu vi cũng đã không phải đồng cấp có thể đem ra so sánh.”

Vừa nói, lão vừa lấy ra từ trong ống tay áo một bình ngọc khác.

“Đây là “Cường Mạch Tụ Khí đan”, có tác dụng tăng cường, cải tạo lực lượng trong cơ thể, giúp mở rộng kinh mạch để có thể vận chuyện được nhiều năng lượng hơn nữa, nếu dùng khi chuẩn bị đột phá thì sẽ chắc chắn thành công, cháu tăng cường năng lượng cùng mở rộng kinh mạch thêm nữa cũng tốt, bất quá, loại đan dược này phải có người giúp điều khiển luyện hóa, nếu tự động sử dụng thì nguồn dược lực quá lớn sẽ gây bạo thể mà chết, cho nên bây giờ ngồi nghiêm chỉnh xuống, ông sẽ hỗ trợ luyện hóa Cường Mạch Tụ khí đan để giúp cháu đột phá.”

Không nói hai lời, Kim Hậu ngay lập tức cầm lấy bình sứ khoanh chân ngồi xuống, mà lão Ezio cũng ngồi ra sau lưng hắn, chuẩn bị giúp hắn luyện hóa “Cường Mạch Tụ Khí đan”.

Đưa vào miệng viên đan ngào ngạt mùi thơm, nhưng Kim Hậu còn chưa kịp hưởng thụ mùi vị thì bỗng có cảm giác như bị một hòn đá đè xuống trong cơ thể vậy. Đúng lúc này lão Ezio đặt tay ra sau lưng Kim Hậu, truyền đấu khí vào trong cơ thể hắn, trợ giúp Kim Hậu luyện hóa “Cường Mạch Tụ Khí” đan.

Kim Hậu bỗng cảm thấy có một nguồn lực lượng trực tiếp nghiền nát Cường Mạch Tụ Khí đan này thành một đoàn dược lực, sau đó nguồn lực lượng này thúc ép đoàn dược lực không ngừng lan tỏa tới từng ngõ ngách kinh mạch trong cơ thể Kim Hậu. Kinh mạch của Kim Hậu đã được nước thuốc ngâm không ngừng tăng cường cứng cáp, hiện lại được một lần nữa bồi bổ mở rộng ra thật sự đúng là hổ thêm cánh.

Không ngừng cường hóa kinh mạch Kim Hậu xong xuôi, đoàn dược lực còn lại trực tiếp xuôi về đan điền. Hắn lúc trước đã lờ mờ cảm thấy màng chắn, hiện tại đã cảm nhận được rõ ràng hơn.

“Nhanh chóng tập trung lại hết dược lực chuyển hóa thành năng lượng, trùng kích vào màng chắn!” Tiếng nói lão Ezio vang lên bên tai Kim Hậu.

Kim Hậu ngay lập tức nương theo lộ tuyến của Đấu pháp quyết bắt đầu vận chuyển, lọc nguồn dược lực hóa thành năng lượng rồi ồ ạt đưa chúng gia nhập vào vòng xoáy kỳ dị trong đan điền của hắn.

Từ sau khi Kim Hậu tu luyện Đấu Pháp quyết thì bây giờ hắn chỉ cần hấp thụ thiên địa linh khí rồi nương theo Đấu Pháp quyết vận chuyển lọc thành một loại năng lượng kỳ lạ, sau đó cứ như vậy gia nhập vào vòng xoáy đỏ sậm. Mà khi hắn sử dụng đấu khí và ma lực thì cũng đều là từ vòng xoáy kỳ dị này xuất ra.

Quá trình liên tục trùng kích cảnh giới làm cho Kim Hậu rất thống khổ, toàn thân đầm đìa mồ hôi, khóe miệng lại bắt đầu rỉ máu. Nhưng hắn cũng không có lùi bước, có được một cơ hội để thăng tiến lên một cảnh giới mới thì hắn sẽ bất chấp, cho dù có phải chịu đau khổ như thế nào.

Nhìn thân thể Kim Hậu đang không ngừng run rẩy, lão Ezio cũng lắc đầu thở dài, đây là con đường mà hắn đã chọn thì bây giờ hết thảy chỉ dựa vào chính bản thân hắn mà thôi.

Trôi qua không hơn một giờ đồng hồ, năng lượng xung quanh người Kim Hậu bỗng trở nên dao động kịch liệt một hồi, tiếp đó quanh người hắn bắt đầu nổi lên một trận gió kỳ lạ. Cả người Kim Hậu bỗng dưng được bao bọc bởi một đoàn quang mang màu đỏ kỳ dị, động tĩnh lúc này cực kỳ khoa trương.

“Mới giả Nguyên cảnh mà động tĩnh lớn như vậy, không biết thằng bé tu luyện cái công pháp gì? Sau này tiến giai thì sẽ động tĩnh sẽ còn lớn như thế nào nữa?” Lão Ezio kinh ngạc chăm chú xuy xét.

Đã chuẩn bị sẵn ngay từ đầu, chỉ thấy lão gõ gõ xuống đất cây gậy của mình, chung quanh Kim Hậu sáng lên một Ma pháp trận với nhiều hoa văn cực kỳ cổ quái, trợ giúp hắn tích tụ thiên địa linh khí.

Qua đi khoảng một lúc, xung quanh động tĩnh cũng từ từ giảm đi, đoàn quang mang màu đỏ cũng từ từ biến mắt. Bỗng Kim Hậu bất chợt mở mắt, hai con ngươi xanh biếc lóe lóe lên một ánh sáng mờ ảo, nhìn trông sắc bén hơn xưa rất nhiều.

“Chúc mừng nhóc!” Lão Ezio tươi cười đỡ Kim Hậu dậy.

“Cháu có lời gì muốn nói với ông không?” Bất chợt lão Ezio hỏi một câu hỏi mập mờ.

“Cháu…” Kim Hậu không biết làm sao, hắn cũng biết dạo này mình hành tung khả nghi làm cho lão Ezio cực kỳ nghi ngờ, hơn nũa vừa mới xong còn đột phá trước mặt lão nữa.

Thấy Kim Hậu còn đang suy nghĩ làm sao để trả lời thì lão Ezio cũng không ép buộc nữa, liền chuyển chủ đề sang chuyện khác.

“Hậu này, cháu cũng đã đạt tới tam tinh giả nguyên cảnh, nhưng đã có thể so với tu vi ngũ tinh giả nguyên cảnh. Hiện với thực lực này ông cũng đã có thể cho cháu xuất núi được rồi, giữ cháu lại đây lâu quá cũng không được. Cũng đã tới lúc cháu phải tự cảm nhận đại lục Vô Biên rộng lớn tới như thế nào rồi.” Vừa nói lão Ezio vừa mỉm cười hiền hậu nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.