Vẫn Mãi Bên Em

Chương 28: Ngẫu Nhiên Gặp Được Tình Địch






Hai người cùng nhau làm việc, giống như cũ đem phần lớn vật tư hữu dụng cất vào không gian, đồ vật còn lại thì để lên xe tải.
Tại thôn nhỏ này thu thập được thật nhiều vật tư, tràn đầy cả xe tải.

Diệp Thu nghĩ nghĩ, đem đệm chăn quần áo còn thừa thu vào không gian, nghĩ nghĩ ngày nào đó nếu như không có việc gì làm thì cậu cũng đi làm hiệp sĩ vô danh.
Hôm nay Vương thẩm làm cơm trưa sớm cho bọn họ, dùng hai cà mèn lớn đựng rồi bỏ vào không gian, thời điểm lấy ra lần nữa thì vẫn còn nóng.
Quét sạch cơm trưa được cho là phong phú, hai người lúc này mới lên xe trở về căn cứ.
Xe quẹo qua đại lộ, xe lắc lư làm Diệp Thu có chút buồn ngủ
Qua hơn mười phút, hai xe Jeep đứng ở ven đường xuất hiện trước tầm mắt, hai nam nhân đứng bên cạnh xe.
Nhìn thấy xe tải của bọn họ, một nam nhân trong đó mắt sáng ngời, đứng ở ven đường phất tay với bọn họ.
Diệp Thu chớp mắt, nhìn về phía Diệp Cẩn.
Lại là người qua đường xin giúp đỡ, theo như phong cách xử sự của Diệp Cẩn từ lúc mạt thế đến nay thì hẳn là sẽ không dừng lại.
Nhưng ngoài dự kiến của cậu, Diệp Cẩn ngồi ngay ngắn, tầm mắt nhìn thẳng nam nhân vung cánh tay kia, chậm rãi dừng xe.
Diệp Thu kinh ngạc quay đầu nhìn về phía nam nhân kia.
Người kia không phải người Trung Quốc, rõ ràng là người da trắng, đội mũ lưỡi trai, trên người măc đồ thể thao màu đen, dáng người hoàn hảo, vừa nhìn thấy liền biết là người ưa vận động.
Diệp Thu mím môi, thị lực tốt làm cậu nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt người kia.
Có người nói người da trắng thời điểm mười mấy hai mươi tuổi tốt đẹp tựa như thiên sứ, nam hài trước mắt là như vậy, hình dáng rõ ràng, con ngươi màu lam, mũi cao thẳng, bộ dáng xinh đẹp nhưng không làm người ta cảm thấy nữ tính.
Một nam hài rất mê người.
Diệp Thu liếc nhì Diệp Cẩn, thế nhưng lại thấy cảm xúc kinh ngạc cao hứng trong mắt hắn, tâm không khỏi trầm xuống.

Có chút vô thố cắn môi, Diệp Thu ánh mắt phức tạp nhìn Diệp Cẩn xuống xe, đi về phía nam hài kia.
Có vẻ như nam hài kia quen biết Diệp Cẩn, lúc nhìn thấy Diệp Cẩn xuống xe thì không khỏi kinh hỉ che miệng lại, cho hắn một cái ôm lớn, cười đến vô cùng vui vẻ.
Diệp Cẩn đưa lưng về phía cậu, cho nên Diệp Thu không nhìn thấy biểu tình của hắn, nhưng thoe động tác thì vẫn nhìn ra vui sướng của hắn, cao hứng đến vậy hả? Còn không buông ra!
Rủ mắt xuống, Diệp Thu đột nhiên nhớ đến lần đó khi mình thăm dò Diệp Cẩn, hắn có nói ở nước Đứa có yêu thầm một người.

(?)
Chẳng lẽ...!Chính là người này?
Vì thế, lúc mình vừa định thổ lộ thì chân ái của Diệp Cẩn đến?!
Diệp Thu hít vào thở ra thật mạnh, ngẩng đầu.
Hở?
Diệp Thu ngẩn ra, người ôm nam hài kia là ai?
Chỉ thấy cách đó không xa Diệp Cẩn vẫn đưa lưng về phía cậu, nam hài kia đang đứng bên cạnh một bam nhân cao lớn, cũng là người da trắng, hắn ôm thắt lưng nam hài, tư thế vô cùng ái muội, hai người đang nói chuyện với Diệp Cẩn.
Chớp chớp mắt, đầu Diệp Thu có chút choáng váng, dứt khoát mở cửa xuống xe.
Hai người kia hiển nhiên không nghĩ tới trong xe còn có người, đều tò mò nhìn về phía Diệp Thu.
Diệp Cẩn quay đầu, trong mắt mang theo ý cười rõ ràng, giới thiệu cho Diệp Thu: "Đây là Keys, bạn học ở Đức của anh".

Nói xong hắn chỉ nam hài kia.
Diệp Thu cười gật đầu với y, ánh mắt tế nhị, hóa ra là người này?
Diệp Cẩn lại chỉ vào nam nhân cao lớn kia nói: "Đây là Andrea, là..." Hắn dừng một chút, nhìn Diệp Thu liếc mắt một cái, lúc này mới nói: "Là chồng Keys."
"!" Diệp Thu trừng to mắt, có chút khó tin, cậu chỉ đoán người này có thể là bạn trai Keys, nhưng mà....chồng?! Trời ạ!
Hơn nữa vừa rồi Diệp Cẩn có ngừng một chút, đây là tiếc nuối?
Vì thế chân ái ở Đứa của anh ấy kỳ thật là hoa đã có chủ?
Diệp Thu liếc mắt nhìn Diệp Cẩn một cái, ánh mắt mang theo đồng tình.
Diệp Cẩn chọn mi, không quan tâm biểu tình kia của Diệp Thu, hướng về Keys cùng Andrea giới thiệu Diệp Thu.
Nghe được Diệp Thu là em trai hắn, mắt Keys sáng lên, vô cùng chuyên chú mà đánh giá Diệp Thu.
Hai người bọn họ với Diệp Cẩn là bạn thân, khi ở nước Đức thì biết hắn vô cùng yêu một người, nhưng mà người kia là em trai hắn, sau khi cha hắn phát hiện thì vô cùng phẫn nộ, thậm chí nghĩ muốn giết em trai hắn để bảo toàn mặt mũi, cho nên Diệp mới có thể đến nước Đức du học vì không muốn thương tổn đến đứa trẻ trong lòng hắn.
Vì thế, người này chính là đứa trẻ Diệp yêu nhiều năm như vậy?
Nhưng mà, xem ra vẫn là chưa cùng một chỗ a
Keys chớp mắt, y rõ ràng cảm giác được Diệp Thu có địch ý đối với mình, hơn nữa ánh mắt cậu nhìn về phía Diệp Cẩn rõ ràng là...
Con mắt chuyển động, Keys cố ý chạy đến bên cạnh Diệp Cẩn, ôm lấy cổ hắn, dùng tiếng Đức nói thầm vào tai hắn.
Andrea thấy biểu tình của người yêu thì biết tật xấu đùa dai của y lại tái phát, nhưng mà hắn nhìn nhìn Diệp Thu, cũng đại khái đoán được tính tình người yêu, không khỏi ôm ngực xem náo nhiệt.
Diệp Thu chỉ cảm thấy cái kẻ ôm lấy bả vai Diệp Cẩn có chút chướng mắt, cậu hít một hơi thật sâu, nhìn về phái người chồng tên Andrea.

Khi vừa thấy hắn thì cứng người.
Không nghĩ tới hắn cư nhiên là bộ dáng xem náo nhiệt!
Vợ trước mặt anh cùng nam nhân khác ôm ấp mà anh lại không phản ứng!
Còn xem náo nhiệt!
Đó là vợ của tui a a a!!! (vốn đinh để là "tôi", nhưng thấy máu của ẻm đang lên não nên để "tui" luôn)

(╯‵□′)╯︵┻━┻
Diệp Thu cố gắng bình phục nội tâm đang cuồn cuộn, mở miệng nói với Andrea: "Sao các anh lại đứng ở trên đường?"
Andrea nháy mắt khôi phục bình tĩnh nhìn Diệp Thu, trong mắt như hiện lên một chút...tiếc nuối? Hắn nhún vai, chỉ vào xe Jeep phía sau nói: "Thời điểm đi ra không có chú ý, hiện tại không có xăng, chúng ta đành phải dừng ở ven đường, hi vọng gặp người hảo tâm cho mượn xăng".
Diệp Thu nhìn thoáng qua Diệp Cẩn cùng Keys còn đang nói chuyện, bất đắc dĩ thở dài, áp xuống chua xót trong lòng, nói: "Trong xe chúng tôi có xăng dự bị, tôi đi lấy cho anh".
"Thượng Đế phù hộ cậu! Bạn của tôi! Cậu thật đúng là người tốt!" Andrea hiển nhiên vô cùng cao hứng, hắn mở hai cánh tay ôm lấy cậu.

(ặc!!!!!!)
Diệp Thu biết người phương Tây tương đối nhiệt tình, cũng liền thỏi mái tiếp nhận cái ôm của hắn, còn lấy hai tay vỗ lưng hắn, thầm nghĩ trong lòng: hi vọng Thượng Đế thật sự phù hộ ta, sớm ngày bắt được Diệp Cẩn...
Diệp Cẩn nhìn hai người cao hứng ôm nhau, sắc mặt trầm xuống, tầm tình tốt đẹp bởi vì thấy bạn tốt cũng nháy mắt bị lửa giận cùng ghen tị thay thế.

Diệp Thu cư nhiên ôm người khác?! Hắn đồn ý huh?! Ngay cả biểu đạt lòng biết ơn cũng không được!
Nhìn Diệp Thu xoay người quay về xe lấy xăng cho bọn họ, Diệp Cẩn khôi phục mặt lạnh không chút thay đổi.

"Sao các cậu lại ở chỗ này?"
Keys buồng tay, "Chúng ta cảm thấy Trung Hoa vô cùng thần bí, vì thế quyết định đến chỗ này hường tuần trăng mật, Thượng Đế ơi làm sao tôi biết sẽ phát sinh chuyện này!"
Gật gật đầu, Diệp Cẩn nói: "Các cậu không hề chuẩn bị còn có thể sống tốt như thế này, hẳn là nên cảm tạ Thượng Đế của các cậu".
Keys cười ha ha, "Thượng Đế cũng không có thời gian để ý đến chúng tôi, sở dĩ không quá tệ là vì siêu năng lực của Andrea".
"Siêu năng lực?" Diệp Cẩn chọn mi, "Dị năng?"
Andrea nhún vai nói: "Tôi càng nguyện ý gọi nó là siêu năng lực, cậu xem." Nói xong hắn vươn tay, một cái Hỏa Cầu xuất hiện ở trong tay hắn.
"Hỏa hệ dị năng?" Cầm xăng đi tới Diệp Thu có chút kinh ngạc nhìn Hỏa Cầu trong tay Andrea.
"Đúng vậy, nếu như các cậu không gọi nó là dị năng." Keys gật đầu nói.
Diệp Cẩn nhíu mày, "Các các cậu không để lộ siêu năng lực trước mặt người khác chứ?"
Keys dựa vào trong lòng Andrea, "Đương nhiên không có! Chúng ta cũng không ngốc."
"Tôi cảm thấy không ngu ngốc hẳn là tôi, nếu như dựa theo ý tưởng của người nào đó, tôi đã sớm đi cứu vớt Địa Cầu." Andrea cười trêu chọc Keys.
"Hey! Andrea!" Keys la lớn, ngăn cản hắn lại cười nhạo y.
"Cho nên, là xảy ra chuyện gì?" Diệp Thu tò mò hỏi.
"Là như thế này, sau khi đốt tang thi thì tôi phát hiện mình có thể phát ra Hỏa Cầu, Keys vô cùng cao hứng, cảm thấy tôi biến thành siêu nhân, nhất định có thể giết tang thi xấu xí cứu vớt Trái Đất".

Andrea nói rõ ngọn ngành cho Keys, "Kết quả chuyện này còn chưa để cho người khác biết, chúng tôi liền gặp một người có thể phát ra gió lốc, hắn rất lợi hại, giết tang thi cũng vô cùng nhanh, nhưng mà có một ngày quân đội tìm đến hắn, muốn hắn tiến vào quân đội, hắn cự tuyệt, vào lúc ban đêm hắn liền mất tích".
Keys gật đầu, có chút nghĩ mà sợ nói: "Chúng ta biết trong căn cứ có cái phòng thí nghiệm, dị năng giả cự tuyệt có lẽ đã bị bắt vào trong đó, giống như trong phim ấy! Nói xong y vỗ vỗ ngực, thâm tình ngóng nhìn Andrea, "Hoàn hảo không có người biết Andrea cũng là dị năng giả, bằng không chúng tôi liền xong đời!"
Andrea cũng phi thường thâm tình nhìn thẳng y: "Thân ái, chúng ta sẽ vĩnh viễn cùng một chỗ!"
Keys kìm lòng không đậu ôm cổ Andrea, hai người không coi ai ra gì hôn nhau thắm thiết.
Diệp Thu một bên lúng túng không thôi, nói hôn liền hôn, cũng không cho người ta có thời gian thích ứng, một bên lại cảm thấy tâm tinh thập phần vi diệu, chân ái của Diệp Cẩn hôn chồng ở trước mặt...!Qủa thực không thể nào bi kịch hơn!
Nghĩ như vậy, địch ý với Keys cũng giảm phân nửa, không có biện pháp, không thấy bọn họ nồng tình mật ý như vậy sao? Diệp Cẩn hiển nhiên không có cơ hội.
Nhưng mà...
Diệp Thu liếc Diệp Cẩn, người trọng sắc khinh đệ rất ác liệt!
Không phải nói là không được ôm người khác sao!

Mấy ngày hôm trước còn cùng cậu hôn, hôm nay còn nói có cậu nhân sinh liền viên mãn! Kết quả thì sao?
Quả nhiên chân ái vô địch sao?!
Nhưng chân ái đã có chủ, chậc chậc ~
Diệp Thu không tự giác cắn cắn môi, hiện tại tâm tình phức tạp nói không nên lời, một mặt là vì chân ái của Diệp Cẩn xuất hiện mà khẩn trương, một mặt là vì Diệp Cẩn hiển nhiên không nhớ đến nụ hôn kia cùng những lời nói lúc trướn mà thất vọng cùng thương tâm, tóm lại là một lòng vừa chua vừa chát.
Một nụ hôn thật dài vừa chấm dứt, Diệp Thu vừa lúng túng vừa bội phục hô hấp của bọn họ thật cường đại.
Keys cười thản nhiên với bọn họ, đôi môi bị hôn đỏ diễm lệ đến không nói nên lời, Diệp Thu vụng trộm nhìn Diệp Cẩn, phát hiện ánh mắt hắn tối nghĩa, nhất thời vừa đồng tình lại vừa sinh khí.
Andrea tiếp nhận xăng, vô cùng nhanh chóng đổ xăng, ngồi vào buồng lái.
Keys tạm biệt bọn họ, y cùng Andrea tạm thời không trở về căn cứ, hiện tại đã biết địa chỉ của bọn họ, có cơ hội sẽ trở về chào hỏi.
Hai người sau khi phất tay tạm biệt cũng xoay người lên xe, Diệp Thu vừa lên xe thì nhắm mắt tựa lưng vào ghế ngồi, nghỉ ngơi.
Diệp Cẩn nghi hoặc nhìn cậu, không nói gì thêm, chỉ là giảm bớt tốc độ, xe đi càng thêm vững vàng.
Lúc này Diệp Thu làm gì có tâm tình nghỉ ngơi.

Chỉ là cậu không muốn đối mặt với Diệp Cẩn mà thôi.
Thật vất vả hạ tốt quyết tâm tiến lên từ từ , kết quả chân ái của Diệp Cẩn đột nhiên xuất hiện, cậu phải làm sao đây a?
Tuy rằng người kia đã có chủ, hơn nữa nhìn qua thì vô cùng yêu nhau, nhưng đó là chuyện của y.

Quan trọng là Diệp Cẩn nghĩ như thế nào.
Là biết khó mà lui yên lặng chúc phúc rồi tìm kiếm tình yêu khác, hay là vẫn lún sâu vào không quay đầu lại.
Diệp Thu hi vọng Diệp Cẩn thuộc loại thứ nhất, nhưng mà, hắn là người dễ dàng buông tha như vậy ư?
Ở trong lòng thở dài một hơi, Diệp Thu chỉ cảm thấy con đường truy thê của cậu thật nhấp nhô a.
Nhắm mắt lại, Diệp Thu có thể rõ ràng cảm nhận được hơi thở của người bên cạnh, hơi hơi thở dài, có lẽ, cậu cần phải hảo hảo suy nghĩ lại.
Tác giả có chuyện muốn nói: cua cua duy trì nha ~~~(╯3╰)
Mặt khác, thỉnh bàn văn muội chỉ không cần lại bàn yêu ~ thông cảm hạ mã tự vất vả, cầu buông tha QAQ
PS:
rfj17 ném một cái địa lôi ném mạnh thời gian:2014-11-04 16:14:54
Cám ơn muội chỉ lôi, moa ~(づ ̄3 ̄)づ
(Ta không edit lời tác giả nhé.)
..............................
Hết chương 30 ( chưa beta)
Tiểu Thu ăn giấm rồi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.