Trường Cấp Ba Sơn Hải

Chương 110: Phiên ngoại 7: Come out!




Căn hộ có hai phòng một phòng ngủ một phòng cho khách, bất quá phòng cho khách hiện tại cơ bản đã trở thành phòng để dồ. Giường chỉ có một cái, nhưng bên trên đệm chăn đều không có, mà là đầy đủ các loai đồ dùng sinh hoạt, trong đó còn bao gồm những tờ đơn điền sai trong lúc Quý Tinh Lăng đang mắt buồn ngủ mông lung chốt, khiến anh trai đưa cơm hộp đưa tới 100 tờ giấy với tổng cộng 600 hộp lớn. Sau khi thầy giáo Tiểu Lâm tại chỗ trầm mặc, đại thiếu gia dẫm lên dép lê, một bên ký nhận một bên cưỡng ép tìm lý, đây là những điều cần thiết trong sinh hoạt được không, vừa lúc tiệm có hoạt động, rất tiện nghi, tôi là tiết kiệm tiền!

Lâm Cạnh lúc ấy mặc kệ hắn, nhưng hiện tại nhớ tới những chiếc hộp chất đống như núi trong phòng khách, cậu rất có một chút cảm giác khóc không ra nước mắt, chỉ có mười ngón như bay liều mạng gửi WeChat ——

Có thể đạt tới: Quý Tinh Lăng!

Có thể đạt tới: Mẹ tôi cùng mẹ cậu muốn đến chung cư kiểm tra!

Có thể đạt tới: Cậu có thể về trước ngụy trang phòng khách đi không?

Có thể đạt tới: Còn có tất cả những chỗ có khả năng lật mặt mình.

Có thể đạt tới: Bỏ đi, có vẻ số lượng có chút nhiều, vậy cậu cứ bày trong nhà càng loạn càng tốt.

Có thể đạt tới: Để mẹ tôi cùng mẹ cậu vừa mở cửa liền tuyệt vọng, đạt được hiệu quả khuyên rời đi.

Thương Vi đột nhiên hỏi một câu: “Điện thoại ai rung vậy?”

“Hả?” Hồ Mị Mị quay đầu, “Hình như là trong cặp Tiểu Tinh, thằng bé có phải quên mang điện thoại hay không?”

Lâm Cạnh: “……”

Cái gì gọi là nhà dột còn gặp mưa suốt đêm.

Nhìn thấy xe đã chuẩn bị đến chung cư, Quý Tinh Lăng phía bên kia cuối cùng cũng cùng Nguyên Liệt thông báo hết cho đội bóng, nhớ tới phải quan tâm hai người mẹ cùng thầy giáo Tiểu Lân, kết quả nửa ngày cũng không tìm được điện thoại.

Lâm Cạnh nhìn con số điện thoại xa lạ trên màn hình, nhận: “Alo?”

“Là tôi.” Quý Tinh Lăng nói, “Điện thoại của tôi hình như ở trong cặp đúng không, có rảnh thì tìm giúp tôi, ba người đang đến cửa hàng Nhật sao?”

“Không có, tôi cùng mẹ và cô đang đến chung cư.” Lâm Cạnh quan tâm dò hỏi, “Tuần trước cậu nói mật khẩu không mở được, bây giờ đã sửa được chưa?”

“……” Quý Tinh Lăng nháy mắt ngồi thẳng, “Chưa, thợ sửa ngày kia mới có thể tới, sao ba người lại về đấy?”

Lâm Cạnh mở loa ngoài: “Tín hiệu trong xe không tốt, cậu mới vừa nói gì lặp lại lần nữa”

Quý Tinh Lăng lặp lại từng câu chữ rõ ràng, thanh âm cũng lớn, không khác gì với người phát thanh.

Hồ Mị Mị quả nhiên trúng kế: “Tuần trước hư khóa sao, bây giờ đã cuối tuần sao còn chưa sửa?”

Lâm Cạnh vẻ mặt vô tội:“Dạ, bởi vì sắp kiểm tra cuối kì nên bận ạ.”

Hồ Mị Mị cảm thấy bản thân đã đánh trúng chân tướng:“Thương tỷ chị nhìn xem, tôi đã nói chỉ hai đứa nhóc này thật sự không ổn, may mắn hôm nay có tiểu tôn, tiểu tôn a, cậu mở khóa không thành vấn đề đúng chứ?”

Tài xế lưu loát trả lời: “Không thành vấn đề, cho dù khóa phức tạp cũng có thể thu phục trong vòng một phút. Tôi lập tức gọi điện thoài cho Lý ca, để chuyển phát nhanh gửi bộ sửa khóa đến, trong vòng mười phút là xong.”

Lâm Cạnh cảm thấy có chút trời đất quay cuồng.

Không phải, anh mở khóa nhanh như vậy Cục Công An biết chuyện này không?

Mà Quý Tinh Lăng cũng không yên tâm, lặng lẽ dùng điện thoại Nguyên Liệt gửi tin nhắn lại: Sao rồi?

Lâm Cạnh trả lời: Gió đông đang kéo tới.

Quý Tinh Lăng: Cậu có thể kéo hai người họ đi ăn cơm trước không, tranh thủ thời gian để tôi đi dọn lại phòng.

Lâm Cạnh: Thật không dám dấu diếm, bọn tôi đã vào thang máy.

Lâm Cạnh: Bỏ đi, cậu không cần làm gì cả, để mình tôi xử lý.

Quý Tinh Lăng nhìn chằm chằm màn hình, nhìn dòng chữ có mười hai từ ba dấu chấm câu, nhìn ra được một chút bi thương bên trong, vì thế lòng không yên hỏi: Được không.

Lâm ca: Được.

Được thì được, không được cũng phải được.

Tài xế tiểu tôn cũng không biết là con yêu quái quỷ nào, mà ngón tay có thể mở ra được dễ dàng như thế, sau khi nhẹ nhàng mở cửa còn phải cảm khái một câu, không giống như bị hư, Lâm Cạnh nghe được tâm đau. May mắn Hồ Mị Mị cùng Thương Vi cũng không để ý, cả hai bà mẹ đều đang bận rộn cảm thán, sao phòng lại sạch sẽ như vậy, có cả thảm và vài bình hoa nhỏ, trang trí rất có tình thú nha!

“Dạ.” Lâm Cạnh miễn cưỡng ngẩng đầu, “Lần trước cháu có đến một cửa tiệm gia đình nghiên cứu, chủ tiệm tặng, thầy không cần nên cho cháu.”

“Bình trà Hermes cũng có một bộ, đến nghìn tệ đúng chứ, quán đó cũng thật hào phóng.” Hồ Mị Mị mở ra nhìn, “Ai nha, bên trong có thu gom lá cây của Tiểu Cạnh này, màu xanh thật đáng yêu.”

Lâm Cạnh: Từ từ, cháu không biết đó là của Hermes!

Thương Vi vừa vào nhà đã đi rửa tay, lúc rửa tay thì nhất định có thể nhìn thấy được tất cả đồ cặp đôi trên bồn rửa, phạm vi không giới hạn bao gồm ly nước bàn chải đánh răng khăn lông. Có hai chai sữa tắm có nhãn hiệu và mùi hương khác nhau, nhưng sữa rửa mặt và sữa dưỡng da thì chỉ có một bộ, rất không giống chuyện mà khiết phích có thể làm được.

Lâm Cạnh kịp thời xuất hiện ở cửa toilet: “Mẹ, không phải mẹ khát sao, nhanh ra uống nước đi ạ, con pha trà!”

Thật vất vả mới mang mẹ mình ra sô pha, Hồ Mị Mị lại cầm vào một túi quần áo giơ ra ban công: “Hai đứa nhỏ này, sao quần áo giày đều giống nhau như đúc.”

Lâm Cạnh mặt không đổi sắc giải thích: “Bởi vì mua như vậy tiện ạ, bọn cháu đều lười đi dạo phố.”

Tài xế tiểu Tôn đã sớm đặt vị trí ở nhàhàng Nhật, nhưng người bên đấy gọi điện thoại tới giải thích, nói xe chở nhím biển bởi vì kẹt xe nên tới 7 giờ mới đến được. Hồ Mị Mị cùng Thương Vi thương lượng một chút, cảm thấy dù sao thời gian vẫn còn sớm, không bằng bày ga giường trước.

Lâm Cạnh dựa vào tường, không dựa không được, bởi vì cậu đã không đứng nổi:“Bày ga giường gì cơ ạ?”

“Phương bắc quá lạnh mà con vẫn còn là cây non, cho nên mẹ cùng cô Hồ đã lấy bốn bộ ga giường từ chỗ Phượng Hoàng.” Thương Vi đứng lên, “Là căn phòng ngủ này đúng chứ?”

“Không ạ, bọn con đều ngủ phòng ngủ bên này” Lâm Cạnh cưỡng ép mình ngẩng đầu, “Đó là phòng đồ để đồ ạ”

Thương Vi cùng Hồ Mị Mị đều kinh ngạc: “Hả?”

Lâm Cạnh nhanh chóng giải thích: “Bởi vì tháng trước bọn con nghiện chơi game, gần như chơi suốt đêm, bởi vì thấy thế không ổn lắm cho nên đã ngủ chung, tự canh chừng nhau, hiệu quả…… Đặc biệt tốt.”

Thương Vi: “……”

Hồ Mị Mị vỗ vỗ tay cậu: “Về sau đừng chơi game suốt đêm.”

“Dạ.” Lâm Cạnh vẻ mặt ngoan ngoãn hiểu chuyện như đứa nhóc nhà kế bên,“Bọn cháu đã không chơi nữa.”

Thương Vi nhận bốn bộ ga giường từ trong tay Tiểu Tôn:“Tiểu Tinh trời sinh ghét nóng, con vẫn nên dọn về phòng mình ngủ đi, thằng bé không thể đắp chăn này.”

“Được rồi, mẹ cứ để đó, để hôm naò con tự trải!” Lâm Cạnh cắt đứt giữa chừng, chủ động ôm bốn bộ ga, “Mẹ, mẹ không cần bận tâm, nhanh ngồi xuống nghỉ ngơi, quán cà phê dưới lầu cũng không tệ lắm, bằng không con mời mẹ cùng cô Hồ đi uống bữa trà chiều?”

“Bây giờ đã hơn 5 giờ, còn ăn uống trà chiều gì.” Đồ vật bị lấy đi, Thương Vi vừa lúc nắm mở cửa phòng khách “Con trải ở giường nào, mẹ ——”

Nói đến một nửa liền đột nhiên im bặt, bà đánh giá xung quanh phòng ngủ này, bức màn màu xanh nhạt được kéo kín lại, bởi vì chỉ là phòng chứa đồ, khẳng định phải bảo trì trạng thái râm mát ưa tối. Nệm trên giường chất những cái hộp chỉnh tề, đồ ăn vặt sách cũ vài đồ linh tinh bóng rổ, cùng với hơn 100 tờ giấy chói lọi.

Nói như thế nào cũng không giống phòng ngủ vừa mới được dọn từ tháng trước.

Hồ Mị Mị cũng nghi hoặc: “Màng bọc trên giường cũng chưa xé, cháu có phải căn bản không đến đây ngủ hay không?”

Lâm Cạnh trong vòng ba giây hoàn thành một câu chuyện giải thích hoàn chỉnh:“Dạ, cháu không ngủ, bởi vì ngày thường học tập thật sự cực kì bận, cho nên cháy đều ở ký túc. Chỉ có cuối tuần ngẫu nhiên lại đây để gặp Quý Tinh Lăng”. Nhưng không đợi cậu nói, ngoài cửa sổ đã “Ầm” vào một đám sương mù đen bọc lôi điện.

Quý Tinh Lăng còn chưa ăn được hai miếng liên hoan, chủ yếu bởi vì hắn càng ăn càng không yên lòng, nhắn tin cho Lâm Cạnh lại chậm chạp không nhận được câu trả lời, cho nên dứt khoát rút lui chạy về. Kết quả mới vừa vào cửa…… À, vừa đến cửa sổ, liền nhìn thấy mẹ ruột cùng một người mẹ khác đứng ở phòng cho khách, mà thầy giáo Tiểu Lâm thì vẻ mặt mờ mịt khẩn trương thấp thỏm cùng áy náy, tức khắc cả người hoảng hốt, không chút nghĩ ngợi đã kéo người ra phía sau mình: “Hai người đừng mắng cậu ấy, tất cả đều là con sai, con thích cậu ấy, con theo đuổi cậu ấy.!”

Hồ Mị Mị: “……”

Thương Vi: “……”

Trước mắt Lâm Cạnh biến thành một màu đen, một phen nắm lấy tay của Quý Tinh Lăng, nắm một cách tàn nhẫn…… Nắm hiện ra cả mạch máu.

Phương hướng lý giải của Quý Tinh Lăng lần thứ hai xuất hiện lệch lạc, đem câu “Cậu câm miệng” hung dữ hiểu ngầm thành thầy giáo Tiểu Lâm tan nát cõi lòng không tiếng động kháng nghị, vì thế chủ động đem bản thân thăng cấp đến độ cao của Romeo, tiếp tục vì yêu phấn đấu quên mình mà thao thao bất tuyệt: “Bọn con ở bên nhau đã lâu, cháu thật sự thích cậu ấy, thật sự, hơn nữa bọn con cũng đã thương lượng, tốt nghiệp liền kết hôn, con sẽ cố gắng học tập và làm việc, tương lai cũng sẽ cùng nhau hiếu thuận hai người, mẹ, cô Thương, hai người đừng nóng giận.”

Hồ Mị Mị thanh âm run rẩy: “…… Được”

Thương Vi không phải không hoài nghi, bà thật ra từ lúc mới vào toilet đã suy bảy nghĩ tám, bởi vì một khoản kem đánh răng của hai người thật sự không thế nỏi nổi. Nhưng trăm triệu lần cũng không nghĩ tới, hoài nghi này chỉ không đến hai mươi phút đã được chứng thực, trong lúc nhất thời không thể nói nên lời.

Trong phòng một mảnh trầm mặc.

Quý Tinh Lăng trở tay cầm tay Lâm Cạnh, nghiêng đầu thấp giọng hỏi cậu:“Cậu không sao chứ?”

Lâm Cạnh cùng hắn đối diện, vốn cũng không có việc gì, hiện tại thì có.

“Có tôi đây, đừng sợ.”

“……”

Đối mặt với bạn trai mạnh như vậy ôn nhu như vậy dũng cảm như vậy cũng dễ xúc động và 250 (đồ ngốc) như vậy, Lâm Cạnh không biết bản thân nên yêu muốn chết, hay là tại chỗ câm miệng hôn mê. Hai người cứ như vậy nắm tay, vai sóng vai, đứng trước mặt hai người mẹ, không nói tiếng nào.

Hồ Mị Mị tâm tình phức tạp: “Chuyện khi nào?”

“Còn rất sớm.” Quý Tinh Lăng nắm tay Lâm Cạnh càng chặt hơn, “Nhưng bọn con đặc biệt thuần khiết a, chưa làm chuyện gì quá mức cả.”

Chủ yếu là do thầy giáo Tiểu Lâm ở phương diện này lại không có mạnh, lại rất dễ dàng thỏa mãn, cảm thấy chỉ cần ôm bạn trai và hôn hôn là ổn, Quý Tinh Lăng cũng chiều cậu, cảm thấy ok, cũng được, vậy tôi leienf chờ cậu lớn thêm hai năm, phi thường bá đạo tổng tài.

Hồ Mị Mị cảm thấy bản thân không phải rất muốn tham khảo vấn đề này với con trai.

Lâm Cạnh mở miệng theo:“…… Mẹ, cô Hồ, cháu thật sự thích Quý Tinh Lăng.”

Thương Vi xoa xoa huyệt Thái Dương, nghĩ thầm, đã nhìn ra.

Bởi vì mười mấy năm trước Lão Lâm tự tay đút cơm cho Tiểu Lâm, đều chỉ có thể dùng quạt điện thổi lạnh, không thể tự mình thổi thổi, hiện tại lại có thể cùng người khác xài chung kem đánh răng sữa dưỡng da sữa rửa mặt, hai đôi dép song song để trong tủ cũng giống nhau như đúc, khả năng là lí do khác tồn tại cực kì cao. Ngoại trừ chiến thắng bản năng của khiết phích mà “Không để bụng”, thì thật sự không còn khả năng nào khác.

Cũng đã công khai, Quý Tinh Lăng cảm thấy vậy thì cứ dứt khoát không thèm đếm xỉa nữa.

Vì thế hắn đúng lý hợp tình nói thêm một câu: “Mẹ, cô Thương, lần trước không phải hai người đã nói thích đến đảo của chú Âu sao ạ, nếu vậy thì tương lai bọn con đến đó cử hành hôn lễ.”

Lâm Cạnh:?

Quý Tinh Lăng duỗi tay ôm lấy bờ vai của cậu, không phải sợ, lấy khí thế hờn trời oán đất ngày thường của cậu ra!

Hồ Mị Mị đau đầu mà nói: “Chuyện này, mẹ còn phải cũng ba…… Được rồi đừng có bày vẻ mặt như khóc tang, mẹ đi hỏi.”

Một câu trong vòng từ ý đồ thuyết phục đến tự mình từ bỏ hoàn thành, quá trình có thể so với thầy giáo Tiểu Lâm lúc trước muốn đi nấu ăn đầy mưu trí, có thể thấy được quả thật là mẹ con.

Lâm Cạnh tiếp tục: “Mẹ.”

Thương Vi nghe cậu gọi đến trong lòng làm ầm ĩ:“Mẹ mặc kệ, tự con đi nói với ba.”

Tiểu Lâm bất động thanh sắc mở cờ trong lòng: “Được ạ, không thành vấn đề!”

Vì thế cứ như vậy liền come out, không có một chút phòng bị, xúc động lỗ mãng, nhưng may mắn phát triển rất khả quan.

Hồ Mị Mị trước tiên đem chuyện này nói cho ông xã, áp dụng cách thức“Lão Quý anh sao một chút cũng không thèm quan tâm con trai vậy hả, thời gian dài như vậy chẳng lẽ cũng chưa phát hiện ra sao? Lần này nếu không phải có em cùng chị Thương đến Bắc Kinh, cũng không biết sẽ tiếp tục bị hai đứa nó dấu diếm bao lâu, mà anh chỉ biết mở họp, suốt ngày mở họp” linh tinh, tóc độ nói đã nhanh còn tức giận, khiến Kỳ Lân thành niên Quý tiên sinh đầu bên kia trợn mắt há hốc mồm, không biết nên trấn an phu nhân nhà mình tước, hay là nhanh chóng tự mình tiêu hóa một chút chuyện nhãi con nhà mình ở cùng long huyết thụ nhà kế bên.

Về phần Lâm bác sĩ, lúc nhận được điện thoại của Tiểu Lâm còn đang vui vẻ ca hát tưới hoa.

“Ba, ba kỳ thị đồng tính luyến ái không?”

“Con đây đang hỏi vấn đề gì, ba sao có thể kỳ thị đồng tính luyến ái?”

“Vậy ba kỳ thị Quý Tinh Lăng không?”

“Đương nhiên cũng không kỳ thị, sao vậy, thằng bé thích nam sinh?”

“Dạ, cậu ấy thích con, con cũng thích cậu ấy, bọn con dự định kết hôn.”

Lão Lâm: “……”

Lão Lâm: “……”

Lão Lâm: “……”

“Ba, ba vì sao không nói lời nào, ba đã nói là mình không kỳ thị.”

Lâm Thủ Mặc đặt tay lên bồn hoa, khiếp sợ muốn suy sụp nói: “Ba không kỳ thị, không phải, hiện tại không được, ít nhất chờ đến lúc tốt nghiệp đại học, Quý tổng biết chuyện này không?”

“Biết ạ.”

“Vậy tối nay ba phải đi thương lượng với chú ấy, các con tuyết đột không được xúc động, vẫn phải lấy việc học là chủ!”

“Vâng, ba, con yêu ba, ba thật ngầu, quả thực chính là nam nhân thời đại mới.”

“……”

Phá vỡ tuyến phòng thủ con người rắn rỏi của Lão Lâm chính là dễ dàng như vậy.

Vì thế phòng cho khách ở chung cư hay cả giường đều bị đại thiếu gia đúng lý hợp tình mà bán đi, tiền kiếm được vừa vặn có thể mua thêm mấy cái kệ để đồ mới, thỏa mãn thói quen cất đồ gọn gàng của thầy giáo Tiểu Lâm.

—–

Vào một ngày cuối tuần ấm áp ở Đông Dương, Lâm Cạnh dẫm lên cầu thang, hai người cùng nhau dọn dẹp hơn 500 hộp giấy và phòng để đồ trở nên sạch sẽ thoải mái.

Cậu vẫn chưa nói đoạn đối thoại phát sinh ngày đó ở chung cư cho Quý Tinh Lăng.

Ví dụ như nói “Thật ra lúc ấy tôi vẫn chưa bại lộ, còn có thể giấu tiệp được, cậu alanf sau đừng xúc động như vậy” linh tinh.

Dù sao kết cục rất tốt.

Cái gì cũng tốt.
Chú thích:

Hermès International S.A. Hermès là một công ty thời trang xa xỉ có trụ sở ở Paris, Pháp. Công ty được sáng lập bởi Thierry Hermès vào năm 1837, ngày nay chuyên sản xuất hàng da, phụ kiện thời trang, nước hoa, hàng xa xỉ, và quần áo may sẵn. Logo của công ty từ những năm 1950, là một chiếc xe ngựa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.