Trùng Sinh Chi Dị Thú Liệp Nhân

Chương 103




“Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là cách, nếu cậu ta đem tin tức truyền ra……” Ở mặt biển, trên một tảng băng khổng lồ có bốn người đang đứng, khối băng này được dị năng giả hệ phong khống chế, dị chuyển vô cùng linh hoạt trên mặt biển, trong đó chật vật nhất chính là dị năng giả hệ thủy vừa mới mở miệng, tới tới lui lui dưới biển nhiều lần, tóc tai quần áo của ông ta đã loạn thành một đoàn, cho dù ông ta có thể tạo ra nước sạch để rửa mặt, tình trạng cũng trở nên rất kém.

người phụ nữ duy nhất trong đó, dị năng giả hệ tinh thần đang gắt gao nhắm mắt lại, điều tra tình huống dưới đáy biển. Trần Mộc lặn càng ngày càng sâu, cô ta hầu như không thể điều tra được.

“Ở dưới đáy biển sâu như vậy sẽ không có tín hiệu.” Dị năng giả hệ phong mở miệng.

“Robert, đây cũng là vấn đề của ông, đại dương là chiến trường của ông, nhưng vì sao ngay cả một người trẻ tuổi ông cũng không thể bắt được?” Dị năng giả hệ băng trào phúng mở miệng.

“Vậy còn ông?” Người gọi là Robert lạnh lùng cười:

“Nếu không phải lúc đầu khi mới phát hiện ra cậu ta ông đã vội vàng ra tay……”

“Đừng nói nữa! đừng quên chúng ta tới làm gì.” Dị năng giả hệ phong đánh gãy lời nói của, bọn họ đều là cao thủ cấp mười, lúc trước thực lực cũng không kém Trương Lê bao nhiêu, nhưng hiện tại, Trương Lê đã trở thành cao thủ cấp mười một!

Nếu, bọn họ cũng có thể trở thành cao thủ cấp mười một…… Ở trên thế giới, cao thủ cấp mười cũng không hiếm thấy, hơn nữa cao thủ cấp mười của con người nếu như đơn đấu với dị thú cấp mười thì chắc chắn sẽ thua, nhưng một khi đạt tới cấp mười một……

Thời điểm lúc trước khi chuyện của A Hổ vừa mới truyền ra, bọn họ cảm thấy không thể tin, chỉ một con linh thú nho nhỏ, sao có khả năng giúp người ta tiến hóa? nhưng sau khi Trương Lê đạt thành tựu, đã làm cho bọn họ hối tiếc không kịp.

Ba người bọn họ, dị năng giả hệ phong và dị năng giả hệ băng đều là người của liên minh Bắc Mĩ, dị năng giả hệ thủy là người của liên minh Nam Mĩ, nếu không phải hành động lần này ở trên biển, Người của liên minh bắc Mĩ cũng sẽ không gọi ông ta.

“Không bắt được Trần Mộc, chuyện phía sau cũng không cần phải nói nữa.” Dị năng giả hệ phong mở miệng, lão ta là người lớn tuổi nhất ở chỗ này, có thể so với Trương Lê, cũng bởi vì tuổi tác, có rất nhiều điều lão ta đã thông suốt, nhưng ngay cả như vậy, lão ta vẫn muốn sống tiếp! Người vơ thứ chín của lão mới sinh cho lão một đứa con trai mới tám tuổi, lão ta còn muốn nhìn đứa trẻ này lớn lên!

Lần này bọn họ tính toán muốn bắt lấy Trần Mộc, bởi vậy, gen của dị năng giả không khí và con linh thú thần kì kia, đều phải chiếm được! một khi đã như vậy, cũng không cần phải cãi nhau.

Phi thuyền lần này mà Chu Dật Cẩn và Trương Lê đi là yêu cầu từ liên minh, tính năng so với cái lúc trước của Trương Lê còn tốt hơn, dường như không bao lâu đã xuất hiện ở hải vực có tín hiệu.

“Phía dưới có người!” Chu Dật Cẩn nhìn thiết bị giám thị mở miệng, y thấy được phía dưới có người.

“Phía trên có phi thuyền!” Trên tảng băng, dị năng giả hệ phong ngẩng đầu lên nhìn, bọn họ đều phát hiện có phi thuyền tới gần!

Rất rõ ràng, bọn họ bị phát hiện, nếu đã như thế……

Lần này bọn họ đi, liên minh Bắc Mĩ cho không ít thứ tốt, lúc trước lập tức đem phi thuyền mà Trần Mộc dùng phá huỷ là một loại tên lửa định vị mà bọn họ mang theo, loại tên lửa này bọn họ mang không chỉ một quả. Thời điểm khi đi vào trong biển, lão ta cũng chỉ huy người xung quanh mang theo, lúc này đang được đặt trên khối băng.

“Bỏ phi thuyền!” Thời điểm nhìn thấy một quả tên lửa đến gần, Chu Dật Cẩn lập tức hô to một tiếng, sau đó liền nhảy ra khỏi khoang của phi thuyền, phản ứng của Trương Lê đương nhiên cũng không chậm, ngay cả người điều khiển viên cũng nhanh chóng nhảy xuống, sau đó kéo chiếc dù sau lưng. Tuy rằng trong biển vô cùng nguy hiểm, nhưng cũng tốt hơn việc ở lại trên phi thuyền thành thịt nướng.

Ba người bọn họ vừa mới nhảy khỏi phi thuyền, quả tên lửa kia liền đánh trúng thân của nó, phát ra một ngọn lửa thật lớn, phi thuyền còn theo quán tính mà bay xa một đoạn, sau đó rơi xuống biển.

Dù sao Trương Lê cũng là cao thủ cấp mười, đã sớm mở khu vực dị năng, mang theo ông và Chu Dật Cẩn vững vàng đáp xuống mặt biển, về phần điều khiển viên kia, lấy thực lực của cậu ta nếu tới gần chiến trường thì chỉ có một đường chết, tránh ở phía xa xa may chăng còn có thể sống sót.

“Ferry, Rui Padi, còn có Robert……” Trên cơ bản đều là cao thủ cấp mười, Trương Lê biết bọn họ, đương nhiên liếc mắt một cái liền nhận ra ba người trước mắt, cũng biết bọn họ đến vì A Hổ, nhưng không biết tình huống của Trần Mộc hiện tại thế nào. ( tên này là gg dịch từ trung sang anh, đúng không sao, sai thì mọi người chỉ t để t sửa “费里, 瑞帕迪, 还有罗伯特…”)

Chu Dật Cẩn nhìn di động trong tay, tín hiệu cho thấy địa điểm cách đó không xa, nhưng phụ cận cũng không có những người khác.

Trong tay nắm một hạt mầm, dùng dị năng thúc dục, một vài dây leo và thực vật liền hướng về phía kia, rất nhanh, những thực vật này toàn bộ thu về, trong đó là một con cá đã chết.

Chu Dật Cẩn mổ bụng con cá, quả nhiên bên trong có thiết bị liên lạc trên người Trần Mộc. Một khi đã như vậy, Trần Mộc hẳn là không có việc gì? Chu Dật Cẩn nhìn về phía đáy biển, thở phào nhẹ nhõm.

Vốn ba người khác cũng không định nói chuyện, lúc này lại biết bản thân đã tính sai, tại sao bọn họ lại không hề chú ý tới điểm này?

Trương Lê luôn luôn chú ý động tác của Chu Dật Cẩn, lúc này mới đem tầm mắt phóng lên ba người đối diện, bọn họ làm nhiều như vậy, nếu ông đem bọn họ thả lại đi, ông còn có uy tín của mình sao?

Nếu đã thăng đến cấp mười một, không bằng dùng bọn họ để lập uy đi!

Trương Lê tính tình luôn luôn không tồi, nhưng hiện tại cũng bị chọc giận, mà sát ý của ông, đương nhiên ba người đối diện cũng cảm giác được.

Dị năng giả hệ phong Ferry chống lại Trương Lê, hai người khác lại cùng nhau tấn công Chu Dật Cẩn, đến lúc này, bọn họ đã chuẩn bị liều mạng.

Trương Lê chặn công kích của Ferry, đồng thời dùng dị năng chặn lại công kích của Robert và Rui Padi– Chu Dật Cẩn cấp chín cũng không phải là đối thủ của cao thủ cấp mười!

Trần Mộc ngồi ở đáy biển, có cảm giác hít thở không thông, nơi hắn đang ở hiện giờ đã rất sâu rất sâu, so với nơi mà Bạch Khả Khả ở lúc trước còn sâu hơn, áp suất cực lớn của nước biển, đem bọt khí vốn rất lớn ép sát xung quanh hắn.

Áp lực như vậy, Trần Mộc đã phải nhận suốt một ngày, có lẽ bởi vì nơi hắn ở quá sâu, ngay cả dị năng giả hệ thủy cũng không dám tùy tiện đi xuống, mới giúp hắn có cơ hội điều tức lại cơ thể.

Vốn, Trần Mộc cũng không định lặn sâu như vậy, dù sao một thời gian dài như vậy hắn cũng không chịu nổi, nhưng lúc trước khi hắn bơi lên mặt biển, lại bị công kích tinh thần, sau đó vì tránh né mà nhanh chóng lặn xuống, trong đầu bốc lên không ngớt, hắn có cảm giác vô cùng choáng váng, chỉ nhớ rõ phải lặn sâu xuống để tránh né công kích.

Da thịt, nội tạng, xương cốt, mỗi một mạch máu mỗi một tế bào, đều bị áp lực cường đại, sau đó, sau đó lại có cảm giác như một thứ gì đó phải rời khỏi thân thể của mình.

Mạch máu của hắn đã bị đập vụn, nhưng bởi vì áp lực cường đại ở bên ngoài, máu chưa hề chảy ra.

Toàn bộ hai mươi viên trân châu trên người đã bị đập nát, những bột phấn này chặt chẽ vây quanh thân thể hắn, dường như bị áp lực cực lớn mà ép thật chặt vào làn da, ngấm vào trong máu……

Đây là một loại cảm giác rất huyền diệu, giường như hắn có thể cảm giác gì đó ở chung quanh, những con cá đang bơi ở phụ cận, những con dứa phiêu động theo dòng nước, những phiến hải tảo thật lớn……

Hướng lên trên là ba luồng khí thế cường đại, nhưng dường như lại không còn cường đại nữa……

Sau đó, một luồng khí thế cường đại hơn đến gần, và khí thế rất quen thuộc…… Có một hình ảnh xuất hiện trong đầu hắn, đó là hai luồng lực lượng va chạm, kịch liệt va chạm, khiến cho một luồng khí thế yếu kém đột phá.

Dưới áp lực cực lớn, phóng ra tinh thần lực…… Những lời này là ai nói cho hắn?

Áp lực lớn như vậy, dướng như đến không khí xung quanh cũng đều ngưng đọng lại, hắn có cảm giác không thể hô hấp, nhưng tư duy lại vô cùng vô cùng phát tán.

Thời điểm vài luồng khí thế kia va chạm, hắn đột nhiên cảm thấy trong lòng đau xót, người ở nơi đó là ai?

Trương Lê chặn công kích của Ferry, lại chặn công kích cho Chu Dật Cẩn, nhưng lại không thể chặn công kích của người phụ nữ Châu Phi kia.

Cô ta vẫn im lặng ngồi, tuy rằng cô ta lựa chọn hợp tác với người của Bắc Mĩ, nhưng cũng biết đây là bảo hổ lột da, cũng không nói nhiều, chỉ im lặng làm chuyện của mình.

Lúc trước khi Trần Mộc di chuyển, cô ta không chút do dự dùng dị năng công kích đầu đối phương, vốn cô ta nghĩ rằng Trần Mộc sẽ bởi vì chịu công kích mà nổi lên, lại không ngờ rằng Trần Mộc lại lặn xuống ……

Vốn cô ta đối với Trần Mộc cũng không có chấp nhất như vậy, nhưng sau khi đi vào Nông Nghiệp thành thị, nhìn Trần Mộc và hai đứa nhỏ nói giỡn, quan tâm bạn lữ của hắn, liền cảm thấy bản thân có chút động tâm.

Cha của cô ta là một dị năng giả hệ tinh thần cấp tám, cho dù chỉ có cấp tám cũng là đối tượng bảo vệ trọng điểm của quốc gia, ông ta lấy rất nhiều vợ, người vợ mới lấy gần đây nhất còn nhỏ tuổi hơn cả cô ta, cô cứ nghĩ bản thân sẽ không bao giờ để ý đến loại tình cảm vô dụng này, nhưng là……

Sau khi Trương Lê và Chu Dật Cẩn xuất hiện, cô ta liền cố gắng giảm thấp sự tồn tại của bản thân, đợi mọi người chưa chuẩn bị, lập tức phát động công kích tinh thần về phía Chu Dật Cẩn.

Nhận công kích của cô ta, cao thủ cấp mười đau đầu xong sẽ không có việc gì, nhưng Chu Dật Cẩn cũng chỉ mới cấp chín, dưới tình huống không phòng bị nhận toàn bộ công kích của cô ta, có khả năng sẽ trở thành ngu ngốc.

Chu Dật Cẩn trong đầu đau xót, lập tức chỉ huy thực vật trong tay công kích đối phương, lại bởi vì quá mức đau đớn mà tay chân vô lực.

“A!” Một tiếng thét cực lớn vang lên, Chu Dật Cẩn cảm thấy áp bách trong đầu mình nhanh chóng rút lui, thân thể được thoải mái, tương phản, người phụ nữ Châu Phi kia lại ôm đầu của mình, lập tức ngã xuống mặt băng.

Thời điểm Trần Mộc rời khỏi mặt nước vô cùng chật vật, có lẽ bởi vì áp suất đáy biển quá lớn, rất nhiều chỗ trên người hắn mạch máu đều bị nổ tung, những thứ trên người bao gồm cả bộ đàm liên lạc đều đã trở thành phế thải, có điều, hắn lại cảm thấy cả người thư sướng.

Quay đầu lạnh lùng liếc mắt nhìn Chu Dật Cẩn một cái, Trần Mộc lập tức công kích về phía dị năng giả hệ băng, uy áp cường đại, vậy mà khiến đối phương không thở nổi……

A Hổ ăn thiên thạch, nhưng không thể tiêu hóa hoàn toàn, yên lặng tản mát ra năng lượng của thiên thạch, mà người được lợi trực tiếp nhất từ những năng lượng này, chính là Trần Mộc.

Chu Dật Cẩn dường như đều là dựa vào A Hổ mà chiếm được dị năng, Trương Lê thăng cấp A Hổ cũng trợ giúp một tay, nhưng hai bọn họ có được chỗ tốt, sao có thể so được với Trần Mộc sớm chiều ở chung với A Hổ?

Lúc trước Trần Mộc đột phá đến cấp mười, có vài thành phần ngẫu nhiên, nhưng kỳ thật cũng là tất nhiên, mà sau khi hắn đột phá cấp mười, trên cơ bản đều như hình với bóng cùng A Hổ, bên cạnh lại có đại bạch sa, cá voi thú đều là những dị thú cấp mười, muốn tiến bộ cũng không khó. Trồng nấm trong đáy biển hơn một năm, hắn cũng dần dần từ cấp mười sơ giai thành cấp mười cao giai, sau khi trở về, tuy rằng thực lực tăng trưởng không nhanh, nhưng có Chu Dật Cẩn và hai đứa nhỏ ở cùng hơn một năm, cũng giúp tâm tình của hắn bình thản, lại có Trương Lê dạy, gần như đã có trụ cột vững chắc.

Từ cấp mười đến cấp mười một, tinh thần lực là mấu chốt, Trương Lê đã sớm có hiểu biết đối với tinh thần lực, nhưng Trần Mộc có tinh thần lực, cũng bởi vì bị công kích tinh thần lực mà kích phát.

“Cấp mười một! Vậy mà lại thêm một người cấp mười một!” Ferry điên cuồng mà hô một tiếng, lập tức lựa chọn tự bạo, bọn họ đã không thể trốn thoát, mà cho dù ông ta có thể trốn, một vài năm nữa cũng sẽ chết, còn không bằng lúc này để cho bọn họ ăn đau!

Ferry là dị năng giả hệ phong cấp mười, lúc trước thực lực cũng không khác biệt so với Trương Lê, bởi vậy ông ta tự bạo gây ra sát thương rất mạnh.

Trương Lê chặn phần lớn năng lượn, Trần Mộc đem Chu Dật Cẩn bảo vệ kín không kẽ hở, hai cao thủ cấp mười khác bởi vì bị liên lụy mà phun ra máu, đây cũng là do mục tiêu của Ferry không phải bọn họ.

Trương Lê mất một hồi lâu mới đứng vững, phối hợp với Trần Mộc, mỗi người chống lại một cao thủ cấp mười, thời điểm biết bản thân không thể ngăn cản được công kích của đối phương, hai người khác cũng không hẹn mà đồng thời tự bạo.

Trên người Trần Mộc bị nổ thành một đóa huyết hoa, lập tức ngã xuống, đột nhiên, mơ mơ màng màng, hắn nhớ tới mình gọi là Trần Mộc, cũng nhớ đến Chu Dật Cẩn và hai đứa nhỏ của mình, còn có mẹ mình……

“Anh ấy làm sao vậy?” Chu Dật Cẩn kiểm tra người cho Trần Mộc, Trần Mộc hiện giờ thực sự có chút vô cùng thê thảm.

Có điều để cho y không được tự nhiên, chính là ánh mắt của Trần Mộc lúc mới xuất hiện, tại sao giống như đang nhìn một người xa lạ?

“Không có việc gì, cậu ấy đã đột phá cấp mười một, còn có thể có chuyện gì?” Ba cao thủ cấp mười tự bạo khiến Trương Lê cũng có chút không chịu nổi.

Có điều, ông thật sự rất ghen tị với Trần Mộc, tên này mới bao nhiêu tuổi, đã đạt đến độ cao mà ông phải mất hơn hai trăm năm mới có thể đạt đến?

Những tảng băng mà dị năng giả hệ băng chế tạo ra đã sớm bị vỡ thành nhiều tảng nhỏ, mà dị năng giả tinh thần kia chắc đã rơi vào trong biển.

“Không có việc gì chứ?” Một âm thanh vang dội ở xa xa, Trương Lê vừa thấy liền phát hiện là điều khiển viên đang bơi về phía này.

Vận may của cậu ta cũng không tôig, bởi vì nhảy dù nên không thể bay xa, bản thân cũng chỉ có thực lực cấp bảy, cho nên chiến đấu ở nơi này cũng không hề ảnh hưởng đến cậu ta, đồng thời lại bởi vì mấy người cao thủ chiến đấu, dị thú hải dương ở phụ cận đều chạy trốn hết, cho nên cậu ta cũng không bị dị thú hải dương công kích, thẳng đến khi mọi chuyện kết thúc mới bơi tới nơi này.

“Đã không có việc gì, chuyện hiện giờ phải làm chính là liên lạc với những người khác để họ đến đón chúng ta.” Trương Lê mở miệng, mở bộ đàm liên lạc của mình, vẫn may thứ này chưa bị hỏng.

Thời điểm Trần Mộc tỉnh lại, thời gian đã qua vài ngày.

“Anh làm sao vậy?” Trần Mộc cảm thấy xương cốt toàn thân đều như gãy vụn, có điều, không phải hắn đang ở đáy biển tránh né công kích của người khác sao?

“Anh bị thương!” Trên lưng Chu Dật Cẩn là Trần Thiên Hoa, trong tay ôm Chu Thiên Nhạc, nhìn thấy Trần Mộc tỉnh, kinh hỉ trong mắt dường như không thể che lấp.

“Bị thương? Thể nào anh cảm thấy rất khó chịu rất khó chịu.” Trần Mộc lúc này mới phát hiện bản thân bị ngâm trong bình dung dịch, chỉ lộ ra một đầu.

“Chuyện anh đột phá cấp mười một anh cũng không nhớ?” Chu Dật Cẩn nhíu nhíu đầu mày.

Trần Mộc suy nghĩ một hồi lâu, chỉ cảm thấy trong đầu mình rối mù một mảnh:

“Anh không có ấn tượng gì hết.”

“Thật lợi hại, ngay cả chuyện như vậy cũng có thể quên!” Sau khi trở về, bọn họ mới biết được tinh thần lực của Trần Mộc bị cạn kiệt, phỏng chừng lúc ấy đầu óc của hắn rất loạn, người phụ nữ Châu Phi kia là dị năng giả hệ tinh thần, vốn y cũng không cảm thấy gì, hiện giờ lại thấy vô cùng đáng giận. Có điều sau đó bọn họ không tìm thấy người phụ nữ này, có lẽ lúc tự bạo đã rơi vào trong biển rồi? mặc kệ thế nào, tình huống lúc đó, xác suất cô ta có thể sống sót là cực thấp.

“Sống là tốt rồi!” Nghe Chu Dật Cẩn nói như vậy, Trần Mộc cũng hiểu được thân thể có chút không giống bình thường, thậm chí, ngay cả thế giới này cũng không giống bình thường.

Có điều, từ nay hắn không cần sợ người khác nữa:

“Khi nào chúng ta kết hôn?” Trần Mộc đột nhiên cảm thấy Chu Dật Cẩn nhìn rất đáng yêu, thật muốn ôm vào lòng hôn mấy cái!

Chu Dật Cẩn một phen đem cái tay đang run run rẩy rẩy của Trần Mộc muốn vươn ra khỏi dịch dinh dưỡng đập trở về, lúc này còn không quên động chân động tay!

” Đã lâu không gặp, không có chút phúc lợi nào sao?” Trần Mộc nhìn Chu Dật Cẩn, bất đắc dĩ mở miệng, cảnh tượng Chu Dật Cẩn trên người đeo hai đứa nhỏ, sao lại khiến cho hắn cảm thấy ấm áp như vậy?

Chu Dật Cẩn cúi đầu hôn lên trán Trần Mộc một cái, sau đó Chu Thiên Nhạc trong lòng y cũng bắt được đầu của Trần Mộc, một ngụm hôn xuống:

“Phụ thân!”

Có thể sống trở về, thật tốt.

Tuy rằng thời điểm vừa tỉnh, Trần Mộc còn có cảm giác không thể khống chế tay chân của mình, nhưng ngâm trong dịch dinh dưỡng một ngày, hắn liền cảm thấy bản thân hoàn toàn khôi phục, hơn nữa, nếu không đi ra ngoài, chỉ sợ hắn ngâm đếu nhăn cả da mất.

Trần Mộc trở thành cao thủ cấp mười một, đương nhiên liên minh phải khoe khoang khắp nơi,  có điều tất cả mọi thứ bên ngoài cũng không có quan hệ với Trần Mộc, chuyện hắn nhớ thương nhất hiện giờ, cũng chỉ có hôn lễ của mình và Chu Dật Cẩn.

Áo cưới, tiệc rượu, MC, còn có loại, các dạng an bài, vừa khiến người ta đau đầu lại khiến người ta tràn ngập hưng trí, có điều, bọn họ đã tốt hơn rất nhiều, cũng không cần tiết kiệm tiền, chỉ cần tận hứng là tốt rồi.

A Hổ hiện giờ nổi danh triệt để, Trần Mộc có thể ở trong thời gian ngắn như vậy từ một người bình thường trở thành cao thủ cấp mười một, dường như tất cả mọi người đều đem công lao qui kết lên người nó. Trước đó vài ngày, thời điểm Chu Dật Cẩn và Trương Lê đi cứu Trần Mộc, A Hổ cũng không đi cùng, nhưng nó lại làm một chuyện khác khiến cho người ta khiếp sợ. Hai con liệp báo thú kia, dưới sự giạt dây của nó, mang theo hai đứa nhỏ của Trần Mộc chạy một vòng ở bên ngoài, Lưu Chân Chân vừa xoay người liền phát hiện không thấy cháu trai cháu gái nhà mình, thiếu chút nữa bị dọa cho phát bệnh, đợi sau khi hai con liệp báo thú đưa đứa nhỏ trở về, cũng khiến cho bà hoảng sợ, hai cái tên này, bà đối với mỗi con đều là kính nhi viễn chi! ( tôn trọng nhưng không gần gũi)

Có điều, thấy người khác bị dọa, hai đứa nhỏ cũng rất cao hứng, sau khi một người một liệp báo bị chia cắt, cứ hai ba ngày lại bắt liệp báo thú ngồi xuống, sau đó leo lên lưng chúng, Lưu Chân Chân hầu như đều khó lòng phòng bị.

Cho nên, đợi khi Chu Dật Cẩn mang theo Trần Mộc bị thương trở về, liền nhìn thấy con trai đang cưỡi trên người dị thú phi đến chỗ mình……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.