Khu vực hư vô.
Thủy Ác ngồi xếp bằng, quanh thân quấn quanh lấy từng sợi khí tức đen xám giao hòa, chính là lực lượng của Cực Đế.
Hấp thu lực lượng của Cực Đế, hắn trở nên càng mạnh hơn.
Nguyên bản lực lượng của Cực Đế là hắn đưa cho, nhưng thiên phú của Cực Đế không gì sánh kịp, sáng tạo ra Thần thông mới, lực lượng nâng cao một bước, cuối cùng làm giá y cho hắn.
Chính Hoa Tà Phật mang theo Nguyên Phạt bước vào khu vực hư vô, nhìn Thủy Ác, thần sắc hắn kiên định, ánh mắt không sợ hãi chút nào.
- Lúc trước gia hoả kia còn mạnh hơn ngươi, hắn cũng chết, ngươi còn dám tới?
Thủy Ác nhắm mắt lại hỏi, trong lời nói tràn ngập trào phúng.
Hắn không hiểu những người này là chuyện gì xảy ra, vì sao một cái tiếp một cái tới chịu chết?
Hắn rất chán ghét loại cảm giác này.
Hắn hi vọng chúng sinh sợ hãi mình, mà không phải muốn khiêu chiến hắn.
Chính Hoa Tà Phật hừ lạnh một tiếng, dẫn theo Nguyên Phạt lao về phía Thủy Ác.
- Đây là Nguyên Phạt đánh Sáng Tạo Thần, hôm nay đánh ngươi, là vũ nhục lớn nhất với nó!
Chính Hoa Tà Phật gầm thét nói, hắn đã ôm quyết tâm hẳn phải chết, cũng không sợ chọc tức Thủy Ác.
Oanh...
Hai bên đụng vào nhau, rung động hết thảy.
Chính Hoa Tà Phật tay cầm Nguyên Phạt, vô số quy tắc từ trong Nguyên Phạt bộc phát, Nguyên Phạt rơi vào trên người Thủy Ác, quy tắc lực quấn quanh Thủy Ác.
Trong chốc lát, Thủy Ác hét thảm lên, diện mục vô cùng dữ tợn.
Mặc dù thực lực của Chính Hoa Tà Phật không bằng Cực Đế, nhưng Nguyên Phạt của hắn là Thần khí mạnh nhất.
Một roi một roi rơi xuống, đánh cho Thủy Ác chạy trối chết, gào thét liên tục.
Mới đầu Chính Hoa Tà Phật còn kinh hỉ, nhưng rất nhanh liền phát hiện Thủy Ác lại càng ngày càng mạnh, hắn hấp thu đặc tính Đại Chu Thiên chưởng của Cực Đế, lại đang hấp thu lực lượng của Nguyên Phạt!
- Làm sao có thể!
Sắc mặt của Chính Hoa Tà Phật kịch biến, giờ khắc này, hắn mới thật sự hiểu địch nhân mình đối mặt đến cùng khủng bố như thế nào.
Cứ theo đà này, Thủy Ác tất sẽ hấp thu hết Nguyên Phạt, đến lúc đó, nghênh đón hắn chính là ác mộng.
Theo các Sáng Tạo Thần vẫn lạc, bầu không khí của Thần giới cao nhất vô cùng nghiêm trọng, các sinh linh thậm chí không dám rời đi đại thế giới của mình.
Một ngày này, Nhậm Ngã Tiếu, Hồng Mông Đại Đế, Thái Dịch Hỗn Độn cùng Cửu Cực Càn Đế mất tích bỗng nhiên xuất hiện, bọn hắn trực tiếp bay về phía Chúng Thần khởi nguyên.
- Xác định chưa? Một cái cũng không để lọt?
Nhậm Ngã Tiếu trầm giọng hỏi, Hồng Mông Đại Đế cùng Thái Dịch Hỗn Độn đều gật đầu.
Cửu Cực Càn Đế nghi hoặc hỏi:
- Mang bọn hắn làm cái gì? Trong bọn họ, ngoại trừ cực kì cá biệt, đều quá yếu.
Bây giờ tu vi của Cửu Cực Càn Đế thình lình đạt tới Vĩnh Hằng Thần Mệnh cửu cảnh, mặc dù không bằng đám người Nhậm Ngã Tiếu, nhưng so sánh với trước kia, có thể nói là thoát thai hoán cốt.
- Ngươi biết cái gì?
Nhậm Ngã Tiếu liếc mắt nhìn hắn, hừ lạnh nói, dọa đến Cửu Cực Càn Đế khẽ run rẩy, không dám hỏi nhiều.
Lúc trước đến Thần giới cao nhất cứu Lý Họa Hồn, báo thù cho Cửu Cung Thủy Đế, bọn hắn còn tưởng rằng Cửu Cực Càn Đế bị bắt, kết quả gia hỏa này chạy trốn, một mực trốn ở biên giới Thần giới cao nhất, gần đây chui vào Hồng Mông, bị Hồng Mông Đại Đế phát hiện.
Này làm Nhậm Ngã Tiếu, Hồng Mông Đại Đế, Thái Dịch Hỗn Độn tức giận, đánh hắn một trận tơi bời, để hắn bây giờ lòng vẫn còn sợ hãi.
Rất nhanh, bọn hắn liền đến Chúng Thần khởi nguyên.
Bọn hắn không có đi quấy rầy Tần Quân tu luyện, mà rơi vào trên thảo nguyên.
Thiên Vận cùng Cát Tường bỗng nhiên bay tới, sau lưng còn đi theo Tần Thiên Thừa cùng Tần Bất Phụ, bốn người đang tỷ thí tốc độ.
- Sao các ngươi lại tới đây?