Thứ Nữ Vợ Kế

Chương 32




Lưu đại phu nhân cười, vuốt vuốt mái tóc của Lưu Uyển Thanh: “Con gái ngoan, dùng cơm với nương nào”

Bữa cơm này, đương nhiên rất ấm áp

Sau khi dùng cơm xong, Lưu đại phu nhân ôm Lưu Uyển Thanh, ra hiệu cho Bạch ma ma dẫn người tiến vào, hai gã sai vặt và hai nha đầu cúi đầu đi theo phía sau của Bạch mama

Bọn họ cực kì có quy cũ quỳ xuống trên mặt đất dập đầu hành lễ

“Đứng lên đi”

Lưu đại phu nhân nâng nâng tay, lại nói với Lưu Uyển Thanh: “Con gái, những người này sẽ theo hầu bên cạnh con, trong hộp là khê ước bán thân của bọn họ, nếu như có chỗ nào không vừa ý, con cứ việc đuổi thẳng không cần báo cho nương biết”

Nói xong lại chỉ vào những hạ nhân ở bên dưới, giới thiệu cho Lưu Uyển Thanh biết:

“Đây là Lưu Côn, cả nhà còn sống, cha và nương của cậu ấy đều làm việc trong viện của nương, là một người nhanh nhẹn rất có nhãn lực

Đây là Vương Nữu Tử, bà nội của cô ấy là Chu mama bên cạnh nhị thẩm của con, là một người thông minh hiểu chuyện

Đây là Tiểu Cẩu Tử, đã ký vào văn tự bán đứt, năm nay mới vào phủ, cũng tùy con xử lý

Còn đây là Đông Tú. Đừng nhìn tuổi không lớn, nhưng tay nghề nấu cơm rất khá, trong viện của con nương cũng cho an bày một phòng bếp nhỏ, sau này con thèm ăn gì, cứ bảo nàng làm cho mà ăn. Anh trai của nàng là thư đồng bên cạnh nhị ca của con, con nhớ rõ không?”

Lưu Uyển Thanh cười gật đầu: “Mẫu thân nói rất rõ ràng, Thanh nhi đều nhớ kĩ”

“Ngoan”

Lưu đại phu nhân cười, vuốt vuốt cái mũi nhỏ của Lưu Uyển Thanh, lại nghiêm mặt nói với 4 người phía dưới:

“Từ bây giờ các người sẽ đi theo hầu hạ bên cạnh tiểu thư, nên làm như thế nào, không nên làm như thế nào, chắc hẳn cũng không cần ta phải nhắc lại, Bạch mama đã sớm nói với các ngươi rồi. Nếu như dám thấy tiểu thư tuổi còn nhỏ mà lộng quyền thì…Hừ, cẩn thận thịt da của các ngươi, đến lúc đó phạt các ngươi đến thôn trang làm khuân vác, cũng đưng trách ta không nói trước.

Các ngươi đều hiểu rõ rồi chứ?”

“Dạ, nô tài/ nô tì đều hiểu rõ”

“Ân, nói được làm được thì tốt rồi”

Sau đó lại vỗ bàn tay nhỏ bé của Lưu Uyển Thanh: “Con dẫn bọn họ về trước đi, để bọn họ làm quen với tiểu viện của con”

“Được, Thanh nhi xin cáo lui, mẫu thân phải chú ý đến sức khỏe”

“Nương biết rồi”

Lưu Uyển Thanh trở về tiểu viện của mình, ngồi ở trên ghế tựa, đánh giá 4 người trước mặt, Lưu Côn và Đông Tú đều là con của gia đinh trong nhà, người nhà của họ đều là người bên cạnh mẫu thân, đương nhiên không có vấn đề gì, mẫu thân nói Vương Nữu Tử là một người rất thông minh, hiểu chuyện, dĩ nhiên nàng với người của nhị thẩm không có quan hệ gì

Xem ra nhị thẩm làm người rất thất bại, ngay cả nhũ mẫu của nàng Chu mama cũng phải tự động tính toán cho riêng mình, chỉ có điều mặc dù là như vậy, sau này có một số việc vẫn nên đề phòng nàng một chút. Còn Tiểu Cẩu Tử….Nếu do nương sắp xếp đến viện của mình, thì có lẽ gia thế phía sau cũng sạch sẽ, người cũng thông minh, mặc dù sau lưng không có thế lực của người nhà, nhưng cũng có thể bồi dưỡng từ từ

“Vương Nữu Tử - tên gọi hơi tầm thường, sau này ngươi đi theo Đông Tú vậy gọi ngươi là Vương Đông Mai đi, bình thường thì gọi ngươi là Đông Mai, ngươi có bằng lòng hay không?”

Vương Nữu Tử sửng sốt sau đó sắc mặt vui vẻ, vội vàng quỳ xuống dập đầu tạ ơn.

Những lời bà nội nói nàng đều ghi nhớ trong lòng, đại tiểu thư không thể hầu hạ được, mình có cơ duyên được sắp xếp đến hầu hạ bên cạnh nhị tiểu thư, giống như bà nội nói, mình phải hiểu cái phúc của mình, không được tranh đua với người khác, cũng không được nảy sinh tâm tư không nên có.

Như vậy, tương lai sau này của mình sẽ tốt hơn, vốn tưởng rằng vì mình là cháu của người bên cạnh nhị phu nhân, tiểu thư sẽ không thích mình, ai ngờ nàng lại sửa cả tên cho mình

“Tên của nô tì vốn thô tục, cảm ơn tiểu thư đã ban tên, nô tì rất thích”

Lưu Uyển Thanh cười nói: “Thích là được rồi, đứng lên đi”

Lại quét mắt nhìn vẻ mặt hâm mộ của Tiểu Cẩu Tử, tên Tiểu Cẩu Tử này thật là…. Nên nàng nói:

“Tiểu Cẩu Tử, Đông Mai không giống với ngươi, Đông Mai vốn là một nửa con của gia đinh trong phủ, còn tên của ngươi vốn là do cha mẹ ngươi ban cho, ngươi có muốn đổi một cái tên khác không?”

Tiểu Cẩu Tử sửng sờ, sau đó sắc mặt vui vẻ nói: “Nô tài bằng lòng, nô tài đã bị cha mẹ bán cho Hầu phủ thì là người của Hầu phủ, là người của tiểu thư”

“Trước kia ngươi họ gì?”

“Hồi tiểu thư, nô tài cũng họ Lưu, nhà ở Lưu gia thôn ở ngoại thành”

“Sau này gọi ngươi là Lưu Minh, tên Côn Minh để gần nhau nghe cũng rất hay”

“Nô tài cũng có một cái tên giống vậy, nô tài tạ ơn tiểu thư, xin tiểu thư nhận một lạy của nô tài”

“Được rồi, đứng lên đi”

Lưu Uyển Thanh nâng tay ý bảo Lưu Minh đứng lên lại nói thêm: “Trong viện của ta không có nhiều quy củ như vậy, các ngươi phải tuân theo quy tắc của Hầu phủ, Đông Tú, nương nói ngươi am hiểu nâu nướng, vậy từ nay về sau phòng bếp giao lại cho ngươi.

Lưu Minh, Lưu Côn hai ngươi theo Thúy nhi để nàng sắp xếp công việc cho 2 ngươi, 2 ngươi túc trực ở ngoài cửa viện, cửa viện của ta cũng không lớn, ngày thường quét dọn cũng rất dễ dàng, còn sắp xếp như thế nào các ngươi cứ nghe theo Thúy nhi là được. Sau này có chuyện gì không hiểu cứ trực tiếp hỏi Thúy nhi, phải nghe theo lời của Thúy nhi và Xuân mama.

Các ngươi đã hiểu rõ hết chưa?”

“Nô tài, nô tì hiểu rồi”

Lưu Uyển Thanh gật đầu: “Còn một chuyện rất quan trọng, trong sân của ta không được nói bậy!. Nếu như bị phát hiện không những khấu trừ tiền của các ngươi, phạt đánh mà còn đưa đến trước mặt nương, các ngươi có nghe rõ chưa?”

“Dạ, nô tài/ nô tì nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng”

Lưu Uyển Thanh gật đầu: “Vậy là được rồi, đúng rồi, Thúy nhi và Xuân mama các ngươi đã gặp qua rồi, trong viện của ta còn có một tú nương tên là Lê Châu, nhưng bình thường nàng không thích ra khỏi cửa, các ngươi đừng đến làm phiền nàng, ta không muốn nghe thấy chuyện gì không tốt”

“Xin tiểu thư yên tâm, nô tài/ nô tì biết rồi”

Lưu Uyển Thanh gật đầu: “Được rồi, các ngươi đi xuống đi, hôm nay không cần làm việc, thu xếp đồ đạc của mình cho tốt đi”

“Dạ, cảm ơn tiểu thư, nô tài/ nô tì xin cáo lui”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.