Sư Phụ, Đứng Lại

Chương 50




Trở về đăng nhập trò chơi, kênh thế giới đang cực kỳ ầm ĩ.

Thẻ tin tức của Lục Đồng lan láo liên không ngừng, Lâu Đồng Đồng mở từng cái, phát hiện tất cả chỉ đang nói cùng một chuyện. Kênh bang phái bàn luận càng sôi nổi hơn, ngay cả người bình thường ít khi mở miệng cũng phải góp vài lời. Lâu Đồng Đồng tìm hiểu, thì ra là Tử Tâm Nhi ở bang đối địch coi trọng Giản Sâm, cùng lão công mình Tử Phạm Nhi cưỡng chế ly hôn. Hai người này đặt tên acc như thế, cũng bởi vì ban đầu ước hẹn làm phu thê trong game. Cũng không hiểu Tử Tâm Nhi rốt cuộc coi trọng Giản Sâm cài gì, mạnh mẽ đòi ly hôn, lại rút lui khỏi bang Vương Bá. Lâu Đồng Đồng đối với bang này phái đặc biệt có ấn tượng, dĩ nhiên không chỉ là trong tên của nó thể hiện ra vương khí bát phương, mà là những người ủng hộ Tư Thất Thất nhắm vào nàng, phần lớn đến từ cái bang này.

『 bang phái 』 Phù Bình: “Khẩu khí của bọn họ rất lớn a, muốn bang chiến, tuyên bố không đem bang chúng ta giết còn hai cấp, quyết không bỏ qua. Khẩu khí này thật cuồng vọng!”

『 bang phái 』 Phi nhất bàn đích cảm giác: “Chẳng lẽ chúng ta sợ sao, giết chết bọn họ!”

『 bang phái 』 Băng Băng Tuyết Nhi: “Mọi người bình tỉnh một chút!”

『 bang phái 』 Giản Sâm: “Thật xin lỗi mọi người, chuyện này ta tự mình giải quyết.”

Kênh bang phái vẫn ồn ào không ngừng, Lâu Đồng Đồng hỏi Giản Sâm giải quyết như thế nào, hắn không trả lời, chỉ kêu nàng chú ý kênh thế giới.

『 thế giới 』 Tử Tâm Nhi: ( gạt lệ) Giản Sâm, ngươi tại sao không thích ta? Ta vì ngươi đã cùng lão công ly hôn. Phạm Nhi, thật xin lỗi, ta thừa nhận ta là nữ nhân không ra gì, ta không xứng với ngươi, chúc ngươi tìm được thiên sứ chân chính của mình.

Lâu Đồng Đồng không biết nói gì, cũng chỉ có thể làm khách nhìn, trong trò chơi kết hôn ly hôn, chửi tiểu tam, mắng đạo tài khoản, mắng kẻ lường gạt, chuyện như vậy ngày thường thấy rất nhiều.

『 thế giới 』 Sở Sở Khả Liên: Tử Tâm Nhi, ngươi vì người mới quen một tuần lễ người lại cùng lão công ly hôn, Phạm Nhi đã quen biết ngươi hai năm rồi, ngươi bị quỷ ám?

『 thế giới 』 Giản Sâm: Không cần nói nữa, tài khoản này ta sẽ không chơi nữa, ngày mai bán tài khoản. Tử Tâm Nhi, coi như ta thật xin lỗi ngươi, lúc bắt đầu ta đã không đem tình cảm thật vào trong game rồi. Kỳ thực cái tài khoản này là ta mua được, trong khoảng thời gian này cùng người trong bang Vô Song cùng nhau làm nhiệm vụ, hạ phó bản, ta rất vui vẻ. Vô Song các huynh đệ tỷ muội, tạm biệt. Nếu có duyên, có lẽ chúng ta có thể ở trong hiện thực gặp gỡ.

『 thế giới 』 Ngã Ba Thị Lý Cương: ta giết, Tử Tâm Nhi, kỳ thực Giản Sâm là nữ nhân.

『 thế giới 』 Tử Tâm Nhi: ( gạt lệ) kỳ thực ta cũng biết... Nhưng ta cũng không cách nào tự kềm chế.

Chuyện tới đây có thể coi là kết thúc, về sau Giản Sâm bán tài khoản, Tử Phạm Nhi suy nghĩ nếu lão bà của mình không phải vì nam nhân cùng hắn ly hôn, mà vì nữ nhân cũng coi như xong, lại theo đuổi Tử Tâm Nhi trở lại. Trong trò chơi thật thật giả giả, lại có bao nhiêu người được viên mãn. Nhân vật trò chơi phong thần tuấn lãng, thao tác siêu việt, nhưng có lẽ chỉ là một gã nam nhân lôi thôi ngồi trong góc quán internet, lại có thể là nữ nhân không chừng. Rất nhiều người đều nói, tin tưởng sẽ chuốc lấy thất bại.

Lâu Đồng Đồng chống đầu nhìn chằm chằm Văn Hàn, nhìn trong chốc lát cảm khái nói: “Nếu ban đầu anh không biết Lục Đồng chính là Lâu Đồng Đồng, không biết Lục Đồng chân thực, tướng mạo, anh chắc sẽ không yêu thích em phải không a.”

Văn Hàn thật sự suy tư một chút, ở trong ánh mắt mong chờ của nàng thành thực nói: “Không biết, có lẽ thật sự sẽ không.”

Lâu Đồng Đồng mất hứng, đánh hắn hai cái, tức giận: “Chẳng lẽ tâm hồn không đủ tốt đẹp sao?! Tâm hồn tốt đẹp của em chẳng lẽ không thể đánh động tới anh sao? Tối nay anh ngủ ghế sa lon!”

Hắn ôm nàng, ủy khuất: “Ghế sa lon rất lạnh.”

“Lạnh cũng phải ngủ! Anh không được chạm vào em!”

“Không chạm em, anh đi chạm ai.”

Nàng hừ hừ hai tiếng: “Muốn chạm ai thì chạm, em bây giờ đã nhìn rõ anh rồi, em chính là đang rất hối hận!”

Hắn hôn tóc nàng, ôn nhu: “Đồng Đồng, muốn anh nói thế nào cứ việc nói thẳng, anh sẽ nghe theo em. Không hối hận, sau này cũng sẽ không hối hận. Cùng em nhìn mặt trời mọc, mặt trời lặn, đi qua từng cái bản đồ trong trò chơi, cho dù Thệ Thủy khô cạn, núi Ngọc Phong Lâm sụp đổ, trò chơi đóng cửa, chúng ta vẫn chung một chỗ. Em nói được không?”

Lâu Đồng Đồng ôm hắn, hài lòng cười nói: “Được, cài này cũng không tồi.”

Lâu Thượng hẹn Lâu Đồng Đồng đi ăn cơm, Trầm Nhất Nhất ngồi ở bên cạnh.

Lâu Thượng nói: “Đồng Đồng, ta cùng Nhất Nhất chuẩn bị kết hôn.”

Lâu Đồng Đồng kinh ngạc, sau lập tức cười lên: “Anh, chúc mừng, sau này mẹ cũng sẽ không mãi thúc giục anh.”

Trầm Nhất Nhất sờ sờ lỗ mũi, nói: “Bác gái thúc dục anh kết hôn?”

Lâu Thượng gật đầu.

Trầm Nhất Nhất nói: “Không phải anh lấy em là để đối phó với mẹ của anh chứ.”

Lâu Thượng bất đắc dĩ: “Không có, thật sự muốn cùng em qua cả đời.”

Lâu Đồng Đồng cúi đầu làm bộ chơi điện thoại di động, kì thực vẫn đang nghe bọn hắn nói chuyện.

Trầm Nhất Nhất nói: “Thật không hiểu anh thích em ở điểm nào.”

Lâu Thượng nói: “Anh vẫn luôn cho rằng em coi trọng anh trước.”

Trầm Nhất Nhất tiếp tục: “Kỳ thực em cũng không biết đã nhìn trúng anh cái gì, đám cưới này vẫn tiến hành?”

Lâu Đồng Đồng 囧, hai người vẫn luôn nói yêu thương theo cách quỷ dị như vậy? Ca ca không giống như đang dỗ dành Nhất Nhất tỷ, dường như đang bàn chuyện hợp đồng, có chút công thức hoá.

Lâu Thượng nói: “Dĩ nhiên! Anh đã nói với Đồng Đồng.”

Trầm Nhất Nhất đáp: “Được rồi.”

Lâu Đồng Đồng tìm lấy cớ rời đi, chuyện tình cảm của ca ca, chính hắn rõ ràng. Lúc bước vào Lâu Đồng Đồng đã chú ý tới ca ca đang khiển trách Trầm Nhất Nhất, nói nàng thế nào cứ quên mất uống thuốc. Lâu Đồng Đồng nghĩ hai người này, có thể trong lòng rất quan tâm đối phương, nhưng đều có tự tôn, không thích đem tình cảm trong lòng nói ra.

Ca ca muốn kết hôn, Lâu Đồng Đồng thật cao hứng, nàng gọi điện thoại cho Văn Hàn, gọi hắn đi ra uống rượu.

Chân của nàng mới khỏi, vừa lúc hôm nay có thể tới cùng ca ca ăn cơm. Tâm tình tốt không khỏi uống thêm chút rượu, nàng uống nhiều liền rơi hôn mê.

Ở trên xe taxi nàng còn yên tĩnh, về đến nhà lại không được như vậy. Nàng không chỉ ôm Văn Hàn không buông tay, lại loạn cởi quần cáo của hắn, ồn ào muốn ngủ hắn… Về sau nha, người kia nhịn không được, rất thuận lý thành chương mà đem nàng ăn sạch sẽ.

Ở trong phòng tắm nàng hoàn toàn tỉnh rượu, xoa xoa vặn vẹo cái eo của mình. Hắn lại không tha, mới đầu hai người chỉ ôm mà thôi, nàng giãy giụa từ chối hai cái, bất quá có lần thứ nhất sẽ có lần thứ hai. Đối với lần đầu tiên không có ấn tượng gì, lần thứ hai đối với Lâu Đồng Đồng mà nói ấn tượng liền khắc sâu. Nàng cảm thấy chân tê dại, không muốn tiếp tục, muốn đẩy hắn ra lại bị tay của hắn chế trụ, hắn lại nghiêng người hôn cổ, hôn môi, lại hôn lỗ tai nàng, nói: “Ngoan, không nên cử động.”

Lâu Đồng Đồng chỉ cảm thấy hai chân càng thêm tê rần, ngón tay bấm bấm tay của hắn, ý bảo hắn dừng lại, nhưng người kia nào có theo ý nàng.

“Tê... Em không có chuẩn bị tâm lý thật tốt...” Lâu Đồng Đồng rưng rưng nhìn hắn.

Văn Hàn hôn lên đôi mắt của nàng, nói: “Cũng lần thứ hai, còn chuẩn bị tâm tư làm cái gì.”

“Không, không phải là lần đầu tiên sao...”

“Lúc ở phòng ngủ là lần đầu tiên.”

“...”

Toàn thân như có ngọn lửa làm cho nàng vô cùng khó chịu, hắn vẫn còn trong thân thể của nàng, so với lần đầu tiên trong phòng ngủ, lần này nàng hoàn toàn thanh tỉnh. Nhìn hai người cùng lõa thể, Lâu Đồng Đồng nghĩ, nếu mình không uống say, tối nay mình có thể hay không cùng hắn làm.

Hắn dừng lại hỏi: “Rất khó chịu?”

Nàng lắc đầu: “Không có.”

Đại khái phát giác trạng thái nàng vẫn còn có chút thanh tỉnh, hắn dựa sát mãnh mẽ hôn môi nàng, từng chút chút ăn sạch sẽ. Một đường từ cổ hôn đến ngực của nàng, tay của hắn đồng thời chầm chậm vuốt ve phía sau lưng trơn bóng của nàng, phương thức có chút sắc * chuyên nghiệp.

Lâu Đồng Đồng ngửa đầu, giọng nói đứt quãng nói: “Anh bình thường nhất định nhìn AV không ít a.”

Hắn hung hăng chuyển động, làm cho nàng càng không ngừng hút không khí.

“Ngô, có nhìn.”

Không hài lòng nàng thanh tĩnh, hắn bắt đầu không ôn nhu như vậy, bức bách nàng trầm luân.

Sáng hôm sau tỉnh lại, Lâu Đồng Đồng quay đầu nhìn người ngủ yên bên cạnh, dùng chăn che che mặt mình.

Chấp nhận thực tế a chấp nhận thực tế, tối hôm qua bị hắn phá thân. Kỳ thực ý định này vẫn luôn tồn tại trong nàng, nếu không phải bị trẹo chân, có lẽ đã xảy ra lâu rồi.

Văn Hàn chuyển động, mở mắt nhìn nàng, đem nàng ôm trở lại trong ngực.

Hắn nói: “Đồng Đồng, tối hôm qua em uống rượu say, rất chủ động.”

Lâu Đồng Đồng tiếp tục nghĩ che mặt, không còn mặt mũi thấy người khác.

Văn Hàn kéo kéo chăn, ở trên trán nàng hôn một cái, ôn nhu: “Anh rất thích.”

Nàng rầu rĩ nói: “Lần sau em tuyệt đối không uống rượu!”

Thứ sáu tan lớp, Lâu Đồng Đồng thu thập xong đồ ra khỏi cổng trường, Văn Hàn đã tới, dựa vào chiếc xe dừng ở bên cạnh. Nàng chạy tới gần, phía sau một chiếc Audi nhấn còi.

“Muội muội!”

Lâu Đồng Đồng quay đầu lại nhìn, thấy đầu ca ca từ trong cửa xe nhô ra. Nàng kinh ngạc: “Ca, sao anh lại tới đây?”

“Đương nhiên là đón ngươi về nhà, thế nào, không muốn đi theo ta?”

Lâu Đồng Đồng khó xử: “Không cần, bọn em chẳng qua là muốn ra ngoài ăn cơm. “

Lúc này Văn Hàn đã xuống xe đi tới, hắn đỡ cửa xe Lâu Thượng, khiêu mi: “Cùng đi ăn một bữa cơm?”

Lâu Thượng “Hừ” một tiếng, nói: “Muội muội, ngươi nói đi theo ta hay là đi cùng hắn?”

Lâu Đồng Đồng bất đắc dĩ: “Ca.”

Văn Hàn ôm ôm nàng nói: “Được rồi, em cùng hắn đi thôi, em cũng rất lâu rồi không về nhà. Tối nay điện thoại cho anh, anh tới đón em.”

Lâu Thượng căm tức, nói: “Ta không cho phép các ngươi ở chung, Lâu Đồng Đồng, thu dọn đồ đạc đem về nhà cho ta. Trưởng thành rồi đúng không, lại cùng nam nhân ở chung, vẫn gạt ta, trở về xem ta như thế nào thu thập ngươi.”

Lâu Đồng Đồng sợ nhất không phải là cha mẹ, mà là ca ca. Từ nhỏ chính là ca ca trông coi nàng, không để cho trèo tường leo cây, không để cho cùng nam hài tử lêu lổng. Về sau lên đại học, nàng ở trong ký túc xá, cuối tuần mới về nhà một lần, thời gian Lâu Thượng quản thúc nàng liền ít đi rất nhiều. Dĩ nhiên, nàng yêu nhất cũng là ca ca. Nàng chính là đi theo phía sau ca ca mà lớn lên.

Văn Hàn cũng không ngại, đối với Lâu Thượng nói: “Lâu Thượng, xem ra ngươi không quá tin tưởng ta, dứt khoát chọn ngày, ta cùng Đồng Đồng kết hôn.”

Lâu Thượng nói: “Gấp cái gì, Đồng Đồng còn nhỏ, ngươi không nhất định thích hợp với nàng nhất, ta còn muốn xem lại. “

Văn Hàn nói: “Có thích hợp hay không là do nàng định đoạt. Đồng Đồng, nói cho anh em biết, yêu anh sao?”

Lâu Đồng Đồng cảm thấy cảnh tượng lúc này rất quỷ dị, nàng nhìn Văn Hàn, lại nhìn Lâu Thượng, nói: “Ha ha, em đói bụng, cùng đi ăn cơm đi?” Cả hai người đều không thể đắc tội, chỉ có thể đem đề tài chuyển hướng..

Văn Hàn nhìn nàng một lát, làm cho trong lòng nàng cảm thấy rất tội lỗi. Lâu Đồng Đồng chạy đến ôm cánh tay của hắn, thấy hắn cười nhẹ, lúc đó mới thả tâm.

Cuối cùng cùng Lâu Thượng thỏa hiệp, theo bọn họ cùng đi ăn cơm. Lâu Đồng Đồng cũng biết gần đây mình rất ít ở cùng nơi với ca ca, nàng luôn theo Văn Hàn ở chung một chỗ. Trên bàn cơm nàng nghiêng về ca ca, khó tránh khỏi liền lạnh nhạt Văn Hàn. Văn Hàn ngoài mặt giữ nụ cười yếu ớt, kỳ thực trong lòng không rất cao hứng. Mới vừa rồi hắn hỏi Lâu Đồng Đồng câu nói kia, nàng lại dám đem đề tài chuyển hướng.

Lâu Đồng Đồng lên phòng vệ sinh rửa tay, Văn Hàn cho Lâu Thượng làm công tác tư tưởng, “Lâu Thượng, Đồng Đồng sớm muộn gì cũng phải gả cho ta, ngươi hãy thích ứng đi. Ngươi không phải là có Trầm Nhất Nhất sao, đừng tới cùng ta đoạt Đồng Đồng.”

Lâu Thượng nói: “Nhất Nhất có một biểu muội, kết hôn rất sớm, bây giờ đang nháo ly hôn. Đồng Đồng là em ruột ta! Ở trong trò chơi ta không nhúng tay vào thì thôi, thực tế lại không giống, ta lo lắng nàng bị thương tổn.”

Văn Hàn nói: “Ta biết. Yên tâm, ta rất nghiêm túc. Ngươi cảm thấy còn có người khác thích hợp với Đồng Đồng hơn ta sao, lui lại một bước, cho dù có, cũng đã chậm, ta đã sớm ở trong lòng nàng.”

Buổi tối Lâu Thượng về nhà một mình, Lâu Đồng Đồng đi theo Văn Hàn trở về. Lúc chiều nàng không trả lời câu hỏi kia, nàng cho là hắn sẽ không nhớ trong lòng, ai biết hắn kỳ thực nhớ kỹ đi. Hắn hung hăng nghiền ép nàng cả đêm, làm xong còn ôm nàng hỏi yêu hay không yêu hắn.

Lâu Đồng Đồng nào dám nói không yêu, kỳ thực rất yêu, ngủ ở trong lòng ngực của hắn gật đầu, nói: “Yêu, rất yêu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.