Về tới biệt thự...
Vũ Minh Đạo mở cửa cho hai mẹ con Vũ Hàn Nguyệt, bước vào trong nhà để Vũ Huyết Thiên ngủ trên lầu rồi hai chị em họ ngồi dưới phòng khách nói chuyện:" Chị à,hôm nay chúng ta có phải là làm hơi quá rồi không?! Em thấy như vậy không được tốt cho lắm! "
- Nếu không làm vậy họ sẽ đưa tiểu Thiên đi mất, mà cái tên Long Tiêu Dạ kia nó tuy tính tình không được hiền lành, mồm miệng chua ngoa, ăn nói lại dễ khiến người khác khó chịu nhưng trông có vẻ là thú vị đó...
Cả một đời của vị em trai này chính là lần đầu tiên nghe thấy chị mình tàn sát máu lạnh lại đi khen một người đàn ông khác thú vị ngoài "người đó". Ánh mắt người ngỡ ngàng, kinh ngạc tới cô:" Chị!!? chị uống lộn thuốc phiện hay sao vậy. Đây là lần đầu nghe chị vì một người đàn ông mới chỉ gặp vài lần lại còn khen thú vị nữa chứ.
Bình thản đưa tay lên cằm, miệng nở rõ nụ cười nhẹ:" không có gì, thấy sao nói vậy! "
- Chị định tính sao về chuyện tiểu thiên đây, không thể đối đầu với họ mãi được...
- Chẳng tính gì cả, đến đâu thì đến, thôi nghỉ đi muộn rồi . Ngày mai còn phải làm việc nữa.
Mỗi người một hướng đi lên phòng riêng, nghỉ ngơi sau ngày quá nhiều rắc rối.
...----------------...
Cho tới sáng hôm sau, tỉnh dậy Vũ Hàn Nguyệt vẫn như mọi khi chuẩn bị trang điểm vệ sinh cá nhân, đưa tiểu Thiên học. Bắt đầu tự mình lái chiếc Ferrari chở cậu bé đi. Ngôi trường mà cậu đang theo học nằm trong top ba những ngôi trường tốt nhất của Đế Đô, vô cùng xa hoa và sang trọng lại đảm bảo an toàn bậc nhất về một đường lối giáo dục vô cùng thoải mái và tiến bộ, để cho học sinh tự do, vui vẻ được nói ra những suy nghĩ những điều mà tụi trẻ mong muốn, khiến chúng với việc học sẽ hứng thú hơn. Các bậc phụ huynh yên tâm khi đưa con trẻ tới đây.
Vũ Hàn Nguyệt từ trường về tới chỗ Lucifer, sức khỏe của cô ta đại khái là hồi phục được khoảng 90%. Cao Thắng là cái vị bác sĩ thần bí kia từ xa tới, đập tay. Than thở:" Tôi giúp cậu việc lớn như vậy, cực khổ như vậy mà cậu tính không dẫn người đi bù đắp sao? Một nồi lẩu nóng nha~".
- Được được, cậu vất vả rồi, tôi liền dẫn hai người đi ăn.
Cô đưa Lucifer và Cao Thắng tới 1 quán phong cách cổ phong, hoài cổ, các chi tiết trang trí rất bắt mắt, chủ yếu được làm bằng gỗ. Cô gọi lên một nồi lẩu cay Tứ Xuyên, sau trực tiếp đưa thẳng menu cho tên bác sĩ. Đây là nơi mà cô thường hay lui tới dùng bữa mỗi khi rảnh rỗi ở Đế Đô.
- Cho cậu gọi!
Rồi quay sau phía lucifer:" Cậu gọi thoải mái đi ha! Tôi bao. "
Loading...
- Để anh ta gọi đi, vị đại thúc này chính là ở cạnh mấy suốt hôm thì phải công nhận anh lải nhải, kêu ca suốt ngày...
Trong lúc Vũ Hàn Nguyệt và Lucifer đang cười cười nói nói rất chi là hân hoan thì ông chú bên cạnh kêu món đầy kín cả bàn, nào là ngó sen, thịt bò ba chỉ, lại còn dạ dày bò,... nói chung là đủ thứ có gì là anh ta gọi sạch. Bụng kia liệu nhét nổi hay không, nếu mà được thì cũng thật khâm phục sức ăn này đi a~
Đối với người bạn lâu năm, Cao Thắng băn khoăn một chuyện, bức bối trong lòng khiến anh ta tò mò ngước lên nhìn " Tôi nghe nói bên Long Gia đòi cậu đưa tiểu Thiên cho bọn họ nuôi đúng không? Cậu làm gì rồi, có muốn xử lý bọn họ nhanh gọn hay không để tôi gọi một tiếng?!! "
Vũ Hàn Nguyệt:" Cậu nói xem nên làm gì đây? Hay là giải quyết êm đẹp một chút đôi bên cùng có lợi. Dù sao cũng là ba mẹ ruột của tiểu Thiên thì làm sao tôi nỡ nhẫn tâm để bọn họ biến mất mãi mãi trên thế giới này. Biết chừng một ngày nào đó tiểu Thiên ân hận thì không cách nào sửa đổi! "
- Tùy cậu.
Hắn ta trả lời xong thì cặm cụi mà ăn tiếp.
Tuy nhiên khi mọi chuyện đang êm điềm thì chuông điện thoại của cô gieo lên. Là cuộc gọi từ phía trợ:" Tiểu thư! Long Gia đưa người tới dẫn tiểu thiếu gia đi rồi!! "
- Không phải là trường học có quy định người ngoài không được đón học sinh sao?
- Bọn họ dùng quan hệ lấy máu nhờ xác định quan hệ với tiểu thiếu gia sau đó được nhà trường giao tiểu tiểu gia lại!!
Mất bình tĩnh đập bàn, để lại một xấp tiền rồi cùng hai người kia vội vã rời đi. Phía trên xe Long Tiêu Dạ, Long Nhật Đông và Trịnh Yên mới rời đi chưa được bao lâu thì ba người Vũ Hàn Nguyệt cũng đến. Ba người tới mở cửa cổng bước vào nhanh chóng, tuy khó chịu nhưng đi tới chào hỏi:" Tiểu Thiên đâu rồi? "
Long Khánh ông ta không nghĩ rằng cô lại tới nhanh như vậy, dẫn người ra sau vườn thấy Vũ Huyết Thiên một mình ngồi chơi, đôi mối ấy tựa như nở một nụ cười nhẹ nhưng căn bản từ đầu đến cuối nhóc chưa từng nói một lời nào với họ trong cả quãng đường từ trường đến đây. Mẹ cậu, Lucifer và Cao Thắng cùng ngồi xuống ghế gần đó, quan sát thấy tiểu Thiên như vậy nên tâm trạng và sự tức giận trước đó cũng dần xoa dịu bớt đi, nhưng...
- Mấy người có biết hành động của các người được xem như bắt cóc, tôi có thể để mấy người vào tù bóc lịch đấy.
"Cô có khả năng đó sao?! ". Long Nhật Đông coi thường.
- Tôi cũng chẳng cần phải để ngươi ăn cơm tù cũng được, nhưng tôi đảm bảo có thể khiến cho cậu biến mất khỏi thế giới này mà không để lại một chút dấu vết. Đường đường là Long gia của Đế Đô cũng không tài nào tìm thấy được một tin tức, thân phận của bọn bắt cóc thì hiện tại tôi có thể hay là không để Đế Đô lại lần nữa không còn cái tên "Long Nhật Đông".
Tất nhiên là năm đó quả thật là bọn họ không tìm thấy một chút dấu tích manh mối gì nên cũng không ngoại trừ khả năng đối phương thân phận lớn không đơn giản. Long Nhật Đông không dám làm càn, đặc biệt là vào thời điểm mấu chốt có khả năng giúp cả hai bên hòa giải tăng thời gian ở cạnh con trai nhiều hơn. Như vậy gia chủ nghe xong câu nói của Nguyệt Nguyệt quay sang vội vàng:
- Từ từ , chuyện hôm qua là chúng tôi sai thành thật xin lỗi, nhưng cháu nhìn tiểu Thiên cũng đang chơi vui như vậy. Cháu không thể để nó không có ba được...
- Năm năm nay tiểu Thiên chưa từng có một người ba vẫn sống rất tốt, rất ổn!
- Sau này thì sao?! khi thằng bé tới trường những người bạn kì thị, tẩy chay nó vì không có ba, tâm lý tuổi thơ sẽ cho phép chúng mắng chửi tiểu Thiên là 1 đứa mồ côi, đồ con hoang thì cháu nghĩ thế nào!
Thật sự khi là một người mẹ thì cũng từng lo lắng về điều này, cô biết Vũ Huyết Thiên rất mạnh về, vốn không hề để tâm đến những lời đó. Nhưng vẫn muốn một lần suy nghĩ cho kỹ, rốt cuộc tất cả là vì lợi ích của tiểu Thiên, lợi ích của đôi bên hay là mong muốn bản thân quá ích kỷ chỉ muốn cậu ở lại cạnh mình. Một khoảng thời gian im lặng, trầm tĩnh dành cho Vũ Hàn Nguyệt thì quyết định chính là hỏi ý kiến của Long Khánh:" Ông nói xem nên làm sao? Tôi không muốn để tiểu Thiên ở riêng với người, cũng không muốn thằng bé rời xa tôi! "
Long Tiêu Dạ trực tiếp bày tỏ ý kiến mở miệng đáp:" Thế cô chuyển tới đây đi".
Một lời thẳng thừng: " Tôi từ chối, tôi không muốn".
Thân là trưởng bối, trong đầu ông ta bỗng nhiên nảy ra một suy nghĩ:" Vậy đi dù sao cũng a Dạ và tiểu Minh là bạn bè, hai nhà Long - Vũ quan hệ rất tốt chi bằng bây giờ cháu cùng a Dạ liền lập hôn ước, như vậy có thể đứng đường chính chính thăm tiểu Thiên rồi! ".
"Ba à!! ". Thái độ này chính là không muốn chấp nhận nhưng ở đây anh căn bản không có tiếng nói nữa. Nữ nhân trầm tư còn chưa nói gì, buông lời gọi tiểu Thiên từ phía xa lại, cúi người thì thầm nói với cậu bé. Vũ Huyết Thiên quay ra nói vậy những người kia:" Mẹ tôi đã dặn là phải bao dung nhưng... à, ý là tôi.. sẽ thử cho mấy người một cơ hội, các người hiểu sao thì hiểu..."
- Nhưng nếu có chuyện gì khiến tôi hay mẹ tôi cũng vừa lòng liền lập tức rời khỏi!!
Nghe xong mặt ai vui mừng hớn hở :" Được được, cảm ơn con tiểu Thiên"
Cậu quay mặt đi về ôm lấy mẹ:"Người nên được cảm ơn vẫn là mẹ tôi thì đúng hơn".
Đối với chuyện này, mặc dù là không nguyện ý về quyết định thì Vũ Hàn Nguyệt và Long Tiêu Dạ xem phải đồng ý. Quan sát bên cạnh Lucifer và Cao Thắng trưng ra vẻ mặt bất lực.
Ối giời tưởng thế nào, không ngờ người lạnh lùng anh dũng mà oai vệ như cha của sát thần nay lại đi đồng ý cái yêu cầu vô lý nhanh đến vậy...
Chấp nhận điều chỉnh lại bàn thân vì hạnh phúc của con trai để thằng bé ở bên ba mẹ và bù đắp những thiếu sót trong bao năm nay mà hy sinh thân mình. Cô nhìn đứa con bản thân chăm sóc mấy năm nay đang chạy vui đùa mà lòng bất giác vui theo, tâm tình tốt lên không ít, dù sao cô vẫn phải để ý, gần gũi lâu ngày tiểu Thiên không đành lòng rời xa bọn họ thì cũng không tốt cho lắm. Mai chủ nhật rồi tính đưa cậu bé đi phòng tập gym rèn luyện sức khỏe một chút công ty dù bận nhưng cuối tuần cô luôn ưu tiên dành thời gian cho gia đình bản thân chìm đắm quá nhiều thời gian vào một thứ gì đó.