Nữ Hắc Đạo Xuyên Không: Nữ Phụ, Nam Chính Cút, Bảo Bảo Cực Phẩm!!

Chương 21




Phàm Dật Thần mở mắt ra ,anh cúi xuống nhìn bảo bối trong lòng đang cuộn mình cọ cọ ôm anh ngủ ngon lành, hai má hồng nhuận đáng yêu,

lông mi cong vút run rẩy xong sau đó lim dim ngủ tiếp, thân trên toàn là dấu hôn ngân của anh, anh thỏa mãn cười nhu hòa ngắm nhìn bộ dáng ngủ đáng yêu của cô,

nhớ lại cảnh ân ái kịch liệt tràn đầy đê mê chưa từng có đêm qua thì tiểu thần thần phía dưới trong cơ thể cô vốn đang mềm lại thì bỗng cương cứng trở lại, anh thở dài ảo não ,

còn đôi mắt anh thì dần dần bị dục vọng thay thế anh cúi xuống hôn vầng trán có cái bớt ngọn lửa cùng hoa sen ,

anh hôn dần xuống lông mi cong vút,mũi,cánh môi mềm mại,anh ôm chặt cô hạ thân dần dần tiến sâu 1 chút cho thỏa mãn nhẹ nhàng ra vào cọ xát 2 bên cánh hoa .

Cố Hàn Băng vốn đang ngủ ngon lành ,cô lại cảm thấy khó chịu ,ngưa ngứa sao ấy cứ như có ai quấy rầy giấc ngủ của cô ,

cô mơ màng mở mắt ra nhưng vẫn chưa tỉnh ngủ chỉ lờ mờ nhìn thấy cái người trước mặt đang ra vào trong cô ,

cô liền hoàn toàn bừng tỉnh nhìn anh đang làm việc trên cơ thể cô ,cô tức giận phun lửa,không nói 2 lời liền cong chân đạp vào người hắn

‘Bốp’

‘Rầm’

‘Ách..’

Phàm Dật Thần biết cô đã tỉnh lại nhưng vẫn tiếp tục ra vào ngày càng mãnh liệt hơn , anh cười tà nhìn bộ dáng cô đang tức giận lại tiếp tục làm việc thì thấy cô cong chân đạp hắn khiến hắn không kịp né mà ngã xuống giường.

“Bảo bối,sao lại đá anh thế, như vậy sẽ không thỏa mãn được nha “

Anh không tức giận chỉ vô sỉ cười nói nhìn cô tức giận, anh lòm còm bò dậy cà lơ cà phớt .

“Anh câm miệng cho tôi , nếu anh muốn thỏa mãn nhu cầu thì tìm nữ nhân khác đi mà thỏa mãn”

Cố Hàn Băng tức giận khắp phòng càng lạnh dần ,nheo mắt nguy hiểm nhìn anh , cô không thèm nhìn anh nữa liền ngồi dậy quấn khăn mềm nơi hạ thân của cô chảy ra d*m thủy cùng tinh dịch của Phàm Dật Thần

‘tí tách,..tí tách’

Cả 2 người trong phòng nghe thấy âm thanh này khiến cả 2 xấu hổ, 1 người thì thỏa mãn cười tà nghe tiếng này ái muội nhìn xuống vị trí dưới thân của cô,1 người thì xấu hổ ,tức giận trừng mắt hắn.

“Mắt anh nhìn đi đâu hả cút khỏi phòng cho tôi”

“Ách..Bảo bối không nên nha, anh chưa tắm rửa cứ như vậy mà ra ngoài thì không khéo

bị 2 bảo bối nghi ngờ đó nha,anh không cản chỉ có em mới chịu được không “

Phàm Dật Thần không vội, chỉ liếc nhìn thân dưới của cô liền dời nhìn mặt cô cười gian.

“Hừ, … không nên mừng vội đi “

Cô không thèm chấp anh ,cô xoay người vào phòng tắm ,anh lẽo đẽo theo sau cô vào phòng tắm luôn ,cô xoay người nhìn anh lẽo đẽo theo cô, cô đen mặt nhìn anh.

“Anh theo tôi làm gì”

“À thì vào tắm cùng em luôn cho đỡ mất thời gian “

Anh cười vô tội híp mắt cười nhìn cô mặt không đỏ ,không xấu hổ khi bắt quả tang,anh còn khẳng định va suy xét nghĩ là đúng .

(tác giả: anh thập phần càng ngày càng vô sỉ cấp độ mặt dày càng cao rồi…*run rẩy khóe miệng*

PDT: có ý kiến hả,*cười nhu hòa* làm như vậy bảo bối không chạy thoát, ngu vậy *chế nhạo tg*

CHB: tôi không biết người này *đen mặt xoay người bỏ chạy* )

“….”

Cô thật hết nói rồi ,tác giả nào nói hắn là một người lãnh tình, lãnh khốc tà mị,ít nói, chán ghét nữ nhân , chỉ cần nữ nhân lại gần hắn liền bị đá bay lên trời,

kể từ khi gặp nữ chủ thì hứng thú và dần dần thay đổi ôn nhu với cô, cưng chiều cô, và cũng là 1 người đứng ngoài cuộc tham gia giết nữ phụ chỉ đứng xem kịch vui ,

không quan tâm sống chết của nữ phụ..nay giờ thì hắn ở trước mặt mình này là ai..người có tính cách vô sỉ, mặt dày hơn cả tường thành, thích giả vờ vô tội này là ai hả.

Mẹ nó , lão nương mà trở về thì đầu tiên đi đập chết con tác giả kia.

(tác giả: Hắt xii… *rùng mình nghi hoặc* ..ai nói xấu ta vậy??)

Cố Hàn Băng hít sâu rồi thở ra ,cô bình tĩnh trở lại con người lạnh lùng không cảm xúc nhìn anh cười lạnh.

“Anh cút ngay cho tôi , nếu muốn tắm thì qua phòng khác tắm, đừng tưởng chỉ vì hoan ái với anh là tôi thay đổi cách nhìn với anh,

cùng lắm coi như tình một đêm đi , kĩ thuật của anh không tệ, có vẻ như anh từng làm nhiều với nữ nhân khác rồi nhỉ “

Nói xong không hiểu sao cô có cảm giác khó chịu ,không biết đó là cảm giác gì nhưng rất nhanh liền bỏ qua.

Phàm Dật Thần nghe vậy ,anh nheo mắt nhìn cô chằm chằm ,trong lòng anh rất tức giận ,cô coi anh là gì hả, tốt ,rất tốt ,

lần đầu tiên hắn bị người hắn yêu thích nói vậy với hắn ,nếu là người khác hắn đã sớm động thủ giết rồi nhưng người trước mắt hết lần này đến lần khác

anh không hạ thủ được ngược lại không bài xích cô ,có cảm giác cô rất thân thiết nên anh luôn dõi theo cô,để hiểu rõ con người cô thế nào.

“Em cho rằng như vậy sao, A… nếu em với anh trải qua ân ái tốt đẹp như vậy ,có phải hay không

em nên phụ trách anh nha, anh đây là lần đầu tiên bị em lấy đi tấm thân xử nam của anh rồi bảo bối”

“Anh nói ..cái gì”

Cố Hàn Băng trợn mắt nhìn anh run rẩy khóe miệng, mợ nó ,rốt cuộc ai mới là người chịu trách nhiệm hả, rốt cuộc ai mới là người đòi hỏi với cô hả, cô ép hắn sao,không có nha~~

“nếu là lần đầu vì cái gì lại điêu luyện như vậy hả” Cô hỏi

“Nga~~ anh không biết, có thể nói là theo bản năng nguyên thủy chăng”

“…” vậy cũng được sao.

Cô không muốn lãng phí thời gian nữa liền xoay người vào phòng tắm sau đó đóng cửa bỏ lại người nào đó không kịp vào phòng.

Phàm Dật Thần nhìn cánh cửa trước mặt mà anh bất đắc dĩ tiếc nuối đi ra ngồi chờ .

Không sao tương lai còn dài mà hắc hắc.. em không trốn đước đâu bảo bối.

Nếu Cố Hàn Băng biết ý nghĩ của anh thì cô tức giận tức hộc máu về độ vô sỉ, mặt dày như hắn.

Bây giờ cô hối hận rồi, vì sao lúc đó cứu hắn làm cái gì, nếu không cứu hắn mọi việc không diễn ra như vậy,nay giờ thì hay rồi rước thêm 1 cục nợ vô nhà,lại bị 2 bảo bối của cô nhận hắn làm papa .

Phòng tắm mở ra , cô vừa lau tóc vừa đi ra thản nhiên không xấu hổ, không thèm nhìn có người trong phòng ,

đi tới lấy quần áo công sở mặc vào ,mặc xong cô xoay người nhìn người trong phòng đang nhìn cô không chớp mắt, giống như lang sói nhìn chằm chằm con mồi vậy , nghĩ vậy cô không khỏi rùng mình .

“Anh vào tắm đi rồi xuống dưới, tôi đi trước”

Nói xong không đợi hắn trả lời liền ra khỏi phòng ,vừa mở cửa đập vào mắt cô là 2 con nhóc đang rình nghe phòng cô khiến đầu cô chảy xuống 3 vạch đen

(=.=|||).

“…”

“Ách…kia mẹ ..chúng con đi trước..tụi con cái gì không thấy ,cái gì cũng không biết đúng không em gái”

Cậu chột dạ liền đưa ra bộ mặt vô tội ,vừa lắc đầu lại nhìn cô xong lại nhìn em gái cần ủng hộ cậu nói.

“Nga~~”

Cô nhóc nhìn mẹ cười vô tội có ai biết trong mắt con bé vừa xẹt qua giảo hoạt ái muội nhìn mẹ lại nhìn ba mình không.

(tác giả: “…”)

“Mẹ tụi con đói bụng “

cả hai nhóc lãnh tránh đề tài này liền đồng thanh ,nhắc đến thức ăn mẹ nầu liền sáng rực nhìn mẹ long lanh .

“….” Các con có thể hay không đừng nhìn mẹ bằng ánh mắt đó rồi giả vờ vô tội hay không.

“mẹ tụi con đi trước đợi mẹ làm cho tụi con ăn nhé”

Nói xong cả 2 nắm tay nhau tung tăng chạy xuống lầu ,trước khi xuống lầu cô em gái khẽ liếc nhìn baba mình cười giảo hoạt sau đó nhấp môi nói với baba đang nhìn các con mình .

“baba hảo dạng, tụi con biết hết rồi hắc hắc…cố lên baba”

Phàm Dật Thần nhìn con gái mình nói vậy ,anh không xấu hổ mà ngược lại buồn cười liền giơ ngón cái khẳng định với con gái ,sau đó vào phòng tắm rửa .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.