Nhật Kí Mua Nhà Của Cô Nàng Nam Tính

Chương 3: Đê tiện vô địch






Vốn Cố Xán Xán muốn tạo dáng vẻ cắt thịt bò tao nhã, ngay từ đầu cô đã không thích ăn bit tết, nhưng cùng Triệu Hoa đến đây nhiều lần như vậy, cũng học được tư thế có chút thục nữ, nhưng nghe Triệu Hoa vừa nói như vậy, đường dao của cô nhất thời sai lệch, nguyên bản chỉ là giả vờ giả vịt cắt thôi, bây giờ tinh thần căng thẳng, hơi dùng lực, dao nhỏ cắt trúng phần xương bên cạnh, miếng thịt trượt trên dĩa, sau đó bay ra ngoài, rơi xuống chân bàn phía đối diện…



Cố Xán Xán bị dọa nhảy dựng, bất chợt đứng lên, muốn đem miếng thịt kia về, bất quá bởi vì rất kích động, trên tay còn cầm dao, hết sức dọa người.



Triệu Hoa chột dạ, lúc nói chuyện không dám nhìn Cố Xán Xán, cho nên không để ý phần thịt trong dĩa của cô bay đi, mà chỉ nhìn thấy mình vừa dứt lời, cô gái Cố Xán Xán này đột nhiên giơ dao đi về phía mình, nhớ đến trước đây trên mạng có lưu truyền một tin tức ngắn, một nữ sinh học viện y khi chia tay đã cho người bạn trai kia sáu mươi nhát dao, nhát dao tránh được chỗ yếu hại, chỉ tính là vết thương nhẹ, tuy Cố Xán Xán không xuất thân từ học viện y, nhưng nghĩ đến tính cách quy mao kia lúc bình thường của cô, loại chuyện này không phải không có khả năng phát sinh, anh nhất thời liền luống cuống.



“Em muốn làm gì? Xán Xán, chúng ta từ từ nói chuyện!”



Cố Xán Xán giơ dao, đi đến trước mặt Triệu Hoa, Triệu Hoa trong nháy mắt mồ hôi lạnh ứa ra sau lưng, anh biết Cố Xán Xán tuy thoạt nhìn thân thể nhỏ xinh, nhưng rất khỏe mạnh, vốn tủ quần áo ở chỗ anh có vị trí hơi che cửa sổ, anh thấy tủ quần áo quá to, nặng, không dám dịch chuyển, cũng không nghĩ tới một người như Cố Xán Xán lại có thể dễ dàng đối phó, thân thể nhỏ bé kia cất giấu một sức lực rất lớn, nghĩ đến cha của Cố Xán Xán ở nông thôn, bán thịt heo, hơn một trăm cân, một tay đã có thể vác đi, Triệu Hoa liền khẩn trương.



“Thật xin lỗi, em không phải cố ý.” Cố Xán Xán đến gần không chú ý đến thần sắc của Triệu Hoa, vẻ mặt xấu hổ giải thích, vừa nói vừa đem dao hung hăng cắm vào miếng thịt, cầm về chỗ.



Triệu Hoa nhìn thấy dao nĩa cắm vào miếng thịt, run rẩy một phen, cảm giác cây dao kia như xiên vào chính mình, hận không thể lập tức liền rời đi.




“Anh vừa mới nói gì?” Cố Xán Xán ngồi vào vị trí của mình, vẻ mặt ôn hòa hỏi.



“Không, không có gì, đã muộn rồi, Xán Xán, chúng ta về đi.” Triệu Hoa lúc này đây giành chi trả hóa đơn, tìm đại cái cớ, nói quá mệt mỏi, đi về trước, để Cố Xán Xán tự trở về, sau đó nhanh chóng bỏ trốn mất dạng.



Trên xe taxi, mãi đến khi nhìn không thấy Cố Xán Xán nữa mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.



Càng nghĩ càng ủy khuất, không phải là chia tay sao, có cái gì nói không nên lời, mình đã nói như vậy, Cố Xán Xán chắc là đã hiểu đi.



Lúc này nhìn thấy cuộc điện thoại gọi đến di động, trên mặt nhất thời thay đổi biểu cảm, nhận máy.



“Nhanh như vậy đã nhớ anh?”



“Sao không, biết rõ còn cố hỏi, người ta muốn hỏi anh đã nói rõ với Cố Xán Xán chưa, bằng không người khác hiểu lầm em cướp bạn trai của cô ấy.” Hoàng Tiểu Phỉ thanh âm ôn nhu, có chút nũng nịu, Triệu Hoa vừa cùng cô hoan ái qua, lỗ chân lông toàn thân đều giãn nở, sợ hãi lúc trước cũng mất đi theo tốc độ ánh sáng.



“Khụ khụ, Tiểu Phỉ, có chút phiền toái, em cũng biết Cố Xán Xán này đặc biệt rất khó đoán, anh sợ nói ra, cô ấy có phản ứng quá khích gì đó, dời lại hai ngày sau đi.”



“Có cái gì a, dù sao sớm hay muộn cũng phải nói, anh nếu không dám nói, em giúp anh, như vậy đi, ngày mai tan tầm anh tới công ty đón em, em giúp anh giải quyết.” Hoàng Tiểu Phỉ chỉ sợ không loạn nói.



Triệu Hoa lại do do dự dự, anh và Hoàng Tiểu Phỉ lén lút đã lâu, vẫn chưa vượt qua giới hạn đó, cảm thấy nữ nhân nên giống như Hoàng Tiểu Phỉ vậy, gợi cảm diễm lệ, hơn nữa đêm qua giao hợp, lại tâm dương khó nhịn, nhưng đối với Cố Xán Xán đã quen hai năm không hiểu sao có chút chột dạ, dù sao vừa mới gặp gia đình cô ấy, vừa mới mua nhà liền chia tay, có điểm rất khó nói.



Lúc vừa quen nhau, anh còn muốn về quê Cố Xán Xán chơi, quê hương cô ấy phong cảnh rất đẹp. Kết quả Cố Xán Xán cự tuyệt, nói người nhà ở quê cô rất nghiêm túc, con gái mang bạn trai trở về đại biểu cho phải kết hôn, nên sẽ không dễ dàng dẫn về.



Trước kia Triệu Hoa căn bản không để ý, nhưng bây giờ nghĩ lại càng ngày càng chột dạ, bất quá Hoàng Tiểu Phỉ ở đầu bên kia điện thoại ngọt ngào như mật, nói qua lại vài câu, rất nhanh khiến Triệu Hoa đem chút chột dạ đó quăng ra sau đầu.







Cố Xán Xán hơi mất mát tự mình đi về, không nghĩ tới trong lúc tưởng anh cầu hôn, mà anh lại nói áp lực công việc rất lớn, cô cũng có thể lý giải, việc mua nhà sẽ giao cho bên cho vay, về sau công việc cũng không thể dễ dàng thay đổi, cô quyết định ngày mai sẽ nói với Triệu Hoa, cô còn một phần gửi ngân hàng, sau này có thể phụ trách trang hoàng, có thể giảm bớt một chút áp lực cho anh.




Ngày hôm sau là thứ Sáu, sau đó sẽ là cuối tuần, người chăm chỉ cũng đã bắt đầu lơ là công việc.



Hôm nay Hoàng Tiểu Phỉ ăn mặc hết sức xinh đẹp, mặc một váy liền lộ vai màu vàng, tơ tằm gợi cảm, một buổi chiều không ngừng vẽ loạn trên mặt, hình như có hẹn, không biết lại câu được tên ngốc nào, nhìn qua bộ dáng rất đắc ý.



Mà Cố Xán Xán cũng thừa dịp rảnh rỗi nhắn cho Triệu Hoa mấy tin.



Triệu Hoa nói muốn tới công ty cô, Cố Xán Xán rất cao hứng, buồn bực tối qua thành hư không, cũng đều gặp qua cha mẹ, còn cầu hôn cái gì, rất làm kiêu, cuộc sống cũng không phải phim truyền hình, như bình thường là được.



Thật vất vả mới chờ được tới giờ tan tầm, Cố Xán Xán nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc, ra khỏi thang máy đã nhìn thấy Triệu Hoa ngồi ở khu nghỉ ngơi đại sảnh chờ mình, cô như muốn nhảy bắn qua bên đó.



“Anh/ Em có lời nói với em/anh.” Hai người cùng mở miệng.



Cố Xán Xán con ngươi trên mặt cong cong, cười khẽ, “Vậy anh nói trước đi.”



Hôm nay Cố Xán Xán mặc một chiếc váy liền màu trắng thuần khiết, khoác một áo khoác dệt màu xanh lá mạ, rất xinh đẹp trong lành, giờ khắc này, Triệu Hoa bỗng có chút nói không nên lời.



Nhưng nhìn thấy đôi giày cao gót đang đi đến phía sau Cố Xán Xán, Hoàng Tiểu Phỉ mặc áo tơ tằm gợi cảm vô cùng, anh nháy mắt đã lấy lại dũng khí.



“Chúng ta chia tay đi.”



Lời đã ra khỏi miệng, Hoàng Tiểu Phỉ cũng đi tới trước mặt, anh không thể không nói hết, một tay kéo Hoàng Tiểu Phỉ qua, đem cô ôm vào trong ngực, “Anh và Tiểu Phỉ thật tình yêu nhau, chúng ta chia tay đi.”



Cố Xán Xán trong nháy mắt không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhìn thấy Hoàng Tiểu Phỉ kia trên mặt đắc ý dạt dào, bộ dáng bạn trai Triệu Hoa bảo vệ che chở, cô thật sự bị chọc giận nở nụ cười.



“Anh nói anh và cô ấy thật tình yêu nhau? Một tuần trước cô ấy còn cười nhạo bạn trai em là người không ai thèm, là người nghèo nàn, muốn khí chất không có khí chất, đòi tiền không có tiền, ở lâu liền lộ mặt là vai phản diện, là một bữa ăn chất lượng kém.”



Lời này đích xác Hoàng Tiểu Phỉ đã nói qua, cô bực bội Cố Xán Xán mỗi ngày đều bộ dạng ý chí chiến đấu sục sôi, tự nhiên đâm thọt vài câu.




Chạm mặt Triệu Hoa, Hoàng Tiểu Phỉ đương nhiên tuyệt đối không thừa nhận.



“Xán Xán, đồ có thể ăn bậy, nói thì không thể nói lung tung. Cô khó chịu không vui, tôi cũng có thể lý giải, dù sao cô vì chuyện mua nhà của anh Triệu Hoa mà chạy trước chạy sau, vất vả lâu như vậy, còn chọn được chỗ hoa viên Tân Thành tốt, chúng tôi rất cảm kích cô, nhưng tình cảm không thể miễn cưỡng, chúng ta bây giờ, hẳn là rất rõ ràng, mọi người đều là người trưởng thành, thích hay không thích cũng không ép nhau được, cô nói đúng không.”



Qua lời Hoàng Tiểu Phỉ vừa nói, Triệu Hoa sống lưng thẳng hơn, cảm thấy đúng vậy, tình cảm là không thể miễn cưỡng, lúc trước anh theo đuổi Cố Xán Xán là thích cô, nhưng bây giờ không thích, không còn tình cảm cũng không có cách nào.



Anh ôm Hoàng Tiểu Phỉ, lý lẽ hùng hồn nói, “Xán Xán, chúng ta cho dù không phải người yêu, nhưng cũng có thể là bạn. Đúng rồi, em vừa muốn nói gì?”



Bạn cái nhà anh, Cố Xán Xán hiện tại đã muốn đạp chết đôi cẩu nam nữ trước mặt.



Bất quá nơi này là công ty, Cố Xán Xán da mặt không dày như Hoàng Tiểu Phỉ, loại chuyện này thật sự làm không được, chỉ có thể nặng nề mở miệng nói, “Em muốn nói em có hơn mười vạn gửi ngân hàng, có thể dùng để trang hoàng nhà mới, bây giờ xem ra không cần nữa.”



Triệu Hoa nghe xong lời Cố Xán Xán, trong nháy mắt mặt đã tái đi, sớm biết thì anh hẳn là hoãn lại một chút chuyện chia tay Cố Xán Xán, ít nhất cũng chờ cô trang trí nhà cửa xong, rất hối hận.



Hoàng Tiểu Phỉ đột nhiên cảm giác nam nhân bên cạnh bất thường, vội vàng mở miệng, “Nhà của tôi cùng anh Hoa không cần cô quan tâm nữa, chúng tôi sẽ tự mình trang trí.”



“Vậy chúc mừng hai người.” Cố Xán Xán cơ hồ nghiến răng nghiến lợi, xoay người bước đi, sợ mình nếu không đi, sẽ không nhịn được mà giết đôi cẩu nam nữ này.



“Chờ một chút.” Thấy Cố Xán Xán vội vàng đi ra ngoài, Hoàng Tiểu Phỉ cũng nhanh chóng đuổi theo, còn quay đầu lại ôn nhu săn sóc đối với Triệu Hoa nói câu, “Anh Hoa, em sợ Xán Xán nghĩ luẩn quẩn trong lòng gặp chuyện không may, em đi khuyên cô ấy vài câu.”



Cô đương nhiên không phải tới khuyên, cách Triệu Hoa không xa, làm bộ dáng như thân mật, lại nhỏ giọng bên tại Cố Xán Xán chế giễu nói, “Cố Xán Xán, nếu tôi là cô, liền lập tức từ chức chạy lấy người, mất mặt chết được, còn mỗi ngày chạy trước chạy sau lo mua nhà chuẩn bị kết hôn, kết quả người ta vốn là không thích cô.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.