Editor: Dạ Nguyệt Linh
Đôi mắt Gia Ý trợn to, một suy nghĩ trong đầu chợt lóe lên!
Nam nhân kia mới vừa đến JJ, Thôi giám đốc liền vô duyên vô cớ bị điều đi kho hàng, chẳng lẽ lại có việc có thể trùng hợp đến thế, không phải hắn còn có thể là ai?
Đường Ân Ân thấy cô thay đổi sắc mặt, đột nhiên im lặng, lặng lẽ nói: “Con cọp mẹ kia bị như vậy là quá xứng đáng…… Ai kêu cô ta cả ngày mắng người? Bạn quá may mắn, nếu Thôi giám đốc không bị tạm thời điều chỉnh chức vị, có lẽ lúc này cô ta đang mắng bạn đấy. Vận khí của bạn thật tốt, cũng không biết là ý của vị lãnh đạo cấp cao của công ty nào, thực sự là quý nhân của bạn!”
Cô chột dạ ngây ngây ngô ngô một lát, chưa nói cái gì, lại nghe Đường Ân Ân nhẹ nhàng kinh hô một tiếng, chỉ vào dưới váy của cô: “Này, bạn đã đổi đôi tất chân mới à? Từ đâu ra vậy?”
“Ừ.” Gia Ý phản xạ có điều kiện rụt rụt chân, trả lời có lệ: “Mình thường hay mang theo một đôi tất chân bên người để dự phòng thôi mà.”
Đúng không? Vừa rồi khi cô vào toilet, không thấy trong tay cô ấy có cầm thứ gì a. Đường Ân Ân thực hoài nghi, chợt ánh mắt sáng lên, đôi lông mi chớp chớp: “Này, bạn đừng gạt mình nha, thật sự không phải có người đưa tới cho bạn? Vừa rồi bạn ở trong toilet lâu như vậy……”
Có một đồng nghiệp hết lòng quan tâm là chuyện tốt, nhưng nhiều khi lại rất mệt khi phải ứng biến với lòng hiếu kì của họ, Gia Ý bất đắc dĩ cười cười: “Bạn lại nói bừa toàn những thứ không đâu, ai sẽ đưa tất chân cho mình, mà nếu có đưa, cũng không đưa ở trong toilet nha.” Trong lòng lại là một vạn “đầu thảo nê mã” lao nhanh qua, chính là có loại người này, không chỉ đưa tất chân cho phụ nữ còn vào hẳn tận trong toilet mà đưa, lại còn đường đường là đại tổng tài có được hay không!
Đúng lúc này, tại chỗ đối diện cách chỗ hai người ngồi không xa, truyền đến âm thanh nghị luận của mấy người phụ nữ.
“Oa, Thôi giám đốc bị điều đi rồi, về sau Mina có thể có cơ hội thế chỗ của Thôi giám đốc không nha?”
“Có khả năng đấy, Mina vừa xinh đẹp lại có năng lực, tháng trước vừa có được một khách hàng lớn, luôn luôn khiến các vị lãnh đạo cấp cao yêu thích!”
Từng đợt nịnh hót, làm cô gái trẻ bị vây quanh ở bên trong đôi môi đỏ câu lên, treo lên khuôn mặt luôn luôn tươi cười.
Kiều Mễ Na có khuôn mặt giống với người nổi tiếng ở trên mạng, khuôn mặt dài, thân hình thon gọn lả lướt, sự nghiệp lại trên con đường thăng tiến, giờ phút này, đôi mắt cô lại có một chút vô tội, đánh gãy một đống lời nịnh hót của một đám đồng nghiệp, cắn cắn làn môi đầy đặn, ngữ khí có chút ủy khuất: “Thôi giám đốc vừa mới đi, mọi người đừng nói như vậy, nếu cô ấy nghe được lại không tốt, hơn nữa em vẫn còn trẻ, trẻ người non dạ, nào có bản lĩnh làm giám đốc đâu.”
Gia Ý chú ý tới, người cầm đầu đám người lấy lòng Kiều Mễ Na, chính là vài người cười nhạo mình lợi hại nhất khi mình bị rách tất chân.
Đường Ân Ân âm thầm chớp mắt vài cái, nhỏ giọng nói: “Cái cô Kiều Mễ Na kia, nhất định sẽ làm bộ làm tịch, tâm nhãn rất lớn, từ khi bắt đầu tiến vào công ty liền đá bay vài đồng nghiệp cùng cô ta cạnh tranh, chẳng có ai là bạn bè đâu. Đối với nam nhân, cô ta cũng rất lợi hại, tổng giám đốc điều hành JJ Tắc Mâu Cố là người đàn ông độc thân hoàng kim, lớn lên vừa đẹp trai lại nhiều tiền, mỗi lần vừa xuất hiện, Kiều Mễ Na sẽ õng ẽo giả dạng bạch liên hoa.”
Vừa lúc, có một lãnh đạo vào đây tuần tra, văn phòng có một đám âm thanh phụ nữ lại mất hết,không nói nhiều thêm nữa.
Ngày đầu tiên ở công ty, hữu kinh vô hiểm* mà vượt qua.
*: không có nguy hiểm gì
Bởi vì không có Thôi giám đốc, tâm tình Gia Ý cũng nhẹ nhàng đi rất nhiều, xem xong tư liệu của JJ rồi, có cái gì không hiểu, hỏi hạ Đường Ân Ân, quen thuộc một chút kiến thức công việc của mình.
Đã đến giời tan tầm, Gia Ý cùng Đường Ân Ân cùng ra khỏi công ty, mới vừa đi ra khỏi office building, Đường Ân Ân cười nói: “Nhà bạn ở đâu? Ở phía nào? Có muốn cùng mình bắt xe hoặc ngồi tàu điện ngầm hay không?”
Gia Ý vội nói: “Không cần, mình tự đi về là được rồi.”
Đường Ân Ân nghĩ rằng chắc là cô vừa mới đi làm, không có nhiều tiền, muốn tiết kiệm, mới vừa tan tầm, vất vả một ngày, đi bộ về nhà rất mệt nha, thập phần hào khí, một tay khoác vai cô, cười hì hì: “Không có việc gì, chị đây nhờ người lái xe!
Gia Ý cười rộ lên: “Thật sự không cần, mình có thói quen đi bộ, coi như rèn luyện thân thể.”
Đường Ân Ân xem cô kiên trì, đôi mắt có chút thương tiếc, hôm nay nghe cô nói, chỉ biết cô không phải người giàu có gì, vừa tới G thị không bao lâu, được người quen giới thiệu đến JJ.
Một cô gái nhỏ, không phải người giàu có, một mình ở nơi khác dốc sức làm việc, quá không dễ dàng, Đường Ân Ân nhíu nhíu mi: “Tiền sinh họat nên chi thì vẫn phải chi a. Không có việc gì, mình so với bạn làm việc nhiều hơn mấy năm, tiền thuê xe vẫn phải có.”
Gia Ý nhìn Đường Ân Ân, cảm thấy thật cảm động, có thể nhận thức bạn bè tốt như vậy, thật là phúc khí của cô, lại có chút áy náy không thể đem sự thật chuyện này nói ra, đúng lúc này, một giọng nữ cùng với một vài tiếng bước chân của giày cao gót đồng loạt kéo tới:
“Gọi xe mà thôi, lại còn xô xô đẩy đẩy, để cho người khác nhìn thấy nhân viên của JJ nhỏ mọn như vậy, không biết ấn tượng về JJ sẽ như thấ nào đâu.”
Mấy đồng nghiệp nữ cùng với Kiều Mễ Na đi ra ngoài, trong đó một người nhịn không được châm biếm.
Kiều Mễ Na hơi nhấc cằm, ánh mắt pha thêm một chút cao ngạo mà dừng ở trên người Gia Ý.
Hôm nay chú ý tới người mới này, cô có nghĩ qua, cô gái nhỏ tuy rằng kiểu dáng trang phục không mới, cũng không phải mấy thương hiệu xa hoa nổi tiếng bây giờ, nhưng giống như là trang phục đặt hàng để làm riêng, so với các nhãn hiệu xa hoa kia còn lợi hại hơn.
Tuy rằng trong lòng cô lúc ấy cả kinh, chẳng lẽ là tiểu thư của một gia đình giàu có không muốn phô trương? JJ đã lâu chưa có người mới đến, lại còn là tiểu nha đầu còn ít tuổi.
Nhưng Kiều Mễ Na lại thấy Thôi giám đốc đối với Gia Ý nói mắng liền mắng, cũng liền bình thường trở lại, phỏng chừng là suy nghĩ nhiều, nếu thật sự bối cảnh rất lợi hại, Thôi giám đốc làm sao dám mắng?
Hiện tại nhìn thấy Gia Ý kiên trì đi bộ về nhà, ngay cả xe đều luyến tiếc gọi, Kiều Mễ Na càng thêm xác định, cô gái nhỏ này, chẳng qua chỉ là một người nghèo hủ lậu mà thôi.
Quần áo trên người, không chừng là xin mượn của người quen, ngày đầu tiên tới làm tại công ty to như vậy, khẳng định phải cố hết sức để trang điểm đi.
Nghĩ đến đây, Kiều Mễ Na cười cười: “Xe tôi ở kia, vị dồng nghiệp mới này, tôi chở cô một đoạn đường? Nơi này là khu thương nghiệp, cách rất xa khu dân cư, đi bộ trở về thì rất mệt.”
Gia Ý nhìn qua đó, một chiếc xe côn trùng mini màu đỏ ngừng ở tòa cao ốc bên cạnh, đẹp giống chủ nhân của nó vậy.
“Mina cô quá hào phóng rồi.” Có một nữ đồng nghiệp ca ngợi.
Nói vậy là mời chỗ nào, rõ ràng là bố thí, rõ ràng chính là bởi vì có đồng nghiệp bên cạnh nên muốn thể hiện phong độ sao, Gia Ý cô đến tên đều khinh thường xưng hô! Đường Ân Ân thay thế Gia Ý trả lời: “Không cần, cám ơn!” Dứt lời, lôi kéo tay của Gia Ý liền đi.
Gia Ý nghĩ George còn chờ ở giao lộ phía trước, cũng lười nói thêm cái gì, đi cùng với Đường Ân Ân rời đi.
Kiều Mễ Na nhìn bóng dáng hai người rời đi, gợi lên một nụ cười, trong nụ cười toàn là ý miệt thị.
Gia Ý cùng Đường Ân Ân rời khỏi office building, Đường Ân Ân thấy cô vẫn kiên trì muốn đi bộ về nhà, chỉ phải từ biệt xong, đi trước.
Gia Ý chạy nhanh hướng phía trước bước nhanh đi, mười phút sau, tới chỗ con đường buổi sáng bảo George chờ đón mình.
Quen thuộc đi tới nơi đỗ siêu xe, cùng so sánh với các xe bên cạnh, tựa như điệu thấp quân chủ, dẫn tới không ít lời cảm thán và tặc lưỡi của người qua đường, cũng không biết chiếc xe dừng ở đây là để chờ ai.
Nàng mới vừa đi lên, cửa xe đã tự động mở ra, ở dưới con mắt hâm mộ của nhóm người qua đường, vội vàng chui vào xe.
George cung kính tiếp đón nàng, nói: “Tiểu thư tan tầm.”