Thực tế thì vị quốc
vương người cá kia vẫn có nhãn lực. Người mà Tinh linh tộc chấp nhận tự
nhiên là không có vấn đề gì, nhưng vấn đề thật sự là nằm ngay tại ở
người đàn ông mà Luna mang về, nếu không đem nàng giam lại thì Công chúa Luna chắc chắn sẽ lại phát tác.
Cho nên quốc vương
người cá cũng không có sai người đeo gông xiềng vào tay chân Tiểu, cô
hiện tại ngoại trừ việc bị nhốt trong phòng giam ra thì hoạt động khác
vẫn rất thoải mái.
Tiểu Duy đối với vẻ mặt háo sắc của
Daniel cảm thấy thật ghê tởm, nhưng nếu xử lý hắn bây giờ thì tiện nghi
hắn, rốt cuộc nên làm như thế nào nha. . . . . .
“Daniel, đồng bạn của ngươi làm sao hô hấp dưới nước được? Từ bờ biển đến đây cũng không ngắn.”
Nghe Tiểu Duy hỏi, trong lòng Daniel biết người này nhất định là hoài nghi
mình rồi, để chứng minh mình thật sự có đồng bạn, hắn vội vàng nói: “Lần này sau khi ta có được đến tin tức về người cá thì ta và vài dong binh
của Ngân Lang dong binh đoàn liên thủ, bọn họ hình như có được du hải
dược tề, nhưng vì dược tề rất ít và quý nên chỉ có khoảng bốn, năm
người đến.”
Thì ra là có du hải dược tề a. . . . . .
“Bọn họ có thể phối chế?” Tiểu Duy hỏi.
“Được vậy thì quá tốt rồi ! Có dong binh đoàn nào mà không muốn có một hai
nhà bào chế thuốc a! Đó chính là tài phú a!” Daniel bĩu môi, “Đây đều là từ chợ đêm mua.”
“Thật đúng là danh tác.”
“Ha ha, đây tính cái gì, nếu có thể bắt được một người cá đi bán, giá so
với du hải dược tề còn cao hơn lần!” Trên mặt Daniel lại lộ ra sự tham
lam, “Nói thật, ta có hơi lo lắng một chút. . . . . .”
“Nhìn thời gian, đồng bạn của ngươi hẳn là đã ở trên đường đến đi.” Tiểu Duy
nhìn ra ngoài cửa sổ, “Nhưng bọn hắn làm sao mặc đi qua được đường hầm
biển sâu?”
“Ta thả phấn huỳnh quanh không tan vào trong nước, đi theo điểm sáng là có thể đến nơi. Cô yên tâm, chúng ta đều đã
chuẩn bị rất chu đáo.” Daniel vỗ ngực cam đoan.
Tiểu Duy cười nhẹ, nói :”Vậy là tốt rồi.”
Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, có thể cùng nhau xử lý sạch các ngươi.
Ngay khi Tiểu Duy lo lắng có nên đá văng cửa lao rồi mang theo kẻ lừa đảo
này đi ra ngoài tìm đồng bạn của hắn, một giọng nói trong veo truyền
đến cách đó không xa.
“Daniel?”
“Luna?” Daniel sung sướng chạy tới cửa lao, nắm lấy lan can cố gắng vươn đầu ra ngoài, cũng lớn tiếng hô: “Luna! Ta ở đây!”
Chỉ chốc lát sau, tiểu loli người cá liền bơi lại đây, phía sau còn có hai người cá loli khác đi theo.
“Daniel! Chàng không sao chứ? Phụ vương có làm gì chàng không?” Công chúa Luna khẩn trương nhìn Daniel, vẻ mặt như muốn khóc.
“Luna của ta, ta không sao, em xem ta đi, ta rất khỏe.” Nói xong ở trong lao
xoay một vòng, “Nhưng ta làm sao mới có thể đi ra ngoài? Chẳng lẽ cả đời đều bị nhốt tại nơi này sao? Chúng ta sẽ vĩnh viễn không thể ở gần nhau sao?”
“Không, sẽ không, Daniel, chàng hãy tin em!” Luna tiểu công chúa lo lắng bơi qua bơi lại ở bên ngoài nhà tù, đôi mắt hồng hồng.
“Luna, nếu ta có thể ở trong này đứng xa xa nhìn em hạnh phúc, như vậy ta cũng rất hạnh phúc !”
“Không! Daniel! Không có chàng, em vĩnh viễn không thể hạnh phúc!”
Tiểu Duy sắp nghe không nổi nữa, nhưng lời vừa sến vừa buồn nôn như vậy, vừa nghe cũng biết là nói dối, vị công chúa người cá loli này còn tưởng là
nói, thật àm lại còn tin được! Vị tiểu công chúa này bị ba mẹ và các ca
ca tỷ tỷ của nàng trân trọng đến trình độ thần mã nào mới có thể ngốc
đến mức này a?
“Công chúa, ta lấy được chìa khóa rồi!”
Một tiểu loli trong hai người hây kia đưa ra một cái chìa khóa, “Tìm
được trên người thủ vệ bị ngất lúc nãy.”
”Làm tốt lắm,
Suzanne!” Tiểu công chúa người cá cầm cái chìa khóa vội vàng mở cửa ra,
lúc này nàng mới phát hiện trong lao còn có một nhân loại khác.
“Nha! Ngươi chính là nhân loại mà Aisha tỷ tỷ mang đến đúng không!” Lúc trước từng gặp mặt một lần, may mà tiểu loli người cá nàycòn nhớ rõ, “Hôm nay coi như số ngươi gặp may, ngươi cũng đi ra đi, hôn lễ lập tức sẽ bắt
đầu, tất cả mọi người đến thần điện trên quảng trường xem Morrie Sickles đại nhân chủ trì hôn lễ, bây giờ là thời cơ chạy trốn tốt nhất.”
“Không, ta không thể trốn đi!” Daniel cầm tay công chúa Luna, vẻ mặt thâm tình, “Luna, hãy cùng ta chạy trốn, chúng ta sẽ vĩnh viễn không chia lìa!”
“Sẽ không, Daniel! Em sẽ thuyết phục phụ vương em, cho phép chàng đến sống ở tộc người cá mãi mãi!”
Nhìn hai người mặt đối mặt, Tiểu Duy thật sự nhịn không được mà nói chen
vào:”Chu kì sống của nhân loại và người cá khác biệt rất lớn, sau mấy
chục năm nữa Daniel đã trở thành một ông già, mà công chúa Luna còn chưa trưởng thành, các ngươi thật sự có thể yêu nhau mãi mãi sao?”
“Tuổi. . . . . .” Công chúa Luna hình như chưa từng nghĩ tới vấn đề này, trong suy nghĩ đơn giản của nàng, Daniel và nàng giống nhau, sớm muộn gì có
một ngày bọn họ sẽ ở cùng nhau .
“Đúng vậy a, hơn nữa
chủng loại khác biệt mà yêu nhau thì thật là quá dũng cảm, ai biết của
các ngươi xxoo như thế nào, con sinh có bộ dạng thế nào. Làm không tốt
không phải là bị tộc người cá kỳ thị thì chính là bị loài người kỳ thị,
dù sao người không ra người cá không ra cá .” Chịu không nổi hai người
kia, Tiểu Duy bắt đầu YY vô hạn, càng nói sắc mặt công chúa Luna càng
trắng bệch, cuối cùng Daniel hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Duy một cái,
mới khiến cho cô im lặng một chút, “Nha, bất quá có tình yêu ở lời mà
nói…, cũng không sao. Có thể chịu đựng được.”
Công chúa Luna giống như bắt được cây cỏ cứu mạng, nhìn Daniel hỏi:”Daniel, chàng yêu em, đúng không?”
“Đúng vậy, Luna, ta vĩnh viễn yêu em.”
“Việc này không nên chậm trễ, Daniel, em mang các ngươi rời khỏi đây.” Tiểu
loli nói xong liền kéo Daniel bơi đi, lại bị Daniel ngăn lại.
“Luna, em làm như thế sẽ khiến phụ vương tức giận, chúng ta không thể làm như vậy.”
“Không sao, Daniel, đến lúc này rồi chàng còn nói gì vậy!”
”Ta không thể, Luna!”
Tiểu Duy biết Daniel làm như vậy là kéo dài thời gian cho người của Ngân
Lang dong binh đoàn, cô cũng vui vẻ chờ đợi, dù sao một lưới bắt hết
càng tốt.
“Công chúa, nếu không đi thì các thủ vệ nhà tù sẽ đã tỉnh.” Thị nữ người cá tên là Suzanne thúc giục.
Công chúa Luna hạ quyết tâm, kéo Daniel bơi ra ngoài, hai tiểu thị nữ người cá khác kéo tay Tiểu Duy đi theo sau.
“Luna, chúng ta đang đi đâu vậy?” Daniel lo lắng nhìn xung quanh.
“Chúng ta đang đi về phía đường hầm biển sâu, đi khỏi nơi đó chúng ta sẽ an
toàn.” Luna nói xong ra sức vẫy đuôi cá, bơi nhanh về phía trước.
Daniel tính toán, đám người Ngân Lang dong binh đoàn cũng sắp đến rồi, mình ở
trước đường hầm biển sâu kéo dài thời gian một chút là có thể chạm mặt.
Hắn còn chưa nghĩ ra xem nên kéo dài thời gian thế nào thì một thị nữ người cá ở phía sau bỗng nhiên nói: “Công chúa, phía trước hình như có gì đó đang tiến tới!”
Quả nhiên, một lát sau, liền nhìn thấy
vài bóng đen từ bên kia đường hầm biển sâu thong thả bơi lại đây. Khi
thấy họ bơi gần, trên mặt Daniel lộ ra nụ cười mừng như điên.
“Daniel, chúng ta đến rồi!” Một tráng hán cao lớn thô kệch có vẻ mặt dữ tợn nói, một tay nắm lấy tiểu công chúa người cá bên cạnh Daniel, nở nụ cười,
“Hơi nhỏ, nhưng thế cũng được.”
Lúc này mấy người kia
cũng bắt được hai tiểu thị nữ kia, nhìn đám người vây quanh mình, tiểu
công chúa chờ đợi nhìn về phía Daniel nhưng thứ nhận được lại là ánh mắt nhạo báng của người yêu.
“Daniel. . . . . . Rốt cuộc. . . . . .”
“Ngươi là đồ ngốc sao, cô gái người cá bé nhỏ, nhập loại làm sao có thể yêu
người cá được? Các ngươi là thương phẩm cao quý nhất của chúng ta a! Aha ha ha! ! !”
Tiểu công chúa mặt xám như đất, cả người run rẩy, một chữ đều nói không nên lời.
“Nhưng vẫn cảm ơn cô vì đã dẫn bọn ta đi thăm tộc người cá, dù sao chúng ta
cũng biết được đường đi rồi, haha, lần sau lại đến kiếm thêm vài người
cá nữa, à, bắt têm hai nha đầu kia làm lễ vật chia tay luôn nha.” Daniel nói xong chỉ chỉ hai cái tiểu thị nữ người cá kia rồi cười lớn.
“Này, Daniel, ả đàn bà kia là ai?” Tráng hán nhìn thấy Tiểu Duy, hỏi.
“Quen được trong phòng giam, cũng là nhân loại bị vua người cá nhốt lại.”
Daniel nhỏ giọng nói bên tai tráng hán:“Cô ta nhìn coi như cũng là tuyệt sắc, đem về bán giá tuyệt đối sẽ không thấp so với này người cá, nói
cho ngươi biết, người cá trong lòng ngươi nhưng là công chúa người cá
đâu!”
“Nha? Là công chúa? Daniel, ngươi được lắm!”
Đám người cười lớn, hoàn toàn không chú ý tới tiểu thần sắc tuyệt vọng trên mặt các người cá, tiểu công chúa lại trừng lớn hai mắt, tròng mắt như
lồi ra, miệng mở to, giống hệt như người chết.
“Này ! Còn đứng ngây đó làm gì? Mau đi thôi!” Ngân Lang dong binh đoàn đang chuẩn bị đi, lại bị một giọng nói ngăn cản.
“Câm miệng!”
Tiểu Duy đột nhiên gầm lên giận dữ, vẻ mặt trấn định nổi trong nước, mắt nhìn thẳng tiểu công chúa, gằn từng chữ.
“Không cần phải hát bài ca tử vong kia, bởi vì cho dù bọn họ chết hết, đồng
bạn trên bờ của bọn họ vẫn sẽ thông qua manh mối lưu lại tìm tới nơi này .”
Nghe thấy lời Tiểu Duy nói, các người cá càng thêm tuyệt vọng, trong đôi mắt to chứa đầy nước mắt, thấp giọng khóc thút thít .
“Ả đàn bà kia đang nói cái gì?” Tráng hán nghi hoặc nhìn Tiểu Duy, hỏi.
“Ta cũng không biết.” Daniel cũng khó hiểu nhìn Tiểu Duy, chẳng lẽ vừa rồi mấy cái người cá này muốn giết bọn họ sao?
“Ngươi nghĩ đúng rồi đấy, Daniel. Vừa rồi các người cá thật sự muốn giết các
ngươi, chẳng qua ta cho rằng có phương pháp tốt hơn, cho nên ngăn trở
các nàng.”
Daniel sửng sốt nghe Tiểu Duy nói, đột nhiên nhận ra nữ nhân này từ ngay từ đầu sẽ không muốn trở thành đồng bạn của bọn hắn, nàng thậm chí ngay cả tên cũng chưa từng nói cho mình biết!
“Giết nàng!” Daniel hướng về phía hai người còn lại rống lên, nhưng còn chưa nói xong thì cơ thể đã bị rong biển cuốn lấy, các người cá cũng nhân cơ hội này trốn đi.
“Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai? ! !” Daniel vừa giãy dụa vừa lớn tiếng hỏi.
“Ta là Tiểu Duy, một đạo tặc.”
Tiểu Duy nói xong liền mang theo công chúa Luna bơi tới trước mặt Daniel,
lấy hạt châu đeo trên cổ hắn ra, đối Luna nói: “Nếu lấy hạt châu ra, hậu quả ngươi cũng biết. Hiện tại cho ngươi hãy tự lựa chọn đi, lấy hay
không lấy.”
Tiểu công chúa cắn chặt môi, hung tợn trừng mắt nhìn Daniel, nước mắt rơi như mưa.
“Luna! Ta yêu em! Em phải tin ta! Nếu không có hạt châu này, ta sẽ chết ngay
lập tức! Em muốn ta chết sao?” Daniel đến lúc này vẫn còn cố gắng giãy
dụa, hi vọng tiểu loli còn có thể lại nhân từ một hồi.
Công chúa Luna vừa khoác vừa hét lên:”Đem hạt châu trả lại cho ta!”
Tiểu Duy che mắt tiểu công chúa lại, tay phải nhẹ nhàng giơ lên, hạt châu liền từ trên cổ Daniel rơi xuống trong tay Tiểu Duy.
“Phụp phụp” hai tiếng, cơ thể Daniel bị áp lực biển sâu đè nát, chỉ còn lại
mùi máu tươi đậm đặc phiêu phù ở nước, lan ra bốn phíai.
“Ô ô ô. . . . . .” Tiểu loli nằm ở trong lòng Tiểu Duy khóc không thành
tiếng, những người trong Ngân Lang dong binh đoàn còn lại đã sớm bị dọa cho bể mật, thậm chí còn có người tiểu ra quần.
Đang lúc Tiểu Duy định an ủi tiểu loli trong lòng đừng khóc thì một giọng nam xa lạ cách đó không xa truyền đến.
“Cư nhiên dám ở trong hôn lễ ta chủ trì làm ra mùi máu tươi, nồng như, lá gan quả nhiên là không nhỏ a!”