Mê Mẩn

Chương 14: 14: Quý Tiểu Thư Rất Ngây Thơ A!





Bạn gái cũ?
Câu nói này vừa vang lên.
Cũng may Qúy Hi đầu óc nhanh nhạy, nhớ đến lần đầu tiên các nàng gặp nháo đến hiểu lầm kia.

Qúy Hi trầm mặc, ánh mắt chần chờ, cho nên Kiều tổng.......Sẽ không thật sự cho rằng chính mình lại đi có suy nghĩ thích nàng chứ?
Nói đến chuyện tình cảm, Qúy Hi chưa bao giờ hàm hồ không phân rõ ràng.
Không phải.

Qúy Hi phủ nhận quả quyết, cảm thấy chuyện này thật quan trọng phải nói rõ cho Kiều Chi Du biết, nàng dùng tốc độc mau chóng tìm kiếm từ, "Kiều tổng, ngày đó ở quán bar ngươi đã hiểu lầm ta, ta lúc đó là nhận sai người.

Cảm thấy ngươi rất giống một vị tỷ tỷ hàng xóm khi còn nhỏ mà ta quen biết, cho lên mới nhận sai người."
Trên miệng nói ra từng câu từng chữ thật nghiêm túc.
Trên thực tế thì không phải hàng xóm, mà là bạn ở cô nhi viện, Qúy Hi không muốn nói đúng sự thật là mình ở cô nhi viện cho người khác biết.
Nhận sai người........
Lúc này, đến phiên Kiều Chi Du trầm mặc.
"Thực xin lỗi, ta đã tạo ra dự bối rối cho ngươi, thật ngại ngùng."
Kiều Chi Du chậm lại một lát, nhẹ nhàng cười nói: "Không có việc gì." Nàng cầm lấy ly rượu chuẩn bị uống, lúc đưa đến môi, phát hiện đã không còn rượu.
Giải thích tốt xong, Qúy Hi trong lòng rốt cuộc cũng được thoải mái, nàng cầm lấy bình rượu tiếp cho Kiều Chi Du, nhìn thấy ly trước mắt không còn nước, đang chuẩn bị rót cho mình một ly rượu, Kiều Chi Du cầm lại bình rượu trong tay nàng.
Kiều Chi Du dương dương đầu nói: "Phòng bếp có nước trái cây cùng sữa bò."
Quý Hi uống nước ấm tiếp là được, sau đó, cầm ly rượu lên vào phòng bếp lấy nước.
"Kiều tổng, đêm nay cảm ơn ngươi." Qúy Hi mang ra một ly nước, đem đến Kiều Chi Du thật lòng kính rượu.

Những lời cảm tạ từ đáy lòng, nếu không phải là Kiều Chi Du, nàng sao mà có thể nói ra nhẹ nhàng như vậy.
Kiều Chi Du cười nhạt, mặt lập tức tươi cười.
"Lần sau nếu có thời gian, ta gọi ngươi uống rượu."
"Được a." Kiều Chi Du nhìn về phía Qúy Hi, "Không phải người nói cùng ta uống rượu sao? Có tâm sự."
Quý Hi cảm thấy khó có thể lắm bắt được tâm tư của Kiều Chi Du, nhưng mình có thể cảm nhận một chút, chính là..........!Kiều tổng hẳn là có chút cô đơn.
Nàng cũng không biết vì sao mình lại nghĩ như vậy, nhưng trong tiềm thức lúc nào cũng cảm thấy, ấn tượng đầu tiên đã cho người ta cảm giác quá khắc sâu.
"Đêm nay người kia gọi là Đàm tổng, ta hồi trước có gặp qua là một nhà khởi nghiệp." Qúy Hi chủ động lên tiếng, tiếp tục nói: "Hắn đây đã là lần thứ hai gây dựng sự nghiệp.

Lần đầu tiên bị một người cùng khởi nghiệp đem kỹ thuật hạng mục bán đi cho một công ty khác, thất bại.

Hắn hiện tại muốn làm lại từ đầu, chính là hạng mục của hắn lại không có tính cạnh tranh."
Nghe Qúy Hi đang nói chuyện đồng tình, Kiều Chi Du lời nói lạnh lùng; " Hắn nói cùng ngươi?"
"Ân."

"Ngươi tin tưởng hắn?" Nghe như vậy, Kiều Chi Du như chết lặng, có thể tự biên ra nói sự nghiệp của mình như một cuốn bách khoa toàn thư.
Quý Hi nói: "Tin hay không không quan trọng.

Người đầu tư không nghe kể chuyện xưa."
Kiều Chi Du bình luận: "Còn không chịu là ngốc bạch ngọt."
Quý Hi cười cười, chửi thầm, chính mình sao lại không hiểu rõ được.
"Nếu lời hắn nói chính là sự thật.

Ngươi cảm thấy hắn xui xẻo, thật đáng tiếc?"
Quý Hi suy nghĩ một chút, "Cũng có thể.

Nếu mấy năm trước hắn nắm được cơ hội, tình huống khẳng định sẽ không như bây giờ.

Không trừng giờ công ty đã sớm lớn mạnh, ý tưởng của hắn lúc trước rất phù hợp với hiện tại, mấy năm nay hạng mục orc rất láo nhiệt."
Kiều Chi Du cười mà không nói.
Quý Hi không hiểu rõ Kiều Chi Du cười vì cái gì, có lẽ chính mình nói không đúng?
Ngươi cảm thấy đầu tiên của một cái hạng mục, quan trọng nhất chính là cái gi?
Cùng Kiều Chi Du nói đến đề tài này, Qúy Hi cảm thấy áp lực thật lớn, nàng nén xem qua lý lịch của Kiều Chi Du, quả thực là tồn tại của thần, đi làm không mấy năm lại nhận trúng một cái hạng mục thật lớn.
Cảnh quan thị trường cùng lực cạnh tranh trung tâm.

Qúy Hi trả lời thật là quy củ.
Ngươi có thể nắm chắc dòng tiền của thị trường sao? Ngươi cảm thấy xem trọng lực cạnh tranh trung tâm, có thể trước sau chiếm được ưu thế ở thị trường sao?
Thị trường biến ảo liên tục, làm sao nhắm được một cái.

Qúy Hi biện giải: Nhưng bản thân liền có nguy hiểm, không tồn tại trăm phần trăm tính xác định.
Đầu tư có nguy hiểm, sang tay lúc đầu nguy hiểm còn lớn hơn nữa, những một người khởi nghiệp ưu tú, hắn phải có khả năng xử lý vấn đề này tốt, lẫn tránh không ít nguy hiểm.

Kiều Chi Du nói êm tai, Lúc đầu là cái bánh góp vốn đầu tư.

Bánh vẽ ra thì dễ làm bánh mới khó, ngươi cảm thấy bánh trên giấy xinh đẹp quan trọng hơn, hay người phụ trách làm bánh càng quan trọng hơn?
Quý Hi bị phản bác đến không nói lên lời, nàng chỉ lẳng lặng nghe Kiều Chi Du nói.
Một cái xí nghiệp thành công lúc đầu luôn gặp phải đủ loại vấn đề.

Liền như ngươi nói đến Đàm tổng, hắn làm không đến nơi, còn bị người khác tính kế, nghe rất thảm, nhưng đây là vấn đề thường xảy ra.

Thất bại, đem nguyên nhân đổ lỗi cho hiện tại, mà không nhìn thẳng vào nhược điểm của chính mình.


Người như vậy rất khó thành công.
Cảm ơn Kiều tổng.

Qúy Hi nghe xong ghi vào trong lòng.
Trước kia nàng tựa hồ không định được mục tiêu, hiện tại nghe Kiều Chi Du nói, tựa hồ đã có, nàng về sau sẽ giống như Kiều Chi Du như vậy, có thể một mình đảm đương con đường phía trước một mình, có tự tin tự tin.
Kiều Chi Du hỏi: Cảm tạ cái gi?
Cho ta học bù.
Quý Hi là thực tập sinh rất chịu khó học hỏi, Kiều Chi Du thấy ở Qúy Hi có hình bóng của chính mình lúc mới vào nghề, nỗ lực, không sợ chịu khổ.
Vì cái gì muốn làm ngành này? Vì tránh cho đối phương nói lời rỗng tuếch kia, Kiều Chi Du đánh chặn trước, Không phải phỏng vấn, nói thật.
Quý Hi cũng không nói lung tung, nói thật nói lớn, Lúc đấy thi đại học ghi nguyện vọng, ta chọn cái này, bề ngoài nhìn kiếm tiền chuyên nghiệp.
Kiều Chi Du ngưng một hai giây, sau đó nở nụ cười, cười đến quá mức không ngừng.
Quý Hi bất đắc dĩ cười theo.
Uống rượu thực sự có thể kéo giãn khoảng cách với nhau, có việc Qúy Hi uống chính là nước, nàng cũng hỏi Kiều Chi Du, Kiều tổng, vì cái gì ngươi cũng đi làm đầu tư?
Cũng giống như ngươi, Kiều Chi Du nhẹ nhàng nói: Vì Kiếm tiền.
Quý Hi hoàn toàn chỉ nghĩ Kiều Chi Du đang giỡn chơi với mình, tiểu thư tập đoàn Kiều Thị sẽ thiếu tiền sao? Kiếm tiền đại khái chỉ là yêu thích, hứng thú đi.
Thời gian đã muộn, rượu cũng đã uống mấy ly.

Kiều Chi Du đứng dậy, Không còn sớm nữa, nghỉ ngơi sớm một chút.
Kiều tổng cũng sớm nghỉ ngơi.
Kiều Chi Du trở lại phòng ngủ trên lầu hai, cũng giống như mọi khi, tắm một cái rồi đi ngủ sau.
Phòng ngủ đơn giản là một màu sắc lạnh nhạt, giường rất rộng, một người nằm thì có chút lãng phí, Kiều Chi Du thậm chí còn từng có ý định đổi một cái nhỏ hơn.
Nhắm mắt lại, Kiều Chi Du trong đầu lại nhớ tới Qúy Hi không cầm được mà lại cười, đem mu bàn tay đặt ở trên trán, cười khổ.

Chính mình rốt cuộc có bao nhiêu là cô đơn, mới có thể đối với một nữ hài tử đều miên man bất định suy nghĩ nhiều như vậy.
Còn có Diêu Nhiễm, nói hươu nói vượn làm mình tưởng thật suy nghĩ.
Điện thoại hiện lên tin nhắn nhắc nhở.
Kiều Chi Du lại mở mắt, lấy điện thoại qua xem, là tin nhắn WeChat của Hứa Thịnh gửi qua:
- ---------Chi Du, cuối tuần này nhớ là đã hứa cùng ta đi đến tiệc rượu rồi đó đừng quên.
Kỳ thật, có thể thử qua cùng với Hứa Thịnh ở bên nhau.

Kiều Chi Du nghĩ, có tiếng nói chung, hơn nữa Hứa Thịnh........!các phương diện khác đều khá tốt.
Kiều Chi Du tìm không ra bên ngoài có ai phù hợp hơn, so với Hứa Thịnh lại càng thích chính mình.


Nàng kịp thời trả lời Hứa Thịnh một câu:
- ---------- Nhớ kỹ, ngủ ngon.
Hứa Thịnh nhìn đến tin nhắn của Kiều Chi Du vừa tới, mừng rỡ như điên, theo đuổi Kiều Chi Du quá khó, từ nước ngoài đến về nước, hắn theo đuổi đã gần môt năm nhiệt tình như vậy, lần đầu tiên được chủ động nói ngủ ngon.
Kiều Chi Du chuẩn bị buông điện thoại, đúng lúc này tiếng điện thoại vang lên.
Vẫn là Hứa Thịnh.
Kiều Chi Du bắt máy, nhưng không nói chuyện.
Ngươi còn chưa ngủ sao?
Ân, làm sao vậy?
Hứa Thịnh cười, Không có gì, chính là muốn nghe giọng nói của ngươi.
Lời này nghe buồn nôn vậy, làm Kiều Chi Du tựa như có cái gì đó chắn ở họng.

Nàng nhíu mày, vẫn không thích ứng, Ta có chút mệt, Cuối tuần gặp.
Cuối tuần gặp, ngủ ngon.
Hứa Thịnh tắt điện thoại xong, hưng phấn thiếu chút nữa mất ngủ, bao nhiêu người đều không theo đuổi được nàng a.
*
Mấy ngày gần đây Qúy Hi so với ngày thường đều bận rộn hơn, chủ yếu việc đi thuê nhà vãn chưa có tin tức gì, nàng kiếm đi kiếm lại nhà, có phòng thuê chung cũng có phòng đơn riêng, đều không quá vừa lòng.
Thật vất vả mới tìm được một cái thích hợp, lại bởi vì tăng ca mà thả bồ câu với chủ nhà, kết quả là ngày hôm sau đã bị người khác thuê mất.
Tóm lại việc này thật phiền toái.
Thật sự không được, liền ủy thác cho bên môi giới nhà, tuy rằng mất chút tiền môi giới, nhưng tiết kiệm sức lực với thời gian.
Tan tầm trở về ký túc xá.
Quý Hi lên mạng tìm thêm vài người người môi giới bất động sản, đơn giản nói ra yêu cầu của mình.
Người môi giới kia cũng vừa tốt nghiệp ra trường, nói nhiều dài dòng nhiệt tình tràn đầy, nói khẳng định là sẽ tìm được cho nàng một chỗ ở phù hợp, ước định tốt sáng thứ bảy sẽ đi xem phòng.
Quý Hi vừa nói chuyện với người môi giới xong, lúc này Khương Niệm lại gọi điện tới.
Học bá, ngươi đang tìm được phòng ở rồi sao?
Không, còn đang tìm.

Hôm nay mới hẹn xong người môi giới, chuẩn bị thứ bảy đi xem phòng.
Tìm cái gì người môi giới, tìm ta a.

Ta có một người bạn trong tay có một căn hộ phòng đơn, tính phí môi giới rất cao, ngươi hiện tại rảnh sao?Ta đang ở trong tiệm, ta dẫn ngươi đi xem, tới cửa hàng tìm ta..

Khương Niệm không quên bổ sung một chuyện quan trọng: Thuận tiện ngươi đang ở cửa Bắc mua cho ta một phần BBQ nướng lại đây, nướng thêm cà tím cùng bắp viên, bao giờ đến gọi ta.
Được, chờ ta, hiện tại ta đi đây.

Qúy Hi đáp, nàng biết Khương Niệm cố ý kêu nàng mang thịt nướng đến, mỗi lần Khương Niệm giúp nàng vội một việc xong, Khương Niệm sẽ nhờ nàng hỗ trợ ít việc.
Bởi vì Khương Niệm hiểu rõ tính cách của Qúy Hi không thích thiếu người khác ân tình, làm như vậy trong lòng Qúy Hi sẽ thoải mái hơn một chút.
Hơn mười giờ, cửa hàng xăm mình của Khương Niệm đã đóng cửa, Qúy Hi đi vào trong tiệm, có hai học trò nhỏ đang quét tước vệ sinh, chuẩn bị tan làm.
Tiểu Qúy tỷ.

Qúy Hi hay tới, mọi người trong tiệm cơ bản đều biết Qúy Hi, Tới tìm bà chủ a.
Ân.


Qúy Hi để tay trong túi gói đồ, nàng cố ý mua nhiều một chút, Ăn chút BBQ không?
Hai cô gái mặc áo thung lắc đầu, Không được không được.

Chúng ta tới giờ tan làm rồi.
Bà chủ của các người đâu?
Trên lầu.
Quý Hi hỏi: Nàng chưa làm xong việc sao?
Làm xong rồi, đang ở trên lầu nghỉ ngơi.

Tiểu Qúy tỷ, chúng ta đi trước đây.

Hai cô gái ngây ngô, vừa đi vừa cười nói ríu rít.
Phòng làm việc được chia thành hai lầu, một lầu là tiếp khách, một lầu để xăm mình.

Qúy Hi đối với nơi này rất quen thuộc, trực tiếp đi lên lầu hai phòng chuyện dụng của Khương Niệm.
Qúy Hi gõ cửa phòng.
Vào đi.
Quý Hi đẩy cửa bước vào, chỉ thấy Khương lão bản nhàn nhã ngồi trước máy tính, hai chân bắt chéo, ngồi nhìn màn hình xem phim điện ảnh không chớp mắt.
Rất có hứng thú.
Bà chủ Khương, cơm hộp tới rồi.

Qúy Hi đem một túi BBQ đưa vào trong tay Khương Niệm, Buổi tối muộn rồi sao không về nhà đi, sao lại ở đây xem phim?
Là một bộ phim nước ngoài, trong hình có hai nữ nhân tóc dài mắt xanh.
Diêu Nhiễm đi chơi rồi, ta về cũng không có gì thú vị, xem cái phim đỡ buồn.
Qúy Hi bị cái tốc độ phát triển quá nhanh của hai người này kinh sợ rồi: Các ngươi đang ở chung sao?
Cũng không khác lắm.

Không phải ta qua kia ở, thì cũng chính là nàng qua nhà ta.

Khương Niệm một bên kéo cái ghế dựa lại, vỗ vỗ, Ngồi đi, xem cùng nhau
Quý Hi vừa mới chuẩn bị ngồi xuống, liền nhìn thấy hai nữ nhân trong màn hình không thể hiểu nổi bắt đầu hôn môi, lại càng không nói tới lăn đến trên giường, còn đang cùng nhau cởi quần áo.
Cái phim kiểu quỷ gì đây không xem cũng biết.
Khương Niệm da dầy mặt làm bằng tường đồng vách sắt, ngồi gặm BBQ xem đến ngon, nàng quay đầu liếc nhìn Qúy Hi một cái.
Qúy Hi tỏ ra biểu tình rất là khó coi, làm Khương Niệm cười như được mùa, Ngươi ngây thơ như vậy sao, người là lần đầu tiên xem phim người lớn?
Quý Hi không thèm nghĩ tới trả lời vấn đề này, nàng nói sang chuyện khác, Không phải bảo đi xem phòng sao?
Trong máy tính hai nữ nhân kia bắt đầu làm tình, bắt đầu than nhẹ, cảm thấy thẹn thùng nóng bỏng, càng ngày càng không thể chịu nổi.
Tốt xấu gì cũng phải để cho ta ăn xong đã.

Khương Niệm đột nhiên phát ra ý tưởng hỏi Qúy Hi, Có điểm tò mò sao, ngươi xem hai nữ nhân lên giường, có cảm giác sao?
(Qúy đáng yêu ngây thơ trong sáng nhất bộ này aaa..).


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.