Lịch Hồng Hoang

Quyển 1 - Chương 24: Không Môn




Dịch & Biên: No Name

Ngô Minh đang nằm trong bụi cỏ không nhúc nhích, thậm chí không dám sử dụng kính viễn vọng quân dụng, chỉ sợ có ánh mặt trời phản xạ ra hào quang, làm những dị tộc ở bên kia phát hiện.

Nơi này cách vị trí hôm qua của hắn không hề xa, hắn chỉ di chuyển mười hai tiếng là tới, nhưng số lượng dị tộc nơi này thật sự là hơi bị nhiều, làm hắn không khỏi chần chờ.

Chỗ này tên là Không Môn, hoặc có thể nói là một trong các Không Môn của đại lục Hồng Hoang.

Đại lục Hồng Hoang to lớn vô tận, thông tin hắn có được từ bản đồ của Mã Đại Cáp về phía nam thảo nguyên - Liên minh Thương nghiệp chỉ dừng ở mức sơ lược, hơn nữa có nhiều thiếu sót, nhưng mà chỉ tính kích thước địa lý cũng đã rất khoa trương, đi bộ du hành cần ít nhất hai năm mới có thể đi ra khỏi thảo nguyên, và muốn hoàn toàn tiến vào Liên minh Thương nghiệp, Ngô Minh tính toán cần bốn đến năm năm, đây là với điều kiện mỗi ngày di chuyển ít nhất mười hai tiếng đồng hồ, hơn nữa trên đường không bị sự việc khác trì hoãn.

Hồng Hoang to lớn, đến không thể tưởng tượng.

Bất quá cũng không phải là không có đường tắt, chính vì Hồng Hoang quá lớn, các loại cấm địa tuyệt địa, tính cả các loại quy tắc không gian thời gian đều bất đồng với các vị diện vũ trụ khác, hơn nữa đây lại là thế giới siêu ma duy nhất của đa nguyên vũ trụ, vì vậy bản thân đại lục Hồng Hoang có rất nhiều chỗ đặc biệt, Không Môn chính là một trong số đó.

Cái gọi là Không Môn cũng không phải "cửa" chân chính, thậm chí không phải là tạo vật do sinh vật có trí khôn tạo ra, mà là một loại không gian vặn vẹo gấp khúc của bản thân đại lục Hồng Hoang, theo Ngô Minh, chính là đại lục Hồng Hoang quá lớn, đã có thể so với một vũ trụ, vì vậy hệ số không gian có chút bất đồng, sinh ra một lượng lớn lỗ giun tự nhiên. Không Môn cùng lỗ giun trên thực tế không có gì khác nhau, đều là xuyên qua không gian đi đến một nơi xa xôi khác.

Từ thông tin Mã Đại Cáp đã cho, loại Không Môn lớn nhất có diện tích đến mấy nghìn km, loại Không Môn này có thể vắt ngang qua hơn phân nửa Hồng Hoang, được kiểm soát bởi các Hồng Hoang Vạn Tộc 500 vị trí đầu, là yếu địa chiến lược quân sự. Tiếp theo Không Môn có diện tích trên trăm km, được kiểm soát bởi các Hồng Hoang Vạn Tộc thuộc top 3.000, cuối cùng là cùng loại Không Môn Ngô Minh đang đi đến, lớn nhỏ không đều, lớn có thể vượt qua quãng đường hơn 100.000 km, nhỏ thì là điểm kết nối giữa các khu vực lân cận với nhau, và loại Không Môn này có số lượng là tối đa, trên thảo nguyên có tới mấy trăm chỗ Không Môn như vậy.

Ngô Minh không muốn bỏ ra bốn năm năm đi đến Liên minh Thương nghiệp, không nói đến các loại nguy hiểm vốn có trên thảo nguyên, lại nói thân phận hiện tại của hắn là nhân loại, nếu thấy được nhân loại đơn độc ở nơi hoang dã, những người của Bán Long Tộc trên cơ bản là sẽ trực tiếp giết, cái gọi là nhân loại lang thang, chỉ cần Hồng Hoang Vạn Tộc thấy được là sẽ tiện tay nghiền chết.

Vì vậy, Không Môn này Ngô Minh bắt buộc phải đi đến, hơn nữa còn nhất định phải tiến vào trong đó, nếu không có trời mới biết hắn cần tốn bao nhiêu thời gian mới có thể đi đến Liên minh Thương nghiệp.

Nhưng Không Môn loại nhỏ nhất cũng là yếu đạo rất quan trọng đối với dị tộc, như Không Môn này nằm trong một hạp cốc, hai bên hạp cốc đều có cứ điểm canh gác, mặc dù cứ điểm này theo Ngô Minh chỉ như sơn trại, chỉ dùng ván gỗ làm rào chắn cùng tháp canh đơn giản, nhưng muốn lẻn vào cũng là rất khó.

Hơn nữa kẻ canh gác chỗ này đều là các dị tộc mạnh khỏe cường tráng, Ngô Minh thấy có lượng lớn Kobold trong đó, phần lớn chúng nó có vai trò là nô bộc hoặc tạp vụ, số lượng tối đa, có tới mấy trăm. Ngoài ra còn có các sinh vật có răng nanh to lớn, hình tượng có chút giống Cự Ma hoặc là Ogre, thân cao hơn hai mét, toàn thân toàn là cơ bắp, chỉ nhìn hình thể, Ngô Minh cảm thấy nếu cận chiến, loại sinh vật này chấp mười người như hắn không thành vấn đề.

Làm cho Ngô Minh cảnh giác nhất chính là ba bốn tên Lizardfolk (người thằng lằng) ăn mặc áo lông rách rưới, thoạt nhìn đã già gần chết, cầm côn gỗ dài, số lượng ít nhất, nhưng mà trên người chúng đều có linh quang, yếu nhất cũng bốn năm tấc, tên Lizardfolk (người thằng lằng) mạnh nhất có linh quang ít nhất là tám chín tấc.

Ba con Lizardfolk này đều là tồn tại siêu phàm, hơn nữa tên Lizardfolk mạnh nhất kia có thực lực rất mạnh, đã tiếp cận cấp độ Trúc Cơ, linh quang đã dài gần một xích, đây là sức mạnh mà hiện tại Ngô Minh không thể nào chống lại, thậm chí tới gần cũng không dám, bởi vì thực lực đạt tới cấp độ này cũng đã có nhiều thuật pháp, ma pháp hoặc là năng lực siêu phàm khác để cảm ứng cùng trinh sát.

Nhưng mà không tiến vào trong đó thì không thể nào xuyên việt Không Môn, Ngô Minh sao có thể buông tha cho cơ hội này?

"Chờ hai ngày, mở ra không gian thí luyện, xem không gian thí luyện kế tiếp có gì mới không rồi hãy quyết định."

Ngô Minh quan sát thật lâu, rồi dần rút lui ra xa, trong khoảng thời gian hai ngày sau đó, hắn lang thang ở phụ cận Không Môn, thỉnh thoảng đánh chết một ít Ma thú nhỏ yếu, đạt được hơn mười điểm số ban thưởng, hơn nữa lúc trước không hiểu làm sao mà đã giết chết một phân hồn của Lich, hiện tại hắn có hơn một ngàn ba trăm điểm, mởkhông gian thí luyện kế tiếp cũng đã đủ rồi.

Vào rạng sáng hai ngày sau, Ngô Minh tiến vào Chủ Thần Không Gian, tiếp theo đó, năm người Vương Vũ, Từ Văn, bán Elf Alphard, Văn Trạch Đào, Tiefling Lạc Ti cũng được truyền tống vào.

Sau khi xuất hiện, năm người đều quan sát tình trạng của bốn người còn lại, chỉ một lúc sau, Từ Văn dẫn đầu nói: "Kỳ hẹn mười ngày lại đến, không biết lần này sẽ lại như thế nào."

Vương Vũ liền trầm giọng: "Mười ngày quá dài, ta ở thế giới hiện thực hận không thể mỗi ngày đều tiến vào đây, thí luyện cũng được, sinh tử cũng được, ít ra vẫn tốt hơn phải chịu đựng đau khổ ở thế giới hiện thực."

Ngoại trừ Văn Trạch Đào, ba người còn lại đều là khẽ gật đầu, Lạc Ti che miệng cười quyến rũ nói: "Xem ra Vương ca ca rất nóng vội a."

Vương Vũ chán ghét nhìn Lạc Ti một chút, cũng không để ý tới nàng, lại nói với bán Elf Alphard: "Không biết việc phân tích của ngươi bên kia như thế nào? Có thể chế tạo ra dụng cụ ta đã nói lần trước sao?"

Alphard gật gật đầu, lại lắc đầu nói: "Phân tích sơ bộ đã hoàn tất, nhưng mà nếu muốn chế tạo ra, đặc biệt là xếp đặt thiết kế thành bản vẽ, ít nhất cần thuật sư luyện kim trung cấp mới được, trong lúc nhất thời ta tìm không thấy đại nhân vật như vậy, chỉ sợ ngươi còn phải chờ một khoảng thời gian."

Nghe tới thuật sư luyện kim, ánh mắt Lạc Ti bỗng nhiên sáng ngời, nàng lại nói: "Nói đến thuật sư luyện kim, bên cạnh ta đây có một thuật sư luyện kim trung cấp, các ngươi muốn làm gì?"

Vương Vũ và Alphard nhìn nhau một cái, bọn họ lúc này mới chợt hiểu Lạc Ti này cũng là đến từ thế giới hữu ma, chỉ là cho tới nay nàng đều dùng loại mị hoặc này giao tiếp với người khác, ngược lại làm cho người ta khinh thị. Vương Vũ trầm mặc một cái rồi nói: "Ta muốn chế tạo ra lò phản ứng tụ hợp, là lò phản ứng tụ hợp hy-đrô ổn định, kỹ thuật ta có, nhưng mà tài liệu hạn chế rất lớn, trong lúc nhất thời tìm không thấy tài liệu cùng công nghệ chế tạo phù hợp, đã thử nghĩ nếu như dùng ma pháp kết hợp thì sẽ như thế nào, bên ngươi nếu thật sự có thuật sư luyện kim trung cấp, ta sẽ trả thù lao để trao đổi công nghệ chế tạo với bản thiết kế."

Con ngươi Lạc Ti đảo một vòng, nàng cười quyến rũ nói: "Chuyện của Vương ca ca ta nhất định sẽ để ở trong lòng, nếu thành công, nhớ phí chế tạo cùng tiền hoa hồng của ta nha..."

Vương Vũ lộ vẻ chán ghét, nhưng vẫn nói ra: "Chỉ cần ngươi ra giá phù hợp, ta sẽ tiếp nhận, thứ này là vật cứu mạng đấy, gần đây nhất trong thế giới của ta, các thành viên điều tra tín hiệu đã phát hiện, siêu trí tuệ nhân tạo chuẩn bị khởi động vũ khí khí tượng, dùng mây mù dày đặt bao trùm toàn bộ tầng khí quyển, kể từ đó nhân loại chúng ta không còn năng lượng để sử dụng, hơn nữa vì hoàn cảnh biến hóa trên phạm vi lớn, chúng ta không thể không chuyển dời thành phố Zeeland xuống dưới lòng đất, như vậy chúng ta coi như là thua triệt để... Mở lò phản ứng tụ hợp hy-đrô là việc bắt buộc phải làm, ngươi bên kia nếu như có quan hệ, nhanh lên đi, nếu không một khi ta chết ở thế giới hiện thực, một điểm số ban thưởng ngươi cũng sẽ không được lấy."

Lạc Ti chỉ cười quyến rũ gật đầu, lúc này Văn Trạch Đào bỗng nhiên bu lại nói: "Cái kỹ thuật lò phản ứng tụ hợp hy-đrô này... Có thể cho ta một phần sao? Ta có thể trao đổi, hoặc là dùng điểm số ban thưởng cũng được."

Vương Vũ đã trầm mặc một cái, gật đầu nói: "Chúng ta sẽ nói chuyện sau." Hiển nhiên là bây giờ hắn là không có ý định nói cụ thể về vấn đề này.

Ngô Minh nghe mà âm thầm gật đầu, bất kể như thế nào, những thành viên tiểu đội Luân Hồi này ở thế giới của riêng mình đều coi như là có thế lực, hơn nữa bọn họ còn hiểu được việc mượn nhờ năng lực khác biệt của nhau để giải quyết vấn đề, đây là dấu hiệu tốt a, Ngô Minh vẫn chờ bọn họ sau khi trở thành 《 Vị diện chi tử 》, phản hồi lại cho hắn điểm số ban thưởng cùng chi tiết kịch tính.

Mọi người nói xong, bỗng nhiên có năm cột sáng xuất hiện, theo thứ tự là ba nam tử trẻ tuổi, hai nữ tử trẻ tuổi, bọn họ vẫn còn đang nằm ngã trên mặt đất. Trong giây lát, một nam tử trẻ tuổi trong đó trực tiếp bật dậy, đồng thời móc ra dao găm quân dụng từ trong giày của hắn, trên mặt nam tử trẻ tuổi này còn có thuốc nhuộm màu xanh lục, quần áo trên người cũng là quân trang màu xám tro lục, thoạt nhìn không là quân nhân thì cũng là lính đánh thuê.

Lúc này bốn người còn lại còn chưa thức tỉnh, Vương Vũ liền trước một bước nói: "Thu hồi vũ khí đi, binh sĩ, chờ bọn họ tỉnh lại ta sẽ nói cho các ngươi biết một số chi tiết cụ thể, còn nữa, nơi đây đã không phải là thế giới hiện thực rồi."

Người này vẫn cảnh giác như cũ, không hề buông lỏng theo lời Vương Vũ, nhưng hắn cũng không mạo muội công kích năm người trước mắt, và năm người cũng không để ý đến hắn mà tập trung điều tra thông tin từ Chủ Thần.

"Không gian thí luyện, Người Trong Suốt."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.