Ban đêm, ánh trăng tà tà xuyên thấu qua cửa sổ. An Tuyết Nhi ưu nhã ngồi trên ghế salon ở phòng khách, cầm ống điện thoại, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra thần sắc lo lắng không thôi.
Đầu dây bên kia, sau vào tiếng chuông reo, rốt cuộc của cũng người nhắc điện thoại nói.
" Vâng! Đây là Từ gia, xin hỏi có chuyện gì?" Thanh âm của Từ phu nhân truyền đến.
" Từ bá mẫu, ngài hảo, con là An Tuyết Nhi, xin hỏi Tiểu Linh có ở đó không ạ?"
" Tuyết Nhi hả! Đã lâu không gặp, làm sao thế, Tiểu Linh mới từ nhà con về mà?"
"……….. Con có chút chuyện gấp muốn hỏi Tiểu Linh, làm phiền bá mẫu có thể gọi nàng tới nghe, con cám ơn bá mẫu!" Nhà nàng sao? An Tuyết Nhi bị làm cho hồ đồ, bèn quyết định lấy tĩnh chế động, trước phải nói chuyện với bạn tốt cái đã.
" Con chờ một lát nha." Thanh âm Từ phu nhân lớn tiếng gọi nữ nhi nhanh chóng truyền đến.
Một lát sau, lại nghe tiếng bước chân nặng nề từ xa đến gần.
" Uy! Tuyết Nhi hả?" Bên kia điện thoại, thanh ấm buồn ngủ của Tiểu Linh vang lên.
"Đúng a! Cậu hôm nay thế nào lại không đi học? Còn có bá mẫu vừa nói cậu từ nhà tớ trở lại, chuyện đó là thế nào? Cậu không sao chứ? Tớ rất lo lắng cho cậu nha!"
" Tuyết Nhi, tớ hiện tại mệt chết a, không còn khí lự mà giải thích với cậu. Tớ gạt người nhà nói, ngày hôm qua ở nhà cậu làm bài thảo luận, thuận tiện qua đêm luôn. Ngày mai đến trường sẽ nói cho cậu biết, giờ tớ cần phải ngủ bù, cứ như vậy đi, ngày mai gặp nha. Bye bye!" Thừa dịp bốn bề vắng lặng, Từ Tiểu Linh tùy tiện ứng phó bạn tốt hỏi han.
"Được rồi! Bye bye." Nghe giọng nói suy yếu của nàng, An Tuyết Nhi mặc dù đầy bụng nghi ngờ, cũng chỉ có thể để cho nàng đi nghỉ ngơi.
******
Hôm sau, sau khi học xong tiết thứ nhất, An Tuyết Nhi liền ngồi trước mặt Từ Tiểu Linh.
" Tiểu Linh, ngày hôm qua rốt cuộc chuyện gì xảy ra?"
" Tớ.. ngày hôm qua đã làm một chuyện ngoài ý muốn." Từ Tiểu Linh luôn luôn trực sảng, khó có được khi ấp a ấp úng.
" Là chuyện gì?" An Tuyết Nhi nhìn bạn tốt, vừa lo lắng vừa tò mò.
" Chúng ta đã từng ước định, nếu như trải qua lần đầu tiên sẽ chia sẻ thực nghiệm."
"Đúng a!"
" Việc đó… tớ cũng không muốn sớm như vậy, nhưng là tớ cùng hắn lên giường a." Từ Tiểu Linh vẻ mặt ảo não không dứt.
" Trời ạ! Tiểu Linh, cậu nói là cậu cùng với hắn….a…" An Tuyết Nhi kinh ngạc mở to hai mắt, vẻ mặt không thể tin nhìn chằm chằm Tiểu Linh. Nàng so với hai người bọn họ quen nhau sớm hơn, nhưng cũng không có phát triển nhanh như vậy, không nghĩ tới học trưởng bề ngoài như vậy, mà tay chân cũng rất nhanh a.
" Tuyết Nhi… Tớ…" Từ Tiểu Linh nhất thời cứng họng, cũng không biết mình giờ phút này, đang tản ra khí chất mềm mại trước nay chưa bao giờ có.
" Tiểu Linh, tớ mặc dù rất kinh ngạc, nhưng nếu hai người các người thật tâm yêu nhau, chuyện đó cũng không có nghiêm trọng lắm a!"
" Bạch Mộ Hiên tên đại sắc lang này, trước cũng bị bề ngoài của hắn lừa!" Từ Tiểu Linh xấu hổ nói, lộ ra bộ dáng tiểu nữ nhân đang yêu.
" Cho nên cậu hôm đó ở tại nhà của học trưởng?"
"Ừ! Tớ cho đến chiều hôm qua mới chuồn êm về nhà, không thể làm gì khác hơn là gạt người nhà nói ở nhà cậu qua đêm. Thật may là cậu gọi điện đến không có bị mẹ tớ dò hỏi, nếu không tớ chết chắc."
" Tiểu Linh, thật ra tớ có chuyện muốn cùng cậu thương lượng."
" Chẳng lẽ hai người cũng muốn làm chuyện đó hả?"
" Không phải!"
" Là chuyện gì vậy, cậu cứ nói đi?"
" Tớ muốn ngày sinh nhật của Thiên, đem mình thành quà tặng cho hắn. Cậu thấy được không?" An Tuyết Nhi cẩn thận hỏi, không biết Từ Tiểu Linh có phải hay không cảm thấy nàng quá tùy tiện.
" Haha! Thật là gần đen thì đen, gần đỏ thì đỏ a! Cậu tốt nhất đem mình cột nơ con bướn, sau đó bằng đường chuyển phát nhanh đưa đến cửa nhà hắn." Từ Tiểu Linh buồn cười nói.
" Vậy cậu cảm thấy không được sao?" Là lần đầu tiên, đối với An Tuyết Nhi mà nói cần phải có dũng khí thật lớn, cho nên rất cần có sự ủng hộ của bạn tốt.
" Không phải! Tớ chỉ cảm thấy Quân Thánh Thiên thật may mắn, có bạn gái điên cuồng như cậu a."
" Vậy cậu cũng đồng ý chứ?"
" Tớ không có lý do phản đối! Huống chi, bản thân tớ cũng đã làm rồi."
" Tiểu Linh, có phải là sẽ rất đau hay không?"
"Đau? Không biết a! Chẳng qua là giồng như bị xé nứt mà thôi. Đấy là theo tớ là như vậy, lần đầu tiên có cảm giác kinh tâm động phách, đừng lo lắng nhiều. Hi!"
" Tiểu Linh, cậu đừng làm tớ sợ!" Mặc dù biết sẽ đau, nhưng nghe chính miệng bạn tốt nói, cảm thấy đặc biệt kinh khủng.
"Được rồi! Bất quá, lúc hắn lần đầu tiên tiến vào là rất đau, một lát sau là tốt hơn nhiều."
" Nghe giống như rất tệ!"
" Thật ra thì cũng không có tệ như vậy đâu!" Từ Tiểu Linh có chút chột dạ. Nàng không biết hôm qua đạt tới cao trào lần thứ bao nhiêu a!
" Vậy cậu thật sự quyết định, đem lần đầu tiên làm quà tặng cho Quân Thánh Thên hả?"
"Ừ! Tớ đã quyết định, nhưng mà cần ý kiến của cậu." Đôi mắt to của An Tuyết Nhi sáng lên.
" Không thành vấn đề, cứ tin ở tớ."
" Cám ơn cậu, Tiểu Linh, cậu thật là chị em tốt của tớ."
" Ai nha, Làm sao lại nói mấy lời buồn nôn này, cậu là bằng hữu tốt nhất của tớ, giúp lẫn nhau không phải sao?" Từ Tiểu Linh rất nghĩa khí vỗ vỗ bả vai An Tuyết Nhi.
" Vậy chúng ta cũng phải mau chuẩn bị, sinh nhật của Thiên cũng sắp đến rồi."
" No problem! Riêng tớ cũng sẽ chuẩn bị một lượng lớn bao cao su đặc biệt làm quà tặng Quân Thánh Thiên, hi vọng các cậu chớ hồ đồ mà làm ra nhi đồng a."
" Cám ơn trước hảo ý của cậu."
" Chờ cậu làm rồi, chúng ta lại trở lại trao đổi tâm đắc!"
Hai thiếu nữ xinh đẹp cùng nhau nở nụ cười. Các nàng sẽ vì Quân Thánh Thiên mang đến điều gì vào ngày sinh nhật đây?
Trong những ngày kế tiếp, An Tuyết Nhi cùng Từ Tiểu Linh không làm gì liền ở chung một chỗ, hai tiểu nha đầu luôn thần thần bí bí, không biết đang thảo luận cái gì, để cho hai hộ hoa sứ giả cũng phải phát lệnh truy nã, cảnh cáo bạn gái bỏ trốn.
Trước sinh nhật của Quân Thánh Thiên hai ngày, Từ Tiểu Linh cùng An Tuyết Nhi ở trong phòng ngủ của An Tuyết Nhi diễn luyện lần cuối cùng, các nàng còn đem danh sách đếm hết một lượt để xác định.
" Tuyết Nhi, tớ thật hâm mộ cậu có thể đi tới ôn tuyền a."Ngồi gác chân ở bên trên bồn tắm, Từ Tiểu Linh vẻ mặt sáng ngời nói.
Bởi vì sinh nhật của Quân Thánh Thiên là vào thứ bảy. Cho nên An Tuyết Nhi cùng Quân Thánh Thiên quyết định đi biệt viện của Quân gia qua đêm, mừng sinh nhật hắn. Ngôi biệt thự kia còn có bể tắm nước nóng tự nhiên, có thể so với bể tắm nước nóng năm sao ở bên ngoài.
" Tiểu Linh như vậy liệu có chuyện gì to tát hay không?"
" Sẽ không! Trừ phi cậu muốn đi tái tạo lại màng trinh, còn không đây sẽ là lần duy nhất trong đời, vì thế phải đặc biệt chứ! Cậu cứ từ từ mà hưởng thụ đi! Bảo đảm Quân Thánh Thiên nhìn thấy nhất định sẽ ngất ngây cho mà xem."
An Tuyết Nhi nhìn mình trong gương, nàng mặc một bộ lễ phục màu đỏ, lộ phần lưng lại bó sát mà Tiểu Linh chọn.
Bộ lễ phục chỉ dựa vào một mảnh đái bao quang gáy chống đỡ, nửa người dưới dán vào da thật, nhưng phía bên phải lại để hở, mỗi bước đi sẽ có thể nhìn thấy chiếc đùi thon trắng trẻo, hơn nữa bên trong lại không mặc áo lót, khiên cho nàng có cảm giác không an toàn
Bộ ngực đầy đặn làm người ta muốn phạm tội, hai chân còn đi tất chân dạng lưới cực sexy, cùng phối hợp với đôi giày cao gót màu đen quý phải.
Nàng so với người mẫu ở tạp chí thời trang hiệnđại còn hấp dẫn hơn nhiều, đùi thon dài đẹp xuyên thấu qua khe hở kia làm cho người ta như bị mê hoặc, hít thở không thôi.
" Tuyết Nhi, cậu thật đẹp! Không nghĩ tới người luôn thanh thuần như cậu cũng có thể sexy đến vậy." Từ Tiểu Linh tán thương nói, thật sâu có cảm giác thành tựu.
" Tớ cảm thấy hơi quá, không giống với tớ, không biết Thiên có thích không nữa?" An Tuyết Nhi do dự, đông nhìn tây nhìn, cách ăn mặc như thế này làm cho nàng không được tự nhiên, dù sao nàng cũng chưa bao giờ thấy mình như vậy.
" Sẽ, chỉ là là nữ nhân mình thích, nếu hắn thấy cậu nhất định sẽ bị điên đảo."
"Được rồi! Tớ muốn lấy dũng khí để chiến thắng sợ hãi."
" Không sai, cậu nhất định sẽ thành công ăn Quân Thánh Thiên sạch sẽ. Ha ha….." Từ Tiểu Linh cười vui vẻ.
" Tiểu Linh." An Tuyết Nhi ngượng ngùng lườm nàng một cái.
"Được rồi! Chúng ta diễn luyện lại một lần. Sáng thứ bảy Quân Thánh Thiên tới đón cậu, hai cậu sẽ ở biệt thự của phụ thân hắn có một buổi chiều vui vẻ a."
"Ở thời điểm chạng vạng sẽ có người muốn hắn ra ngoài giúp một tay để thả neo xuống, đại khái có thể kéo hắn đi khoảng nửa giờ! Cậu cần phải tranh thủ tắm cho thật hảo, chờ hắn trở về, cậu lại lấy cớ muốn hắn đi tắm để chờ bữa tối, sau đó lén gọi điện cho người giúp việc đi vào, mang đồ ăn lên, còn cả nến và thêm một chút âm nhạc nữa.
" Sau đó, cậu nhân cơ hội thay lễ phục, hắn vừa xuống lầu vừa nhìn thấy cậu nhất định sẽ giật nảy mình, uống hai chén rượu xong, hai người có thể… hắc hắc…" Từ Tiểu Linh vẻ mặt mập mờ nở nụ cười. Lần này nhất định sẽ rất thuận lợi!
" Tiểu Linh, cám ơn cậu đã giúp tớ việc này."
"Đừng khách khí nữa! Cậu lần này mới phải xuất huyết nhiều đấy! Tốn một số tiền lớn để làm hắn vui vẻ."
" Tớ cũng cảm thấy mình bị phá sản a, cũng may nhờ mẹ tớ bỏ tiền túi giúp tớ một chút, còn giúp chúng ta thiết kế bữa tối, chọn rượu vang nữa. Tớ cảm thấy cực kỳ hạnh phúc." An Tuyết Nhi hài lòng,cười lên phá lệ động lòng người.
"Đúng thế! Cha mẹ cậu đều không phản đối để cho cậu qua đêm ở ngoài. Nếu papa tớ mà biết chuyện tớ cùng Bạch Mộ Hiên nhất định sẽ trước cấm bế tớ, sau đó thoải luận nên xử phạt tớ như thế nào.
" Bá phụ, bá mẫu cũng là sợ cậu bị gạt mà thôi."
" Tớ biết bọ họ là lo lắng cho tớ, hì, chúc cậu mã đáo thành công!"
" Cảm ơn cậu, hiện tại tớ rất khẩn trương. Thiên thông minh như vậy có thể đoán được không nhỉ?"
" Cậu không cần phải lo lắng nhiều như vậy, cậu đã nói hắn thong minh, coi như là hắn nhìn thấu, tin tưởng cũng sẽ không làm cho cậu thất vọng. Cậu cứ thoải mái mà làm đi!"
"Ừ! Hôm nay cậu mang theo cái gì vậy?"
" Cậu xem rồi biết, chúng ta là muốn tăng cường việc bị nam sinh ăn gắt gao a."
"Được a! Nhưng mà mười giờ là tớ sẽ phải đi ngủ đó!"
" Dạ! Đại tiểu thư. TIểu nhân biết ngươi muốn ngủ để giữ gìn nhan sắc a."
"Đúng vậy! Tớ muốn giữ trạng thái tinh thần tốt nhất."