Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em

Chương 26: Cố Bắc Thần nhắc nhở




Editor+Beta: Nam Cung Tử Uyển

“Hai ngày nay không được.....” Cố Bắc Thần nhàn nhạt lên tiếng, trong thanh âm rõ ràng có vài phần ý cười, “Có chút bận bịu.”

Sở Tử Tiêu nhíu mày, “Bắc Thần, con trở về cũng đã ba ngày rồi.....Chúng ta lại chứ có gặp nhau.” Thở dài một trận, sau đó nói, “Còn có tiểu mợ là ai, con cũng chưa có thấy qua.”

Bởi vì hai người chỉ kém bốn tuổi, thường ngày, Sở Tử Tiêu cũng không gọi Cố Bắc Thần là “cậu nhỏ”, bình thường đều trực tiếp gọi thẳng tên hắn.......Vì lẽ đó, sau khi nói đến “tiểu mợ”, tương đối đều là đùa giỡn.

“Hôm nay không thể đi được, nhưng nếu có cơ hội sẽ liền đến.....” Cố Bắc Thần phác thảo nụ cười trên khoé môi, “Sợ mình không thể gặp được sao?”

Một tay Sở Tử Tiêu bỏ trong túi quần, chậm rãi bước đi trên đường bên ngoài biệt thự Lệ Sơn, con đường hai bên nhìn thấy lá phong đã bắt đầu chuyển đỏ, “Chỉ là....” Hắn nhẹ nhõm nói, “Nếu như hai ngày nay không thấy, sợ là không còn thời gian rảnh....”

“Hả?” Cố Bắc Thần tỏ ra kinh ngạc.

“Giáo sư của trường Lạc Đại muốn con đi làm giảng viên một vài tiết của khoá, con lại không có biện pháp để tử chối giáo sư.....Mà con và A Dục cũng chuẩn bị đi làm, việc này ngoài dự đoán cũng có chút bận bịu.” Sở Tử Tiêu cười nhạt nói, đối với người cậu nhỏ này, từ nhỏ hắn đã rất sùng bái, theo thói quen đều báo cáo những việc mình cần làm nói cho hắn một tiếng.

Nói thật thì, nghĩ đến hai năm nay Sở Tử Tiêu thật sự không hề quan tâm đến sự tình ở Lạc Thành.... Bắc Thần kết hôn hắn có nghe nói, nhưng vẫn chưa hỏi người đó là ai, dường như vị tiểu mợ kia cũng không muốn bị nhìn thấy, cũng không có ai đề cập qua vấn đề này với hắn.

Ngày hôm nay dò hỏi, hiển nhiên đúng với những gì hắn nghĩ......

Có thể tưởng tượng được, kết hôn lúc đó cũng chỉ là bởi vì Cố lão thái thái muốn nhượng cổ phần, không đề cập qua ngược lại lại là chuyện bình thường.

Sau đó hai người lại nói vài câu, Cố Bắc Thần bên kia có chút việc bận, Sở Tử Tiêu cũng đành ngắt máy.........

Đúng lúc, hắn đứng ở đỉnh ngọn núi, một chỗ bằng phẳng, từ trên cao quan sát cả Lạc Thành, đột nhiên cảm thấy những toà thành thị hoa lệ hết sức xa lạ.

Loại xa lạ này không phải bởi vì khung cảnh thay đổi mà bỏi vì người.......

Giản Mạt ngồi trên ghế nằm bên ngoài ban công, im lặng nhìn những đám mây trôi nổi trên bầu trời, dần dần thất thần.......Đầu óc không bị khống chế, chỉ là chìm đắm, liền nhớ đến chuyện ở Thiên Đường Dạ cùng Sở Tử Tiêu gặp lại.

Giống như Tiểu Nguyệt đã nói, cô tránh được mồng một nhưng không thể tránh được mười lăm.

Đang nghĩ ngợi, di động đột nhiên vang lên, quẫy nhiễu tâm tư như mặt nước tĩnh lặng của Giản Mạt.

Là Lý Tiểu Nguyệt gọi tới, cô nhận máy, bên kia liền nói, “Nghe nói cậu hôm qua gặp lại Sở Tử Tiêu?”

Tin tức cũng đi thật nhanh......Giản Mạt tự nhiên nở nụ cười.”Ừ, hôm qua đồng nghiệp làm sinh nhật ở Thiên Đường Dạ, hắn cũng ở chỗ đó....” Giản Mạt cụp mắt, mặc dù biết rõ không ai nhìn thấy, nhưng cô vẫn muốn che đậy tròng mắt bi thương.

Lý Tiểu Nguyệt trầm mặc, không nghĩ đến lại có thể xuất hiện đoạn cẩu huyết như vậy, “Các cậu nói chuyện như thế nào?”

“Còn có thể nói cái gì được đây?” Giản Mạt ngữ khí lộ ra tự giễu bi thương, “Tiểu Nguyệt, trải qua ngày hôm qua, mình cảm thấy việc tái ngộ không phải là điều đáng sợ...Đáng sợ chính là, nếu như hắn biết được mình gả cho cậu nhỏ của hắn thì....”

Lý Tiểu Nguyệt trầm mặc....

Lúc đó quan hệ giữa hai người đang rất tốt, đều biết hắn có một người cậu chỉ hơn hắn có bốn tuổi.....Là người mà Sở Tử Tiêu rất sùng bái.

Kỳ thật, có một số việc nói đến đúng là cẩu huyết vô cùng....Mọi người đều biết đến sự tồn tại của cậu nhỏ, nhưng chưa từng hỏi qua cậu nhỏ hắn tên là gì!

Dù sao, không nghi đến có thể gặp nhau, nếu như tra hỏi lại bị xem là đang tra hộ khẩu.....

“Nhưng sớm hay muộn thì Sở Tử Tiêu cũng biết được.” Lý Tiểu Nguyệt than nhẹ, “Trừ khi cậu và Cố Bắc Thần bây giờ liền ly hôn.”

Giản Mạt đang cười, nghe Tiểu Nguyệt nói vậy liền tự giễu, “Không có thật.....”

Hợp đồng hôn nhân này có phải không bình đằng? Đáp án chắc chắn là không rồi! Phải nên nói là bản hợp đồng này là theo như nhu cầu của mỗi bên. Nhưng mà, có một điều, vấn đề ly hôn Giản Mạt không thể đề cập, chỉ có Cố Bắc Thần nới có thể.

“Cậu tại sao lại biết ngày hôm qua mình cùng anh ấy gặp lại rồi hả?” Giản Mạt đột nhiên kinh ngạc.

Lý Tiểu Nguyệt âm thầm thở dài, “Sở Tử Tiêu cùng Đường Dục muốn mở văn phòng, hôm qua mình có đi ngang qua bọn họ, đã bị Đường Dục hỏi rốt cuộc năm đó đã phát sinh chuyện gì, hỏi tại sao cậu lại đột nhiên cùng Sở Tử Tiêu chia tay?”

“Cậu trả lời bọn họ như thế nào?”

“Còn có thể trả lời như thế nào nữa?” Lý Tiểu Nguyệt hít chút khí, “Cậu đã thích người khác, không còn thích hắn nữa nên chia tay...Mọi người đều đã là người trưởng thành, cũng không phải như lúc lúc còn trẻ nữa, trở về lại cùng nhau dây dưa.”

Giản Mạt cười nhẹ, không cần làm tịch làm bộ....cũng không phải người thân, nhưng Lý Tiểu Nguyệt cũng hiểu rõ tâm tư của cô.

Chân đang đau, cần phải nịnh nọt Cố Bắc Thần, mà Sở Tử Tiêu bất ngờ gặp mặt sẽ không nghi ngờ chuyện lại xảy ra đồng thời như vậy, làm cho Giản Mạt có chút bi quan, thiếu sức sống.

Cô không phải là người dài dòng, đáng tiếc, đối với chuyện tình cảm....cô cũng chỉ giống như người bình thường!

Biết cùng Sở Tử Tiêu vạch ra khoảng cách là một chuyện, nhưng trong lòng lại không thể thoải mái là chuyện khác.

Cứ như vậy mang theo tâm trạng ưu thương cùng mắt cá chân đau nhói qua đến cuối tuần, sau đó thứ Hai đi làm, chân Giản Mạt đã tiêu sưng không ít, may mắn dì Lan có thủ pháp xoa bóp, so với Cố Bắc Thần tốt hơn nhiều.

“Mạt tỷ, chị bước đi không thoải mái sao?” Hướng Vãn nhìn dáng vẻ chân thấp chân cao của Giản Mạt, tò mò hỏi.

Giản Mạt ai oán than một tiếng, từ chối ý kiến ngồi ở ghế thấp, thuận tay mở máy tính, “Đúng rồi, Đại Hùng đêm đó tỏ tình thành công không?”

Hướng Vãn nghe thấy, đầu tiên là liếc nhìn cửa kính ngoài cửa, sau đó liền đem cửa đóng lại trước mặt Giản Mạt, “Không hề...Hôm đó mọi người chơi rất lớn, cuối cùng Tiểu hã tỷ không đáp ứng, làm cho cảnh tượng hôm đó trở nên rất ngượng ngùng.” Đang nói, cô ta đột nhiên phủi miệng, “Sớm biết vậy, hôm đó liền cùng chị rời đi.”

Có thể nghe ra ngữ điệu trong tiềm thức của Hướng Vãn đều là phấn nộ, Giản Mạt cũng chỉ cười cười, “Chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng...Nếu như Tiểu Nhã đồng ý, đó là đối với Đại Hùng không có trách nghiệm.”

“Ồ?” Hướng Vãn có chút kinh ngạc, “Mạt tỷ có phải đã biết được nội tình bên trong?”

“Chị biết cái gì?” Giản Mạt cười nhẹ, “Chỉ là cảm thấy Tiểu Nhã cự tuyệt Đại Hùng mặc dù có chút khó xử, có thể biết sau khi quen nhau lại cảm thấy không thích hợp, nếu như dứt khoát từ chối như vậy không phải tốt hơn sao?”

Hướng Vãn không đồng ý, “Nhưng như vậy liền cự tuyệt được sao? Khiến tình thế lúc đó rất khó xử. Nói lại thì lúc ăn cơm rồi đi hát trong tâm mọi người cũng đã cân nhắc, Đại Hùng là người chưa yêu ai bao giờ, đây là lần đầu đi theo đuổi tình yêu. Nhưng cuối cùng thì sao? Không cảm kích thì thôi, liền có thể như vậy trước mặt mọi người cự tuyệt Đại Hùng.”

Giản Mạt nhìn Hướng Vãn, khoé miệng cười nhẹ, như vậy cười quá mức thản nhiên....Rốt cuộc là thời đại tốt đẹp, đối với tình yêu luôn hướng tới nhưng đối với chuyện tình bất mãn lại tỏ ra phẫn uất, bất bình.

Mà Giản Mạt cũng quên mất, kỳ thật, cô so với Hướng Vãn chỉ lớn hơn hai tuổi.....Nhưng mà, cô cảm thấy trái tim mình giống như đã già.

“Bản thân Tiểu Nhã đã có dự định rồi.” Giản Mạt nhíu mày nói, “Tiền này Tiểu Nhã sẽ không để Đại Hùng trả?”

Mắt Hướng Vãn sáng rực lên, “Giản tỷ, chỉ sao lại biết? Tiểu Nhã tỷ sau cùng đã trả tiền trước không ai biết....Sau khi nháo loạn cho mọi người khó xử, chị ấy liền đi, mọi người cũng không có hứng thú chơi nữa. Đại Hùng đến trả tiền sau đó lại nói đã có người trả rồi.”

Giản Mạt chỉ cười, không trả lời......Mạc Tiểu Nhã là người như thế nào cô đều rõ. Kỳ thật, toàn bộ công trình của phòng thiết kế rất tốt, không có gì lục đục với nhau, mọi người cạnh tranh cũng rất tốt.

Thu hồi tầm mắt nhìn về phía máy tính đồng thời cầm cốc liền nhấp một hớp, sau đó liền rơi vào tin tức mỗi ngày có một tin tức bị khuông đỏ.

Ngụm nước còn chưa kịp nuốt xuống, cô đã bị tiêu đề làm cho sặc sụa trở nên ho khan kịch liệt......Thật vất vả mới nhịn được ho khan, cô vội vàng nhấn vào tiêu đề, liền thấy tiêu đề lớn nói rằng Cố Bắc Thần lại thay tình nhân mới, mang theo tình nhân đến bệnh viên, hành động hết sức ôn nhu.

Không chỉ như vậy, bên trên còn phối hợp hai bức ảnh...Bức ảnh thứ nhất là Cố Bắc Thần đang cụp mắt, sắc mặt bởi vì sợ mà trở nên lo lắng, bức ảnh thứ hai là nữ nhân giống như chú chim nhỏ nũng nĩu trong lòng hắn, nhưng chỉ nhìn thấy bóng lưng.

Mặc kệ là bức ảnh nào, đều đủ để doạ cho Giản Mạt kinh sợ!

---------------------------------------------------

Các bạn đọc truyện cho mình vài lời nhận xét sau khi đọc nhé! Đừng đọc chùa tội nghiệp mình!

Tuần này đã đăng 3 chương rồi, mà ngày mai mình được nghỉ, mình có nên phá luật ngày mai ở nhà đăng thêm 2 chương không nhỉ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.