Gặp Gỡ Số Mệnh

Chương 1




Tư Ngữ Ngưng bị đưa vào căn phòng phía sau quán rượu, người quản lý nói với cô, nếu muốn trả hết nợ đánh bạc của cha cô, thì đêm nay hầu hạ người này thật tốt, trong giới giải trí anh ta có thể nói là người hô phong hoán vũ.

Từ nhỏ cô đã mất mẹ, cha thường mê cờ bạc, hết lần này đến lần khác phải bỏ trốn vì bị đòi nợ, thế nhưng ông không rút lấy kinh nghiệm, chỉ cần ngày nào có tiền trong tay liền cờ bạc, cô vừa học vừa làm, lúc làm người mẫu chụp ảnh cho đoàn thể thì được công ty mời về, tham gia vào làng giải trí, nhưng cô cái gì cũng không có, thứ nhất là không có gia cảnh, thứ hai là không có tài năng, chỉ có thể dựa vào gương mặt được xem là khá nhận chút quảng cáo và vai diễn viên quần chúng, còn về sinh hoạt thì không thành vấn đề, nhưng cha cô lại càng mê cờ bạc nên có một gánh nặng trên vai cô, lần này thiếu nợ rất nhiều.

Nếu như không phải cha quỳ gối trước mặt cô sám hối, thề từ nay về sau sẽ không bao giờ ... cờ bạc nữa thì cô sẽ không tới nơi này, quy tắc ngầm trong làng giải trí là rất bình thường, mà cô lại không có dã tâm lớn, có thể tự cấp tự túc thì đã thấy thỏa mãn, cùng một người đàn ông xa lạ ở trên giường, bất luận là ai đi nữa trong lòng đều có mâu thuẫn.

Cô không biết nhân vật lớn tối nay là ai, trước đó cấp trên rất nghiêm túc gặp mặt cô, muốn cô dù sao đi nữa cũng không được đắc tội nhân vật này, bằng không hậu quả cô không thể nào gánh chịu nổi, cấp trên cảnh cáo rất có hiệu quả, đến bây giờ cô vẫn đang rất lo lắng, sợ hãi.

Người quản lý tên là Tôn Phồn Lộ, người khác đều kêu cô ta là Tôn tỷ, cô ta dẫn theo vài nghệ sĩ, Tư Ngữ Ngưng là một vô danh tiểu tốt, sau khi ký hợp đồng xong cũng chỉ gặp người quản lý này vài lần, lần này nhất định mời cô đến, không cần nói cũng biết chắc vì nhân vật lớn kia.

Tôn Phồn Lộ không nói nhiều, nhưng cũng đã đến giờ, sau khi đến nơi, cô ta nói với Tư Ngữ Ngưng nước đến chân mới nhảy cũng không muộn lắm, đàn ông thích có kinh nghiệm, hơn nữa là một người vô cùng mâu thuẫn, mong muốn người ở trên giường với mình phải vô cùng có kinh nghiệm, nhưng không từng bị người khác chạm vào.

Mỗi lần nói chuyện đều không lâu, lần này Tôn Phồn Lộ nói chuyện lâu nhất mà lại là đề tài nhạy cảm như vậy, lần đầu tiên có người nói với Tư Ngữ Ngưng chuyện này, cô không khỏi có chút ngượng ngùng.

Tôn Phồn Lộ để một đĩa CD vào, mở TV rồi bấm dừng lại ở một hình ảnh kinh khủng, quay đầu lại nói với Tư Ngữ Ngưng: “Cô hầu hạ anh ta nên nhất định phải hiểu, còn kỹ xảo như thế nào thì phải xem tạo hóa của cô, điều đầu tiên cần học chính là quan hệ bằng miệng, cô xem một chút người ta làm thế nào đi.”

Khi thấy bộ phận đó của đàn ông, Tư Ngữ Ngưng liền mặt đỏ đến mang tai, trong sách sinh lý khi nhìn thấy bộ phận này của đàn ông cũng làm cô cảm thấy không được tự nhiên, hiện tại cho cô xem hình ảnh kính bạo này, toàn thân cô đều nghĩ không thích hợp.

“Cô hãy học chăm chú một chút, không thôi người chịu khổ đầu tiên chính là cô, nếu đã lựa chọn con đường này thì không cần đến đây rồi làm kiêu.

Tôn Phồn Lộ nói không hề nể mặt, cô nhấn xuống hộp điều khiển TV, hình ảnh bắt đầu động.

Trong hình một đôi tay trắng noãn đang xoa nhẹ bộ phận đó, cầm nó vuốt ve, tiếp đó có người ngậm hai viên tròn dưới thân, nuốt vào trong miệng sau đó nhả ra, cứ làm như vậy nhiều lần, cộng thêm đôi tay vuốt ve, bộ phận đó từ từ chuyển biến, bắt đầu thẳng ra, trước đó mềm nằm sấp xuống, bây giờ đang dần đứng thẳng lên.

Rồi sau đó há miệng ngậm đỉnh đầu, đầu tiên là lè lưỡi, dùng đầu lưỡi liếm xung quanh, nhìn qua có thể thấy chủ nhân rất hưởng thụ.

Một tay vuốt ve, một tay an ủi hai quả cầu, bên này mút vào....

Hình ảnh người đàn ông đè đầu người phụ nữ kia, ngay trong miệng cô ta phun ra...

Tư Ngữ Ngưng nhiều lần dời mắt, đều bị Tôn Phồn Lộ bắt buộc xem, cô ủy khuất muốn khóc, cô không rõ liệu mình có thể làm được đến mức này hay không, chỉ cần nghĩ tới là cô cảm thấy buồn nôn, ghê tởm.

“Nếu như ngay cả trình độ này cô cũng không tiếp thụ được, tôi khuyên cô vẫn là nên sớm buông tay, cô đừng quên là cô chủ động tìm tôi, nếu như không làm được cũng không nên miễn cưỡng, đắc tội anh ta tôi không thể nào gánh thay cô được.”

“Tôi có thể.” Tư Ngữ Ngưng hạ quyết tâm nói.

“Vậy thì tiếp tục.”

Sau đó mới vào chủ đề, Tư Ngữ Ngưng tự ép buộc mình nhất định phải xem cho tới cùng, nhìn thấy sự việc này sẽ phát sinh trên người cô, cô cảm thấy đau xót trong lòng, trên đời này làm gì có không làm mà được hưởng, cô phải bán mình để được thù lao . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.