Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 40: Cậu nếu không nổi, thiên lý khó tha




“Chiều hôm qua, 《Hoa Hạ thần tượng》đưa ra tin tức quảng cáo cuối cùng, năm mươi người, chỉ cậu chiếm hẳn một phút!” Hứa Hạ xem mặt cô như có dấu hỏi, “Tiểu tổ tông, đừng nói với mình, cậu không có thấy?”

Buổi chiều ngày hôm qua?

Cô bị người nào đó giày vò đến sức cùng lực kiệt, về nhà nằm lên gối đầu liền ngủ, làm gì có thời gian xem tin tức quảng cáo.

“Cậu chờ chút!” Hứa Hạ lấy ipad từ trong túi ra, tìm kiếm video, đưa đến trước mặt cô.

Đoạn băng quảng cáo bắt đầu phát, sau vô số hình ảnh chạy sau đó, liền xuất hiện hình ảnh Lạc Tiểu Thiến.

“Bởi vì tôi muốn kiếm tiền, muốn nổi tiếng, tôi cần một cơ hội!...”

Sau đó là đoạn cô hát, chính Hứa Hạ đã nói, những người khác tất cả đều chạy qua, nhiều nhất có Thẩm Tâm Di khoảng nửa phút, mà cô, cuối cùng lại chiếm hẳn một phút.

Không chỉ đứng đầu top 10,hơn nữa tỉ lệ lớn đến kinh người.

“Mình nói với cậu này!” Hứa Hạ thu hồi máy tính, “Hiện tại, các trang web forum đều đã muốn điên rồi, tên cậu đã đứng đầu top 10, Lạc Tiểu Thiến, lần này, cậu nếu không nổi, thiên lý khó tha.”

“Hừ, dựa vào loại chuyện này để nổi tiếng, thật là thấp kém!” Nơi không xa, lập tức liền có người lớn tiếng châm chọc nói.

Lạc Tiểu Thiến không cần quay đầu lại, cũng biết là người của Thẩm Tâm Di.

Hứa Hạ bĩu môi, “Cô cao siêu, cô cao siêu cũng chưa lên tới top 10.”

Tại nhà thi đấu Bắc Kinh, trong năm mươi danh tuyển thủ, Thẩm Tâm Di là người được giới truyền thông để ý nhất.

Luận về ngoại hình hay khí chất, không cần phải nói, từ nhỏ đã tiếp thu âm nhạc cùng học vũ đạo, đã từng giành giải âm nhạc dành cho nhi đồng, thực lực tất nhiên cũng rất đáng ngưỡng mộ, mà Lạc Tiểu Thiến, hoàn toàn không có ai biết cô như thế nào, trong cuộc thi tuyển lại phát biểu ra câu nói khiến người ta kinh hãi, hơn nữa, đoạn băng quảng cáo lại chiếm tỉ lệ lớn, dễ dàng thu hút ánh mắt của mọi người.

Lòng hiếu kì, ai mà chẳng có.

Xem Thẩm Tâm Di, bất quá cũng mới ba mươi năm giây, mà cô, trọn vẹn chiếm hẳn một phút, hơn nữa trật tự còn xếp hạng Thẩm Tâm Di sau top 10, tất cả mọi người đều tò mò, cô gái này tới cùng thì có lai lịch gì, thậm chí còn có bản lĩnh lớn như vậy.

Mà một câu kia của cô, tôi muốn kiếm tiền, tôi muốn nổi tiếng, cũng đã dẫn tới sóng gió lớn trên internet.

Có người ủng hộ cô, nói cô cá tính, không làm ra vẻ.

Có người mắng cô chỉ vì cái trước mắt, muốn dựa vào phát biểu mà nổi tiếng.

Hôm qua mới vì cô mà sáng lập web forum, qua một đêm, mọi người bình luận đã vượt qua mười vạn điều, hai phe trên internet đã đối chọi ngất trời, hoàn toàn quên đi Thẩm Tâm Di.

Ngay cả bảng xếp hạng, Thẩm Tâm Di cũng bị cô áp đảo trước mười hạng.

Chỉ đáng tiếc là, hết thảy những điều này, Lạc Tiểu Thiến đều không hay biết gì, nếu Hứa Hạ không cho cô xem video, cô đến lúc này cũng không biết.

“Xem ra, cấp cao đối với cậu đã coi trọng hơn nhiều!” Hứa Hạ một bên gặm chân gà, một bên đưa ra kết luận.

Cô rất hiểu Lạc Tiểu Thiến, đương nhiên cũng biết, cô không có tiền, cũng không dựa vào ai, tuyệt không thể có người giúp cô tuyên truyền, chỉ có khả năng duy nhất chính là tài năng của cô đã được cấp cao thưởng thức.

Tưởng tượng bạn tốt về sau tiền đồ rộng mở, Hứa Hạ tự đáy lòng thay cô cảm thấy cao hứng.

“Nào, thiên hậu tương lại, cạn một chén!” Cô cười tít mắt, giơ lên nước trái cây.

Đối diện, Lạc Tiểu Thiến nghe đến mấy chữ cấp cao, cũng toàn thân cứng đờ.

Đáng chết, sao cô lại quên mất cái điện thoại

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.