Đúng Lúc

Chương 30: Nồng nhiệt (3)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor + Beta: Basic Needs

“Kiên trì một chút, anh còn chưa bắn.”

Cô biết anh vẫn chưa có bắn nên vốn tưởng rằng chỉ cần thêm hai lần nữa thôi không ngờ lại kéo dài cả buổi. Chân cô yếu ớt đến độ không thể cặp lấy eo anh nên anh lật người cô lại rồi tì vào giường, kéo mông cô vểnh lên. Vòng eo và cái mông cong đã tạo nên một đường cong mê người, xương gai vai [1] cao chót vót cùng với rãnh xương sống trũng sâu dường như muốn đốt mắt anh.

Thoạt nhìn cô cũng không gầy lắm nhưng khi bỏ đi lớp quần áo thì dáng người cô thật sự rất đẹp.

Có lẽ nên cảm ơn thói quen chạy bộ mỗi khi rảnh của cô.

Một tay anh vuốt ve bờ mông cong trong khi dục vọng ở thân dưới thì tìm kiếm ngay cửa động cô hai lần sau đó thoải mái trượt vào khe suối tinh xảo.

Tư thế này vậy mà so với vừa rồi thì muốn thoải mái hơn thế nên Thẩm Ngư lười nhác nằm bò, mặt vùi vào gối nhằm che đi tiếng rên rỉ trong miệng. Anh thấy được tay cô hết thả lỏng lại nắm chặt nên duỗi tay phủ lên mu bàn tay của cô, nắm giữ nó một cách chặt chẽ.

Cô có hơi chút ngượng ngùng khi bị anh đè lên mông mình như vậy. Tư thế từ phía sau này còn làm cho vật kia tiến sâu hơn hồi nãy; đầu vật ấy vuốt ve nơi nếp gấp nhỏ và điểm nhạy cảm đã làm cô không tự chủ được mà hạ thấp eo, hòa mình cùng với tần suất của cây gậy nóng rực.

“Rất êm tai.” Anh khen ngợi tiếng rên rỉ của cô, đây là bản nhạc được diễn tấu hay nhất khiến cho tâm trạng của anh nhộn nhạo theo từng đoạn nhạc.

Anh hôn lên môi cô, sức lực dưới thân lại tăng lên, tốc độ di chuyển càng lúc càng nhanh làm cho ngay cả cánh môi cô đã bị chặn cũng không ngăn được tiếng rên rỉ. Sau đó anh lại cúi xuống hôn lên lưng, lưu lại một dấu hickey rồi vuốt ve dọc theo vòng eo, cảm thụ da thịt tinh tế của cô. Bị giáp công bởi sự khoái cảm của tâm lý và sinh lý, anh cảm giác như mình sắp chết ở trên người cô rồi.

Đến cuối cùng khi kết thúc thì cô lại trải qua một lần cao trào còn anh thì cách một tần bao mà bắn ra như muốn giao hòa vào trong thân thể cô.

“Em chịu thua …” Thẩm Ngư thở hổn hển, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì đã quá mệt.

Trì Triệt khôi phục lại hô hấp, anh đợi cho vật nam tính tinh lực tràn đầy kia bình ổn lại mới rút khỏi cơ thể cô; cô nhạy cảm giật giật nhưng cũng không tỉnh lại.

Bao phủ lên ngoài bao đều là nước suối trong từ cơ thể trắng mịn của cô. Thậm chí bởi vì không còn thứ gì ngăn chặn nên dòng suối ấy lặng lẽ trào ra từ cửa động hồng hào, làm ướt một mảng nhỏ của ga giường bên dưới.

Trì Triệt thắt lại bao cao su rồi ném nó sang một bên. Anh bước xuống giường tìm khăn; sau khi tắm rửa sạch sẽ thì anh giúp cô lau phần dưới của mình cho sạch. Nhìn thấy dấu vết nhợt nhạt mình để lại trên tấm lưng trần của cô, anh không nhịn được mà hôn lên rồi mới ném bao cao su gần đó vào thùng rác. Cảm thấy dấu vết có lẽ đã được xóa sạch thì anh mới lên giường, kéo cô vào lồng ngực rồi phủ chăn lên người, một cảm giác thỏa mãn trong lòng như muốn trào ra.

Nhìn dung nhan của người ngủ trong vòng tay mình, anh giống như một đứa trẻ đã tìm được món đồ chơi yêu thích, anh hết hôn lên lông mày lại hôn đến khuôn mặt cô một cách quý trọng rồi mới chìm vào giấc ngủ.

Vậy mà nửa đêm không hiểu vì sao anh lại tỉnh dậy thì phát hiện người ở trong lòng mình vẫn còn đang cuộn tròn, hơi thở cô phả lên ngực anh đều đều, một ít mơn trớn cằm anh, số còn lại như thấm vào tim gan anh làm cho dục vọng ở giữa hai chân có xu hướng ngẩng lên.

Anh ghét bỏ cái thân thể không biết khống chế này, sự tự chủ của anh trước mặt cô như một con số 0 tròn trĩnh. Vốn anh chỉ muốn giải quyết chuyện này bằng những cái vuốt ve và nụ hôn tham lam nhưng cuối cùng lại bị đánh bại vì tiếng rên rỉ ngọt ngào mà cô vô thức ngâm nga. Anh nâng chân cô đặt lên khuỷu tay mình rồi dùng một tay bắt đầu đi vào sào huyệt ẩm ướt.

Thẩm Ngư chậm rãi tỉnh lại từ giấc ngủ ngon, lúc này cảm giác thân dưới bị đẩy vào làm cho cô vô thức siết chặt cơ thể. Trì Triệt phát hiện hành động của cô thì kinh ngạc hỏi: “Em dậy rồi sao?”

Cô mở to mắt, trước mặt là khuôn ngực rắn chắc mà cô rất yêu thích vuốt ve, cô ngước mắt nhìn dung mạo vừa dịu dàng vừa có điểm xin lỗi của anh: “Ưm…”

Cũng không biết là cô trả lời anh hay là đang rên rỉ.

Nhưng mà cũng không quan trọng.

Trì Triệt bế cô lên, cho cô dựa vào mình, vật nóng đang kết nối với cơ thể cô kia vì tư thế này mà cũng tiến vào nơi sâu hơn. Thẩm Ngư run rẩy, tinh thần vẫn còn say ngủ dần dần tỉnh lại, cảm giác vừa ngứa ngáy vừa dễ chịu lại len lỏi vào thần kinh cô: “Ưm…sao anh…”

Trì Triệt biết hành vi của mình giống như nam sinh ngây thơ mới được nếm trải trái cấm, trong lòng tuy xấu hổ nhưng anh hiểu được bởi vì người này tràn đầy sức hấp dẫn.

“Xin lỗi em…” Nếu lắng nghe kỹ một chút sẽ phát hiện câu nói này không có thành ý chút nào nhưng Thẩm Ngư đã không có cách nào phân biệt, chỉ có thể trầm luân vào sự ân ái cùng với anh.

…………

Nghe được tiếng chuông báo thức từ di động vang lên lúc sáng sớm, Thẩm Ngư hiếm khi không có phản ứng gì như lúc này, cuối cùng vẫn là người đang ngủ bên kia đưa tay từ trong chăn ra. Sờ được di động của cô trên tủ đầu giường, Trì Triệt thấy là báo thức nên tắt nó đi. Anh đặt lại điện thoại về chỗ cũ rồi nhét tay trở về trong chăn sau đó cẩn thận ôm lấy người đang quay lưng về phía mình. Tay anh đặt lên đường cong bên hông cô rồi lại không nhịn được mà vuốt ve da thịt cô. Anh nhẹ nhàng mút vào cổ cô, gọi cô dậy.

Thẩm Ngư mơ mơ màng màng tỉnh lại, cô nắm lấy tay anh ở trước ngực mình: “Anh đừng có sờ nữa…Em đầu hàng rồi…” Vũ khí giết người sau lưng cô mạnh mẽ lại to khỏe không thể xem nhẹ, tối hôm qua Thẩm Ngư đã biết được uy lực của nó rồi.

Người phía sau cười, ngay cả lồng ngực đang dán vào lưng cô cũng hơi rung theo. Anh chống tay ngồi dậy, chăn bông vì thế cũng trượt xuống lộ ra dáng người ưu tú không thể che dấu. Mây xám đầy trời bên ngoài cửa sổ giống như hoàn toàn không ảnh hưởng tới tâm tình tốt đẹp của anh. Anh hôn lên trán cô vừa thõa mãn lại có chút vui vẻ.

“Chào buổi sáng.”

Cô xoay người, tặng lên môi anh một nụ hôn chúc buổi sáng, cô cười nói: “Chào buổi sáng.”

__________

Toàn văn hoàn.

Tác giả: Nói giỡn.

Ha ha, nói xong sợ mất luôn mạng già…

Ăn một bữa cơm thịt tận 4 chương…Cho tôi tỉnh lại xíu…

Nhưng mà là cảm giác nếu như kết thúc ở chỗ này cũng khá tốt đúng không!?

[…]

Nhất định sẽ tiếp tục nỗ lực! Viết văn thật tốt để cho các chú cua nhà tôi!

Po* nhắn lại: Không biết vì sao phần bình luận của tác giả cặn bã có gì sai sót, tác giả không tiện trả lời nên mấy chú cua nhỏ dễ thương đây bỏ qua nha~

*Po: web tác giả đăng truyện.

Chúc các mọi người cuối tuần vui vẻ (づ ̄ 3 ̄)づ

………….

[1] Xương gai vai (蝴蝶骨)

__

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.