Đúng Lúc

Chương 29: Nồng nhiệt (2)




Editor + Beta: Basic Needs

Chỉ mới tiến vào một chút mà đầu gậy đã cảm nhận được sự vặn chặt vừa mềm mại lại ấm áp. Khoái cảm quá mức mãnh liệt làm cho Trì Triệt thở gấp mấy hơi. Anh nâng chân cô đặt lên vai mình, nghiêng đầu hôn lên đường cong duyên dán nơi bắp chân rồi mới một lần nữa hướng về chỗ sâu mà tìm kiếm, dục vọng cứng rắn nóng hổi vừa thong thả lại kiên định đưa vào.

Cảm nhận được thân thể cô có chút sít chặt, anh thả chậm tốc độ, một bên anh dùng tay sờ đến hạt châu hồng hào đã lộ ra giữa hai chân cô, một bên lại hôn lên một bên cặp tuyết lê: “Thả lỏng một ít.”

Thẩm Ngư biết mình nên thả lỏng nhưng vì trong lòng khẩn trương nên cô không thể nào thả lỏng được chính mình. Vốn anh quá cường tráng mà thân thể cô vừa đạt khoái cảm nên không thể chịu được một trận tiến công kịch liệt như vậy.

Hơn nữa khuôn mặt anh bởi vì nhiễm nhục dục mà càng bắt mắt. Bị nhìn như vậy rồi bị ôm như vậy khiến cho tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Tuy rằng có chút không quen nhưng cảm giác bị xâm nhập khiến cho sự tự ti nhỏ bé đang kiềm nén ở sâu thẳm từng bước được nghiền nát.

Thẩm Ngư kéo người anh xuống, cô duỗi tay ôm lấy cổ anh: “Anh nhanh hơn một chút, đừng dừng lại.”

Làm sao có thể dừng lại được, yêu cầu này của cô đúng là anh cầu còn không được.

Trì Triệt nhận được một tiếng trống làm tinh thần anh thêm hăng hái. Đầu tiên anh từ từ đi vào bên trong, sau khi quan sát phản ứng của cô thì mới tiếp tục di chuyển.

Nơi mẫn cảm nhỏ xinh đó đã thích ứng với sự xâm lấn của anh nên bao vây vật kia một cách mềm mại sau đó lại hết mút vào rồi lại xoắn chặt. Chỉ là mới trải qua một lần cao trào nên trên người cô cũng có một lớp mồ hôi mỏng; da thịt ẩm ướt non mịn vậy mà không bằng phản ứng bên trong cơ thể cô.

“Em thật là ướt.” Anh nói. Một tầng hơi kia dường như không ngăn được ướt át sắp lan tràn.

Cô không chịu nổi lời nói trêu chọc như vậy nên chân kẹp chặt lấy hai bên hông anh để quấn chặt vật trong thân thể của mình hơn.

Anh trở nên nghiện nên không còn nhẫn nại nữa. Động tác vào ra dường như không còn theo quy luật. Anh chưa rút ra đã chờ không kịp mà lại tiến vào chốn đào nguyên. Anh đã đợi quá lâu rồi, rất nhiều lần trong mơ anh đều thấy cảnh không thể nói thành lời vừa đẹp vừa kiều diễm này.

Vật đàn ông vì nhiễm chất lỏng kia mà ra vào càng thuận lợi. Không chỉ như vậy, những lần trượt ra trượt vào đó đã để lại những bọt vụn trên thân vật nam tính, một số thì nhỏ giọt lên tấm trải giường, một số khác lại bị đẩy trở vào trong động.

Thẩm Ngư có chút chịu không nổi tần suất cùng sức lực như thế làm cho tiếng rên rỉ “A..Ưm..” từ trong miệng lan ra khắp phòng. Khi truyền đến lỗ tai anh thì cô hoảng hốt khi cảm nhận được gậy th*t căng cứng giữa hai chân mình giống như lại lớn hơn một chút: “Anh…Ưm…Đừng lớn nữa..Ưm..m”

Những tiếng rên rỉ đứt quãng đó giống như không thuộc về cô, cô muốn khép miệng lại nhưng lại không có biện pháp.

Bị xê dịch khiến cho đầu cô đụng vào vách tường. Hóa ra cô đã không hay biết mà di chuyển từ chân giường tới đầu giường. Cô khẽ kêu một tiếng, theo bản năng mà giơ tay sờ vào nơi mình vừa đụng phải. Động tác anh còn nhanh hơn, một tay nắm lấy eo cô để kéo người xuống gần mình hơn, tay còn lại thì xoa lên đầu cô, anh hôn lên môi cô rồi hỏi:” “Xin lỗi em, có đau không?”

“Còn hành hạ…”

Anh cười rộ lên: “Em đừng có kích thích anh, anh sẽ không khống chế được mất.”

“Em đâu có…” Cô muốn phản đối sự lên án của anh nhưng rõ ràng anh đã không còn kiên nhẫn được nên lại một lần nữa khuấy động làm cho hô hấp của cô loạn hết lên.

Không biết bị đụng vào nơi nào mà thân thể của cô căng lên, bụng nhỏ xiết chặt như muốn đè ép thứ thô dài đang quấy rối kia.

Trì Triệt duỗi tay vuốt bụng nhỏ của cô, anh ấn vào một chỗ: “Là nơi này sao?” Lúc đã xác định được nơi cơ thể cô phản ứng thì ngay sau đó anh thường xuyên đâm thọc vào hướng đó.

Cảm thụ kỳ diệu được tích lũy đến điểm giới hạn rốt cuộc cũng bùng nổ, nó nhanh chóng từ sâu trong đại não lan tỏa toàn thân cô.

“Em không…..Ahhh…..” Thẩm Ngư rướn cổ, bầu ngực điểm xuyến hai viên ngọc hồng hào xinh xinh cũng dựng thẳng lên.

Trì Triệt nhìn chăm chú cô nở rộ – mỹ lệ như thế cũng bởi vì anh.

Ham muốn bị cô ôm lấy chặt chẽ như thế đã đủ sảng khoái; nhưng bởi vì khi cô lên cao trào lại thêm co thắt lại cùng với dòng nước ẩm ướt phủ lên đầu gậy kích thích khiến cho hô hấp của anh rối loạn. Anh cố gắng chống cự cơn bùng nổ đang muốn kéo đến vì muốn kéo dài khoái cảm này của cô đến cơn khoái cảm khác.

Chờ đến khi Thẩm Ngư hồi phục lại tinh thần từ cơn cao trào kéo dài kia thì đã không còn chút sức lực nào, hai chân cô không nhịn được mà rúc vào chăn bông. Cô thở hổn hển, bởi vì những tiếng rên rỉ và thở dốc mà giọng cô khàn khàn: “Anh thật lợi hại.” Trong tình huống như vậy mà có thể làm cho cô đạt hai lần cao trào liên tiếp nhau.

Cơ thể cô đỏ bừng sau khi đi qua cơn cao trào kia, làn da lấm tấm mồ hôi hiện ra mờ ảo dưới sự chiếu sáng nhè nhẹ của ngọn đèn đầu giường. Trì Triệt nghĩ có lẽ cô không biết mình hấp dẫn đến mức độ nào nên mới vô thức nói ra lời nói khiến cho anh ước gì có thể hòa tan cô thành máu thịt của chính mình.

Nhưng những thứ này từng thuộc về người khác trong quá khứ.

Cái ý tưởng này xuất hiện lỗi thời làm sao.

Trì Triệt không cảm thấy mình sẽ phiền não về người cũ của đối phương. Đây là việc không cần thiết bởi vì đó đã là quá khứ mà hiện tại lại thuộc về anh. Nhưng mà bởi vì Thẩm Ngư nên anh mới ghen tị với người từng được cô yêu say đắm, ghen tị với quá khứ mà anh không thể đi thay đổi.

Anh cúi xuống, cúi đầu để chạm đến môi cô, muốn nhận được sự an ủi từ nụ hôn của cô vì sự ghen tuông không thể xác định kia.

Không sao cả, không chỉ giờ phút này cô thuộc về anh mà tương lai cũng là như vậy.

“Em cũng rất tuyệt.” Trì Triệt nhẹ giọng nói.

“Kiên trì một chút, anh còn chưa bắn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.