Đô Thị Truy Mỹ Ký

Chương 38: Phòng ngủ xuân sắc




Lâm Mỹ Ngọc vừa tỉnh một lúc, ngồi xe gió mát hiu hiu, cơ thể mệt mỏi mềm nhũn tựa vào lưng Trương Tuấn, thiếp đi lúc nào không biết. Nếu không phải Trương Tuấn nhanh tay vòng lại đỡ lấy, thật có khả năng cô nàng đã rơi xuống lòng đường.

Khu đô thị Văn Cường, Chung cư A1.

Bế mỹ nữ giáo viên trong tay đến cửa phòng 504, Trương Tuấn vội lay tỉnh cô nàng, nhẹ nhàng hỏi.

"Mỹ Ngọc, chìa khóa phòng em đâu?"

Lâm Mỹ Ngọc mơ màng tỉnh lại, nghe câu hỏi liền lần mò vào trong túi xách, đoạn móc ra một đống đồ vật lung tung, sau đó lại ngủ.

Trương Tuấn lắc đầu, nhìn xem dưới đất.

Có nước hoa, có mỹ phẩm, chìa khóa và một số thứ lỉnh kỉnh.

Hắn đương nhiên không ngu gì điểm tỉnh cô nàng rồi ôn hòa bảo "Đến nhà rồi, em nghỉ ngơi đi, anh đi về", chí ít cũng phải xem xét phòng ngủ của mỹ nữ xinh đẹp này là cái bộ dáng gì rồi mới về a.

Có chút hưng phấn nhỏ, Trương Tuấn mở cửa ra, bế Lâm Mỹ Ngọc trong tay đi vào.

Căn phòng của Lâm Mỹ Ngọc tương đối tiện nghi, nội thất đầy đủ, tường nhà màu hồng nhạt ưu nhã, treo đầy những bức tranh phong cảnh, phối hợp với một ít kệ sách khiến cho người cảm giác an tĩnh.

Ngắm nghía một lúc, Trương Tuấn tiến đến phòng ngủ, đặt Lâm Mỹ Ngọc lên giường, đoạn hít sâu một hơi hưởng thụ mùi hương nhàn nhạt dễ chịu, khác biệt cái phòng trọ triệu rưỡi một tháng rẻ mạt của hắn.

Nhìn mỹ nữ đầy đặn nằm nghiêng trên giường, xuân quang lộ ra không thèm che giấu, gương mặt kiều diễm đỏ ửng thở hổn hển, bộ ngực sung mãn sắp bạo phát đi ra khỏi cái áo, bên dưới bắp đùi trắng nõn bị che phủ bởi cặp tất lưới khiêu gợi, Trương Tuấn tròng mắt sắp nứt, nội tâm kịch liệt giao chiến.

Một bên là thiên thần gõ mõ tụng kinh, một bên là ác quỷ dâm đãng liếm liếm môi.

Thiên thần: "Không được, chú em là con ngoan trò giỏi, là tấm gương tiêu biểu cho một thế hệ thanh niên, không thể làm vậy được."

Ác quỷ: "Làm vậy là làm gì, cô nàng có vẻ nóng nực, ngươi xem, thở dốc kìa, nên cởi bỏ nút áo cho cô nàng dễ chịu một chút mới đúng."

Thiên thần: "Ngụy biện, thân là một kẻ có hệ thống, làm việc phải quang minh chính đại, mờ mờ ám ám còn ra thể thống gì."

Ác quỷ: "Lời này rất đúng, chú em, cứ quang minh chính đại sờ đi, cùng lắm thì chịu trách nhiệm."

...

Đạo cao một thước, ma cao một trượng, lời ấy luôn là chân lý.

Thiên thần hậm hực bại trận, lắc mình biến mất, ác quỷ hả hê hóa thành những tia sáng đỏ ngầu chui vào trong đầu Trương Tuấn, khiến cặp mắt của hắn theo đó biến đỏ rực.

Làm.

Trương Tuấn nặng nề ngồi xuống sát giường, hơi thở càng lúc càng thô ráp.

Nói thẳng ra, đối với một tên thanh niên ép ây mười chín năm trời, huyết khí phương cương, thường xuyên nghiên cứu phim võ thuật nhật bản, hơn nữa đối phương còn là nữ thần trong mộng ngày đêm nhớ thương, cảnh tượng trước mắt quả là địa ngục cấp dụ hoặc, không thể chống đỡ.

"Chỉ sờ một chút, tăng thêm chút kiến thức mà thôi.."

Dối trá an ủi bản thân một câu, cánh tay của Trương Tuấn chậm rãi mò đến, ngón tay khẽ chạm vào da thịt Lâm Mỹ Ngọc, ngao du trên cánh tay thon dài.

Thật mềm mại, thật tươi mát a.

Đột nhiên thanh âm gắt gỏng của Lâm Mỹ Ngọc truyền đến.

"Ngứa, ngứa a.. Để yên cho tôi ngủ một chút được không?"

Đột nhiên cô nàng tỉnh lại, lồm cồm bò dậy xoa xoa đầu, khô khốc nói.

"Đây là đâu.. Nước, khát quá.."

Trương Tuấn chột dạ đứng hình, lúng túng gãi gãi tai.

Con mẹ nó, trong phim uống say không phải đều là ngất xỉu không biết trời đất gì sao.

Mẹ nó, phim JAV chính là lừa người, bảo sao dạo này nhiều vụ hấp diêm, sàm sỡ bị lên báo lên tivi, chính là do các vị huynh đài cả tin làm theo chứ đâu.

"Mỹ Ngọc, em tỉnh rồi. Để anh đi lấy nước cho em."

Cố gắng trưng ra bộ mặt chính nhân quân tử, Trương Tuấn ôn hòa nói, đoạn quay người chạy.

Lâm Mỹ Ngọc mơ mơ màng màng, sững sờ trong chốc lát, cố gắng vắt hết ký ức còn nhớ được ra, rốt cuộc hiểu rõ tình hình.

Cúi xuống nhìn xem y phục lộn xộn, may mắn còn chưa có phát sinh vấn đề gì, gương mặt cô nàng trong thoáng chốc đỏ rực.

Nghĩ đến gì đó, Lâm Mỹ Ngọc đứng dậy, vội vã đi ra muốn khóa cửa phòng ngủ, nhưng Trương Tuấn đã liền tiến tới, trong tay cầm một cốc nước mát lạnh.

"Nước đây, cô uống đi."

Lâm Mỹ Ngọc giả vờ trấn tĩnh ngồi trên giường, nhận lấy cốc nước uống cạn, lạnh nhạt nói.

"Cảm ơn, em về đi. Phòng ngủ của phụ nữ không phải là nơi có thể tùy tiện vào."

Trương Tuấn bình thản nhìn gương mặt xinh đẹp trước mặt, ánh trăng xuyên qua cửa sổ hắt vào làn da đỏ ửng kiều diễm, chiếu rọi lên một vị tiên tử tuyệt sắc.

Lâm Mỹ Ngọc say, hắn còn có chút cắn rứt áy náy, nhưng bây giờ cô nàng tỉnh táo, đột nhiên lá gan Trương Tuấn lại bành trướng mãnh liệt.

Hắn thâm tình nói.

"Mỹ Ngọc, còn nhớ lời anh nói sao?"

Ánh mắt của hắn khiến Lâm Mỹ Ngọc đột nhiên nhớ đến ngày đó, trên văn phòng của trường, chính tên sinh viên trước mắt này đã cưỡng hôn nàng, đoạn chân thành nói "anh yêu em"

"Sinh viên Trương Tuấn, em nên cẩn thận cách xưng hô của mình. Có gì ngày mai nói chuyện, cô mệt rồi."

Lâm Mỹ Ngọc hạ lệnh trục khách, nhưng Trương Tuấn hồn nhiên không để ý.

"Mỹ Ngọc, anh thật sự rất yêu em, mấy ngày hôm nay anh nghỉ học, là phải ở nhà suy nghĩ cẩn thận tình cảm của mình. Ông trời tác hợp, cho chúng ta gặp nhau đêm nay, để anh nói rõ điều đó với em..."

Trương Tuấn trắng trợn bịa chuyện, trong lúc đó mặt không đổi sắc.

Giọng nói tràn đầy từ tính khiến trong lòng Lâm Mỹ Ngọc bất giác rung động, nhưng cô nàng lạnh lùng nói ra.

"Trương Tuấn, em và cô không thể đến với nhau. Cô đã có bạn trai rồi."

"Bạn trai, kẻ đã vứt bỏ em sao?"

"Cậu.. sao cậu biết?"

"Là kẻ bội bạc hại em phải đến quán bar uống rượu một mình?"

"Cậu.."

Trương Tuấn đột nhiên bước tới, mặc kệ Lâm Mỹ Ngọc kinh hãi, hắn dang hai cánh tay dài rộng ra ôm thật chặt cô vào lồng ngực, thấp giọng thủ thỉ.

"Đàn ông như vậy, bỏ đi. Anh sẽ không bao giờ khiến em như vậy, tin anh."

Bao tay thần bí không biết lúc nào hắn đã đeo vào, những ngón tay áp sát vào tấm lưng mềm mại, khiến Lâm Mỹ Ngọc bắt đầu bị ngứa, kích thích, cơ thể run rẩy giãy dụa.

"Cậu.. cậu.. buông ra.."

"Mỹ Ngọc, anh thật sự yêu em."

"Tôi..."

Lâm Mỹ Ngọc vô lực giãy dụa, chỉ tiếc thực lực đôi bên chênh lệch quá xa.

Trương Tuấn quyết tâm muốn giữ lấy mỹ nữ giáo viên cho riêng mình, không đợi cô nàng nói hết, hắn liền hung hăng hôn xuống, ngăn chặn đôi môi căng mọng lại.

"Ư...mm.."

Ôn hương nhuyễn ngọc trong cơ thể, khiến Trương Tuấn hóc môn toàn thân bị kích thích, hắn ngấu nghiến hôn một nụ hôn Pháp thật sâu, đoạn cắn mút đôi môi Lâm Mỹ Ngọc một chút rồi thả ra, cho cô nàng thở dốc.

"Mỹ Ngọc, anh yêu em."

Lâm Mỹ Ngọc thần trí tê dại, trên dưới đều rỉ nước, bờ môi lóng lánh những tia bọt, gợi cảm mê người.

Trương Tuấn không kìm được, ôm thật chặt cô nàng ấn sâu vào trong lồng ngực, cơ thể đầy đặn áp sát vào người hắn.

Bên dưới, cự long rốt cuộc ngửi thấy một mùi thơm quyến rũ, hung hăng bành trướng đứng dậy, như thể muốn cao giọng hét vang.

Trẫm, rốt cuộc sắp được thấy mặt trời.

/////

Đa tạ đại gia taladen ủng hộ tlt, đa tạ đại gia Sekiro và Kuute123 đề cử, chương sắc này bonus để cảm tạ.

Cầu like chương, cầu kp..

Chương sau 99% sẽ là 18+, trẻ em vui lòng tránh xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.