Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Chương 37: Đế Tân Thức Tỉnh





Đế Tân hôn mê mấy tháng, còn chưa tỉnh lại.
Người Tây Kỳ khắp nơi lan truyền lời đồn về Đế Tân, hiện giờ trong miệng bá tánh Đế Tân đã trở thành bạo quân ngu ngốc vô đạo, sủng tín yêu phi.
Tử Diễn chỉ có thể gánh vác áp lực thật lớn, vì hắn giữ giang sơn.
Trong triều đã có nhiều vị đại thần lần lượt rời đi, chư vị đại nhân còn lại cũng muốn gặp Đại Vương của bọn họ một lần, kể cả là Tỷ Can, cũng ngăn không được bọn họ.
“Tử Diễn công tử, không phải chúng ta không tin ngươi, nhưng ngươi nói Đại vương rất tốt, sao lại không muốn gặp chúng ta?”
“Đúng vậy, đã bao lâu rồi, đừng nói là Đại vương bị phong hàn, kể cả là bị tương, cũng nên dưỡng không sai biệt lắm.”
“Chúng ta cũng không có ý gì khác, chính là muốn gặp Đại vương, huống chi Tây Kỳ đã càn rỡ đến vậy, chẳng lẽ Đại vương không nên tỏ thái độ sao?”
Triệu đại nhân đã sớm có lòng bất mãn, nhưng ông ta lại không dám dễ dàng rời đi, người khác không biết thủ đoạn của Đế Tân, nhưng ông ta biết rõ ràng, căn bản Đế Tân không phải người tầm thường, nếu hắn muốn so đo, vậy thì tuyệt đối ông ta không có đường lui.
“Triệu đại nhân, ta cũng đã giải thích với các ngươi, gần đây Vương huynh để ta giám quốc, các ngươi có chuyện gì nói với ta là được, ta tới xử lý, các ngươi không cần phải đi quấy rầy Vương huynh, như thế nào? Các ngươi hiện giờ hùng hổ doạ người như vậy là không tin ta?”
Tử Diễn nhíu mày, hắn không phải sẽ không dám giao tiếp với quan văn, đặc biệt là hôm nay bọn họ cố ý nhân lúc Á phụ không có ở đây, tới chèn ép hắn.
“Tử Diễn công tử, đương nhiên hạ quan tín nhiệm ngươi, nhưng Tử Diễn công tử ngươi chung quy không phải Đại vương, bọn hạ quan vẫn phải gặp Đại vương một lần mới có thể an tâm.”
Triệu đại nhân không thuận theo không buông tha, ông ta nhìn ra được Tử Diễn không am hiểu chu toàn với bọn họ, bởi vậy mới muốn tiếp tục bức bách hắn.
Tử Diễn thật sự không nghĩ tới mấy người này khó chơi như vậy, đúng là thời gian có Á phụ ở đây, hắn thật sự nhẹ nhàng rất nhiều.
“Triệu đại nhân……”
Tử Diễn nhìn Triệu đại nhân ở đối diện, chỉ cảm thấy bộ mặt ông ta cũng trở nên đáng sợ, giống như còn hung dữ dọa người hơn so với lệ quỷ.
“Tử Diễn công tử, chúng ta cũng không phải muốn bức bách với ngươi, chỉ là cũng thỉnh ngươi lý giải tâm tình của chúng ta một chút.”

Triệu đại nhân nhìn phản ứng của Tử Diễn càng thêm đắc ý, hắn cho rằng bản thân ngăn chặn Tử Diễn, đem sự cẩn thận vốn ở trong lòng cũng hoàn toàn vứt bỏ trong lúc vô tri vô giác.
“Cái gì mà tâm tình, nhưng thật ra vừa rồi cô nhìn thấy, không bằng Triệu đại nhân đào ra cho cô coi một chút?”
Đế Tân được Nhã Cách đỡ ra, sắc mặt của hắn vẫn tái nhợt như cũ, nhìn ra được đúng là thân có bệnh.
“Tử Diễn công tử……”
Triệu đại nhân vẫn đang đắc ý nói, hoàn toàn không chú ý Đế Tân đã ra, rất hứng thú nhìn Tử Diễn.
Đồn liêu bên cạnh Triệu đại nhân đồng loạt quỳ xuống, “Đại vương……”
“Đại vương, chỉ là thần quá lo lắng cho Đại vương, cho nên mới muốn gặp Đại vương một lần.”
Triệu đại nhân quay đầu thấy được Đế Tân, ông ta vội vàng quỳ xuống, nhưng đã không còn kịp rồi, nghiễm nhiên Đế Tân đã tức giận.
“Triệu đại nhân lo lắng cho cô như vậy, không bằng lưu lại trong vương cung hầu bệnh thì như thế nào? Miễn làm cho Triệu đại nhân không nhìn thấy cô, lại không an tâm.”
Đế Tân cười lạnh một tiếng, đây là hắn kịp thời tỉnh lại, nếu hắn tỉnh muộn một ngày, đừng nói là Tây Kỳ nguy cấp, chỉ sợ toàn bộ triều thần của hắn sẽ sinh ra một nửa phản đồ.
“Thần không dám, thần lui xuống ngay.”
Lúc này Triệu đại nhân tràn đầy tâm lý cầu đường sống, ông ta ở trước mặt Đế Tân hoàn toàn không còn kiêu ngạo và làm càn.
Đế Tân không ngăn trở ông ta, chỉ nhàn nhạt nhìn ông ta một cái, hiển nhiên là không muốn so đo với ông ta.
Triệu đại nhân cũng không phải người không có ánh mắt, kể cả mấy đồng liêu té ngã lộn nhào rời đi, bọn họ sợ hãi Đế Tân, là từ trong xương cốt.
“Vương huynh, rốt cuộc huynh đã tỉnh, có nơi nào không thoải mái hay không a?”
Tử Diễn rất cao hứng Đế Tân tỉnh lại, rốt cuộc cái chức Đại vương này không phải người bình thường có thể đảm đương, quá thống khổ.
Chỗ nào Đế Tân cũng không thoải mái, đặc biệt là trong lòng.

Hắn còn sống, mà Nhã Cách im lặng không nhắc tới Tô Đát, kết quả có thể nghĩ.
“Còn tốt, chỉ là gần đây đệ đã vất vả.”
Đế Tân nhìn nhìn Tử Diễn, chung quy không có nói hắn đối đãi với thần tử quá mức nhu nhược, không có uy nghiêm, mấy ngày nay nhất định hắn đã rất mệt.

“Về sau nếu bọn họ muốn gặp ta, để cho bọn họ tới, đối mặt với thần tử đệ không thể thương lượng với bọn họ.

Ta tỉnh, đệ cũng có thể nhẹ nhàng một ít.”
Đế Tân vỗ vỗ bả vai Tử Diễn, tuy rằng hắn vẫn luôn không có tỉnh lại, nhưng có thể nghe được thanh âm từ bên ngoài, hắn biết gần đây Tử Diễn thật sự rất vất vả.
“Ta thật sự không rõ, làm Đại vương mệt như vậy, vì sao mỗi người bọn họ đều mang lòng mư cầu.”
Tử Diễn bị Đế Tân vỗ bả vai, cả người thả lỏng xuống dưới, mặt hắn mang oán giận.
Có lẽ là quá tự do, chưa từng bị trói buộc, hắn lại sinh ra nhà đế vương, cho nên cũng không hiểu quyền thế lợi ích.

địa vị mà nhân loại khát cầu.
“Mỗi người đều có cái nhìn khác nhau, giống như đệ yêu thích tự do, có vài người lại thích nữ sắc, mà có vài người lại càng yêu thích quyền thế.”
Đế Tân bất đắc dĩ cười cười, cho dù là hắn, cũng rất hưởng thụ cảm giác làm Đại vương.
Đứng trên triệu người, được người kính ngưỡng, bá tánh thiên hạ không ai không từ, đâu là vinh quang thế nào.
“Ai…….

thật không biết kế tiếp sẽ thế nào, hiện tại khắp nơi ở Tây Kỳ ngang nhiên nói bậy về huynh, ta đã không thể khống chế.”
Nói tới đây, Tử Diễn càng thêm mặt ủ mày ê.
“Đều do ta vô dụng, đã không quản được đám đại thần, cũng không có biện pháp bác bỏ tin đồn giúp huynh, hiện tại ở trong mắt rất nhiều người, huynh đã thành quân vương ngu ngốc vô đạo.”
Tử Diễn biết bản thân làm không tốt, đây ít nhiều vẫn có Á phụ hỗ trợ, nếu không có Á phụ, chỉ sợ hắn sớm đã không trấn được triều cương.
“Đây cũng chỉ là vật ngoài thân thôi, mặc dù không phải tại, chờ đến lúc chúng ta không thủ được Triều Ca, sớm hay muộn cũng sẽ trở thành hôn quân trong miệng bọn họ.”
Đế Tân hiểu rõ, bởi vì Tô Đát đã từng nói với hắn, lịch sử là do người đời sau viết, hiển nhiên Cơ Phát sống lâu hơn so với hắn.
Đế Tân cũng biết, Tô Đát đồng dạng uyển chuyển nói cho hắn, hắn bại.

Trên thực tế, đời trước đúng là hắn bại, hắn chung quy không bảo vệ được Triều Ca.
“Tử Diễn, hiện tại ta đã tỉnh, đệ không cần lo lắng những việc này, lúc trước đệ viết thư không phải còn có nơi xa muốn đi nhìn xem sao, ta đồng ý.”
Đế Tân kéo vạt áo, tuy rằng trên người hắn không có miệng vết thương, nhưng sau khi moi tim, đúng là thân thể hắn hư nhược hơn nhiều.
“Vương huynh, hiện tại ta không có tính toán, lúc trước không có gì suy nghĩ muốn rời khỏi Triều Ca, để lại cho huynh đối mặt, hiện tại ta đã trưởng thành, ta sẽ không tùy hứng, ta muốn ở lại cùng huynh.”
Tử Diễn lắc đầu, gần đây hắn suy nghĩ rất nhiều, cũng rốt cuộc ý thức được vấn đề của bản thân.
“Tử Diễn, nhiều năm qua đi như vậy, hiện tại ta có thể hoàn toàn xử lý những chuyện phiền toái này.”
Đế Tân rũ mắt, vốn dĩ trước đó gọi Tử Diễn trở về, là muốn huynh đệ liên thủ với Tử Diễn hơn thua một phen, nhưng hôm nay Tô Đát đã chết, hắn cũng không có ý chí chiến đấ, chỉ muốn sống được lúc nào hay lúc ấy.
“Vương huynh, huynh……”
Tử Diễn khó xử nhìn Đế Tân, hắn không thể trực tiếp hỏi Đế Tân có phải bởi vì Tô Đát, cho nên mới muống bất chấp tất cả hay không, như vậy chỉ làm hắn càng thương tâm.
“Ta sẽ không đi, ta muốn ở lại với huynh.”
Tử Diễn mím môi, lúc này đây hắn tuyệt đối không sẽ không chạy trốn một mình.
Đế Tân còn muốn nói gì nữa, nhưng sắc mặt hắn biến đổi, vội vàng giơ tay bưng kín miệng.
“Đệ đi về trước nghỉ ngơi đi.”
Đế Tân đã vô lực chu toàn với hắn, chỉ có thể xua xua tay, từ bỏ.
Nhã Cách nhìn Đế Tân, vô cùng lo lắng.
“Đại vương, vì sao không nói với Tử Diễn công tử?”
Nhã Cách đi theo bên người Tô Đát lâu rồi, thấy qua nhu tình của hắn, hiện giờ lá gan cũng lớn chút, có cái gì cũng dám nói thẳng ra.
“Không cần phải nói.”
Đế Tân cũng không tính toán giải thích nhiều, từ trước đến nay hắn cũng không am hiểu giải thích.
“Đỡ ta trở về đi.”
Nhã Cách đỡ Đế Tân về phòng, nàng rất biết nhìn sắc mặt, biết có vài người là không thể nhắc tới.
“Đại vương, nô tỳ đi xuống trước, ngài có việc lại kêu nô tỳ.”

Nhã Cách không hỏi Đế Tân vì sao không trở về tẩm cung của mình, cũng không hỏi hắn có cần cho người mới tới hầu hạ hay không.
Đế Tân trở lại phòng, nhìn nhìn bốn phía, có chút thổn thức.
Không lâu lúc trước, hắn còn mỗi ngày tới nơi này gặp Tô Đát, nhưng hôm nay trong căn phòng này cũng chỉ có một mình hắn.
Trong lòng Đế Tân cũng rõ ràng, Tô Đát đã không còn nữa.
Nhưng hắn vẫn không nhịn được nghĩ, nếu Tô Đát còn ở, lúc này hắn hẳn là qua đi dắt tay nàng, cười gọi nàng, “Mỹ nhân.”
Nhưng hiện giờ hết thảy đều thành không, Tô Đát để lại cho hắn chỉ có căn phòng trống rỗng.
Đế Tân ôm ngực, nằm ngã lên giường, trong lòng hắn đau nói không nên lời.
Vì cái gì? Vì cái gì lại một lần nữa, hắn vẫn không giữ nổi Tô Đát? Hắn muốn cũng không nhiều, chỉ là muốn để nàng sống sót, nhưng nỗ lực của hắn trước vận mệnh, đều thành trò cười.
Cùng Kỳ vẫn xuất hiện, hơn nữa trước thời gian nhiều như vậy, làm hắn không hề có chuẩn bị.
Đế Tân nghĩ, hắn nên biết, làm sao người có thể thắng được trời? Huống chi trờ còn muốn hắn chết.
Lúc này nhớ lại Tô Đát, cũng không biết Đế Tân có bao nhiêu tiêu cực, thậm chí muốn nghe trời bỏ mạng.
Hiện giờ Hồ Hỉ Mị đang cùng Tô Đát đuổi tới Triều Ca, Tô Đát đã thành người, đương nhiên nàng không thể sử dụng pháp lực, chỉ có thể để Hồ Hỉ Mị hóa nguyên hình mang nàng, nhiều nhất nàng chỉ có thể vẽ thần hành phù giúp tốc độ của Hồ Hỉ Mị nhanh hơn.
Vừa lăng không vừa vẽ bùa rất phí tinh huyết, thân thể này của Tô Đát không chịu nổi lăn lộn, các nàng vừa đi đã qua nửa tháng.
“Tỷ tỷ, nghe nói, đại quân Tây Kỳ đã mau đánh tới Triều Ca, không biết Đại Vương và Công Báo thế nào?”
Hồ Hỉ Mị không cần ngủ, lúc Tô Đát nghỉ ngơi nàng ấy liền đi ra ngoài tìm hiểu tin tức.

Các nàng một đường đi tới, đi ngang qua rất nhiều chiến trường, nhưng lúc này đây ngay cả Tô Đát cũng không nghĩ cứu người.
Tô Đát rất rõ ràng, trừ phi chiến tranh dừng lại, nếu không sẽ không ngừng có người bởi vì chiến tranh mà chết đi.
“Chỉ hy vọng Đại vương có thể cố gắng kéo dài thêm chút thời gian.”
Tô Đát thở dài một hơi, kỳ thật nàng biết hiện tại bản thân trở về cũng không có tác dụng, xu thế tất yếu, Đế Tân và vương triều nhà Thương sẽ bị hủy diệt.
Hồ Hỉ Mị đã hiểu chuyện rất nhiều, nàng ấy nghe thấy Tô Đát nói như vậy, cũng không hỏi nhiều.


Nếu đổi lại là nàng ấy, kể cả biết kết cục, nàng ấy cũng sẽ liều chết trở lại bên cạnh Thân Công Báo.
“Nhất định sẽ, Đại vương lợi hại như vậy, lại còn có Công Báo.”
Hồ Hỉ Mị nghĩ nghĩ, lại mở miệng an ủi Tô Đát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.