Đát Kỷ Không Phải Họa Quốc Yêu Phi

Chương 30: Tức Giận Vì Đế Tân





Hình như Đế Tân đã nhìn thấu suy nghĩ của Tô Đát, bởi vậy lại mở miệng nói.

“Mỹ nhân nàng không cần lo lắng, tình tình Tử Diễn rất tốt, tính cách rộng rãi, khi niên thiếu Á phụ từng nói, Tử Diễn càng thích hợp làm quân chủ hơn so với ta, chẳng qua Tử Diễn không muốn bị câu thúc ở vương cung, hắn chỉ muốn vân du sơn thủy.


Đế Tân cười cười, đúng bởi vì như thế, thương canh mới có Đế Tân hắn.

Tô Đát nghe Đế Tân nói như vậy, lại vừa có chút thương hắn, đệ đệ không muốn bị câu thúc ở vương cung, cho nên rời nhà trốn đi, du sơn ngoạn thủy mười mấy năm, có ai từng hỏi Đế Tân có muốn đeo trên lưng vương triều sụp đổ?
“Đại vương……”
Tô Đát há miệng gọi Đế Tân một tiếng, rồi lại không biết nên nói như thế nào.

Đây là mệnh của Đế Tân, là con đường hắn không thể không đi.

Thần minh vứt bỏ hắn, người nhà lựa chọn hắn, đệ đệ đùn đẩy trách nhiệm với hắn, là bởi vì hắn là huynh, là trưởng.

Đế Tân không có biện pháp mở miệng trốn tránh trách nhiệm, bỏ vậy thu liễm tính tình làm càn trương dương của bản thân, nỗ lực làm một quân chủ tốt, chỉ để cho quốc gia một công đạo, làm đệ đệ đang ở lúc phản nghịch không có nỗi lo về sau.

“Mỹ nhân không cần đau lòng cho ta, rốt cuộc một mình ở vị trí cao này, rất nhiều người đều cầu mà không được.


Đế Tân nhìn đã hiểu Tô Đát đau lòng hắn, hắn nhếch môi cười cười, lần đầu tiên không bận tâm đến hình tượng như vậy.

Tô Đát không nghĩ tới bản thân an ủi Đế Tân lại được hắn an ủi ngược lại, cũng rất nhanh thu thập tâm tình hỗn độn.

“Đại vương đã làm đủ tốt, không có ai có tư cách trách cứ chàng.


Tô Đát nghĩ, Đế Tân không phải xin lỗi bất kỳ kẻ nào.


Không thể nghi ngờ, Tô Đát trả lời lấy lòng Đế Tân.

“Mỹ nhân có thể nói như vậy, ta cũng đã rất cao hứng, còn với những người khác, ta cũng không có khả năng ngăn lại.


Đế Tân lắc lắc đầu, hắn nhìn rất rõ, mặc dù hắn làm tốt, nhưng trong mắt một số người, hắn vẫn là bạo quân.

Đương nhiên Tô Đát cũng hiểu, chính là càng hiểu biết về Đế Tân, nàng càng cảm thấy không đáng giá vì Đế Tân.

“Hiện tại ta rất vui vẻ, có nàng bên cạnh, có Á phụ, cả Tử Diễn cũng đã trở lại.


Đế Tân cười nói, chỉ là không biết ngày an bình như vậy còn được lâu.

Khi Đế Tân bố trí hiểm chiêu, thiết kế giữ Cơ Phát lại, cũng đã làm tốt chuẩn bị lấy thân hi sinh cho quốc gia, điều hắn luyến tiếc duy nhất chính là thời gian tốt đẹp này.

“Mặc kệ tương lai như thế nào, lúc này ta đã cảm thấy hạnh phúc.


Đế Tân thấp giọng nói, không biết là đang an ủi Tô Đát, hay là an ủi chính hắn.

“Thiếp thân hy vọng Đại vương có thể vẫn luôn hạnh phúc.


Tô Đát ngước mắt, nghiêm túc nhìn Đế Tân, nàng cho rằng Đế Tân có tu cách có được hạnh phúc hơn bất luận kẻ nào.

“Ta sẽ hạnh phúc, mỹ nhân ở đây, ta sẽ rất hạnh phúc.



Đế Tân cười cười, hắn không tiếp tục cái đề tài này nữa, có lẽ Tô Đát không biết kết cục chuyện xưa này của bọn họ, nhưng Đế Tân biết, hắn không muốn lại nhìn thấy bộ dáng Tô Đát cùng đường.

Từ lúc Tô Đát tỉnh lại, Đế Tân đã giữ một bí mật, bí mật chỉ có hắn biết.

Đây cũng là nguyên nhân Đế Tân nguyện ý làm quân chủ tốt.

Kỳ thật Đế Tân cũng không tốt như vậy, hắn vốn nên là bạo quân tàn bạo vô tình, nhưng khi hắn gặp Tô Đát, thậm chí bởi vì Tô Đát, hắn có cơ hội chọn lựa lại một lần nữa.

Không có ai biết, khi Đế Tân mười sáu tuổi, hắn cũng không phải là hắn năm mười sáu tuổi.

Đế Tân không chịu nghênh người vào cung, không chịu tiếp nhận bất luận kẻ nào, bởi vì hắn biết, tương lai hắn sẽ gặp được người có thể vì hắn mà đánh bạc tính mạng của bản thân, đó là người hắn yêu, hắn muốn cho nàng một đời một đôi người.

Có thể sống cùng Tô Đát lâu như vậy, như vậy đã đủ rồi, Đế Tân nghĩ, bản thân không còn gì tiếc nuối.

“Ca ca, huynh ở trong phòng không?”
Tử Diễn biết sau khi Đế Tân hạ triều, liền đi tìm hắn, đêm qua hắn trở về muộn, cũng mới hàn huyên với Đế Tân trong chốc lát, hôm nay muốn tán gẫu với Đế Tân một chút, thuận tiện lại tìm thời gian đi thăm Á phụ.

Nhưng ai biết, hắn đi đến tẩm cung của Đế Tân, lại phát hiện căn bản Đế Tân không trở về, mà là đi chỗ tẩu tử hắn chưa từng gặp mặt.

Rốt cuộc Tử Diễn ở bên ngoài lâu rồi, hoàn toàn quên quy củ trong vương cung, thẳng tắp chạy đến sân của Tô Đát.

Cũng may hắn còn biết đứng ở cửa gọi một câu, không trực tiếp xông vào.

Đế Tân nghe được thanh âm của Tử Diễn, liền biết hắn muốn gặp Tô Đát trước.


“Tử Diễn rời nhà đã lâu, có thể đã quên mất quy củ, mỹ nhân không cần tức giận.


Đế Tân rất sợ đệ đệ đột nhiên tới cửa sẽ chọc Tô Đát không vui, rốt cuộc người hắn để ý nhất vẫn là Tô Đát.

“Ta sẽ không tức giận, Tử Diễn cũng đã lâu không gặp Đại vương, cho nên mới hơi nóng nảy.


Tô Đát lắc đầu, nàng rất hiểu chuyện nói.

Nếu đổi lại là nàng đã lâu không có gặp mặt người nhà, nàng cũng sẽ rất kích động.

“Mỹ nhân có thể hiểu là được, chúng ta cùng đi gặp Tử Diễn đi.


Nếu Tử Diễn đã tới cửa, Tô Đát làm tẩu tử đung nhiên không thể đóng cửa không gặp khách.

Tô Đát không phải sợ gặp người, nghe thấy Đế Tân nói như vậy, cũng không có cự tuyệt.

Bởi vậy hai người nắm tay đi ra ngoài.

Đã nhiều ngày Đế Tân luôn làm động tác nhỏ này, Tô Đát sớm đã tập mãi thành thói quen.

Khi Tử Diễn nhìn Đế Tân dắt tay Tô Đát xuất hiện trước mặt hắn, sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh lộ ra nụ cười mỉm.

“Đây là tẩu tẩu phải không, lớn lên cũng thật xinh đẹp.


Tử Diễn cười khen, nhưng diện mạo của Tô Đát đúng là rất xuất chúng, rất dễ dàng làm người hiểu lầm là hồng nhan họa thủy.

Nhưng một đôi mắt hạnh kia lại làm giảm bớt vài phần mị khí của Tô Đát, rõ ràng là diện mạo kiều mị, lại có đôi mắt vô tội như thế, thế nhưng cũng hài hòa như vậy.


Tô Đát không nghĩ tới câu đầu tiên của Tử Diễn lại là lời nói chân tình thật tình khen nàng, hơi sửng sốt một chút, đúng là ra bài không theo kịch bản a.

Vốn Tô Đát nghĩ rằng đệ đệ tủy hứng Tử Diễn này hẳn là sẽ khó ở chung một chút, rốt cuộc có thể nhẫn tâm rờ nhà mười mấy năm mới quay lại, đem một thân trách nhiệm và áp lực toàn bộ ném cho huynh trưởng.

“Thiếp thân tên là Tô Đát.


Tô Đát không đồng ý cái danh hào tẩu tẩu này, kể cả Đế Tân luôn nói bọn họ là phu thê.

“Ta biết tên tẩu tẩu, ngày hôm qua huynh trưởng đã nói với ta rồi, vốn dĩ buổi sáng huynh trưởng nên tới bồi tẩu tẩu, là vì ta vừa trở về, cho nên muốn huynh trường dùng bữa sáng cùng ta.


Tử Diễn mở miệng giải thích nguyên nhân vì sao buổi sáng Đế Tân không có ở cùng nàng, hắn biết huynh trưởng chỉ để Tô Đát ở bên người, tất nhiên là vì thích nàng, mặc kệ nàng là thân phận gì.

“Thiếp thân không có trách Đại vương, Đại vương là một quân chủ tốt, cũng là một người huynh trưởng tốt, thiếp thân có thể hiểu Đại vương.


Tô Đát không có ác ý với Tử Diễn, nhưng cũng tuyệt đối không có ấn tượng tốt, bởi vậy thái độ của nàng với Tử Diễn không nóng không lạnh.

“Tốt, không cần câu lệ như vậy, đều là người trong nhà.


Đế Tân vỗ vỗ tay Tô Đát, hắn nhìn thái độ Tô Đát, ẩn ẩn hơi hiểu hiểu, Tô Đát đang bất bình vì hắn.

Kiếp trước đúng là Đế Tân từng hận Tử Diễn, nhưng hiện giờ hắn đã thoải mái, không hề để ý đến chuyện Tử Diễn rời khỏi Triều Ca.

Nếu chú định đây là một con đường không thể không đi, vậy để hắn đến đi.

Đế Tân sớm đã hạ quyết tâm, lúc này đây, Tô Đát sẽ không hy sinh, Tử Diễn cũng sẽ không chết.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.