Cả Cuộc Đời Này Dành Tặng Cho Em

Chương 1




Đây chính là nơi ở của quân nhân cấp cao, quân khu A của Bộ tư lệnh. Bên trong, hầu hết là người nhà của Ngài đại tá, mỗi người đều có một khu riêng biệt dành cho mình ở, mỗi một khu rộng lớn không kém cái tiểu biệt thự nhỏ là bao. Bên ngoài cửa còn có quân nhân đứng canh gác, nhìn qua thật là uy nghiêm khác thường.

Ở trước cửa có một chiếc BMW màu trắng, mới cáu nằm ở đó đã lâu mà chưa thấy chủ xe bước ra. Lúc này, từ bên trong nhà một người phụ nữ mới bước ra, thân hình cao vừa phải, mái tóc được buộc gọn ở phía sau gáy, trên người là bộ váy hoa màu trắng nhạt, ôm sát người, cùng đó là đôi giày cao hơn ba phân đang cầm trên tay một chiếc túi màu vàng hiệu LV.

Cửa xe chiếc BMW đột ngột mở ra, theo bên trong ghế ngồi bước ra lại là một người phụ nữ khác, mái tóc xoăn, tầm nhìn được che chắn bằng chiếc kính màu nâu, khí chất tao nhã, trên người là bộ váy liền áo, thân mình nhỏ nhắn, yểu điệu, hơn nữa chân đang mang đôi giày cao gót bảy phân, làm cho người khác không hề có cảm giác phản cảm, mà là một thể hài hòa, tuyệt mỹ.

Hai người phụ nữ thân thiết, ôm chầm lấy nhau, người phụ nữ cất tiếng : “ Tân Hạ Noãn tớ đến xem cậu trông như thế nào đây”.

Cô đi ra từ phía tiểu khu A, bước tới cửa trước đứng cùng với bạn mình. Hai mắt cô mở to lên , đứng đối diện cùng với bạn, cô rất không thích bộ dáng của chính mình bây giờ, cô vừa tập đeo kính sát tròng “Mạn Ny kính sát tròng thực là làm xốn mắt lắm, tớ chỉ có thể mang nó trong 30 phút thôi”.

Mạn Ny lắc đầu, giở giọng xem thường “ Lần đầu tiên mang đều như thế cả, so với trước kia mỗi ngày đều mang một cặp kính dày cộm không tốt hơn sao?”.Mạn Ny đem kính mát lấy xuống, cao giọng đánh giá diện mạo của Tân Hạ Noãn mà than “ Khó trách không có người đàn ông nào bám theo cậu cả. Cô đã ở bên cạnh bạn mình từ lúc tốt nghiệp cho tới tận bây giờ, đã gần ba năm, lúc nào cũng công việc, hiện tại chỉ là trợ lý trưởng phòng, nho nhỏ chức vụ!”

“ Thật vậy nha, còn cậu vận khí thật tốt mà, vừa vào công ty làm việc một năm, đã được trưởng phòng ưu ái thăng chức vèo vèo, hiện tại danh tiếng nổi như cồn phải vậy không trợ lý phó giám đốc.” Tân Hạ Noãn nói những lời này tính ra là trêu đùa bạn mình, chỉ những khi Mạn Ny xiên xỏ, cô liền mang những lời này ra mà trả đũa.

“ Cậu còn thiếu mất một câu…………kiêm tình nhân.”

“……..” Mặt Tân Hạ Noãn lập tức biến sắc, cái gì phó tổng giám đốc và trưởng phòng gộp chung là hai cái đàn ông hoàn mỹ, đào hoa, phong lưu đa tình lại lắm tiền, có biết bao nhiêu ong sắc vây quanh mà hút mật ngọt, thử ra mối quan hệ giữa cấp trên cấp dưới lại biến thành bất chính quan hệ.

Sở dĩ nói Mạn Ny kiêm luôn công việc tình nhân, vì khi ở công ty nàng cùng tổng giám đốc là thực có quan hệ vượt mức cho phép. Tên kia lại là viên ngọc hoàn mỹ, đẹp trai, phong lưu lại giàu có, sở hữu phần lớn cổ phần, là đại cổ đông của công ty, xuất thân từ hào môn danh gia, nổi tiếng trong giới kinh doanh. Hắn ta lại chân chính chưa có bạn gái, chỉ có một hàng dài danh sách tình nhân xinh đẹp. Bạn cô chính là một trong số đó.

Mạn Ny hiện tại trên người mặc toàn hàng hiệu, còn có chiếc xe thể thao BMW màu trắng trị giá mấy trăm vạn, chiếc xe ấy là tặng phẩm lấy lòng người đẹp mà bạn cô dùng thủ đoạn để có được. Tân Hạ Noãn từng khuyên qua Mạn Ny, làm như vậy không tốt chút nào, thế là Mạn Ny trả lại cô một câu:”Hiện tại giá nhà rất cao? Mua một căn hộ bình thường để ở ít nhất nhiều hơn ba trăm vạn, chỉ bằng chúng ta một tháng làm việc không tiêu xài bảy ngàn tệ liệu tồn tại quá bao lâu? Hạ Noãn à, cậu nên nhớ tớ là một người ở quê lên đi làm công, không giống với cậu. Kỳ thật cũng không có gì không tốt , hắn không kết hôn lại không có bạn gái chính thức, quan hệ của cả hai cũng sẽ không bị người khác chê cười, bản thân lại có thể có cảm giác hưởng thụ được người đàn ông chiều chuộng, quan tâm mình, lại vừa có tiền xài, tớ không nghĩ làm mình mệt.”

Tân Hạ Noãn không phản đối. Đó chính là do hoàn cảnh khác nhau tạo nên cá tính khác nhau của hai người họ. Cô quả thật rất hạnh phúc nha, bằng thạc sĩ còn chưa lấy được, mẹ cô liền ký thác người khác giúp cô sang công ty ở Mĩ làm nhân viên thực tập, vừa mới tốt nghiệp lại không cần thi tuyển trực tiếp vào công ty người quen để làm việc, tiền lương của mình điều có thể chính mình mà tiêu xài, căn bản là không cần lo lắng cơm áo gạo tiền, sinh hoạt phí lại còn tiền thuê nhà hàng tháng phải trả. Cô ở A thị, cha mẹ bao ăn bao ở. Cùng Mạn Ny trong lời nói nói, cô thật sự là một người hạnh phúc.

Tân Hạ Noãn cũng từng cho rằng bản thân mình thực hạnh phúc, có được sự yêu thương của cha mẹ, điều kiện gia cảnh lại tốt, tương đối ổn định mà an tâm công tác, còn có một người bạn trai vô cùng tốt, tên là Liêu Tu, không ai so với cô càng hạnh phúc viên mãn .

Cô nghĩ vĩnh viễn sẽ mãi hạnh phúc như thế cả đời, như là sự sắp đặt của ông trời, cảm giác như một tuần không gặp mặt, lòng cô bồn chồn , không yên nhưng có ai dẫn dụ tâm linh của cô vậy, bất quá cô nhìn thấy “Bắt kẻ thông dâm ở giường” , mà cô lại chưa chuẩn bị tâm lý đi bắt gian tại trận..

Liêu Tu và Tân Hạ Noãn học cùng đại học, chuyên ngành kinh tế, thị trường tài chính của đại học X, sau đó tham gia vào câu lạc bộ võ thuật mà quen biết nhau, sau đó vì một lần luyện tập, Tân Hạ Noãn lỡ chân đá Liêu Tu bị thương, phải vào bệnh viện, Từ đó cảm tình ngày một chút phát triển, chẳng qua sau một thời gian chăm sóc cho người bị hại, thời gian kéo dài, mới bắt đầu nảy sinh tình cảm, gắn kết cả hai người ở cùng một chỗ.

Liêu Tu gia cảnh cũng tốt, tốt nghiệp đại học xong, hắn được gia đình đưa ra nước ngoài học để lấy MBA, mà Tân Hạ Noãn còn ở lại phấn đấu làm cho xong tiểu luận của mình. Xa mặt mà cách lòng, làm cho người ta buồn bã đến mất ăn mất ngủ thì cô điều không có , hai người bình thường trò chuyện qua điện thoại là chính, ai nhìn vào cũng thấy đau lòng thay, tuy rằng thời gian qua nhanh sẽ mau gặp lại .

Tân Hạ Noãn lòng nghĩ ngợi không nguôi, một loạt hồi tưởng quá khứ.

Vào một ngày cuối tuần, bốn năm trước, Liêu Tu trở về nước, mẹ cô tặng cô một chiếc xe thể thao hiện đại, bóng loáng khoảng mười bốn vạn. Cô vốn định dùng xe này để đưa Liêu Tu đi chơi, rửa xe luôn thể, nghĩ thế cô gọi điện cho hắn ta, liền một mạch khiến cô thất vọng, hắn rất mệt mỏi, mới vừa về tới nhà, sau vài ngày nữa hẳn lại gặp nhau đi.

Cô đợi hai ngày, đợi đến khi hắn gọi cũng không thấy hắn gọi điện đến hỏi thăm . Cho đến một ngày, cô vừa mới tan sở xong, liền lái xe về nhà, trong khi chờ đèn chuyển màu thì thoáng thấy một nam một nữ nắm tay nhau đứng trong tiệm kim hoàn, hình như là lựa chọn trang sức, còn nữa người đàn ông vẻ mặt đầy thâm tình chân thành, đột nhiên cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên môi cô gái.

Người đàn ông ấy, Tân Hạ Noãn nhận thức được, trừ bỏ cái tên vẫn luôn miệng than mệt là Liêu Tu còn có ai khác? Sự thật hắn cùng với phụ nữ mỗi ngày đi dạo, mua sắm đến hết khí lực đây mà. Tân Hạ Noãn trấn định cảm xúc, lấy lại bình tĩnh, đợi cho đến khi đèn xanh, tiếp tục nhấn ga lái xe về nhà.

Chính là có một sự cố nhỏ ngoài ý muốn, tại bãi đổ xe nhỏ, gần như kín chỗ đậu, cô đang loay hoay chuyển xe vào khoảng trống cuối cùng, vì mới vừa tập lái nên trình độ quay xe của cô chưa khả quan lắm, khoảng cách lại nhỏ khó có thể vào. Cô lại là cái dạng người không kiên nhẫn, đạp chân ga quá mạnh khiến chiếc xe tông thật mạnh vào tường, toàn bộ phía trước đèn xe đều bị đập vỡ. Cô đành gọi điện cho trung tâm bảo hành đến sữa chửa. Cô cố tình chọn thời điểm về nhà cũng đã là nửa đêm, chiếc giày cao gót bị cô quăng đi, còn có cặp kính bị vứt bỏ.

Sau khi về nhà, Tân Hạ Noãn chuẩn bị tinh thần, gọi điện nói lời chia tay với Liêu Tu . Qua thật lâu sau, khi Tân Hạ Noãn vừa có cảm giác buồn ngủ, Liêu Tu gọi điện tới, hỏi rõ cô vì nguyên nhân gì mà chia tay hắn. Tân Hạ Noãn không nhanh không chậm, không bộc lộ nhiều lắm cảm xúc, đem sự tình hôm nay từ đầu đến cuối nói một lần cho xong. Liêu Tu trầm mặc thật lâu, miệng nở nụ cười ha hả lên tiếng “Hạ Noãn, em khó chấp nhận đến như vậy sao?”

”Hoàn hảo.”

”Anh căn bản không thương tôi.” Liêu Tu ngược lại kích động đứng dậy “Chúng ta ở cùng một chỗ cũng lâu, thời gian hiểu biết cũng nhiều, em cũng không khiến cho anh phát sinh dục hỏa ; anh ra nước ngoài, em chưa bao giờ chủ động qua thăm , hay gọi điện hỏi thăm anh tiếng nào. Anh thường gọi điện về cho em, em lại thúc giục anh phải nói nhanh lên rồi cúp máy.”

Tân Hạ Noãn lấy tay mình gãi gãi mái tóc rối, bộ dáng thật bĩnh tĩnh biện giải “Tôi nói rồi chuyện hai chúng ta đã kết thúc, tôi mặc kệ. Phí điện thoại quốc tế đường dài rất là mắc, mà căn bản anh một ngày mấy lần gọi điện đều muốn nói trong nhiều giờ” .

“Nếu là Lục Tử Ngân, đáp án là khác nhau rất lớn đi?” Liêu Tu ở điện thoại kia bắt đầu hừ lạnh.

Tân Hạ Noãn sửng sốt, có chút kinh ngạc, không biết trả lời như thế nào. Có lẽ chỉ cần là chuyện về Lục Tử Ngân, cô đầu óc luôn trống rỗng, cái gì cũng không muốn nghĩ đến. Ánh mắt của cô có một chút si ngốc, không hề cảm giác chính mình đang nhìn chăm chú một chỗ.

“Như thế nào? Bị anh nói trúng rồi đúng không? Hạ Noãn, em đừng lừa mình dối người, anh cũng không lừa mình dối người , không phải anh không cần em, không yêu em mà là anh cũng muốn tìm một phụ nữ chân thành yêu mình .”

“Vậy anh vì cái gì không sớm chia tay tôi? Cố tình chờ tôi phát hiện , sau đó thương tâm vạch trần anh, để rồi cuối cùng vẫn không thoát khỏi hai chữ chia tay kia?” Tân Hạ Noãn chợt mỉm cười, lạnh lùng đứng lên. Đàn ông thường kiếm những lý do chính đáng để dễ dàng trốn tránh trách nhiệm của bản thân.

Bên kia đầu dây không có người trả lời. Tân Hạ Noãn cũng lười chờ hắn hồi âm, cúp điện thoại, cười lớn ha ha, lên giường thẳng một đường đi gặp Chu Công.

Hôm nay là ngày nghỉ, Tân Hạ Noãn năn nỉ Mạn Ny cùng cô lái xe đi dạo. Mạn Ny đôi mắt có chút thất thần . Tân Hạ Noãn, không khỏi sốt ruột lên tiếng hỏi, “Làm sao vậy? Thất tình kì thật là chuyện bình thường đi, còn có lại đây mà nhìn xem? Đâm xe đụng đến vỡ đèn, kính mắt lại bị vứt bỏ ư?”

Tân Hạ Noãn lắc đầu, “Cô suy nghĩ lâu rồi, lời nói mới thốt ra, cô cảm giác bản thân đánh mất nhiều thứ . Bây giờ còn lại chỉ là cái chức trợ lý danh nghĩa thôi.” Hai tròng mắt cô tiếp tục đảo quanh, giễu cợt “Nếu không hai chúng ta ở công ty cùng nhau làm tình nhân tổng giám đốc cũng tốt?

“Phốc. . . . . .”Mạn Ny nở nụ cười ” Bộ dáng cậu thế này, ai dám để ý? Tóm lại cách ăn mặc của cậu, đầu óc thì ngây ngô, tính tình thì nóng nảy, sao có thể mà dụ dỗ ai được? Hơn nữa công ty chúng ta hai vị sếp ấy thì tình nhân nhiều lắm, cậu làm cách nào mà so với bọn họ.”

Tân Hạ Noãn thở dài một tiếng, “Cho dù có được để mắt tới, tớ cũng không làm ra cái chuyện xấu hổ đó. Mẹ tớ mà biết được, phi thường bóp chết tớ à nha.”

Mạn Ny ngồi một bên lái xe, cười nói: “Cậu có thể đem sự quyến rũ của mình hướng sang vị tổng giám đốc mới của chúng ta.”

Công ty của bọn họ sắp đổi chủ, mọi người từ trên xuống dưới đều nhiệt liệt bàn tán, được quan tâm nhiều nhất chính là tiếng tăm của vị tổng giám đốc của họ . Công ty ở Mỹ là một tập đoàn uy tín, tiếng tăm lẫy lừng trên quốc tế, tập đoàn này có rất nhiều chi nhánh, tham gia kinh doanh trong nhiều lĩnh vực, trong đó sở hữu rất nhiều khách sạn, nhà ở, lấy việc điều hành hoạt động kinh doanh khách sạn là chính. Chủ nhân tập đoàn này nghe nói sản nghiệp là vô cùng to lớn, căn bản là không thể tính toán nổi, biệt thự thì có trên mấy chục cái, còn công ty thì đừng nói tới .

Trời xui đất khiến, tập đoàn hùng mạnh như thế kia, lại có người thừa kế là kẻ phá hoại, là đại cổ đông lớn nhất nắm trong tay hơn phân nửa cổ phần công ty. Anh ta ở nước ngoài đang chơi một loại cổ phiếu tích lũy, lãi suất cao, dùng hình thức mua bán tài sản, cùng với công ty đầu tư khác kết hợp phát hành cổ phiếu để tăng thêm vốn làm cơ sở thế chấp ngân hàng. Nếu mà thuận lợi, khi giá thị trường cao hơn giá sàn liền có thể thu về thật nhiều tiền, còn khi nếu cổ phiếu đó ở trên thị trường ngày càng tăng giá thì tiền thu vào có thể là gấp đôi, gấp ba lần so với số tiền đã bỏ ra. Loại đầu tư này càng chơi càng lớn lại càng mạo hiểm. Anh ta đã dùng rất nhiều tiền cho việc đầu tư đầy rủi ro. Không nghĩ đến, hiện tại thị trường chứng khoán đang đóng băng không thể nhập lệnh, bán tháo cổ phiếu đang tụt giá, nhẫn nhịn chờ đợi mà không thấy khả quan, đánh phải tiếp tục đánh liều mà bán tiếp, tiếp tục lỗ một cách thê thảm, mất đi rất nhiều tiền. Những người khi đã đầu tư vào chứng khoán nếu thượng lộ bình an thì nhanh chóng thành tỷ phú một khi đã rớt thì sa lầy xuống vực thẩm. Vì thiếu nợ rất nhiều tiền anh ta phải đem cổ phần công ty ra mà cấn nợ cho ngân hàng, chuyển nhượng bán lại trên thị trường. Mặt khác, nhiều người trong công ty cũng có hứng thú mạo hiểm đầu tư chuyện, khiến cho một đường mất trắng tơi tả, bán lại cổ phần đang nắm giữ cho người khác. Hiện tại, đa số cổ phần đều nằm trong tay một nhà đầu tư đã mua lại từ ngân hàng. Thật lạ, nhà đầu tư này lại không tiếp tục bán đi tài sản thu lời mà trực tiếp đứng ra quản lý công ty. Hơn một nửa nhân sự trong công ty bị giảm biên chế, buộc nghỉ việc, trừ bỏ những thay đổi nho nhỏ khác thì nhìn chung công ty vẫn tiếp tục hoạt động như bình thương. Điều này khiến cho mọi người đều thập phần tò mò.

“ Có vẻ như tân tổng giám đốc của chúng ta chính là kẻ đầu tư tài chính đã mua lại cổ phần công ty đúng không?”

“Ừa cũng hẳn là vậy, nghe nói anh ta khoảng 28, 29 tuổi gì đó, là người rất có năng lực, vô cùng tuấn mỹ à nha. Anh ta chẳng qua là kẻ thứ ba có dã tâm đưa ra thiện ý thu mua công ty người ta thông qua ngân hàng là một nhà đầu tư tài chính khác để mà sát nhập công ty, qua đó đạt được mục đích thâu mua, thu lại lợi nhuận khổng lồ. Anh ta lại là người chuyên mua lại công ty người khác với giá thấp, sau thời gian ngắn đầu tư liền bán ra với giá ngất trời, từ chênh lệch đó mà kiếm tiền. Lại nghe nói lần này, anh ta thay đổi phương thức kinh doanh chủ động trực tiếp đứng ra điều hành”. Mạn Ny mặt cười hì hì nói chuyện : “ Cậu có biết Tất Phương nói chuyện này như thế nào không?”.

“Sao?”

“Chúng ta đem vị tân tổng giám đốc tiễn đến sông Trường Giang và Hoàng Hà, đều là rửa không sạch.”

”. . . . . .” Khoa trương quá đi.

”Cái ngân hàng kia đem công ty chúng ta tặng cho tân tổng tài. Xem như là vận khí tốt đi?”Mạn Ny sờ sờ tóc mình, vẻ mặt hứng thú mà nói: ” Tổng giám đốc quả nhiên là cực phẩm, gần quan được ban lộc. Thật muốn nhìn xem cái vị này tướng mạo rốt cuộc là như thế nào đây.”

“Là một cái người nước ngoài, mắt xanh, mũi cao , tóc vàng và…..” Tân Hạ Noãn sắc mặt không thay đổi,bộ dáng không hề hứng thú gì mà nói với bạn. Người như vậy, tuyệt đối là cách ly càng xa .

“Không phải, anh ta là người Hoa.”

”Thật?”

“Hơn nữa còn là người có xuất thân ở thành phố A, là địa phương mà cậu đang cư trú, tên hình như là. . . . . .”Mạn Ny nói còn chưa nói xong, tay cô giơ lên làm dấu im lặng. Cô vội vàng mở ra di động, ngọt ngào mà kêu lên: “Xin chào.”

Tân Hạ Noãn da gà nổi khắp thân mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.