Ai Vừa Thắp Nhang Cho Vong Hồn

Chương 17




Tưởng đâu bác sĩ sẽ giữ lại để theo dõi nhưng sáng ra,thằng Dũng hồi phục một cách thần kì. Trông nó dường như chưa từng bị các triệu chứng co giật đến nuốt lưỡi như tối hôm qua. Sau một vài đợt kiểm tra cuối cùng,bác sĩ quyết định cho xuất viện,vì những ngày cận tết,có ở lại thì cũng bất tiện. Nhìn chung tình hình sức khỏe đã dần ổn định. Chỉ dặn dò ăn uống bồi bổ cho đủ chất là được.

Về phần mình,đón nó về nhà nhưng trong tâm trạng nửa mừng nửa lo. Mừng vì nó đã qua cơn nguy hiểm,nhưng lo là lo những triệu chứng đó có phải đơn thuần được xác minh bằng y khoa hay là do một thế lực khác tác động.

- Mày thấy trong người thế nào rồi.

- Ừ. Hì. Không sao. Khỏe rồi. Mày mới qua hả.

- À ừ. Đây tao có ít cam vắt uống cho mau khỏe nhé mày. Bớt lo bớt nghĩ lại. Cuộc sống lúc thăng lúc trầm biết đâu mà lần.

- Ừ. Thôi mày về đi nhé. Tao còn mệt mệt chắc ngủ một giấc.

Tôi vừa ra ngoài thì ông thầy hôm qua cũng vừa đến. Ổng mang theo rất nhiều đồ đạc lỉnh kỉnh,không biết là để làm gì. Hay tin thằng Dũng gặp chuyện,trông sắc mặt có chút đăm chiêu. Ổng đòi vào thăm nhưng nó chốt cửa và không trả lời. Tự nhiên trong đầu tôi chợt nảy ra một ý định,nhất tiễn hạ song điêu. Để xem,đâu là thực đâu là hư.

- Thầy ơi. Con có chuyện này muốn hỏi thầy một chút.

- Chuyện gì vậy cậu.

- Dạ thầy ra ngoài này đã. Chuyện liên quan đến thằng Dũng.

Tôi thuật lại toàn bộ những sự việc,từ vụ bắt trộm với chú Ba cho đến việc xuất hiện đột ngột của cái bóng đen tối hôm qua. Cả những lần vô tình nhìn thấy họ theo vào nhà chú Ba nữa.

- Cậu nói thật sao. Hôm qua vào đây,tôi thấy rất ngợ ngợ. Nhà này âm khí rất nặng,lại không thờ phụng ai. Thổ thần đất đai không có. Hình như trước đây cũng ít cúng kiếng. Không phải là ba cái vong như cậu kể đâu,mà là rất rất nhiều vong hồn khác đang đi ra đi vào ở đây. Vì không thờ thần phật,không có tín ngưỡng,nên nhà có chủ mà như vô chủ. Người sống kẻ chết lẫn lộn. Tôi đang tính hôm nay đến bàn chuyện thỉnh thượng Phật và ra năm coi ngày tốt để cúng đất mời tạ thổ thần. Bây giờ nghe cậu kể lại,xem ra sự việc còn trầm trọng hơn rồi.

- Thầy tin lời con nói sao.

- Tôi chỉ vừa bắt gặp được một người có khả năng nhìn thấy vong hồn thôi. Phạm trù đó gọi là căn cơ nên cậu không hiểu đâu. Thấy được là tốt,nhưng không được can thiệp quá sâu sẽ lợi bất cập hại. Tạm thời tôi nhờ cậu theo dõi giúp những biểu hiện tiếp theo của cậu Dũng. Nếu cậu ấy có những biểu hiện như vô hồn,nói năng lung tung,hay gặp ác mộng thì lập tức thông báo ngay cho tôi. Bây giờ tôi sẽ vào bàn chuyện với chú Ba. Tạm thời sẽ dùng bùa để trấn lại và ra một cái lễ nhỏ mời thổ thần án ngữ. Nhà này vô thần vô thánh,trước sau gì cũng gặp tai họa. Nhờ phước đức ông bà để nên đến tận bây giờ mới xảy ra đó.

Tôi khá bất ngờ khi thầy nói rất đúng về niềm tin tín ngưỡng tâm linh của gia đình chú Ba. Quả thực là hàng xóm sát vách,chưa bao giờ thấy ông ấy cúng kiếng ai hay thờ phụng ai. Hồi mới làm nhà cũng cúng mở móng là xong. Không biết có phải là do những điều đó mà tai họa ập đến hay không nhưng chí ít là cũng nắm được một chút năng lực từ ông thầy này.

Không biết ông thầy đã nói gì nhưng trông chú Ba có vẻ rất lo lắng,lập tức đứng dậy dẫn ổng vào trong phòng thằng Dũng. Tò mò nên tôi cũng theo sau. Sau một hồi gõ cửa không được,ông thầy đưa cho chú Ba một cái túi màu vàng,dặn là khi nào Dũng dậy thì bảo nó cất vào túi,luôn mang theo bên mình.

Thấy nó như vậy,tôi cũng bất an vô cùng. Tối đến cứ chốc chốc lại sang thăm hỏi nhưng mãi chẳng thấy nó ra ngoài. Hỏi chú Ba thì bảo có gọi dậy ăn cơm nhưng chưa đói bụng nên thôi. Tôi vào gọi cửa lại không thấy trả lời. Thằng này liệu có chuyện gì không mà từ lúc ở viện về lại thành ra như vậy.

- Chú Ba có chìa khóa không. Coi sao chứ để vậy nguy hiểm chú.

- Có. Nãy tao mở vào hỏi ăn cơm không đó. Nó nằm ngủ li bì chắc là còn mệt.

- Nhưng khi sáng thấy mạnh khỏe nói năng hoạt bát rồi mà.

Nghe tôi nói chú Ba cũng hơi chột dạ,hai chú cháu quyết định mở cửa vào xem tình hình nó như thế nào. Nếu có gì xảy ra thì phản ứng kịp thời chứ ậm ờ như vậy sẽ rất nguy hiểm. Chưa kể việc nếu như có bất cứ tác động nào đến từ ma quỷ vong hồn thì càng phải cấp bách hơn nữa.

- Xin tha cho tôi. Xin tha cho tôi mà... Đừng Đừng Đừng.... Ba ơi cứu con... Ba ơi cứu con

- Rầm rầm rầm.

- Dũng Dũng ơi... Có chuyện gì vậy con...

- Ba ơi....ba ơi.....cứu con cứu con ba ơi.... Ba má ơi... Ba má ơi... 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.