Yêu Quá Khó Khăn

Chương 8




Cố gắng mở ra ánh mắt mệt mỏi, tôi mơ mơ màng màng muốn đẩy ra cái gì đó ở trên người. Lại một phen bị ôm vào. Có cái gì đó ấm nóng, ẩm ướt  di chuyển từ trên mặt của tôi đi tới lỗ tai, ở tại vành tai thì ngừng lại, nhẹ nhàng mút vào, một trận ngứa ngáy khiến tôi không tự giác phát ra một tiếng rên rỉ.

” Thật ngứa…..”

” Ngứa sao? Thực thoải mái sao?”

Bên tai truyền đến thanh âm quen thuộc. Là Lam Vũ? Tôi cả kinh, nhất thời từ trạng thái buồn ngủ tỉnh táo trở lại.

” Lam Vũ? Em tại sao ở trong này?”

” Tôi đến xem anh trai đáng yêu của tôi, không thể sao?”

Nói giỡn, nếu tôi có thể vĩnh viễn không thấy đến Lam Vũ thì tốt rồi:” Em tới xem anh?” Tôi nơm nớp lo sợ hỏi.

” Đúng vậy, lâu như vậy, không có thời gian cùng anh trai thân thiết nha?”

Tôi nói không ra lời, cả người cứng ngắc bị Lam Vũ ôm vào trong ngực.

” Làm sao vậy, anh không nhớ tôi sao?”  

” Cái kia…. Cái kia…. Em hãy nghe anh nói, chúng ta là anh em, cho nên…..”

” Đủ!” Lam Vũ ở bên tai tôi lớn tiếng nói:” Không cần anh tới giáo huấn tôi!”

Tôi lập tức câm miệng, loại thời điểm này, vẫn là không nên chống đối Lam Vũ.

Tay Lam Vũ theo áo ngủ trượt vào cơ thể của tôi, ở nhũ tiêm trước ngực xoa nắn. Cho dù là nam nhân, địa phương này cũng rất mẫn cảm,  hạ thể của tôi lập tức sinh ra phản ứng. Lắc đầu,tôi nghĩ nói không cần, nhưng là mở miệng liền phát ra thanh âm:” Ân….” rên rỉ. Tại sao có thể như vậy? Tôi lập tức cắn môi dưới, để tránh chính mình lại phát ra thanh âm xấu hổ phiền lòng kia.

” Thật mẫn cảm, có phải hay không rất nhớ tôi?” Thanh âm Lam Vũ có vài phần trầm thấp cùng khàn khàn, nghe qua thập phần gợi cảm.

Tôi đáng thương hề hề cầu xin:” Đừng như vậy mà Lam Vũ.”

” Vậy anh muốn thế nào?”

Lam Vũ dùng một chút lực, áo ngủ của tôi liền bị hắn vạch ra, da thịt bại lộ ở trong không khí.

” Tôi muốn đi vào.”

Dứt lời, Lam Vũ liền động thân cắm vào cơ thể của tôi.

” A!~~” Tôi chỉ có thể kêu nửa tiếng, thanh âm còn lại đã bị cái hôn của Lam Vũ ngăn lại. Bất đồng với cái hôn ôn nhu của Nhất Chí, Lam Vũ khi hôn tràn ngập khí phách cùng độc chiếm. Cuồng dại mạnh mẽ ở đầu lưỡi của tôi dây dưa, mút vào, làm cho tôi hầu như không thể hô hấp.

Ai tới cứu cứu tôi, tôi không muốn như vậy a! Hai tay tôi gắt gao nắm lấy drap giường, tựa như đó là thứ duy nhất cứu được tôi lúc này. Đôi mắt vô thần nhìn chằm chằm trần nhà, Nhất Chí, anh ở nơi nào? Mau cứu em đi!

” Như thế nào vẫn là nhanh như vậy? Tôi nghĩ đến anh đã muốn thích ứng.” Lam Vũ một bên chạm vào cơ thể của tôi, một bên thì thào tự nói: ” Xem ra vẫn là làm quá ít.” Nhận thấy được tôi chết lặng, Lam Vũ trực tiếp cho tôi một cái cái tát.: “Anh thật đúng là có tinh thần a, có phải hay không tôi không thể thỏa mãn anh, còn muốn nếm thêm một chút tư vị ngày đó?.”

Những lời này cho tôi đả kích trí mạng, không cần, cái loại thống khổ kia tôi cả đời này cũng không muốn lặp lại lần thứ hai. Đôi môi tôi bắt đầu run run, nước mắt cũng chảy xuống, dùng thanh âm khóc lóc cầu hắn:” Không, không cần như vậy, Lam Vũ, anh không muốn.”

” Vậy phải xem anh có thể hay không làm cho tôi cao hứng.” Lam Vũ đem phân thân rút ra, nằm trên giường:” Lại đây, để xem anh như thế nào lấy lòng tôi. Chính anh tự mình động.”

Tôi nén nước mắt đi qua, khóa ngồi ở trên thân Lam Vũ. Một bàn tay giúp đỡ phân thân Lam Vũ chậm rãi hướng tiểu cúc của tôi cắm vào. Bất mãn vì tôi do dự, hai tay Lam Vũ bắt lấy thắt lưng tôi dùng sức ấn xuống, lập tức tiến vào nơi sâu nhất của tôi.

” A ~ không cần ~~~ ân ~” Tôi rên rỉ, nước mắt thống khổ từng chuỗi chảy xuống. Lam Vũ thế nhưng không có một chút thương tiếc.

” Mau một chút!”

Mệnh lệnh lại một lần nữa vang lên.

Thực xin lỗi, Nhất Chí, em thật sự không dám trái ý Lam Vũ, em thật sự sợ hắn. Trong lòng một lần lại một lần hướng Nhất Chí nói xin lỗi, một lần lại một lần ở trên thân thể Lam Vũ mà vặn vẹo.

” Thật chặt! Anh hai, thân thể của anh nóng quá, còn thật chặt, so với xử nữ còn muốn chặt hơn. Tôi đều chịu không được. Tôi thích nghe thanh âm anh kêu, anh mau kêu cho tôi nghe.”

” Đừng như vậy…. Anh… A!~~” Lam Vũ đột nhiên tiến sâu vào khiến tôi lớn tiếng kêu lên.

” Lại kêu dễ nghe một ít.”

Phân thân Lam Vũ ở trong cơ thể  tôi không ngừng ma sát, đột nhiên chạm đến một chút. Tôi có thể cảm thấy phân thấn hắn ở đâu đó xẹt qua một chút, một cảm giác tê dại không nói nên lời, cơ thể của tôi một trận run run. Lam Vũ lập tức cảm thấy được tôi khác thường, liền nhắm đến điểm này mà tiến công. Mỗi một lần sáp nhập đều chuẩn xác đỉnh ở nơi đó.

” A ~ không cần ~~ không….” Tôi khóc, cuồng loạn vặn vẹo thân thể:” Không cần….. Nơi đó không cần… Thật là khó chịu…” Không biết khi nào thì phân thân của tôi cũng bắt đầu cao cao nhếch lên, trên lỗ nhỏ kia không ngừng trào ra chất lỏng trong suốt, tựa hồ nhắc nhở tôi không nên quên nó.

Lam Vũ giống như cũng trở nên cuồng loạn, nghiêng người lại đem tôi áp dưới thân. Càng thêm dũng mãnh tiến công vào cúc huyệt, tôi cái gì cũng đều không thể suy nghĩ, trong nháy mắt tôi quên đi thẹn thùng, quên đi trên người tôi là Lam Vũ, quên đi tôi là người yêu của Nhất Chí, tay của tôi gắt gao ôm lấy Lam Vũ, miệng không ngừng rên rỉ:” Không cần… Lam Vũ, van cầu em…. Ân, anh sắp không được ~~ a!”

Ở cái thúc mạnh sau cùng của Lam Vũ, tôi bắn ra tinh dịch màu trắng, xụi lơ ở trên giường. Nhưng là Lam Vũ cũng không có bởi vậy mà bỏ qua. Ở trong cơ thể của tôi tiếp tục trừu sáp, Lam Vũ liên tục phát tiết dục vọng, thẳng đến khi kiệt sức.

” Anh là của tôi, không có tôi đồng ý, không được cùng người khác cùng một chỗ. Nếu không, đừng trách tôi không có cảnh cáo anh!” Lam Vũ ở bên tai tôi lạnh lùng nói.

Bởi vì một đêm cơ hồ không ngủ, ngày hôm sau tôi đi học sắc mặt không tốt lắm. Nhất Chí thập phần lo lắng, không ngừng truy vấn tôi làm sao vậy. Tôi chỉ cảm thấy chính mình không thể đối mặt với Nhất Chí — tối hôm qua cùng Lam Vũ làm chuyện như vậy, tôi làm sao có thể cùng Nhất Chí cùng một chỗ chứ. Huống chi, Lam Vũ còn ở bên tai tôi uy hiếp, tôi còn nhớ rõ nhất thanh nhị sở. Tôi biết Lam Vũ, lấy tính cách cùng thủ đoạn của hắn, chuyện gì hắn cũng có thể làm được. Tôi không hy vọng Nhất Chí sẽ bởi vì tôi mà không vui. Bởi vậy, khi Nhất Chí truy vấn tôi, tôi chỉ có trốn tránh.

” Vì cái gì?” Tan học, Nhất Chí rốt cục tìm được cơ hội kéo tôi lại.

” Không có gì a?” Tôi có chút nghĩ một đằng nói một nẻo mà trả lời.

” Không, nhất định có cái gì. Nói cho tôi biết, rốt cuộc đã xảy ra cái gì?”

” Thật sự không có gì, em chỉ là ngủ không đủ nên không có tinh thần mà thôi. Không cần khẩn trương.”

Nhất Chí cũng không tin tưởng lời tôi nói. Hắn giữ chặt tôi, nhìn tôi không nói lời nào.

Tôi ở trong lòng thở dài một hơi. Biết là như vậy không thể gạt được Nhất Chí:” Không có gì, chỉ là tối hôm qua cha có la em một chút.”

Nhất Chí rõ ràng thở dài nhẹ nhõm một hơi:” Là như vậy a, Lam Thiên, em không cần để ý.” Hơi hơi tạm dừng một chút, hắn sau đó nói:” Lam Thiên, em chỉ cần nhẫn nại một chút nữa thôi, tôi nhất định sẽ mang em rời đi nơi đó.”

” Ân?” Tôi cúi đầu không nhìn Nhất Chí.

” Hiện tại tôi chưa thể, nhưng là về sau tôi nhất định có thể. Cho nên, em trước tiên cứ nhẫn nại.”

Tuy rằng không biết Nhất Chí sẽ làm như thế nào, nhưng là tôi tin tưởng Nhất Chí nhất định sẽ không gạt tôi, cũng nhất định sẽ không làm ra chuyện gì bất lợi với tôi. Cho nên tôi chỉ mỉm cười gật gật đầu.

Thời gian cứ như vậy một ngày trôi qua, tôi trong lòng run sợ Lam Vũ sẽ biết chuyện tôi cùng Nhất Chí đang yêu nhau. Lam Vũ mặc dù ở công ty công tác phi thường bận rộn, không rảnh bận tâm tôi nhiều lắm. Nhưng là chỉ cần rảnh, hắn sẽ chạy đến phòng tôi. Tuy rằng trước mắt Lam Vũ vẫn chưa cảm thấy được cái gì, nhưng tôi vẫn cảm thấy chính mình giống như ở đang ngồi trên miệng núi lửa, tùy thời đều có khả năng phun trào nham thạch mà thiêu sống tôi. Với tính cách cùng thủ đoạn của Lam Vũ tôi tin tưởng hắn sẽ không để tôi sống yên.

Tôi từng không chỉ một lần đối Nhất Chí nói qua:” Nếu em không thể cùng anh cùng một chỗ thì làm sao bây giờ?”

Nhất Chí luôn thực hoang mang hỏi lại tôi :” Lam Thiên, em nếu không cùng tôi một chỗ thì cùng ai một chỗ chứ?”

Tôi không lời nào để nói, mỗi lần nói xong, Nhất Chí luôn cười đến thực vui vẻ. Tôi không biết kiểu này có thể duy trì được bao lâu, nhưng là tôi cũng giống như những người tuyệt vong bình thường, vẫn muốn bắt lấy tia hi vọng cuối cùng, huống chi là mấy ngày ngắn ngủi này. Tôi hiện tại, có lẽ đúng với câu: Đi bước nào tính bước nấy.

Trong tình huống hỗn loạn như thế, một năm cứ như vậy lặng lẽ trôi qua.

” Thời tiết thật tốt a.” Tựa vào bên cửa sổ, Nhất Chí phát ra một tiếng cảm khái.

Tôi cũng tự đáy lòng phụ họa theo:” Đúng vậy, không khí thật thoải mái.”

Đúng vậy, tạm biệt mùa hè nóng bức, mùa thu mát mẻ rốt cục cũng đến đây. Rốt cục có thể không cần cả ngày trốn ở trong phòng mở điều hòa, quả thật làm cho người ta cảm thấy tâm tình thư sướng. Bầu trời vừa xanh vừa cao cũng thật đẹp a, đã lâu không có nhìn thấy bầu trời trong xanh như vậy.

Nhất Chí đột nhiên chỉ lên trời nói với tôi:” Lam Thiên, đẹp quá.”

Mặt tôi lập tức đỏ:” Đừng nói bậy.”

” Di, tôi là nói trời xanh a, tại sao lại nói bậy chứ.”

Tôi trừng mắt liếc hắn một cái. Nhất Chí có chút ý xấu nói với tôi:” Không cần dùng loại ánh mắt dụ hoặc này nhìn tôi, tôi sẽ nhẫn nại không được.” Tôi cùng Nhất Chí kết giao cũng được nửa năm, nhưng là chúng tôi trong lúc đó quan hệ vẫn đang dừng lại ở nắm tay cùng hôn hôn một chút, thứ nhất là tôi rất sợ Lam Vũ sẽ biết chuyện này, về phương diện khác tôi cùng Nhất Chí cũng không có cơ hội cùng một chỗ.

” Cuối tuần này đi ra ngoài chơi đi.” Nhất Chí đề nghị.

” Có thể chứ?”  

” Nhà của tôi ở nông thôn có gian phòng trống, chúng ta có thể ở đó một đêm.”

Tôi cẩn thận nhớ lại một chút, Lam Vũ cùng cha đi Âu châu mở rộng địa bàn, sau hai tuần nhất định là sẽ không trở về. Cho nên, nói cách khác, cuối tuần này tôi tự do.

” Ân, được rồi.” Tôi cười đáp ứng  Nhất Chí.

Chỉ cần có Lam Vũ ở đó, tôi sẽ không thể cùng Nhất Chí cùng một chỗ. Về vấn đề này, Nhất Chí cũng từng hỏi qua tôi là tại sao, tôi cũng chỉ có thể nói là cha không muốn tôi có người yêu lúc này. Nhất Chí cũng thông cảm cho tôi, cũng thực thay tôi suy nghĩ, hai nam nhân có tình cảm lưu luyến là sẽ không được xã hội chấp nhận, hơn nữa chúng tôi còn là con hai nhà thượng lưu có tiếng ở xã hội, cho nên Nhất Chí chưa từng miễn cưỡng qua tôi, cũng thực chú ý ngôn hành cử chỉ của chúng tôi khi ở ngoài, nhờ vậy mà Lam Vũ vẫn chưa phát hiện ra quan hệ của chúng tôi.

Mà tôi cũng chỉ có thể cầu nguyện hết thảy đều có thể vĩnh viễn bình yên như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.