Yêu Phải Tiểu Thư 0 Điểm

Chương 11




2012.

Bạch Thư Duy và Kha Dụ Phân cừa đi vào tân phòng, lễ phục trên người còn không kịp đồi, hai người liền cùng ngã nằm trên giường.

“Hô …..” Bạch Thư Duy thở ra một hơi.

“Trời ạ, kết hôn sao lại mệt như vậy?” Kha Dụ Phân suýt soa.

Đúng vậy, bọn họ kết hôn, rốt cuộc kết hôn, buồn cười chính là, bức bách bọn họ kết hôn không phải người nào khác, mà lại chính là người lúc trước phản đối cực lực ….Phu nhân Trần Lệ Linh.

Mấy năm trước, sau khi lấy được sự ủng hộ của Bạch Thư Duy, Kha Dụ Phân chính thức khởi động cách mạng “Kiên định ôn nhu” với mẹ, cô không nhắc tới chuyện kết hôn, đối mặt với sự tức giận của mẹ, cô lại càng không ầm ĩ cũng không nháo, hoàn toàn bày ra thái độ “Kiên định, nhưng là ôn nhu, ôn như, cũng rất kiên định” tới đối mặt với tất cả cảm xúc của mẹ.

Ầm ĩ, có thể là ít đi đối thủ, mẹ cũng không cần tốn nước miếng nhưng cũng không có nghĩa là mẹ sẽ tán thành, bà vẫn phản đối mãnh liệt, thỉnh thoảng lại muốn xem xem hai người bọn họ có chia tay không?

“Chúng con chưa chia tay.”

Mỗi lần nghe được những lời này của Kha Dụ Phân, mẹ Kha sẽ trưng ra mặt thúi ba ngày.

Kha Dụ Phân không cần. Ngay từ đầu cô cũng rất thống khổ, bởi vì cảm xúc đã bị mẹ khiến cho chướng khí mù mịt.

Có thể nói cũng kỳ quái, cô không khiến mẹ tức giận, ngược lại càng ngày càng thích bà, chưa từng nghe nói qua cãi nhau, lại khiến cho người ta một lần nữa thích một người, thật sự một lần nữa thích chính mẹ mình rồi.

Kha Dụ Phân phát hiện, trong sự phản đối của mẹ, kỳ thật cô thấy được ý tốt của mẹ dành cho con gái, nghĩ muốn phải bảo vệ con gái không bị thương, dù rằng phương thức cực kỳ vụng về, nhưng lại không che dấu được yêu thương che chở trong đó.

Tuy cực kỳ cố chấp, nhưng lại cực kỳ tuyệt đối.

Cô nghĩ, có lẽ có một ngày cô cũng giống mẹ, nói không chừng cũng sẽ dùng phương pháp như vậy để bảo vệ chính đứa con của mình.

Cho nên cô vẫn liên tục tiến hành cách mạng “Kiên định ôn nhu”, nhưng cô sẽ nói với mẹ như vậy ….

“Con yêu mẹ, cho nên, con sẽ đợi đến khi mẹ thành tâm chúc phúc, con mới gả cho Bạch Thư Duy.”

“Vậy con cứ chậm rãi chờ đi!” Mẹ giận dữ nói.

Cô thật sự chậm rãi chờ, một ngày một ngày chờ đợi, một năm, hai năm, ba năm …Chờ, tốt nghiệp đại học, chờ Bạch Thư Duy đi lính, lại chờ Bạch Thư Duy xuất ngũ.

Trước kia Bạch Thư Duy đã nói qua, sau khi xuất ngũ muốn ra nước ngoài học, cô muốn đi cùng anh, cho nên cố gắng học Anh Văn, cố gắng đứng đầu, cố gắng chuẩn bị cho cuộc thi.

“Con ….Và tên tiểu tử thối nhà họ Bạch kia, có phải chia tay rồi hay không hả?” Trần Lệ Linh nhíu mày hỏi.

Nhíu mày chậm, mẹ lần đầu tiên cau mày, cực kỳ nghiêm túc rất bất an hỏi vấn đề này.

“Vì sao hỏi như vậy?”

“Bằng không đang êm đẹp, vì sao con muốn ra nước ngoài? Có phải cậu ta thay lòng đổi dạ rồi hay không hả?”

Cô “Phốc” cười, “Mẹ, con đi du học với Bạch Thư Duy, cũng không phải ra nước ngoài một mình.”

“Đi du học như vậy, con có muốn ở đó vài năm không?”

“Ít nhất cũng phải hai năm.”

“Chuyện này ….”

“Mẹ, mẹ yên tâm, ba nói ba sẽ thường xuyên đến thăm mẹ.” Gần đây ba mẹ đột nhiên châm lại lửa tình, hai người vậy mà nói đến tình yêu, nằm ngoài dự liệu của cô.

“Ai cần ông ta!” Trần Lệ Linh vẫn miệng không buông tha người. “Con không phải lo lắng chuyện đó, mẹ suy nghĩ, các con ra nước ngoài hai năm, không có tính toán gì sao?”

“Muốn tính toán gì?” Hiện tại không phải là đi học tiếp sao?

“Ài, Kha Dụ Phân, con tự giác một chút có được hay không? Con thu dọn hành lý ra nước ngoài với Bạch Thư Duy, không danh không phận, con không cảm thấy lo lắng sao? Ngộ nhỡ chia tay ….”

Kha Dụ Phân lại bật cười, nhưng cô cố nén ý cười, mặt không biểu cảm nhìn mẹ, “Ngộ nhỡ chia tay không phải càng tốt sao, dù sao mẹ cũng không thích Bạch Thư Duy.”

“Mẹ đâu có nói không thích cậu ta? Mẹ chỉ là ….mẹ chỉ là …Kỳ thật, cậu ta cũng không tệ, nhưng không có sự nghiệp gì, cũng không hiểu được, không thể chống được một gia đình …” Thấy con gái lại nhìn mình mà cười, Trần Lệ Linh mặt trầm xuống, “Lại còn cười! Tóm lại, hai đứa lập tức kết hôn cho mẹ, con gái nhà họ Kha chúng ta không thể ra nước ngoài một cách không rõ ràng với đàn ông được.”

“Mẹ, không có thời giam, chúng con chỉ ra nước ngoài học, chứ đâu có nói không kết hôn?”

“ Kha Dụ Phân , con muốn chọc mẹ tức chết có phải hay không ? “

“ Ưm , lại nói , lại nói , ngày mai con phải đi làm , con muốn đi ngủ . “

“ Tính cách mẹ vợ thật sự khác thường ! “ Bạch Thư Duy nói .

“ Cho nên , anh phải đối xử thật tốt với em , không thì , mẹ em sẽ dùng phương thức đánh người khác thường nhất để đối phó với anh . “

Tức giận qua đi , mẹ bắt đầu bức hôn , chỉ cần có cơ hội liền liều mình truy vấn … “ Các con khi nào thì muốn kết hôn . “

“ Mẹ , con và Thư Duy đang học mà , kết hôn cái gì chứ ? “ Đầu bên kia chat webcam , Kha Dụ Phân không biết nên khóc hay cười .

“ Ai nói đi học không thể kết hôn ? Bạch Thư Duy ? Gọi cậu ta qua nói chuyện với mẹ ! “ Trần Lệ Linh tràn ngập sát khí .

“ Anh ấy đang chuẩn bị báo cáo cho ngày mai , anh ấy đã mấy ngày không ngủ , bài tập của con cũng chưa có chuẩn bị xong , chuyện kết hôn sau này hãy nói . “

Sau khi bỏ xuống những lời này , Kha Dụ Phân khẩn trương tắt đi , lay nhẹ Bạch Thư Duy bên cạnh …

Anh bỏ cuốn sách xuống , ngẩng đầu , ý cười nhìn cô , giang hai cánh tay ôm cô ngồi lên đùi mình , “ Chuyện mang thai còn chưa nói ? “

Đúng vậy , cô mang thai , đêm Giáng Sinh , hai người quá vong tình , sau đó không cẩn thận liền … Trúng thưởng rồi .

“ Không thể nói , nói ra khẳng định sẽ gặp khủng bố mệt nhọc oanh tạc hơn cả bây giờ , em là phụ nữ có thai , em cần bảo trì tốt thể xác và trạng thái tinh thần . “ Kỳ thật hiện tại cô không muốn kết hôn , bởi vì cô không muốn mang thai khi làm đám cuwosi , cô muốn là cô dâu đẹp nhất ! Mới không cần bởi vì mang thai mà bị gả đi .

Sau đó , mỗi lần chat webcam bọn họ rất cẩn thận , cố gắng để màn hình cố định trên cổ , tuyệt không để cho mẹ phát hiện bụng của cô , mãi đến khi thai dược tám tháng …

“ Dụ Phân , gần đây có phải ăn quá nhiều Hamburger , béo rồi hay không hả ? “

“ Ưm , có sao ? “ Chột dạ ngây ngô cười .

“ Con cẩn thận một chút , chưa lập gia đình đã béo phì , Bạch Thư Duy sẽ quảng con đi đấy . “

“ A … Anh ấy chắc chắn không dám , bởi vì … Chuyện kia , mẹ tháng sau mẹ có rảnh không ? Có muốn bay tới Mỹ chơi không ? Có thể dẫn mẹ Bạch cùng tới . “ Cô cười mịnh nọt .

Hiểu con gái chỉ có mẹ , “ Con bảo mẹ đi Mĩ làm gì ? Nói … “

“ Chuyện này …Tháng sau , mẹ phải làm bà ngoại rồi . “

Bà ngoại ?! Nghe vậy , trần Lệ Linh đại Bạo Tẩu , “ Khả Dụ Phân , tới cùng có phải con đi học , hay là đi sinh con ? Bạch Thư Duy , gọi cậu ta ra đây cho mẹ - - “

Không cần đến tháng sau , người mẹ nóng tính này đã đơn thương độc mã đến nước Mỹ , Bạch Thư Duy bị mắng đến mặt xám mày tro .

Sau đó , mẹ càng siêng năng thúc dục kết hôn , bất quá , không phải là thúc dục trong tức giận , mà là ôn như khuyên bảo , không phải bà đổi tính , toàn bộ đều vì bảo bối ngoại tên kia .

Sau đó , kéo dài dây dưa quá nhiều năm .

Rốt cuộc năm 2012 , bọn họ quyết định mang theo bảo bối về Đài Loan .

Lần này rốt cuộc trốn không thoát , bởi vì phu nhân Trần Lệ Linh đã cùng với mẹ Bạch , đã chuẩn bị tốt một hôn lễ để tiếp đón ba người , mà điều này cũng làm cho bọn họ cực kỳ mệt .

“ Con trai ? “ Anh hỏi .

“ Ngày mai hai vị mẫu thân đại nhân muốn dẫn con đi vườn bách thú chơi . “ Mấy năm nay , hai vị mẫu thân đại nhân bởi vì quan hệ bọn nhỏ , trở nên càng ngày càng thân , thường rủ nhau đi học , đi du ngoạn , thật sự thích ý , đương nhiên , cũng bắt tay cùng nhau bức hôn .

“ Thật tốt quán , cho nên ngày mai chúng ta có thể ngủ rồi . “ Bạch Thư Duy cảm ơn nói .

“ Bây giời nên đi tắm rồi hả ? “ Nhưng cô không muốn động .

“ Cùng tắm đi , tiết kiệm thời gian . “

“Kéo em … “ Cô nắm lấy cánh tay vừa vươn ra của anh .

Hai người một trước một sau tiêu sái tiến vào phòng tắm , giúp đỡ tương trợ cởi bỏ lễ phục vướng bận , sau đó cùng nhau tìm nới nương tự thoải mái tắm rửa .

Tẩy tẩy , có người bắt đầu không an phận , trần truồng kéo đi lên …

“ Đừng , em mệt chết đi được . “

“ Nhưng đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta . “ Trải qua mười năm chờ đợi .

“ Nhưng em mệt mỏi quá … “ Cô bỉu môi nhìn cô .

“ Một chút ? “ Tuy khả năng rất khó .

“ Hống , không cần … “ Cô đẩy bàn tay không an phận kia ra .

“ Em còn nhớ lễ Giáng Sinh đó không ? “

Lễ Giáng Sinh , đêm gây chuyện , cô làm sao có thể không nhớ rõ , một lần , khiến cho thân phận của cô liền thay đổi .

“ Chúng ta lại sinh em bé có được hay không ? Anh muốn một đứa con gái , anh muốn … “

Ỡm ờ , anh ăn mẹ của đứa nhỏ , từng miếng từng miếng ăn sạch sẽ cô gái xinh đẹp trước mặt , để cô và anh hòa thành một khối , hoàn toàn không cho cô cơ hội cự tuyệt …

HOÀN

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.