Yêu Cả Đời

Chương 79: Mỹ An sinh con




Chớp mắt đã hai tháng sau, đầu hạ đến.

Trên đường cái những cô nàng thời thượng đã đổi sang váy nhẹ, quần áo càng mặc càng ít, bước chân mọi người hình như cũng càng ngày càng nhanh, nhưng trong những người này không bao gồm Hứa Mỹ An.

HIện tại bụng của cô to đến mức có chút dọa người, cả người cũng càng thêm mượt mà, giờ phút này đang ôm bụng soi gương mà kêu lên: "Thật đáng ghét, đều tại anh, thật sự là không có cách nào gặp người, anh xem đi, hiện tại đến trư cũng không như nữa, quả thực chính là một đầu voi, một đầu voi!"

Lam Tuấn Kiệt thì gương mặt tươi cười, tuyệt không để ý ôm Hứa Mỹ An hôn lên tai cô một cái nói: "Anh thích voi."

"Anh gạt người! Ngày hôm qua anh còn nói anh thích cái cô gái ốm tong teo kia."

Lam Tuấn Kiệt ngưng cười, "Làm ơn đi, bà xã, đó là trước kia quay phim."

"A ------, em không biết, đều là do anh cả ngày để em ăn cái này cái kia, cho nên em mới thành như vậy, em cũng muốn học Khả Ly, em cũng muốn rời nhà đi -----" Hứa Mỹ An không thuận theo hét lớn, bụng quá lớn, ép cô buổi tối ngủ không ngon, cả người thực sự mệt mỏi.

"Được rồi em yêu, lại kiên trì thêm vài ngày nữa là được, lập tức sẽ giải phóng! Chờ sinh con xong cam đoan sẽ không cần em tốn chút tâm sức nào được không."

Hứa Mỹ An đỡ thắt lưng đi đến sofa ngồi xuống vẫn căm tức như cũ nói: "Khả Ly thật cũng quá kỳ cục rồi, thật sự là tức chết em, đã nói chúng ta cùng nhau kết hôn cùng nhau sinh em bé, vừa chạy chính là hơn nửa năm, lúc này nói cái gì em cũng không tha thứ cho cậu ấy."

"Không phải anh vẫn luôn ở bên cạnh em sao? Đừng nóng giận, tức giận cục cưng sẽ không xinh đẹp đâu." Lam Tuấn Kiệt càng không ngừng dụ dỗ cô, dù sao mỗi ngày Hứa Mỹ An ít nhất đều phải phát tác một lần, anh cũng đã quen rồi.

"Phong Chi Thu cũng quá chậm chạp, rõ ràng đã tìm được người, làm sao không đón cậu ấy trở về đâu? Nếu không phải anh không đồng ý, thì em đã sớm bay qua kéo cậu ấy về rồi, cái cô gái không lương tâm này!" Hứa Mỹ An vẫn đang rất nóng, "Đến cùng thì điều hòa bao nhiêu độ chứ, vì sao vẫn nóng như vậy đâu, sắp nóng đến chết rồi."

"Phu nhân, đã muốn điều chỉnh đến mười chín độ." Dì giúp việc mặc áo tay dài kín đáo thông minh nói, "Buổi sáng chưng tổ yến đã ướp lạnh tốt rồi, lấy một chén cho cô nhé!"

"Được được, nhanh lên, quá nóng, người mập sợ nóng đúng là không sai chút nào." Mang thai thời kỳ cuối Hứa Mỹ An phi thường sợ nóng, tất cả mọi người đông lạnh hận không thể mặc áo khoác, mà cô vẫn cảm thấy nóng, đặc biệt thích ăn đồ lạnh, nhưng lại bị hạn chế không thể ăn nhiều.

Lót dạ một chén tổ yến ướp lạnh, Hứa Mỹ An mới cảm thấy mát mẻ hơn nhiều, miễn cưỡng tựa vào trên sô pha xem một bộ hài kịch nhàm chán, Lam Tuấn Kiệt thì đem Laptop ra phòng khách, bộ phim đã hoàn thành, gần hai tháng nay hàng ngày anh vẫn ở nhà với Mỹ An, ngẫu nhiên đi thị trường chứng khoán giết thời gian.

"Ông xã ------, ông xã! ! !" Hứa Mỹ An đột nhiên hét ầm lên.

Lam Tuấn Kiệt lập tức đi tới: "Làm sao vậy? Không thoải mái sao?"

"Em, em không biết. . . . . . Vừa rồi bụng em hơi đau." Hứa Mỹ An có điểm không xác định nói, vừa rồi đau đớn một trận, nhưng hiện tại hình như lại ổn rồi, "Không phải là muốn sinh chứ? Có phải vì vừa ăn đồ ăn lạnh hay không?"

Ngày sinh theo dự tính còn một tuần lễ nữa, cô không thể xác định, đây là lần đầu tiên cô sinh con.

Qua chừng mười phút đồng hồ, hình như không có việc gì, Hứa Mỹ An ngượng ngùng cười cười, "Không có việc gì, ông xã, anh bận việc của anh đi!"

20 phút sau, Hứa Mỹ An lại cảm thấy đau, chỉ giằng co trong chốc lát lại trôi qua, cho nên cô chịu đựng .

Cho đến khi ba bốn cơn đau cùng đến, cô mới lại hét ầm lên: "Ông xã, em cảm thấy có lẽ là đau bụng sinh, muốn đi bệnh viện hay không?"

"Đương nhiên đi, lập tức đi, sao em không nói sớm." Lam Tuấn Kiệt vừa bực mình vừa buồn cười, nhanh chóng đưa cô đi bệnh viện.

Đến khi cơn đau bụng sinh càng ngày càng dày đặc, Hứa Mỹ An mới biết được những cơn đau trước kia không đáng kể chút nào, cô lớn tiếng thét chói tai, lúc thì mắng đều do Lam Tuấn Kiệt làm hại, lúc lại mắng Khả Ly là một tên lường gạt, trước kia còn lừa cô nói không đau, trời ơi! Cô đau đến chết mất.

May mắn là phòng sinh độc lập điều kiện hạng nhất, bác sỹ y tá đều tập mãi thành thói quen rồi, không quan tâm đến Hứa Mỹ An hô to gọi nhỏ, khẩn trương nhất thống khổ nhất là người bồi sinh Lam Tuấn Kiệt, thấy sắc mặt Hứa Mỹ An trắng bệch, đầu đầy mồ hôi, anh còn vất vả hơn cô, một cánh tay bị Hứa Mỹ An cấu ra máu cũng không phát hiện ra.

"Bác sỹ, sao lại thế này? Cô ấy có sao không? Không có cách nào làm giảm nỗi đau đớn của cô ấy sao?" Lam Tuấn Kiệt lo lắng hỏi vị bác sĩ nữ trung niên đang ngồi yên lặng đọc sách ở một bên phòng sinh.

"Y tá giúp sản phụ dúc thuốc nước có tác dụng giảm đau, cái khác sẽ không có cách nào, muốn sinh sản hoàn toàn không đau có thể đánh tiêm thuốc tê mổ đẻ."

"Không cần! Trên sách nói đứa bé sinh sản tự nhiên có vẻ khỏe mạnh thông minh, em muốn tự sinh." Hứa Mỹ An kiên trì nói.

Duy chỉ có chuyện này Lam Tuấn Kiệt không giúp cô được, anh nắm chặt tay Hứa Mỹ An, dùng ngôn ngữ cổ vũ cô: "Bà xã em giỏi quá, con trai của chúng ta nhất định vừa khỏe mạnh lại thông minh, tương lai anh phải nói cho thằng bé biết đều là công lao của mẹ nó."

"Ngu ngốc! Một mình em có thể sinh ra thằng bé, ai a! Đau quá! Thằng nhóc này, còn không ra, chờ nó ra ngoài em phải đánh ngay vào mông nó mới được! A............”

Y tá ở bên cạnh nhịn không được bật cười, kết quả đối lấy một cái liếc mắt của Lam Tuấn Kiệt, vội vàng có nhìn cười đi sang một bên, hai cô y tá trẻ lại càng không ngừng đánh giá Lam Tuấn Kiệt, hai người đều đặc biệt hưng phấn, các nàng cố gắng rất lâu mới đạt được cơ hội này.

Nhìn Lam Tuấn Kiệt ở khoảng cách gần vẫn anh tuấn giống như trên màn ảnh, hơn nữa lại càng thêm chân thực, còn có nhìn anh ấy yêu thương vợ mình, quả thực khiến bọn cô hâm mộ chết mất, hai người nhìn nhau đồng thời nhìn về phía Hứa Mỹ An trên giường sinh, tuyệt không xuất sắc, thế nhưng có thể tìm được một chồng như vậy, thật sự là vận khí quá tốt.

“ A.........” năm giờ sau, cuối cùng Hứa Mỹ An cũng sinh ra một cậu con trai mặt nhăn, Lam Tuấn Kiệt vẻ mặt vui sướng ôm đứa nhỏ, mà Hứa Mỹ An lại chỉ hơi nhìn thoáng qua liền nằm ngủ, thật sự là quá mệt mỏi, hiện tại cô cảm giác toàn thân rời rạc, dộng cũng không muốn động.

Vừa ngủ, liền hai ba giờ sau mới tỉnh lại, đứa nhỏ đói bụng đến mức phát nhỏ giọng hừ hừ rồi, cũng không khóc, Hứa Mỹ An chân tay vụng về bắt đầu cho con bú lần đầu tiên.

“ Cảm giác thật kỳ quái, anh đừng nhìn mẹ con em được không.” Mặt Hứa Mỹ An ửng đỏ, đối với Lam Tuấn Kiệt chăm chú nhìn cô cho con bú cảm thấy hơi ngượng ngùng.

Lam Tuấn Kiệt cười cười dời đi ánh mắt, “ Tiểu nha đầu rốt cục làm mẹ, cảm giác thế nào, còn khó chịu không?”

“ Tốt hơn nhiều, bỗng chốc cả người thoải mái hơn nhiều. Con trai giống anh, thật sinh đẹp, may mắn không giống em.” Hứa Mỹ An vui rạo rực, đối với việc dáng vẻ của con trai giống cha cảm giác hết sức vui mừng.

“ Anh thấy cái miệng nhỏ nhắn kia rất giống em, hơn nữa còn tham ăn giống nhau.” Lam Tuấn Kiệt cười nói.

Hứa Mỹ An trừng mắt liếc anh một cái nói: “ Đáng tiéc là con trai, vốn dĩ thương lượng với Khả Ly nếu sinh con gái, là có thể kết thông gia với cậu ấy. Chúng ta lại sinh một cô con gái đi, nhưng vẫn phải giống anh mới tốt.”

“ Sinh nữa sao? Anh không nỡ nhìn em chịu khổ, nhìn em đau như vậy lòng anh cũng đau muốn chết.” Vẻ mặt Lam Tuấn Kiệt thương tiếc.

Hứa Mỹ An đột nhiên giống như nhớ ra điều gì đó cả kinh kêu lên: “ Em nhớ ra rồi, nghĩ tới, trước khi em sắp sinh, anh nói cái gì ở bên tai em đâu? Anh.......... Anh chính là anh đẹp trai ở dưới lầu nhà em trước đây sao?”

“ Thật sự là anh sao? Sao anh không nói cho em biết sớm?” Hứa Mỹ An đem con đã ăn no ngủ, nhẹ nhàng đặt sang một bên, khép lại vạt áo nhẹ giọng hỏi.

“ Đương nhiên là anh, là do em rất dễ quên, ai bảo em không nghĩ ra chứ, mới trước đây mỗi ngày còn đuổi theo thổ lộ muốn gả cho anh, kết quả lớn lên một chút đã không nhớ rõ rồi.”

“ Xin anh đó, khi đó em mới mấy tuổi, sáu tuổi hay là bảy tuổi, em nhớ được dưới lầu từng có một anh trai rất thú vị, cũng không nhớ rõ có thổ lộ gì đó, anh cũng không nên gạt em, chắc hẳn là anh đã coi trọng em từ lâu, sau khi lớn lên đặc biệt đến tìm em.” Hứa Mỹ An đắc ý đổi trắng thay đen, chết cũng không thừa nhận chuyện xấu lúc nhỏ, trên thực tế cô cũng đã nhớ lại một ít, nhưng cô thật không nghĩ tới đó là Lam Tuấn Kiệt.

Lam Tuấn Kiệt cũng không tranh cãi với cô, dù sao bây giờ cô đã là vợ của anh, là mẹ của con anh, trước đó nhắc tới chuyện cũ, chẳng qua vì giúp Hứa Mỹ An đang đau đến đòi chết đòi sống phân tán lực chú ý một chút thuận tiện cũng gia tăng chút động lực thôi.

“ Còn không cảm thấy đói sao? Đứa nhỏ để dì ôm thôi, em ăn nhiều chút đồ mới nghỉ ngơi tốt được.”

“ Vâng, thật sự đói, em muốn ăn canh, Khả Ly chỉ muộn hơn em một tháng, cậu ấy chắc hẳn cũng sắp sinh rồi, rốt cuộc thì khi nào Chi Thu đón cậu ấy về chứ?”

“ Anh cũng không biết, em chăm sóc tốt cho mình trước đi, bớt lo lắng, dù sao Khả Ly sinh đứa nhỏ cũng sẽ trở về.”

“ Vậy cũng đúng, em chỉ là tức giận thôi, em thật sự là vừa giận cậu ấy lại muốn có thể sớm nhìn thấy cậu ấy, nghe nói có một người đàn ông rất tốt với Khả Ly, Khả Ly không phải là bị người đó đả động chứ.”

Lam Tuấn Kiệt nhéo hai má của Mỹ An một chút nói: “ Mới sinh con xong đã bắt đầu bát quái rồi, sớm biết như vậy sẽ không nên dung túng em trộn lẫn trong giới nghệ sĩ, nếu Khả Ly dễ dàng bị đả động như vậy, thì không phải đã thành chị dâu của em từ lâu rồi.”

“ Nói như vậy cũng đúng.” Hứa Mỹ An ngây ngốc gật đầu nói, “ Nói như vậy, cậu ấy thật sự sắp trở lại, mau giúp em nghĩ xem, em nên phạt cậu ấy thế nào mới tốt, lúc này em rất tức giận, phi thường tức giận đấy, hừ!”

Lam Tuấn Liệt buồn cười nhìn Hứa Mỹ An, anh cũng đã nghe gần trăm lần rồi, tức thì tức, nhưng có lẽ vừa gặp nhau liền tốt rồi, còn có thể phạt gì cơ chứ, nhưng anh vẫn đưa ra đề nghị theo ý của Hứa Mỹ An nói: “ Không phải em muốn đi trung tâm giảm cân sao, phạt cô ấy cùng đi với em, không phải Khả Ly không thích đi dạo phố sao, sau này hàng ngày kéo cô ấy đi dạo.”

“ Ừm, nhưng vẫn chưa đủ, em còn muốn nói xấu cậu ấy trước mặt Ngọc Ngọc, làm cho Ngọc Ngọc cùng em không để ý đến cậu ấy, vắng vẻ cậu ấy.......”

“ Được được được, đến đây, nhiệt độ canh gà vừa vặn, nhanh chóng uống đã rồi nói sau.” Thấy Mỹ An đều đã sinh đứa nhỏ rồi, vẫn trẻ con như vậy, Lam Tuấn Kiệt có chút dở khóc dở cười, chỉ có thể giả bộ hồ đồ.

Thực ra trong lòng Hứa Mỹ An rất vui sướng, bản thân cô đần thì như thế nào, ngốc thì như thế nào, có một người chồng cưng chiều sủng ái, cô có muốn bực bội cũng không được, mỗi ngày lảm nhảm, chẳng qua vì nhớ cái cô gái đáng chết kia thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.