Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

Chương 16




Chuyện hôm qua mọi người đều biết, thời điểm La Thông đi Vạn gia, vừa lúc gặp Vạn đại cô cùng Vạn Xuân Hoa đang chạy về nhà.

“Ngươi tới nhà ta làm gì? Nhà ta không chào đón ngươi, nhanh cút đi!” mặc dù không có chuyện hôm qua, Vạn Xuân Hoa cũng không thích La Thông, bởi vậy thấy người cũng không chút khách khí, trực tiếp đuổi đi còn kém chưa ra tay đánh người.

Là Thông cười cười với người ta nhưng không nói gì, sau khi nhìn vào bên trong liền đi, nếu người nọ không có việc gì vậy hắn nên chăm sóc mình trước đi, nếu không ăn chút gì hắn sẽ chết thêm một lần nữa.

Đại cô đến Vạn gia hai vợ chồng cũng đã nghĩ tới, nhưng nữ nhi trở về bọn họ cũng không nghĩ tới, nhưng làm cho bọn họ không thể tưởng tượng được là mục đích đại cô hôm nay tới đây.

“Ngươi nói cái gì? Cầu hôn?” Đại cô có con trai, lớn hơn vài tuổi so với Xuân Phong, năm nay  mười chín, vài năm trước trong nhà liền thu xếp hôn sự cho hắn, nhưng vẫn không thành. Ban đầu đại cô không quá lo lắng cho Xuân Phong, nhưng hôm nay nàng cảm thấy nếu đệ đệ đồng ý, nhà bọn họ cũng đồng ý.

« Đây….. »

« Đại cô, cha nương, ta không đồng ý. » thấy cha mình do dự như là đã động tâm, Vạn Xuân Phong không có một chút do dự, nhanh chóng từ chối. Tuy rằng hắn cùng biểu ca không tiếp xúc  nhiều, nhưng hai người tốt xấu cũng đã ở chung, Xuân Phong biết bọn họ không có ý gì với nhau, hơn nữa biểu ca hình như đã có người thương rồi.

Cũng không dám thành thật nói với người ta, Vạn Xuân Phong chỉ có thể giải thích : « Đại cô, ta biết là ngươi muốn tốt cho ta, sợ La Thông tới cửa dây dưa, cho nên muốn đem việc hôn nhân của ta định ra, nhưng mà việc thành thân không phải chuyện đùa. Ta cùng Bình biểu ca không có tâm tư kia, hơn nữa ta coi hắn là ca ca hắn coi ta là đệ đệ, hai huynh đệ sao có thể thành thân ? ngài muốn chúng ta thành thân là muốn hai nhà thân càng thêm thân chứ không phải là thêm thù hận, sau này đến thân thích cũng không làm được. »

« Tỷ, Xuân Phong nói có lý, chuyện này coi như ngươi chưa nói gì đi. » mới vừa rồi không phải không động tâm, Vạn cha thậm chí đã muốn đồng ý, nhưng những lời của con trai làm cho hắn bình tĩnh lại.

Đường tỷ luôn luôn đối với hắn rất tốt, chuyện gì cũng đều suy nghĩ cho hắn, như vậy hắn cũng phải nghĩ cho nàng mới đúng. Đông Bình là con trai duy nhất của nàng, là người để cho nàng dựa vào, cũng không thể bởi vì việc hôn nhân mà khiến cho mẫu tử sinh hiềm khích, cũng làm cho nàng ở nhà chồng sống không được tốt.

« Ta kỳ thật đã tính toán rất tốt, nếu La Thông kia thật sự dây dưa, chúng ta liền chuyển nhà đi. Chuyển đến Lâm Huyền, lần trước không phải ta ở đó mua chút đất vườn sao, khối đất kia rất thích hợp để xây phòng ở, chúng ta chuyển vào trong đó đi. » Chuyện chuyển nhà, Vạn cha là lần đầu tiên nói, mọi người rõ ràng đều kinh ngạc, nhưng lại không có ý phản đối, đến ngay cả đại cô cũng vậy, tuy rằng vẻ mặt có tiếc nuối nhưng không nói thêm gì. Chỉ có Vạn Xuân Hoa không vui.

« Cha, ngươi nói mê sảng cái gì ? Chúng ta ở thôn này không biết bao nhiêu thế hệ, dựa vào gì mà phải vì một La Thông mà chuyển đi ? Cha, chuyện này ngươi thật hồ đồ ! » Cũng không biết cha ngày thường thông minh như vậy, chuyện này sao lại nghĩ không ra.

« Cha, ngươi có phải khi Xuân Phong còn nhỏ đã xem hắn là tiểu tử mà nuôi dưỡng không ? »

« Đúng vậy. » Mặc dù không biết nữ nhi sao lại hỏi như vậy, Vạn cha vẫn là thành thật trả lời.

Thấy cha chưa rõ ràng, Vạn Xuân Hoa lại hỏi : « Vậy người trong thôn có phải đều biết chuyện này hay không ? »

« Đúng vậy, cơ bản đều biết. » Từ khi Xuân Phong sinh ra hắn đã nói, mấy năm nay hỏi thăm cũng là nữ nhi nhà người ta, bọn họ làm sao còn không biết, trong thôn trên dưới đều biết, Xuân Phong muốn cưới vợ sẽ không lập gia đình.

« Nếu như thế thì có gì phải sợ ? » vẻ mặt Vạn Xuân Hoa bất đắc dĩ, đạo lý đơn giản như vậy cha sao lại không rõ, rõ ràng như vậy liền cùng người ta nói rõ là được.

« La Thông tới cửa dây dưa đơn giản là ỷ vào tiểu đệ là ca nhi, hắn cùng đệ đệ có chút tiếp xúc không nên, vậy thì như thế nào ? Xuân Phong nhà chúng ta không được xem là ca nhi mà được xem là tiểu tử, hai tiểu tử có tiếp xúc thân mật một chút thì như thế nào ? lúc này đang hè hai nam nhân ở bên bờ sông ôm vai bá cổ cũng không phải không có, chẳng lẽ kêu bọn họ thành thân ? Căn bản là không có khả năng ! cha, hiện giờ chúng ta không thể tự làm hại mình, không thể tự loạn đầu trận tuyến, chúng ta cứ khẳng định chuyện hôm qua không tính là gì, Xuân Phong nhà chúng ta là một nam tử hán thì có gì mà thiệt thòi ? như vậy hắn cũng không thể làm gì chúng ta. »

« Như vậy….. »

« Còn có thể như thế nào ? » Vạn nương đã bị dọa một đêm, hiện giờ nghe nữ nhi nói xong vẫn không cảm thấy tốt hơn, nhưng lại ẩn ẩn cảm thấy nữ nhi nói rất đúng không có chỗ nào không ổn.

« Nghĩ lại ý này cũng rất hay. » Đại cô cân nhắc nửa ngày, cảm thấy cháu gái nói cũng không sai, Xuân Phong quả thật được trong nhà nuôi như tiểu tử, nếu không nàng cũng không thể không đề cập đến chuyện hôn nhân, đứa nhỏ này nàng thật sự rất thích, nếu không phải trong nhà đệ đệ đã có tính toán, việc hôn nhân này nàng đã sớm mở miệng nói ra.

Lời nói của đại tỷ không chỉ khiến cho cha mẹ đại cô kinh ngạc, mà ngay cả Xuân Phong cũng ngây ngẩn cả người, hắn cẩn thận nghĩ lại những lời đại tỷ nói quả thật đúng như vậy, mình hôm qua thật đúng là làm một việc ngốc !

« Đại tỷ, ngươi thật thông minh ! » Ưu phiền trong lòng Vạn Xuân Phong sau khi được đại tỷ xóa bỏ, trong lòng hắn liền vui mừng trên mặt liền lộ ra một nụ cười thật lớn.

Vạn nương nhìn thấy con trai rốt cục vui vẻ, cũng không nhịn được nói ra lo lắng trong lòng. Lúc trước con trai lo lắng thanh danh của mình như vậy, xem ra cũng là trong lòng hắn coi mình là tiểu ca nhi, cho nên mới cảm thấy buồn rầu, nếu hắn thực xem mình là tiểu tử, cũng sẽ không có buồn rầu như vậy.

Xem ra lúc trước trượng phu lo lắng là đúng, ý nghĩ trong lòng con trai không nhất định sẽ giống bọn họ, có lẽ hắn hy vọng mình có thể giống như những ca nhi khác lập gia đình.

Hoàn toàn không biết lo lắng của cha mẹ mình, sau khi Vạn Xuân Phong nhận định chuyện này có cách giải quyết, trong lòng cũng thoải mái thân thể khôi phục rất nhanh, mấy ngày nay thân thể hắn khôi phục, người trong thôn cũng đem câu chuyện chuyển tới trên người hắn cùng La Thông, nhưng thật ra chuyện của Chu mặt rỗ không ai nói cả.

Sau khi La Thông trở lại cái nhà rách te tua của mình, kỳ thật lật xem trong nhà từ trên xuống dưới.

Nhà này thật đúng là nghèo nàn, dựa vào trong trí nhớ hắn tìm ra cái sọt có chút lương thực, nhịn hai ngày uống một chút cháo sau đó cũng chịu không nổi.

« Nếu cứ đói như vậy nữa, sẽ chết thêm một lần. » Ở trong này vài ngày, La Thông đã nắm đại khái tình huống ở đây.

Nơi này trong trí nhớ của hắn là thế giới chưa từng tồn tại, nơi này tên là Đại Yến, thế giới này không chỉ có nam nhân nữ nhân, mà còn có một loại người kêu là ca nhi, thế nhưng số lượng cực nhỏ. Bọn họ có thể lấy vợ cũng có thể lập gia đình, chỉ là phần lớn tiểu ca đều lập gia đình, chỉ có nhà có tiền có thế, mới có thể cho ca nhi lấy vợ.

« Xem ra là phải đi Vạn gia giải thích một chút mới được. » La Thông còn chưa ra cửa, cũng đã có người tìm tới cửa, người tới cửa ngoại trừ muốn nhìn mình bị Vạn gia chê cười còn có bà mối.

« La Thông, việc hôn nhân này ngươi cứ để ta lo liệu, thím nhất định nói thành cho ngươi, chỉ là sau khi chuyện thành ngươi chuẩn bị đủ lễ tạ ơn cho ta là được. » Vương bà mối có một cái miệng tốt, đã tác hợp không ít việc hôn nhân, chỉ là nàng tác hợp vợ chồng cuối cùng hợp hay không hợp nàng cũng không quan tâm.

Biết đến chuyện của La Thông cùng Vạn Xuân Phong, nàng liền nhanh chóng chuẩn bị, nghĩ dựa vào năng lực kiếm được một khoản tiền, bởi vậy lúc tới nhà La Thông, liền ôm suy nghĩ chuyện này nhất định có thể thành, La Thông phải mang ơn nàng.

« Ta không có thúc thúc. » Không duyên cớ để cho người ta chiếm tiện nghi, La Thông không chút khách khí, nhíu mày thấy người ta nghe thấy lời này vẻ mặt liền nghi hoặc, liền nói trắng ra : « Ta không có thúc thúc, sẽ không có thím ? nhà mẹ đẻ cùng nhà chồng ngươi không có quan hệ gì với ta. »

Trăm triệu không nghĩ thái độ của La Thông lại như vậy, phản ứng đầu tiên của bà mối Vương là nàng bị giành mối làm ăn, khẳng định là đã có người tới cửa trước nàng ! nàng tức giận cao giọng hỏi : « Là ai ! ngươi nói cho ta là ai, ai đi nói chuyện hôn nhân này cho ngươi ? bà mối mười dặm tám thôn này ai dám giành mối làm ăn với ta ? »

Vương bà mối này là nữ nhân trung niên điển hình, cao lớn vạm vỡ, da dày mặt lớn, nếu ở nơi khác nhìn thấy nữ nhân trung niên như vậy, La Thông cũng không kỳ quái, chính là thế giới này vật tư thiếu thốn, người này còn có thể trưởng thành như vậy chứng tỏ nàng không thiếu ăn mặc.

« Thiếu việc làm ăn này của ta ngươi cũng không mất mác gì, ta cũng không có đồng ý việc hôn nhân này, ngươi đi đi. » Không chút khách khí hạ lệnh đuổi người, Vương bà mối bị đuổi  lại cảm thấy mình bị thiên lôi đánh, vẻ mặt không dám tin.

« Không đồng ý việc hôn nhân này ? đầu óc ngươi bị kẹt cửa hay sao ? choáng váng à ? » Căn bản không tin lời nói của La Thông, Vương bà mối cảm thấy La Thông khẳng định là đã tìm người khác, chỉ là trong thôn này mồm ai lợi hại hơn nàng ? Làm mai khẳng định phải tìm nàng !

Tức giận trở về nhà, dọc theo đường đi Vương bà mối đều chửi mát, hơn nữa không chỉ mắng La Thông, thậm chí còn có cả Vạn Xuân Phong !

Nàng cảm thấy Vạn Xuân Phong chính là khác người, ca nhi không phải đều muốn lập gia đình sao, hiện giờ ngay cả kẻ nghèo hèn còn ghét bỏ hắn, vậy còn có cô nương nào đồng ý gả cho hắn đây.

« Hai tên ngu xuẩn ! » hung hăng phun lên mặt đất, vẻ mặt Vương bà mối khinh thường, cảm thấy La Thông cùng Vạn Xuân Phong đều là kẻ ngu dốt, nên là trời sinh một đôi !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.