Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du

Chương 20: Qủy lâm đại boss (trung)




“Hừ, người chơi gian trá, ngươi cho là các ngươi trốn được chỗ không có cây thì có thể đánh thắng ta sao? Ha ha ha… Đừng có mà mơ.” Nói xong một nam tử xuất hiện ở trước mặt chúng ta, đáng tiếc khuôn mặt hắn kia là khiến người ta không thể khen tặng a! Viền mắt tô đến hồng hồng, cái trán xanh xanh, trời ơi, thoạt nhìn thật là khủng khiếp, tuy rằng giờ là buổi tối, nhưng chiếu theo ánh trăng, chúng ta 8 người vẫn là thấy rõ khuôn mặt của hắn.

Ta thấy con quái kia khinh miệt nhìn chúng ta, chỉ biết vấn đề nghiêm trọng rồi, ban đầu chỉ là nói ta cùng Tiểu D đánh tiểu boss, lẽ nào giờ nói, đây là cái quỷ lâm đại boss rồi sao? Một lần giám định thuật làm ra.

Giám định thất bại.

Giám định thất bại.

Giám định thất bại.

… …

Ở lần thứ 28 thất bại, sau khi giám định thuật cũng quang vinh thăng cấp, ta rốt cục thành công giám định được tư liệu của quái kia rồi. (thần: thì là giám định thất bại cũng sẽ thêm độ thuần thục.)

Mỗ mỗ(bà ngoại???)

Qủy lâm đại boss.

Đẳng cấp: 35 cấp

Giá trị sinh mệnh: 12000

“Mọi người hãy cẩn thận, hắn chính là quỷ lâm đại boss, 35 cấp, 1.2w giá trị sinh mệnh.” Sau khi ta giám định thuật xong, dùng mật ngữ nói cho mấy người đang trong lúc đề phòng.

“Hắn có cái nhược điểm gì?” Mật ngữ của Tiểu D theo sau phát ra.

“Không giám định ra được.” Ta tiếc nuối mà nói, không có biện pháp, hắn cao hơn ta 10 cấp a! 5555555555(huhuhu), vậy phải đánh như thế nào a? Chúng ta bên này nhân số tuy nhiều, thế nhưng chân chính có thể có chỉ có ta cùng Tiểu D này hai người vượt lên trước 20 cấp.

“Tiểu D chủ công, ta hiệp trợ, Hỏa Vũ cùng Tiểu Bạch các ngươi giúp chúng ta hai người, đại ca phụ trách chặn lại boss kia, không cho hắn tới gần người pháp hệ khác, Đào Đào ngươi là thánh kỵ sĩ, hẳn là có thể thêm máu đi?”

Đào Đào gật đầu một cái, “Thế nhưng không có nhiều bằng ngươi này tế ti.”

“Không việc gì, ngươi liền giúp mọi người thêm máu, ta thì không cần, ta sẽ tự thêm cho ta. Nếu như thêm không đủ thì nhớ kỹ hô ta. Những người khác thì hỗ trợ viễn trình công kích.” Sau khi ta phân phó xong, liền cho mọi người gia tăng các loại trạng thái, Đào Đào cũng cho mọi người thêm các loại trạng thái đặc biệt của thánh kỵ sĩ, ta hướng Tiểu D gật đầu một cái, liền hướng mỗ mỗ kia phóng đi.

May là dẫn tới khu không có thụ, liền xem uy lực các loại ma pháp của chúng ta đi!

Thần khí lôi đình chi thương của Tiểu D đã công kích tới mỗ mỗ, mỗ mỗ bị công kích, song chưởng hóa thành nhánh cây, hướng Tiểu D công kích tới, ta vừa thấy, hai quả hỏa cầu thuật hướng cánh tay kia tấn công tới, sau đó một người thiên lôi tề phát, liền hướng phía trên người mỗ mỗ kia bổ tới, từ trên bầu trời hạ xuống mấy đạo thiểm điện thành công đánh tới trên người mỗ mỗ.

-20, -20, -50, -50,-50,-50,-50,-50,-50,-50,-50,-50

Hai lần -20 là công kích của hỏa cầu thuật, mười lần -50 là công kích của thiên lôi tề phát, mười hai chữ số này từ trên người mỗ mỗ bay ra, ta thấy mà sững sờ, thế nào mà phòng ngự của hắn cao như thế a! Quái cùng đẳng cấp chính là khoảng -200 cùng -300 a!

“Công kích của các ngươi thế nào?” Ta bên công kích tới, bên hỏi những người khác. Trời ơi, ta tin, ta rất nhanh sẽ lại uống lam dược thủy kia rồi, 5555555, hệ thống ta muốn kháng nghị, vì sao khó uống như vậy.

“Không được, đại công kích của ta mới có khoảng -40, tiểu công kích mới -17.” Tiểu d lắc đầu, tiếp tục phát động bạo viêm trảm.

“Công kích lớn của chúng ta mới trong khoảng -10, nhỏ mới -3.” Hủy Diệt vẻ mặt cầu xin, phiền muộn mà nói, boss này lại so với ấu hổ trước kia khó đánh hơn a!

“Đào Đào của ngươi thì sao? Ngươi công kích một lần thử xem xem.” Ta vội kê người có chức nghiệp đặc biệt này thử xem xem, hiệu quả của công kích. Đào Đào gật đầu một cái, ta vội tiếp nhận nhiệm vụ của hắn, vừa công kích boss kia, vừa giúp tiếp cần quái gần nhất, thủy chung không cho boss kia tiến tới Tiểu D bổ sung máu thêm một bước.

“Thập tự trảm của ta chỉ làm tiêu hao -30 giá trị sinh mệnh.” Đào Đào tiếc nuối lắc đầu, tiếp tục tiếp nhận nhiệm vụ cứu trợ của hắn.

“Ánh Nguyệt, Ánh Nguyệt, công kích lớn nhất của ta là -100 nga, nga ha hả ha hả.” Hỏa Vũ đã biến thành hình dạng phượng hoàng hưng phấn bay ở trên đầu mỗ mỗ, tuy rằng hắn hiện tại còn nhỏ hơn nguyên hình rất nhiều, nhưng ít ra những người khác nhìn ra được nó là phượng hoàng. “Đại bổn bạch, công kích của ngươi thế nào?” Hỏa Vũ thần khí hỏi thánh thú Bạch Hổ.

“Rống ~~~~~~~~~” Tiểu Bạch trước phát ra một tiếng hổ gàm, mới chậm rì rì đáp lời Hỏa Vũ. “Công kích lớn nhất của ta là -80.”

“Nga ha hả a, vẫn là công kích của ta cao, đại bổn bạch phải hảo hảo nỗ lực rồi.” Hỏa Vũ vừa nghe càng thêm ra vẻ. Tiểu Bạch tức giận hận không thể xông lên đi ngoặm nó hai miếng.

Ta bất đắc dĩ cười cười, thì ra công kích của chúng ta còn không bằng hai sủng vật kia a! Hiện giờ chỉ có thể dựa vào chúng nó hai đứa, cùng với ta cùng Tiểu D rồi, nỗ lực lên thôi, làm khổ cùng phải làm khổ chết nó. Ta từ trong mắt mọi người cũng có thể thấy ánh mắt tương đồng, liền ngay cả Tâm Duyến Phong Ẩm cũng là đồng dạng biểu tình phẫn hận.

Khi giá trị ma pháp của ta chỉ còn lại có 200, ta cười khổ, vẫn là phải uống a! Lấy ra lam dược thủy mạnh uống xuống, khụ khụ, thực sự là khó uống.

Nhìn giá trị ma pháp bổ sung lại, ta liền bắt đầu một vòng tàn sát mới.

Ở dưới trạng thái mấy người chúng ta chết sống dây dưa, giá trị sinh mệnh của mỗ mỗ kia chỉ còn lại 8000. Trời ơi, ta muốn điên rồi, này muốn giết tới khi nào a!

“Có muốn hay không ta tới hỗ trợ a?” Một thanh âm truyền vào trong lỗ tai mấy người chúng ta, thực sự là dễ nghe a! Chờ một chút, thanh âm này sao quen như vậy? Ta vừa công kích tới mỗ mỗ, đổi né tránh công kích của nó, bắt đầu suy nghĩ tới chủ nhân của thanh âm này. Nghĩ ra rồi, hình như là đồng học cao trung của ta a! Ta theo khoảng không nhìn qua, thật là hắn a! Vĩnh viễn ôn hòa như vậy, đáng tiếc lúc cấp ba hắn đi ra nước ngoài du học rồi. (thần: đó là đối với ngươi mới ôn hòa khoe tốt.)

Ta phát một cái lời thỉnh cầu cho hắn, “Cảnh Ngộ, tiểu tử ngươi kia không phải lời vô ích đi, mau tới giúp chúng ta.” Nhiều người chính là một phần lực lượng nha.

“Ha hả, thật không ngờ ngươi còn nhớ rõ ta a!” Cảnh Ngộ cười gia nhập chiến cục.

“A! Cảnh Ngộ, tiểu tử ngươi chính là Nhất Thăng Nhãn Lệ a! Hiện tại cư nhiên cấp 28 rồi, không tồi nga.” Ta vừa nhìn đến tư liệu sau khi hắn nhập xong, nhịn không được bắt đầu chọc ghẹo hắn, tới một tên hữu dụng cho ta rồi.(thần: sau khi nhập đội, có thể thấy tên cùng đẳng cấp của người đó, những cái khác chỉ có thể đợi người ta cho ngươi xem, ngươi mới có thể thấy.)

-100, -100, -100, -100, -100, -100, -100, -100, -100, -100

Thấy mười số đỏ tươi hiện lên, chúng ta sửng sốt, thật mạnh a!” Nhất Thăng, kỹ năng kia của ngươi luyện đến bao nhiêu cấp rồi, công kích mạnh như vậy.”

“Ngươi nói Thiên Lôi Tề Phát? Ta luyện tới 6 cấp rồi. Ngươi không phải cũng là pháp sư sao? Thế nào vẫn là -70?” Nhất Thăng Nhãn Lệ nhíu nhíu mi đầu, tiếp tục công kích tới mỗ mỗ.

“Hoho, ta vừa mới lên 3 cấp.” Không có biện pháp, ai kêu công kích của lôi hệ mạnh chứ, đánh mỗ mỗ này không thể làm gì khác hơn là dùng lôi rồi, đồng thời đánh lên 10 xem, thật tốt.

“Ta nói, cái con rắn này là cái giống gì?” Ta hiếu kỳ hỏi Nhất Thăng, rắn kia công kích cũng thật mạnh nga.

“Nga, đó là thánh thú Thanh Long, vừa mới ấp ra đó, thế nào, không tồi đi! Sủng vật của ngươi là phượng hoàng, hay là con tiểu bạch miêu kia?” Nhất Thăng Nhãn Lệ bên công kích bên hiếu kỳ hỏi.

“Hoho, đương nhiên là phương hoàng kia rồi, còn có con kia không phải mèo nhỏ đâu, là thánh thú Bạch Hổ của Tiểu D.” Mặc niệm, Tiểu Bạch, thì ra thân phận của ngươi tổng khiến hiểu lầm a!

Tiểu Bạch còn đang công kích vừa nghe người khác lại đem nó là mèo rồi, tức giận lại là một tiếng hổ gầm. Hỏa Vũ trái lại dũng cảm, “Nga ha hả a, đại bổn bạch, ngươi xem ngươi đi, đường đường Bạch Hổ, vẫn bị người khác hiểu lầm thành con mèo con, hảo thương cảm nga, dáng vẻ giống như ta này, vừa biến thân người khác liền biết ta là phượng hoàng rồi.” Nói xong cái đuôi nó đặc biệt phấn chấn, cái đỉnh bảy màu dưới ánh trăng chiếu rọi càng thêm lóa mắt.

Mà mỗ mỗ xem ra đem tức giận tất cả đều phát ở trên người Nhất Thăng Nhãn Lệ. Mỗ mỗ đương nhiên không thể dễ dàng tha thứ cho cường địch này tồn tại.

Toàn bộ công kích hướng tới Nhất Thăng Nhãn Lệ mà đến, ta vừa thấy, hết thảy trạng thái lại hướng hắn thêm một lần nữa. Đám Phong Nhận đánh đứt rất nhiều nhánh cây mỗ mỗ dùng để công kích, trong lòng không ngừng nghĩ nếu như đem nước có thể biến băng, đem đông lạnh lại thì tốt rồi, mà Thủy Chi Dĩnh đã ở trong nháy mắt công kích này hóa thành băng, vững vàng đông lạnh ở một vài nhánh cây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.