Xuyên Nhanh: Vinh Hoa Phú Quý

Chương 35: Giới giải trí (2)




(2)

Bởi vì có rất nhiều fan hâm mộ đứng trước cửa công ty, Hứa Bồng mang Cẩm Vinh vào bằng cửa riêng của nhân viên công tác, "Tổng cộng có hai vai, đều là kịch cổ trang, số cảnh không nhiều lắm..."

Bởi vì số cảnh không nhiều, cũng không yêu cầu kỹ thuật diễn, cho nên mới tới lượt Ninh Cẩm Vinh.

Vai đầu tiên chính là vai một công chúa. Đạo diễn để Cẩm Vinh đi thay đồ, nguyên bản cung trang phù hoa du lãng lại bị Cẩm Vinh mặc thành một thân khí thế sắc bén, rất hợp vai công chúa phản diện bá đạo kiêu căng.

Hứa Bồng cùng đạo diễn nhìn thấy đều là sửng sốt, "Ách, vậy cô, tên là gì nhỉ?" Đạo diễn gật gật đầu nói.

"Đây là Ninh Cẩm Vinh, còn thỉnh đạo diễn chỉ giáo nhiều hơn." Hứa Bồng cười cười nói.

Lúc sau liền có người mang Cẩm Vinh đi trang điểm, thêm một chút chỉnh trang, Hứa Bồng từ chỗ đạo diễn mang kịch bản đến.

Vào wattpad ủng hộ editor www.wattpad.com/user/icedcoffee0011

Bộ kịch này nhìn cũng cũng không có chỗ nào bất thường, ở trong trí nhớ nguyên chủ, hiện tại thị trường phim truyền hình cũng rất nhiệt thể loại cổ trang cung đấu, kịch bản đủ vững chắc, đạo diễn cũng đã có hai ba tác phẩm nổi tiếng.

Khuyết điểm duy nhất của nhân vật này là cảnh diễn rất ít, dù sao Cẩm Vinh hiện tại cũng chỉ là một tiểu nghệ sĩ, nhân vật cũng là vai ác, nghệ sĩ tương đối có danh tiếng không có hứng thú làm khách mời loại vai diễn này.

Tổng có có hai cảnh, đầu tiên là phụ vương nhiều năm biếm nàng nơi xa xôi hoang vắng, giờ lại gọi về chốn kinh đô phồn hoa, công chúa cũng chỉ lộ cái mặt, một câu lời kịch cũng không có, cung nữ bên người còn được nói một câu, nói phong hào nàng là "Hà công chúa".

Cảnh thứ hai là công chúa vì quyền mưu độc sát phụ hoàng, nàng sau khi sa vào hoàng cung vinh hoa phú quý, biết được phụ hoàng muốn truyền ngôi cho con trai tư sinh lưu lạc dân gian, cũng là nam chính, mẫu thân mê hoặc để nàng hạ độc thủ với hoàng đế.

Nói tóm lại, là một nhân vật ngu xuẩn lại ác độc.

Về sau cũng không có thêm cảnh khác của nhân vật này, kịch bản chỉ nói sơ lược nàng chết trong loạn quân.

"Được rồi, chuẩn bị, bắt đầu!"

Đạo diễn ngồi trước màn ảnh nói.

"Cung nghênh An Dương Vương hồi kinh."

"Hà nhi, chúng ta đã trở lại." Người đóng vai Vương phi Lâu Lan là một diễn viên lão luyện, thể hiện hoàn mỹ một nhân vật cực kì am hiểu đấu tranh quyền mưu, chậm rãi quay sang nhìn nữ hài bên cạnh, tương lai không ai bì được, Hà công chúa.

Máy quay kéo từ trên xuống, hiện lên trên màn ảnh là gương mặt thiếu nữ đang giương mắt nhìn về phía hoàng cung, biểu tượng của quyền lực và vinh hoa, gương mặt nhu nhược kiều mỹ tẫn hiển quý khí, làm cho người theo bản năng nghĩ đến, dù nàng sinh ra ở nơi hoang dã, nhiều năm khổ sở, vẫn là thiên gia chi nữ đường đường cao quý, chỉ liếc mắt một cái cũng cùng thường nhân bất đồng, nàng sinh ra chính là vì thiên gia tôn vinh cùng đấu tranh quyền lực.

Sinh ra trong hoàng gia, rốt cuộc cũng chỉ là như vậy.

"Cut, cảnh tiếp theo."

Mặc dù biểu hiện không tồi, nhưng Hà công chúa vẫn như cũ, chỉ là một tiểu nhân vật, không người chú ý, quay xong, cũng là Hứa Bồng đưa nước cho Cẩm Vinh, "Vừa rồi biểu hiện cũng không tồi, còn một cảnh nữa, tranh thủ lưu lại ấn tượng tốt cho đạo diễn."

"Ồ." Cẩm Vinh bình tĩnh đáp, cảm giác vừa rồi cũng như đi ngang qua sân khấu một cái rồi lại xuống mà thôi.

Hứa Bồng hiển nhiên so với Cẩm Vinh để ý hơn, tốt nhất thừa dịp trạng thái không tồi đem nhân vật này diễn cho tốt, "Tiếp theo còn có một lời kịch, thời gian xuất hiện cũng dài hơn chút."

Đích xác là so với tràng cảnh vừa rồi nhiều hơn.

Tuy nhiên một câu kịch cũng chính là "Phụ hoàng, uống thuốc đi", nếu không xét đến việc thuốc có Khiên Cơ Tán, thì những lời này đích xác tương đối ấm lòng, tẫn hiện tình nghĩa cha con.

Hứa Bồng tìm từ nói, "Nhân vật tự mình giết cha đích xác không thể nào quá tốt, nhưng diễn xuất tốt cũng có thể lưu lại ấn tượng cho người xem."

Cẩm Vinh nhìn một lần, liền buông kịch bản xuống, "Đã nhớ kỹ."

"..."

Hứa Bồng cầm bả vai cô, đối diện Cẩm Vinh ánh mắt nghiêm túc nói, "Ninh Cẩm Vinh, cô là một diễn viên."

Cẩm Vinh lông mi cũng không động một chút, "Ừm."

Hứa Bồng lại lần nữa nhịn không được uể oải.

"Ninh Cẩm Vinh, đến cô." Có nhân viên công tác chạy tới gọi, Hứa Bồng lập tức ở sau cổ vũ nói, "Ninh Cẩm Vinh, cố lên nha."

Cẩm Vinh lại khoác lên người áo choàng gấm hoa lệ, phượng mi cong cong, trong phút chốc Hứa Bồng dường như chân chính thấy được kim chi ngọc diệp.

Thiên gia chi nữ, cũng vô pháp thoát khỏi si mê quyền lực, thậm chí nhẫn tâm phạm phải tội nghiệt giết cha.

Cẩm Vinh gót sen nhẹ nhàng, tóc mai gian phượng thoa rực rỡ lấp lánh, y phục trên người không chỗ nào không có thêu đường viền kim văn, chương hiển thân phận nàng độc nhất vô nhị, chậm rãi đi đến cạnh giường.

Lúm đồng tiền như hoa che giấu không được dã tâm bừng bừng.

"Phụ hoàng, uống thuốc đi."

Tiếng gọi nhẹ nhàng nhưng lại khiến người nghe được cả người sinh lạnh lẽo, nàng là thật sự động sát tâm với phụ hoàng thân sinh của mình.

Bị hạ độc dược hoàng đế miệng đầy máu, ngón tay run rẩy chỉ về phía nữ nhi, nhưng Hà công chúa lạnh nhạt nhìn hắn, đáy mắt mang theo ý cười điên cường, hơn một phút này không có lời kịch, toàn bộ đều xem biểu tình động tác của diễn viên.

Mà Ninh Cẩm Vinh Hà công chúa không thể nghi ngờ đã cướp được ánh mắt của mọi người.

Đẹp như mẫu đơn Lạc Dương, tâm tàn nhẫn như rắn rết, ý chí chiến đấu, ham muốn quyền lực điên cuồng tẫn hiện.

Một Hà công chúa như vậy, toàn trường đều nhịn không được hít thở không thông, mà Hứa Bồng trong lòng cũng không khỏi kỳ dị, Ninh Cẩm Vinh từ khi nào kỹ thuật diễn tốt như vậy?

"Cut!"

Đạo diễn trên mặt mang theo ý cười nói, nguyên bản nhân vật này cũng chỉ là chắp vá qua, không nghĩ tới Ninh Cẩm Vinh tiểu diễn viên này lại có thể đem nó diễn sống.

Cẩm Vinh nhanh chóng thoát khỏi vai diễn, cơ hồ là trong nháy mắt, ngược lại là Hứa Bồng còn hãm ở trong vai diễn vừa rồi, thái độ với Cẩm Vinh ngược lại cũng trở nên cẩn thận hơn nhiều, "Công chúa, không, Cẩm Vinh."

Truy cập wattpad để đọc truyện sớm nhất www.wattpad.com/user/icedcoffee0011

Hứa Bồng lời ra khỏi miệng mới thấy sai, "Quay lâu như vậy, vất vả rồi."

Chờ Cẩm Vinh thay trang phục xong, từ phòng thay đồ đi ra, liền thấy Hứa Bồng bộ dáng vui tươi rạo rực, "Cẩm Vinh, vừa rồi Hàn đạo diễn nói, cảm thấy cô không tồi, có lẽ về sau còn có cơ hội hợp tác.

"Thù lao cũng có rồi, tổng cộng năm ngàn tám trăm tệ." Hứa Bồng đưa qua một phong thư cũng không tính là mỏng.

Cẩm Vinh thuận miệng nói, "Anh không phải là thanh toán tiền thuê nhà cho tôi sao, lấy luôn đi."

"Đúng vậy." Hứa Bồng gãi gãi đầu, bỗng nhiên bừng tỉnh, "Ừm, cô nghe được?"

Cẩm Vinh thừa nhận, "Nghe được, đều đã tỉnh."

Tỉnh rồi cũng không thèm bò dậy mở cửa, được lắm Ninh Cẩm Vinh, sau đó Hứa Bồng lại tự mình an ủi, nha đầu này tình hình coi như đang đứng ở cạnh vách đá, người nghèo rớt mồng tơi, lại thêm thử vai thất bại, coi như hắn không chấp vặt, "Về sau tôi cùng cô nói chuyện trọng yếu, nghe được không nghe được phải trả lời rõ ràng."

"Ồ." Cẩm Vinh không chút để ý đáp.

Lại là bộ dáng này, Hứa Bồng tức khắc cảm thấy thực thất bại, rõ ràng là Ninh Cẩm Vinh bị kích thích, vì sao người gặp bi kịch lại biến thành hắn? Làm người vừa bất đắc dĩ vừa tức giận.

Cũng may, nha đầu này kỹ thuật diễn cuối cùng tiến bộ một ít, cũng coi như là nhìn thấy chút ánh rạng đông, Hứa Bồng lại lần nữa an ủi chính mình.

"Đi thôi, còn có một vai khác nữa."

Hứa Bồng là một người đại diện chuyên nghiệp, thời gian canh cũng chuẩn, rất mau liền mang Cẩm Vinh đi đến một địa điểm quay phim khác, lần này là một bộ tiểu chế tác, diễn vai nha hoàn bên người nữ chính, nhưng lời kịch so với nhân vật công chúa lúc trước lại nhiều hơn.

Hứa Bồng vừa nhìn được hy vọng thì ngay lập tức lại phát hiện không thích hợp, Ninh Cẩm Vinh người này diễn nha hoàn so với tiểu thư còn muốn tiểu thư hơn, nhìn nữ chính bị khí thế trên người Cẩm Vinh làm cho sợ tới mức run run, còn đâu nha hoàn muốn quấy nhiễu chuyện tình của tiểu thư tài tử, nhìn thế nào cũng đều là tài tử dũng đấu ác long cứu công chúa a.

Hứa Bồng nhịn không được che mặt, nhìn không được nữa, quả nhiên, Ninh Cẩm Vinh kỹ thuật diễn vẫn là như vậy.

Về phần Cẩm Vinh, cô tự mình cảm thấy rất ổn nha.

Tuy rằng không khí bị Ninh Cẩm Vinh đóng vai nha hoàn giống tiểu thư phá hư đến không sai biệt lắm, nhưng dù sao cũng là bộ tiểu chế tác, không muốn dùng nhiều tiền cho nên một lần là qua.

Đều là nhân viên cùng công ty quay chụp, cũng nghe nói buổi sáng Ninh Cẩm Vinh ở 《 Thiên Long Bí Sử 》 kỹ thuật diễn đại bùng nổ, nhưng lại nhìn thấy biểu hiện hiện tại của cô, mọi người thực thần kỳ mà an tâm, Ninh Cẩm Vinh vừa rồi quả nhiên chỉ là phát huy vượt xa ngày thường mà thôi, người này chính là có tiếng bình hoa.

Hứa Bồng giấc mộng đài tại minh tinh nháy mắt tan biến.

Nhưng mà kết thúc cảnh quay, nghe Cẩm Vinh nói, "Tôi đói bụng." Hứa Bồng người hiền lành nhanh chóng mềm lòng, Ninh Cẩm Vinh dù sao vẫn là một đứa trẻ ngoan ngoãn.

"Tôi mang cô đi ăn cơm, muốn ăn gì?"

Cẩm Vinh cười tủm tỉm đáp, "Tổ yến bào ngư."

Hắn muốn thu hồi câu nói vừa rồi.

Cuối cùng vẫn là đi về phòng thuê của Cẩm Vinh, Hứa Bồng lại xuống bếp làm chút đồ ăn, nghe Ninh Cẩm Vinh nói muốn ăn thịt, lại làm thêm món thịt kho tàu, bưng lên bàn xong, một bên nhìn cô ăn một bên nghiêm túc kiên nhẫn khuyên nhủ, "Cẩm Vinh, nỗ lực đóng phim đi, về sau mới có tổ yến bào ngư mà ăn."

Chỉ có đóng phim mới có đồ ăn nha, Cẩm Vinh hơi hơi nhướng mày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.