Xuyên Không Về Năm 1965

Chương 11: Đến Để Ly Hôn!






nhóm dịch: bánh bao“Vậy cậu cứ đi nói cho cấp trên của cậu ta, sông Tần Xuyên xảy ra lũ lụt, bảo Cố Bắc Xuyên đi chỉ huy công tác phòng chống lũ, chống lũ cấp cứu dân chúng cũng là nhiệm vụ hàng đầu, bảo cậu ta mau quay về.

”Cố Bắc Xuyên ở biên cương hoàn thành nhiệm vụ tiểu đội đặc biệt nhận được lệnh điều động, còn có hai bức điện tín từ quê nhà gửi tới.


Hai anh trai của anh đã hy sinh, bức còn lại là Cố Vệ Quốc gửi tới, nói vợ anh sẽ đến bộ đội tìm anh để ly hôn.

Cố Bắc Xuyên đỏ mắt, phun ra một ngụm máu trong lòng.

Nước mắt quân nhân không dễ rơi, bảo vệ quốc gia là sứ mệnh, hắn chôn vùi tất cả đau đớn vào trong lòng, bởi vì công tác phòng chống lũ lụt của sông Tần Xuyên còn đang chờ anh.

--------------------“Thím nhỏ, cá lớn của chúng cháu đâu?” Cố Tiểu Ngư xoa xoa cái bụng nhỏ xụi lơ, ngửi mùi thơm từ trong viện bay ra, học theo lời người lớn, “Cá lớn đều bị một nhà chú Hai ăn vụng, ăn sạch không có phần của chúng ta, ai bảo chúng ta là tiểu đòi nợ mà không ai muốn.


”Đội sản xuất trước đây tổ chức đội viên đi sông Tiểu Tần giăng lưới đánh cá, mỗi nhà đều được chia cho hai ba con cá lớn, Khương Vãn đẩy cửa viện ra, người tốt, hai con cá chép mập mạp vốn nuôi trong bồn rửa chén bây giờ đang chễm trệ lên bàn ăn, bị cả nhà Cố Vệ Dân ăn chỉ còn sót mảnh xương.

Thiết Trụ Nhi lớn hơn Cố Tiểu Ngư ba tuổi, năm nay sáu tuổi, cậu bé đổ chút chút canh cá cuối cùng vào cơm trắng trước mặt, gõ bát đũa cười ha ha, “Cá bị chúng ta ăn hết rồi, nếu mày muốn ăn thì tới sông Tiểu Tần mà mò đi, trong sông có thủy quỷ, chuyên môn ăn mấy tên đòi nợ có mẹ sinh không có cha nuôi như chúng mày.

”Cố Tiểu Ngư không phục, “Hừ, ngày mai tôi sẽ ra sông vớt cá với anh trai, tôi cũng không cho các người ăn!”Điền Tang Chi thấy Khương Vãn dẫn theo mấy đứa nhỏ trở về, cạo vài cái đáy nồi, vơ vét sạch sẽ chút cháy cơm cuối cùng, ngâm canh gạo nhai giòn tan, “Cơm không nấu còn chạy loạn khắp nơi, cả nhà cũng không có nghĩa vụ chờ cô, trong cái nồi khác còn có cháo khoai lang sót lại lúc sáng, tô tự hâm nóng thức ăn đi.


”Để lại cho cô ta một miếng cháo khoai lang là tốt rồi, đầu năm nay trong thôn đâu ai sống tốt chứ, còn có người ăn lá khoai lang đấy.

Tổng cộng chỉ có hai con cá, còn không đủ cho mình ăn, bởi vì Khương Vãn với đám nhóc kia chạy lung tung về muộn trách ai chứ.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.