Xuân Quang Vô Hạn

Chương 16: Siêu cấp tinh hạch




Toàn bộ năng lượng cơ thể được Tiểu Tình dồn vào quả cầu màu xám, bên trong quả cầu còn có hỗn độn các nguyên tố thuỷ, hoả, phong, băng trộn lẫn, chúng bài xích nhau nhưng quấn thành khối tròn, Trần Văn tròn mắt nhìn cô nàng, tuổi tác còn nhỏ mà năng lực trâu bò thế này, không thể biết được thành tựu sau này thế nào, anh cũng vận dụng dị năng mình hỗ trợ. Con tang thi chồng gào rống như chứng tỏ uy lực, nó cũng vận dụng dị năng mình mà công kích. Một luồng sáng trắng cực mạnh sau khi 3 khối cầu va chạm, chỉ thấy Tiểu Tình và Trần Văn bị hất văng khá xa, cả người đầy thương tích, chật vật đến không chịu nổi …

Trần Văn đứng sau Tiểu Tình nên thương tích không đến nổi nào, anh gắng gượng đến gần làm điểm tựa giúp cô đứng lên. Tiểu Tình chưa bao giờ cảm thấy mệt như lúc này, dám chắc bây giờ ngay cả tang thi sơ cấp xuất hiện thì cả hai cầm chắc là mồi ngon hiến cho chúng. Tiểu Tình thì thào:

- Cận vệ anh cũng chẳng còn ai, tôi cần dưỡng sức, anh lái xe được chứ…

Trần Văn gật đầu, anh nhìn thấy Tiểu Tình vung tay từ khoảng không xuất hiện một chiếc moto vượt địa hình, mặc dù rất tò mò nhưng anh biết đây là lúc không nên hỏi, mạt thế xảy ra, còn biết bao nhiêu điều bí ẩn. Tiểu Tình thu thập viên tinh hạch mà không chú ý đến màu sắc cảu nó, thứ lỗi là lúc này cô quá mệt mỏi, năng lượng cơ thể tiêu hao quá lớn. Viên tinh hạch đó là sự pha trộn của 2 màu đỏ và màu tro, sáng óng ánh và lớn gấp đôi so với các tinh hạch tang thi đồng cấp khác, có lẽ nó đã cắn nuốt tinh hạch con tang thi vợ và dẫn đến những biến đổi trên.

***

Chẳng mấy chốc mà cả hai theo kịp đoàn xe, nhà họ Hoàng đau lòng nhìn tiểu thư tơi tả đủ biết mức độ trận kịch chiến cùng các con tang thi ghê gớm cỡ nào, còn Trương Tân và các cận vệ nhìn thiếu gia mà muốn mất cả hồn vía, thiếu gia có chuyện không may thì không chỉ họ mà gia đình họ cũng đi tong, nghĩ đến lão gia họ Trần gào thét đủ cho họ sởn cả gai óc…

Về đến xe mình, bác quản gia biết ý hạ hết các cửa kính xe, Tiểu Tình thành công lánh vào không gian, cô mỏi mệt ngâm mình vào nước linh tuyền, cảm giác sảng khoái ập đến, các tế bào như được thư giãn, cô bước ra bồn để lại khối nước đen bị đục ngầu, cô nằm ngủ thẳng cẳng trên chiếc giường êm ái. Hành trình vẫn còn rất dài…

***

Tiểu Tình ngủ rất say, cô ngủ gần một ngày trời nhưng bên ngoài chỉ vài tiếng trôi qua, khi tỉnh giấc ra khỏi không gian thì đoàn xe đang tìm chỗ nghỉ, bây giờ chưa hẳn tối nhưng di chuyển trong đêm tối không ai dám nghĩ đến, họ cần lợi dụng ban ngày còn chút ánh sáng mà quan sát địa hình tiêu diệt tang thi xung quanh. Chỉ cần qua đêm nay là tốt rồi, trưa mai có thể tiến đến thành phố X như mong đợi… mỗi một ngày trôi qua trong thế giới mạt thế là một ván cược giữ cái chết và sự sống.

Tiểu Tình không phát hiện cơ thể mình sau trận chiến có nhiều biến đổi, cô chỉ cảm giác cơ thể tràn đầy năng lượng, dẻo dai và nhẹ nhàng hơn, cô không biết rằng mỗi trận chiến cùng tang thi đồng cấp hay cấp cao mang lại cho cô nhiều kinh hỉ ngoài mong đợi, giúp cô từng bước đi lên đỉnh cao của dị năng giả. Còn bây giờ cô để bác quản gia thay thế mình gửi chút đồ ăn nóng qua nhà họ Trần và họ Trương, cô xem họ như bạn, vài thao tác đơn giản điều khiển chiếc xe bớt đi các vách ngăn thành rộng rãi vô cùng, Tiểu Tình xuất từ không gian nệm dày trải trong xe cho ông nội và mẹ có thể nghỉ ngơi, còn lại các túi ngủ ấm áp giao bác quản gia phân phó ngủ quanh xe, còn cô tinh thần sảng khoái vừa nghỉ ngơi vừa canh gác trên nóc xe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.