Thời gian không còn nhiều cho việc chần chừ hay tang thương, Tiểu Tình kín đáo xuất khăn tay ướt đưa cho mọi người lau chùi sơ những vết bẩn trên người và tiếp tục lên xe hành trình. Bên phía 2 gia tộc kia cô không cần lo, chỉ đơn giản trao đổi phần giới thiệu và ngắn gọn trong việc hợp tác, họ đều chung hành trình tiến đến thành phố X. Hợp tác vui vẻ là sự lựa chọn tốt nhất lúc này.
Bác tài xế chăm chú điều khiển xe theo nhà họ Trần và Trương, thỉnh thoảng liếc nhìn định vị để luôn cầm chắc hướng đi đúng đắn. Tiểu Tình tự lánh vào không gian làm một số việc, nếu là trước kia, bác quản gia sẽ hết cả hồn nhưng trải qua sự việc vừa rồi, đến cả dị năng tiểu thư cũng kích phát thì còn gì để mà nói, ông không vội tò mò rồi có lúc cũng sẽ biết, tiểu thư chỉ nói khi sự việc ổn định hoàn hảo 100%
Tiểu Tình đơn giản vào trong không gian tắm rửa thay bộ đồ sạch sẽ khác, thói quen sạch sẽ thật đáng sợ, ngửi thấy mùi hôi từ cơ thể là cô muốn nôn mửa (thật mún oánh tỷ này). Sau là cô làm chút thịt cho mọi người, vài tiếng nữa là bữa trưa, trả qua một phen chiến đấu và áp lực tinh thần như thế, cô sợ rằng mọi người không chống đỡ được mất, chút thịt xem như là bồi bổ thể lực họ.
***
Xe chạy một đường bon bon không gặp sự cố gì phát sinh, đúng như Tiểu Tình nói, bọn tang thi có vẻ rất sợ nắng gắt, chúng không còn lượn lờ nhiều khi thời gian chuyển dần đến 12h. Thông qua bộ đàm, đoàn xe thông báo lẫn nhau và quyết định dừng lại nghỉ ngơi trong vòng 1 tiếng để kiểm tra xăng cũng như ăn uống hồi sức. Tuy khá mạo hiểm nhưng họ đều cho xe tấp vào bìa rừng nhỏ tráng nắng, nơi này có độ mát và gần suối tiện cho việc giải quyết nhiều vấn đề. Tiểu Tình đã kín đáo dùng hệ tinh thần của mình dò xét xung quanh, thực vật nơi đây chưa biến dị, không tồi, cẩn thận chút là được. Cô nhờ bác quản gia dặn dò mọi người cần lấy nước thì cũng cẩn thận một chút, đi nhiều người, tốt nhất là không sinh hoạt gần bên suối tránh những điều đáng tiếc, hệ tinh thần cô chưa đủ mạnh mẽ để dò xét các vật chuyển động trong nước, cô sợ cá cũng có khả năng biến dị…
Người nhà họ Hoàng chỉ trải 1 tấm bạt đơn giản để ngồi nghỉ gần ngay bên xe, bất cứ lúc nào cũng có thể nhanh chóng lên xe đi ngay, họ bày ra bánh bao và cơm nắm ăn, tuy không còn nóng hổi nhưng vẫn cảm giác ngon miệng bởi vì họ biết hành trình 2 ngày 2 đêm sắp tới có khi chẳng có gì mà ăn (tại vì chưa biết tỷ Tiểu Tình có không gian). Tiểu Tình vờ như lấy từ balo ra nhưng thực chất là nguỵ trang cho việc dùng ý niệm lấy đồ từ không gian, thịt và rau được cô nàng che giấu khéo léo trong những chiếc hộp cơm kín đáo, lấy ra phát cho mọi người. Họ sững sờ khi thấy thức ăn còn nóng hổi như vừa mới chế biến và đầy đủ như thế nhưng nhìn ánh mắt nghiêm khắc bác quản gia, họ nhớ đến điều trước kia tiểu thư từng dặn dò, họ nhanh chóng bỏ đi vẻ mặt ngạc nhiên thay vào đó là thái độ bình thản.
Trần Văn vẫn luôn quan sát nhóm người họ Hoàng, anh rất hứng thú cô đại tiểu thư này, trong thời đại mạt thế mà cô nàng có vẻ rất hào phóng phân phát lương thực cho người làm kẻ ở, điều này chứng tỏ cô nàng có rất nhiều bí mật, không chỉ đủ khả năng tích luỹ tài nguyên mà còn mạnh mẽ đáng ngưỡng mộ, là người trọng tình. Tiểu Tình cũng thầm quan sát đoàn xe của họ Trần và Trương, xem ra cô kết giao nhóm người không tồi, nhìn cách họ dựng bàn, đem những hộp thức ăn nhanh phung phí đủ biết tài nguyên bọn họ lớn chừng nào, đội ngũ cận vệ mạnh mẽ và quy củ như thế thì hành trình đến thành phố X không xa. Hợp tác như thế này có lợi cả đôi đường, không ai nợ ai, cô mơ màng nghĩ đến ba đại nhân và anh trai thiên tài, mọi người ra sao rồi …