Vương Phi Bướng Bỉnh

Chương 14: Trọng thương




Ngọc Châu Công Chúa Nghe bổn vương giải thích đã” Nam Cung Thần tránh né chiêu Lăng Ngọc Châu.

“bổn cung nghe mọi người đồn rằng ngươi chỉ thích nam sắc thật không ngờ, ngươi lại háo sắc nhìn nén nữ nhi tắm. Đúng là lời đồn đại không nên tin được” Lăng Ngọc Châu vừa nói vừa ra chiêu hiểm ác hơn. Nam Cung Thần sắc mặt đã đầy hắc tuyến trong lòng đánh giá Lăng Ngọc Châu không Ngờ Lăng Ngọc Châu có nội công nhân hậu vậy không những như vậy ra tay độc ác, mà võ công gì mà trong nhu ngoài cương khiến cho hắn không thể nào phá giải được các chiêu thức của Lăng Ngọc Châu rơi vào thế bị động, nếu Lăng Ngọc Châu mà là nam nhân thì nhất định sẽ thống nhất thiên hạ nhưng đáng tiếc là nữ nhân.

“bổn vương đi lạc, nên đi nhầm vào tẩm cung công chúa,hôm nay đã mạo phạm ta xin chịu trách nhiệm” Nam Cung Thần vừa đánh vừagiải thích. Lăng Ngọc Châu này rất thú vị ,và hợp với khẩu vị của hắn, làm sao mà bỏ cừu non này được hắn phải bắt con cừu nhỏ này trong tay đùa giỡn mới được ( t/g: haiz, không biết ai bắt ai đùa giỡn)

“chịu trách nhiệm, hư ngươi đừng có ở trước mặt ta mà giả nhân giả nghĩa. Ngươi thì chịu trách nhiệm gì chứ, ngươi chả mong ta chết sớm để ngươi không phải cầu thân nữa” Lăng Ngọc Châu vừa đánh vừa nói, Nam Cung Thần mặt đen kịt lại như bị cháy thui đúng vậy trước kia hắn rất muốn nàng chết, nhưng giờ hắn trái tim, tâm nàng là của mình hắn, chẳng lẽ hắn đã thích nàng không phải chứ mới đầu hắn rất ghét Lăng Ngọc Châu mong nàng chết để hắn không phải cưới nàng, sao giờ hắn lại muốn trong lòng nàng có hắn chẳng lẽ hắn bị điên rồi tí nữa hắn phải về bắt mạch mới được.

Mọi người hoàng thân quốc thích của các nữa bước đến thì nhìn thấy Lăng Ngọc Châu và Nam Cung Thần đang đánh nhau, nội lực của hai quá mạnh va vào nhau khiến cho gạch đất đá bay mù mịt gì cũng không nhìn thấy có người bị gạch bay vào người , có người trúng chưởng nên ai cũng sợ rời hết đi còn mỗi Thái Tử Lăng Trung Anh, Nhị Hoàng Tử, Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử, Mãn yên Công Chúa, Thái Tử Tây Tạng, Hoa Nhị Công Chúa và bốn nha hoàn bên cạnh Lăng Ngọc Châu ở lại. Mãn Châu cũng biết ít võ công,nội lực kém nhưng vẫn muốn ở lại xem Lăng Ngọc Châu và Nam Cung Thần đánh nhau ra sao, được Thái Tử Lăng Trung Anh làm bảo tiêu nên không sợ.

Sau một canh giờ, hai bên vẫn ngang sức ngang tài không ai nhường ai. Nam Cung Thần tìm được Chỗ sơ hở của Lăng Ngọc Châu liền đâm thẳng về, lúc đó bụi cát bay mù mịt mọi người cũng không xem được gì, đến khi bụi cát đỡ rồi mọi người mở mắt ra đập vào mắt là Lăng Ngọc Châu quần áo bị rách hết chỉ còn cái yếm hồng và cái quần lót (giống dài chun chúng ta mặc) tay thì bị thương một tý không nghiêm trọng lắm. Nam Cung Thần cởi áo bào ra khoát nhanh cho Lăng Ngọc Châu che đi thân thể nõn nà mê người của nàng.

“Khụ...khụ...ta xin lỗi không phải ta cố ý. Ta sẽ chịu trách nhiệm nàng” Nam Cung Thần đút kiếm vào vỏ và đi thẳng ra khỏi chỗ ở của Lăng Ngọc Châu. Giờ khuôn mặt của Nam Cung Thần đỏ bừng như quả cà chua cứ nghĩ đến cảnh vừa rồi của Lăng Ngọc Châu người nóng bừng dương v*t của hắn dựng thẳng lên.

Ở chỗ ở của Lăng Ngọc Châu mọi người ngơ ngác. Không nói thành lời

“Ê, tứ chi không phát triển kịch hay đã hết rồi ngươi còn đứng ở đây làm gì nữa” Lăng Hoa Nhị chống tay bên hông nói Thái Tử Tây Tạng

“ Kịch cũng hết rồi cô còn đứng đây làm gì nữa” Thái Tử Tây Tạng quay sang Lăng Hoa Nhị cầm quạt phe phẩy nói

“ đây là nhà ta, nơi ở của tỷ ta, vậy nên ta có thể đứng ngươi có ý kiến không cho ta ở à” Lăng Hoa Nhị Nói làm cho Thái tử Tây Tạng chột dạ không nói gì được nữa

“ thôi giải tán đi mọi người không có gì xem hết nữa” Nhị Hoàng Tửnói khéo cho mọi người đi.

“Công chúa người bị thương rồi mau băng bó không để thành xẹo” Nguyệt Nhi kéo Lăng Ngọc Châu vào phòng băng bó vết thương ở tay lại.

* * *

Sáng hôm sau tin đồn Lăng Ngọc Châu và Nam Cung Thần đánh nhau rất nhanh đã truyền ra ngoài hoàng cung Thiên Long Quốc đến tai các nước khác.

“Phụt, cái tên nghịch tử chết tiệt kêu nó đi cầu thân lại đi đánh nữ nhi nhà người ta” Hoàng Thượng Đông Ly Quốc khi nghe được tin này uống nước bị sặc. Hắn cứ tưởng Thần Nhi sẽ mang nàng dâu xuất sắc đó về quốc không ngờ lại thành ra chuyện như vậy.

“Phụ hoàng, người vốn đã biết hoàng đệ không thích nữ nhân vậy mà người còn cố ép hoàng đệ lập gia đình” Thái Tử ngồi ở một bên cười lắc đầu.

“Haiz,không biết khi nào hắn mới yên ổn lập gia đình cho phụ hoàng nhờ đây” Hoàng thượng Đông Ly Quốc lắc đầu thở dài, nhìn về khung trời phía trước

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.