Vụ Cốc

Chương 30: Món ăn mặn thứ bảy – Trêu đùa [lục]




Editor: Sakura Trang

“Có thể không?” Từ Trinh nhắm hai mắt thật sâu, lúc mở ra đã khôi phục trấn tĩnh vốn có, hắn đưa tay dò vào trong khe hở mềm mại, nâng một bên hông nam nhân, ở phía dưới nhét vào một cái gối. Thanh âm của hắn vừa thô vừa khàn, nam nhân vẫn còn đắm chìm trong khoái cảm theo bản năng quay đầu, đập vào mi mắt chính là vẻ mặt tràn đầy ham muốn của Từ Trinh.

Quỷ thần xui khiến, Chung Nghị im lặng gật đầu một cái. Từ Trinh thấy vậy cười một tiếng, cúi người xuống đi hôn trán y, phía trên chảy ra không ít mồ hôi, dính trên môi có chút mặn, “Tin ta.” Hắn nâng một cái bắp đùi Chung Nghị bắc lên, khoác lên trên bả vai mình, sau đó lần nữa cúi người đi xuống, theo cần cổ nam nhân từ từ trượt xuống. Nụ hôn tỉ mỉ rơi xuống tựa như hạt mưa, mang theo mút vào và gặm cắn, săn sóc làm cho người khác nhắm mắt mê mệt.

” Ừ...” Khi đồ hơi lạnh chạm được hạ thể, Chung Nghị thật nhẹ phát ra một cái giọng mũi, bắp thịt trên người chặc một cái chớp mắt, sau đó khống chế buông lỏng mở ra. Từ Trinh cắn một cái miệng yếu ớt, ngậm vật kia cảm thụ một hồi phập phồng nuốt trong cổ họng, lúc này mới chậm rãi để vào một cái đốt ngón tay.

Thuốc dán hình khối đi vào bên trong bị nhiệt độ cao nhanh chóng hòa tan, tràng bích theo bản năng xâm phạm kháng cự, một cách tự nhiên nặn ra một ít, cửa vào trơn bóng đến kẹp khớp xương cũng tràn đầy ánh nước.

Trước kia Từ Trinh hỗ trợ bôi thuốc, dẫu sao đều là để cho người nằm sấp ở trên giường vào từ sau, vậy mà tư thế lúc này dẫu sao xấu hổ, cho dù Chung Nghị thói quen hành động này, cũng như cũ không có cách nào nhanh chóng giảm bớt lực buông lỏng. Cũng may Từ Trinh đối với y kiên nhẫn đầy đủ mười phần, chẳng qua là nhẹ nhàng chuyển động đốt ngón tay, thỉnh thoảng dùng bụng ngón tay xoa xoa xoa bóp, đợi đến bắp thịt bởi vì mệt mỏi mà bản năng buông lỏng chớp mắt mới đi chen lên chỗ sâu một ít. Mấy lần ra vào, dược cao thuận lợi đi vào trong thêm chút, đi đôi với dũng đạo càng ngày càng trơn trượt, động tác ngón tay cũng càng ngày càng thuận lợi. Tiếng nước chảy Dâm mỹ ở bên trong thư phòng bồi hồi, mỗi lần Từ Trinh làm ra động tác, thuốc nước bên trong cũng sẽ bị mang ra khỏi chút, hơi nồng sền sệt bị chèn ép đi ra, theo mông từ từ trợt xuống, rất nhanh liền nhiễm ướt nơi giữa mông thịt.

Ngón tay chôn vào dũng đạo cũng từ một cái biến thành hai cái, hai ngón tay kia cũng không vội rút ra cắm vào, chẳng qua là tỉ mỉ chạm vào tràng bích, khi thì xoa nắn. Rõ ràng ngay cả trêu đùa cũng không tính là, nhưng Chung Nghị cảm thấy càng khô nóng lên, tất cả sự chú ý không thể tránh né tập trung ở bên trong phía dưới, thậm chí thật giống như còn có nước chảy ra ngoài, tràng bích vừa ngứa vừa nóng. Mà khi ngón tay đi vào sâu bên trong, một cổ nhiệt lưu thật sự từ chỗ sâu tuôn ra ngoài, trong lòng Chung Nghị khó hiểu loạn lên, theo bản năng co lại kéo căng địa phương dùng để bài tiết đó.

“Thế nào?” Vốn vẫn còn vuốt ve tỉ mỉ nếp nhăn bên trong, kiểm tra là còn có tổn thương hay không, bị Chung Nghị kẹp một cái như vậy, Từ Trinh chỉ cảm thấy ngón tay chợt bị vặn kéo căng không đi vào được, thật giống như đang có lực nuốt đi vào. Mà ngón tay cũng bị dịch mềm làm cho càng ướt mấy phần. Chính theo khe hở tích tích đáp đáp chảy xuống đất. Bởi vì tư thế kia, thuốc nước trượt xuống dính ướt bắp đùi Chung Nghị, Chung Nghị giật mình một cái, mềm mềm treo thật lâu trên vành nón cũng lạch tạch một chút nhỏ giọt xuống.

Nhưng mà Từ Trinh bất chấp những thứ này, ngẩng đầu liền hôn môi nam nhân, mi hơi nhíu lại rõ ràng viết lo lắng và để ý, “Đau sao?”

Chung Nghị sửng sốt một hồi, thật lâu mới lắc đầu một cái, khuôn mặt vốn kiên nghị cũng đã tràn đầy triều, lúc này càng bởi vì thẹn thùng lúng túng mà căng thành đỏ hồng.

Từ Trinh không yên tâm đi hôn ánh mắt của y, tỉ mỉ liếm nước mắt tràn ra, đợi sau khi chắc chắn nam nhân quả thật không sao. Lúc này mới đưa ngón tay chuyển động chút, dùng lực đè xoa chỗ có thể chết người trong trí nhớ kia.

“A!” Nam nhân không phòng bị kêu nhẹ một tiếng, bắp thịt cả người run rẩy nhảy lên, chất lỏng ẩn giấu không ngừng xông ra từ chỗ sâu, để thuốc nước cũng chảy theo ra bên ngoài. Từ Trinh một cái chớp mắt hoảng hốt cũng không suy nghĩ nhiều, chẳng qua là hôn đầu gối nam nhân, cũng dùng hai ngón tay mài từ từ, nội bích ướt trượt nóng bỏng không ngừng co rúc lại, bao bọc thoải mái để cho đầu óc Từ Trinh nóng lên, càn rỡ chơi đùa thăm dò ở bên trong, bức bách từ trong miệng nam nhân phát ra nhiều tiếng mê người hơn.

Hô hấp của Chung Nghị ngày càng gấp rút, cùng với nước miếng tràn ra khỏi khóe miệng, tiếng rên rỉ cũng không nhịn được tràn ra từ trong cổ họng, mặc dù như cũ ép tới thật thấp thật nhẹ, nhưng bởi vì giọng run rẩy mà mang đậm tình dục cùng cám dỗ. Tính khí nóng bỏng lay động ngẩng đầu lên, chảy ra từng cỗ chất dịch nóng bỏng trong suốt, Từ Trinh từng chút từng chút gặm bên trong bắp đùi, giống như muốn ở chỗ này giảm bớt sự kìm nén, không khống chế được tăng thêm càng sâu, ở vị trí mịn màng đó lưu lại một hàng dấu răng sâu đỏ.

“Cốc... Chủ...” Dục vọng mãnh liệt gần như tấn công hết tất cả thần trí, Chung Nghị chỉ cảm thấy thân mình ở trong ánh sáng trắng, toàn thân cao thấp bị luồng nhiệt điên cuồng va đập, vị trí mẫn cảm bên trong hạ thể bị người có quy luật lượn vòng xoa đè, nhưng hình như bởi vì lực độ cùng tốc độ chưa đủ, kêu gào muốn có được nhiều hơn.

Y hỗn loạn khát vọng, liền không tự chủ được mở miệng khẩn cầu, trong đầu chỉ tồn tại cái thân ảnh kia, tự nhiên trở thành đối tượng duy nhất.

Rõ ràng đã đến, ngón tay của Từ Trinh hơi dừng lại một chút, đợi tràng bích theo bản năng co rúc lại chèn ép đi lên, lập tức tăng thêm lực đạo đè lại chỗ kia, đẩy một cái đi vào trong thật sâu.

“Không... A, a ——!!!” Khoái cảm xa lạ vọt từ dưới lên, từ phía dưới nhanh chóng xuyên qua tứ chi toàn thân. Trong đầu Chung Nghị một mảnh nổ ầm, y khủng hoảng nghĩ muốn mở miệng cầu xin tha thứ, lại bị làm cho không khống chế được, sợ hãi kêu động thân bắn ra dịch trắng nóng bỏng.

Từ Trinh từ từ rút ngón tay ra, hắn nhìn đầu ngón tay một hồi, sau đó lặng lẽ chuyển hướng vị trí chưa khép lại đang chảy ra số lớn thuốc nước. Dịch nóng mới vừa từ chỗ sâu ở bên trong vọt ra, cũng không phải là chất thuốc được thêm vào, mà càng tựa như sóng triều lúc cảm xúc mạnh mẽ của nữ tử. Hắn phân thần suy nghĩ như vậy, còn không có chú ý nam nhân sau khi kết thúc cao triều đột nhiên kìm nén tiếng kêu sợ hãi, ngược lại khi nhìn thấy đối phương cắn chặc môi dưới đã đỏ thẩm chảy máu, lúc này mới đau lòng ngậm lấy, dùng đầu lưỡi liếm cẩn thận.

“Ta nên làm thế nào với ngươi đây…” Than thở kéo dài chợt vang lên, cho đến chỗ dấu răng cuối cùng cũng khép miệng, Từ Trinh mới dùng đầu lưỡi ôn hòa khuấy đảo chơi đùa bên trong. Nụ hôn vừa kết thúc, hắn dùng bụng ngón tay ma sát khóe mắt ửng đỏ của nam nhân, vừa thương tiếc vừa vô nại nói, “Sẽ không thật bị hạ thuốc mạnh chứ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.