Võng Du Chi Bạo Cùng Bị Bạo

Chương 3: Hận ngươi một trăm năm




Sau khi tan học, Tô Bắc Bằng đi mua một phần cá ngâm cùng bánh rán rau cải liền vội vàng chạy về ký túc xá. Hiện tại hào của cậu đã trống rỗng, cậu muốn cố gắng, cậu muốn phấn đấu! Trước trồng trọt, sau đó đào khoáng, tiếp theo xoát mã tặc thiệt nhiều. Ôi đáng chết, hơn mười một giờ, hoạt động Tàng Kinh Các sắp bắt đầu rồi. Thần a… Cho cậu cái yếu quyết 80 đi.

Vội vàng giống như đi đầu thai, rốt cục về tới ký túc xá. Ngay cả sự hấp dẫn to lớn của mỹ thực cậu cũng ném qua một bên … trước tiên phải xem kênh thế giới xem có ai tuyển đội ngũ đi Tàng Kinh Các.

【 Thế giới 】[ Cầu ái ]:90 cấp xoát Hòa thượng tiến tổ +++++ Còn thiếu Nga Mi, nhanh tay lên nào!!

Điểm chọn mục tiêu, Tô Bắc Bằng kích vào xin gia nhập đội. Đội thiếu Nga Mi trông thấy cậu thì đương nhiên sẽ không bỏ qua, như cậu sở liệu, thuận lợi nhập đội. Vì thế cậu an tâm lấy cá ngâm, vừa ăn vừa nhìn chằm chằm trò chơi.

【 Đội ngũ 】[ Cầu ái ]Bạo Bạo đồng chí! !Cười yếu ớt a Nhẹ cười! Đương thời nổi danh nhất vú em, ta đã thấy nàng, nàng còn ở trong đội của ta , hạnh phúc dâng tràn a.

【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Của ngươi muội vú em! Lão tử là nam, là vú anh.

【 Đội ngũ 】[ Cầu ái ]!

【 Đội ngũ 】[ Cầu bạo ]! !

【 Đội ngũ 】[ Ta có một con thảo nê mã ]! ! !

【 Đội ngũ 】[ Chưa bao giờ thảo nó ]: Gì thế… Ta nhìn thấy JQ đang từ từ phát triển.

【 Đội ngũ 】[ Ta có một con thảo nê mã ]: Gì thế… Chúng hủ nữ…ta nhìn thấy một tấm thân nhu nhược, nhào tới thân hình cường tráng của Thư Hiệp đại thần, sau đó như vậy, như vậy, “ừ … a … a …nhẹ một chút”!

【 Đội ngũ 】[ Cầu ái ]: Hắn đối với đại thần thất trinh, ta rất phẫn nộ, thề phải đem hắn XXOO xong rồi liền vứt bỏ hắn, cái đồ cặn bã công, cho bánh xe cắn hắn một vạn lần, một vạn lần a!!!

【 Đội ngũ 】[ Cầu bạo ]phi phi phi phi phi! CP có thể hủy đi, nhưng không thể nghịch CP! Các ngươi đều xằng bậy!Rõ ràng là tiểu thụ cùng Đại thần muốn chơi trò chơi đánh là yêu mắng là thương, đại thần càng ngược hắn, hắn lại càng thích thú a có phải không!

【 Đội ngũ 】[ Nha mị lạc lạc ] Đại thần, công đức vô lượng a!

【 Đội ngũ 】[ Ta có một con thảo nê mã]+1

【 Đội ngũ 】[ Chưa bao giờ thảo nó ]Đồng +1

【 Đội ngũ 】[ Cầu ái ]Bạc +1

【 Đội ngũ 】[ Cầu bạo ]Vàng +1

Ạch … Tô Bắc Bằng không có muốn xen vào nhưng thời gian hoạt động đều đã tới rồi mà vẫn còn không chịu đi vào phụ bản, ở bên trong đội ngũ chít chít méo mó, nói một tràng tiếng sao hỏa, nghe đều nghe không hiểu.

【 Đội ngũ 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Sao cứ lo đứng lải nhải, không lo Đi Tàng Kinh Các! MD… Thời gian sắp hết rồi.

【 Đội ngũ 】[ Cầu ái ]:Quả quyết, đây nhất định là ngạo kiều thụ!

【 Đội ngũ 】[ Cầu bạo]:Tán thành!

Đội trưởng đợi mọi người đến đủ, tổ đội đi theo hướng trường cảnh Tây Hồ mà đi. Màn hình dừng lại rất lâu, lâu đến khi Tô Bắc Bằng chẳng còn tâm tình ăn cá ngâm, rốt cục mới sáng lên . Hơn nữa là cả màn hình đỏ thẫm đỏ thẫm..

【 Hệ thống 】Chú ý! Chiến Ý Phi Dương đối với ngươi tuyên chiến .

【 Hệ thống 】Chú ý! Ta yêu cơm chiên trứng đối với ngươi tuyên chiến .

【 Hệ thống 】Chú ý! Ta chính là đại gia đối với ngươi xác định địa điểm .



Chờ sau khi Tô Bắc Bằng kịp phản ứng, một đội người cũng hoa hoa lệ lệ ngã xuống.

【 Đội ngũ 】[ Nha mị lạc lạc ]:Chúng ta đều đã quên, đóa hoa này trong tiểu hoa cúc có chứa thiệt nhiều bom.

【 Đội ngũ 】[ Cầu ái ]:Khó được gặp một tiểu thụ … Chúng ta quá kích động .

【 Đội ngũ 】[ Cầu bạo ]Cũng không thể vứt bỏ để cho tiểu hoa cúc phấn nộn phấn nộn bị thủ đoạn độc ác tàn phá? Thiên chức của hủ nữ là bảo hộ tiểu hoa cúc!

【 Đội ngũ 】[ Ta có một con thảo nê mã ]:Đúng đúng đúng… Bọn cặn bã công này, cho thiên lôi đánh chết đi!

Tô Bắc Bằng tức giận đến gần chết, hồi sinh, đi Lôi đài hồi phục đầy máu, lại chạy tới Tây Hồ, vì thế lại có một đống hệ thống nêu lên mỗ mỗ mỗ đối với ngươi tuyên chiến , cậu trang bị kém, không cần nghi ngờ trong vòng ba giây lại nằm xuống.

TMD… Dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết, những người này nhất định là cùng tên Thư Hiệp ghê tởm kia là cùng một bọn. Thiệt TMD không biết xấu hổ , mỗi người đều hơn một trăm cấp, khi dễ một tiểu hào 91 cấp cũng không xấu hổ, thật sự là cẩu nuôi dưỡng ra !!

Quả quyết lui đội, đi uống bát canh, sau khi trở lại Lạc Dương, logout. Dù yêu nhất cá ngâm cũng không có tâm tình ăn, cậu quyết định, trước đi ngủ!

Chạng vạng sáu giờ, Cừu Thiên Ngọc mang theo lòng áy náy, mua phần cá sốt chua ngọt của Đông Phương trai trở về. Lén lút vào cửa, đem mỹ thực đặt lên bàn, ôm lấy laptop của Tô Bắc Bằng, tiếp tục trộm rời đi. Bằng không, tiểu tử này càng giận, hắn càng chịu không nổi.

Không bao lâu, Nghiêm Vĩ Hứng cũng đã trở lại, Tô Bắc Bằng mở mắt ra liền chứng kiến đối phương mặc quần áo thể thao, tóc còn ướt nước, đại khái lại cùng các em mỹ nữ đi bơi lội. Chậc… Một tên hai tên đều là tên đáng khinh, chỉ có cậu còn trước sau như một thuần khiết như thế a!

Rất nhanh cái mũi mẫn cảm của cậu liền ngửi được mùi cá sốt chua ngọt. Bật người dậy liền cười híp mắt, vui rạo rực chạy tới, “Như thế nào hôm nay tốt bụng như vậy, mua cá sốt chua ngọt cho tôi a? Wow! ! Là mua ở Đông Phương trai, cửa hàng chính a!” Nhìn thấy bao bì chuyên dùng của Đông Phương trai, Tô Bắc Bằng lại càng mở cờ trong lòng, nỗi buồn bực lúc trưa đã sớm bốc hơi bay mất tiêu.

“Uhm, là tiểu tử Cừu Thiên Ngọc đó mua đến bồi thường cho cậu đi?” Nghiêm Vĩ Hứng lắc lắc đầu, không hề cố kỵ ở trước mặt Tô Bắc Bằng cởi sạch chỉ còn một cái tiểu khố khố sau đó đi vào phòng tắm.

“Hừ! Đừng tưởng rằng một phần cá sốt chua ngọt tôi sẽ liền bỏ qua nó!” Nghiến răng nghiến lợi một hồi, Tô Bắc Bằng bắt đầu vui vẻ ăn uống. Chậc… Quả nhiên so với cá ngâm trong trường ăn ngon hơn, không hổ là Đông Phương trai a.

Chờ cậu ăn hết cá sốt chua ngọt, Cừu Thiên Ngọc đã ở đem laptop thân yêu của cậu quay trở lại.

“Tiểu Bằng Bằng đáng yêu lại mê người ~~ Tôi giúp cậu đem laptop đi quét virut, không cần rất cảm tạ tôi tôi, tôi sẽ ngượng ngùng.” Cừu Thiên Ngọc giả bộ thẹn thùng đem laptop trình lên.

“Tôi phi!” Tô Bắc Bằng rất không cho hắn mặt mũi hứ lên, “Cậu có phải hay không chán sống rồi, không muốn thấy mặt trời ngày mai nữa? MD cậu, cậu hại lão tử thật thảm. Không đem cậu ném cho tên ăn xin bạo X là may cho cậu rồi, còn muốn tôi cảm tạ cậu?!” Tức chết rồi tức chết rồi, đỉnh đầu đều bốc hơi nước .

“Ách… Đừng nóng giận đừng nóng giận, nếu tức giận, sẽ không đẹp trai không đáng yêu .”

“Đáng yêu TMD! Tôi không phải đồ ngốc !” Tô Bắc Bằng mở ra laptop , đăng nhập trò chơi.

Cừu Thiên Ngọc tự biết đuối lý, không dám tiếp tục nói gì, tránh tránh xa xa. Từ đầu đến cuối, Nghiêm Vĩ Hứng đều một bộ dáng ‘việc không liên quan đến mình’, ở một bên xem tạp chí mỹ nữ.

Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, Tô Bắc Bằng điểm vào shop nguyên bảo.

【 loa 】[ Nhẹ cười nghiêng thế gian ]Thư Hiệp, ngươi là cái thứ không biết xấu hổ, cầm thú, súc sinh đi chết đi!! Lão tử quyết định hận ngươi một trăm năm!

Tô Bắc Bằng mắng chửi người có phần không giỏi, kích nguyên bảo, sau khi mua loa, suy nghĩ một lúc lâu, cũng chỉ nghĩ ra có câu như vậy.

Lăng Quân Diệu về đến nhà, mông cũng chưa ngồi ấm chỗ, đã bị giội cho chậu máu chó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.