Vợ Yêu Được Cưng Chiều Đến Tận Trời Của Chủ Tịch Mộ

Chương 13: Hương thơm của sự cô độc (2)




Translator: Wave Literature

Mộ gia, Tô gia và Chu gia đã là bạn rất tốt qua nhiều thế hệ.

Chu Tử Mạc, Tô Thần và Mộ Du Thần là bạn thời thơ ấu. Họ đã học cùng lớp với nhau từ thời còn nhỏ, và thậm chí họ còn được đào tạo cùng trường quân sự mặc dù chuyên ngành khác nhau.

Ba người họ không chỉ là bạn thời thơ ấu họ còn là những người bạn chiến đấu và đồng chí trung thành.

Họ không quan tâm đến việc học quân sự ở trường đại học, nhưng cha mẹ của họ khăng khăng đòi họ trải nghiệm cuộc sống trong quân đội, và cho rằng quản lý trong quân ngũ sẽ rèn luyện kỉ luật để họ trưởng thành. Sau khi cùng nhau bàn bạc, các bậc phụ huynh đã quyết định gửi cả ba đến trường quân sự để rèn luyện.

Sau khi tốt nghiệp, họ được giữ lại phục vụ quân đội trong nhiều năm. Sau khi Mộ Du Thần và Chu Tử Mạc xuất ngũ để quản lý các công ty của gia đình thì Tô Thần đã được chuyển giao cho Cục Quản lý giao thanh và bây giờ anh là một trong những sĩ quan hàng đầu. Tất cả họ đều là những thanh niên trẻ tuổi thành đạt.

"Quay lại đột ngột như vậy? Cuối cùng anh quyết định sẽ dẫn Glory World – Quang Vinh Thế Giới?"

Tố Thần uống xong ly whiskey và nhìn Mộ Du Thần lặng lẽ ngồi giữa sofa.

Chu Tử Mạc cười lớn sau đó anh nói nhẹ nhàng, "Tôi nghe nói Trưởng lão Mộ gia cảm thấy không được khỏe, vì vậy tôi đã đến thăm hỏi và tôi đã nhận ra một điều là Trưỡng lão vẫn rất khỏe mạnh. Tôi đoán người muốn một ai đó trở về từ nước ngoài."

"Mỗi khi cậu rời đi, thì phải mất một vài năm để quay lại. Tháng trước, Tử Mạc hoàn toàn nắm quyền Tổng công ty Chu gia, nhưng các vị trưởng bối có vẻ cảm thấy không hài lòng. Có lẽ cậu ta rất muốn cậu quay trở lại một cách nhanh chóng và đảm nhận công ty sớm nhất có thể để đồng hành cùng cậu ta."

Tố Thần mỉm cười và sau đó nhìn Mộ Du Thần.

Mộ Du Thần liếc nhìn cả hai. Dường như mệt mỏi, anh nói: "Tôi đã ở lại nước ngoài trong một thời gian khá lâu. Bây giờ là thời điểm thích hợp để tôi quay trở lại."

"Vì vậy, cậu thực sự muốn tiếp quản Quang Vinh Thế Giới? Nhưng hiện tại nó không có quá nhiều bất ổn để cậu có thể lo lắng. Các Trưởng lão đã sắp xếp tất cả."

Chu Tử Mạc cười toe toét và ra hiệu cho người quản lý phục vụ rời đi. Như một phép lịch thiệp, người phục vụ lịch sự cúi chào họ và sau đó lặng lẽ rời khỏi.

"Thật không dễ dàng cho ông nội khi rời khỏi vị trí đó. Chúng ta chỉ cần để ông làm những gì ông muốn lần này,"Mộ Du Thần trả lời đơn giản

"Tất nhiên, từ khi bà của cậu từ chức, ông của anh cũng muốn ở nhà. Ai cũng biết về ông bà của anh mà." Chu Tử Mẫn cười lớn.

"Miễn là chiến tranh không nổ ra ở nhà tôi là được, tôi không quan tâm đến bất cứ thứ gì khác."

Mộ Du Thần đột ngột cảm thấy đau đầu khi Mộ Nhất Nam và Vương Huệ được đề cập.

"Cậu không ở lại dinh thự Grand Waves? Kể cả có chiến tranh cũng không liên quan. Nhưng cũng thật may là cậu đã trở lại thành phố Z. Ít nhất, chúng tôi có thể mời cậu đến uống cùng chúng tôi. Những năm qua, tôi đã uống rất nhiều với Tử Mạc, nhưng có gì đó thiếu khi cậu không ở đây."

Sau đó Tô Thần rót đầy ly của Mộ Du Thần.

Mộ Du Thần nhìn chăm chăm khi rượu từ từ rót vào ly của anh. Mắt anh liếc đi một chút, nhưng anh không nói gì cả, anh cầm ly và uống một.

Một lúc sau, Tố Thần đã hơi say và Chu Tử Mạc để anh ở lại. Mộ Du Thần thì một mình lái xe trở về dinh thự Grand Waves. Dinh thự Grand Waves được xây dựng dọc sông Grand Waves, và nó là một trong những dự án thuộc Tập đoàn Quang Vinh Thế Giới. Trước khi các dự đã được mở bán, Mộ Du Thần đã dành riêng cho bản thân một nơi trong khu vực này.

Đêm đó mưa có sấm chớp và một cơn gió nhẹ lướt qua.

Trong căn phòng sang trọng và thanh lịch của dinh thự Grand Waves, Mộ Du Thần mặc một cái áo ngủ đen khi anh vừa bước ra khỏi phòng tắm. Anh vừa tự pha một tách trà và ngồi xuống khi nhận được một cuộc gọi từ Mộ Nhất Nam và Vương Huệ. Anh thậm chí không cần suy nghĩ và biết nó là gì?

"Thần, hôm nay cô gái con gặp sao rồi? Con có gặp cô ấy không? "Giọng của Vương Huệ vang lên trong điện thoại.

Mộ Du Thần lúc nào cũng độc thân bởi vì anh luôn ở nước ngoài, gia đình lại không thể làm được gì nếu như anh không ở cùng họ, theo như tin tức của Ah Mo, không có cô gái nào ở gần Mộ Du Thần, và chính vì thế những người lớn tuổi trong gia đình họ Mộ đều lo lắng.

"Thần, con không còn trẻ nữa đâu. Năm tới con đã 31 tuổi rồi và chắc chắn sẽ phải ổn định sự nghiệp. Khi ông con bằng tuổi con, bố con đã đi học rồi. Đừng lúc nào cũng biện hộ cho việc bận rộn. Con vẫn phải xây dựng gia đình của mình. Đây là thứ ông con và ta muốn. Hãy nghĩ về nó."

Giọng nói nghiêm khắc của Vương Huệ nghe qua điện thoại. Bà nổi tiếng là "Mỏ Sắt" trong lĩnh vực quân đội và tính cách của bà rất cứng đầu. Ngay cả một doanh nhân quyền lực như Mộ Nhất Nam cũng yêu quý bà ấy như một viên kim loại quý. Mộ Nhất Nam là Casanova nổi tiếng ở thành phố Z trước đó và bây giờ họ đã kết hôn. Họ chưa bao giờ có vụ bê bối nào. Ông thực sự yêu quý người vợ "Mỏ Sắt" của mình.

Câu chuyện tình yêu của họ đã từng được nhiều người ghen tị ở thành phố Z.

"Thần, đó chỉ là một cuộc hôn nhân thôi mà. Ta không quan tâm đến việc tìm ai đó môn đăng hậu đối với chúng ta. Chỉ cần chọn người mà con thích và người mà con nghĩ có thể sống cùng con cả đời, thì mọi chuyện sẽ ổn thôi. Ta và ông cháu đã trải qua chuyện này, phải không? Ngay cả khi hai người yêu nhau điên cuồng, thì vẫn cần thời gian để thích nghi với cuộc sống sau khi kết hôn. Không phải khái niệm về hôn nhân đầu tiên rồi sau đó yêu nhau là một xu hướng sao? Hãy tìm một cô gái mà con thích và có gia thế gia đình gia giáo.."

Vương Huệ cứ lải nhải suốt ngày về những câu chuyện này. Mộ Du Thần đã quen với những câu chuyện không có hồi kết như thế này từ hai năm trước.

"Thần? Con có nghe không?" Vương Huệ gặng hỏi khi Mộ Du Thần giữ im lặng suốt.

Mộ Du Thần uống một ít trà. Anh đặt chiếc cốc xuống bàn bên cạnh và bước ra cửa sổ nâng tấm màn lên. Anh trả lời: "Bà không cần phải lo lắng nhiều cho cháu. Hãy đi du lịch với ông nội đi. Hôm qua Linh Tư gọi cho cháu và nói rằng cô ấy sẽ quay lại. Mọi người có thể tới Pháp và bảo cô ấy đem cả hai đi chung. Bên đó đẹp lắm"

Rõ ràng là không muốn nói lại về vấn đề này một lần nữa, Mộ Du Thần mệt mỏi và giọng nói của anh ta nghe thật già nua và trầm lặng. Tất nhiên, Vương Huệ đã nghe được giọng nói của cháu mình.

Có một tiếng thở dài qua điện thoại. Đó là giọng nói của Mộ Nhất Nam," Thần, lần này là phải nghe bà. Hãy để quá khứ trôi qua. Cuộc đời vẫn tiếp diễn, phải không?"

Mộ Du Thần thật sửng sốt.

Đúng vậy, cuộc sống vẫn tiếp tục trôi mà …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.