Editor: Hyna Nguyễn
-------------------------------------
"Trời ơi! Chuyện gì đang xảy ra! Tớ còn tưởng rằng hôm nay nhất định là có trò hay để nhìn! Lăng Đông làm sao lại giúp Diệp Oản Oản?"
"Ai biết a! Thật là gặp quỷ!"
"Đoán chừng là bị Triệu Tinh Châu cho chỉnh đến sợ rồi sao?"
"Làm sao có thể, Lăng Đông - Tiểu bá vương cũng có lúc sợ sao? Không náo đến cùng cũng là không tệ rồi!"
...
Bên trong một mảnh tiếng nghị luận, Diệp Oản Oản ở trên ghế của Lăng Đông ngồi xuống.
Cô đã chuẩn bị là trong khoảng thời gian này phải chuẩn bị tâm tư bị phiền toái tìm đến, không nghĩ tới kết quả lại ra ngoài dự liệu của cô.
Lăng Đông là bị Triệu Tinh Châu chỉnh đến sợ?
Hay là...
Diệp Oản Oản không khỏi nhớ tới tối ngày hôm qua, Lăng Đông ngoài ý muốn chứng kiến bộ dáng không hóa trang của cô.
Sẽ không phải là, cùng cái này có liên quan chứ ? Rất nhanh tiếng chuông vào học vang lên, trong phòng học lần nữa yên tĩnh lại, Diệp Oản Oản cũng không nghĩ nhiều nữa.
Cô có chút xuất thần nhìn điện thoại di động đặt ở trong ngăn kéo của mình.
Từ tối hôm qua đến bây giờ, Tư Dạ Hàn để cho Hứa Dịch đem cô đưa về trường học xong cũng chưa có liên lạc lại với cô.
Dựa theo phản ứng của anh ngày hôm qua, hẳn là không có tức giận nữa chứ ? Thật ra thì ngày hôm qua cô cuối cùng vẫn là mạo hiểm.
Vạn nhất Tư Dạ Hàn dưới cơn thịnh nộ hoàn toàn mất đi lý trí, trực tiếp nhốt cô lại, không cho cô cơ hội giải thích, hậu quả khó mà lường được.
Cũng may là khoảng thời gian này không có uổng phí tâm tư của cô, Tư Dạ Hàn chưa có hoàn toàn tin vào lời nói của Thẩm Mộng Kỳ, mà là chính mình đi kiểm tra một lần.
Sau khi tan lớp, nhẫn nhịn suốt một tiết giờ học báy giờ các học sinh nhộn nhịp tiếp tục nhìn chằm chằm phương hướng Diệp Oản Oản xì xào bàn tán , hiển nhiên đối với việc không thấy Diệp Oản Oản xui xẻo mà canh cánh trong lòng.
Thấy Trình Tuyết cùng ba đồng đảng khí thế hung hăng hướng phía Diệp Oản Oản đi tới, mọi người nhất thời lên tinh thần.
"Ma lem, đi ra! Có chuyện tìm cô!" Trong ba người đó một nữ sinh cằm nhọn ác thanh ác khí mở miệng nói.
Bình thường nếu sau khi tan lớp nếu bị kêu như vậy, cơ bản đều là bị mang tới trong nhà cầu nữ khi dễ một hồi.
Diệp Oản Oản mặc dù không muốn để ý tới những thứ ngây thơ tranh đoạt tình nhân này, nhưng bị tìm phiền toái tới cũng quả thực ảnh hưởng tới tâm tình của mình.
Đáy mắt một đạo ánh sáng lạnh lẻo xẹt qua, ngay sau đó ung dung mở miệng nói, " Được a !"
"Vết mực cái gì, còn không mau một chút!" Nữ sinh không kịp đợi mà đi kéo cô một cái, bên cạnh một nữ sinh khác cũng bắt đầu lôi kéo cô.
Tư Hạ đang nằm ngủ một bên ngẩng đầu lên, nhìn tình hình trước mắt hơi nhíu mày, đang muốn mở miệng, sau lưng truyền tới một âm thanh cực kỳ âm lãnh
——
"Ai cho phép các ngươi động vào cô ấy?"
Lăng Đông đứng ở cửa phòng học, trong tay mang theo một cái túi ny lon thật to, sắc mặt dị thường đáng sợ.
Lăng Đông tướng mạo mặc dù không giống như Tư Hạ tuấn mỹ, nhưng là đẹp trai anh tuấn, chẳng qua là khí chất cùng Tư Hạ hoàn toàn bất đồng, giống như chó sói kiêu căng khó thuần, toàn thân cao thấp đều đầy bạo lực, nói đến đánh nhau dị thường tàn bạo, ngày thường liền để người biết người sợ, giờ phút này sắc mặt âm trầm càng làm cho tất cả mọi người đều theo trong xương phát rét.
Thấy Lăng Đông trầm mặt đứng ở phía sau, ba nữ sinh bị dáng vẻ đáng sợ của hắn dọa hết hồn, "Đông...!Đông ca!"
Một nữ sinh trong đó lấy can đảm giải thích, "Đông ca, cái ma lem này quá ghê tởm, không chỉ có đoạt vai diễn của Trình Tuyết, còn làm hại Đông ca thảm như vậy, chúng ta chẳng qua chỉ là muốn dạy dỗ cô ấy một chút, cho ngươi hả giận mà thôi!"
Lăng Đông ánh mắt từng cái quét qua ba người nữ sinh kia, cùng với tất cả mọi người trong phòng học, gằn từng chữ mở miệng nói, "Nếu ý của ta các ngươi còn chưa hiểu, như thế, ta bây giờ lặp lại lần nữa, bắt đầu từ bây giờ, Diệp Oản Oản, là người của ta! Nếu ai còn dám động cô ấy, chính là đang gây chuyện cùng với Lăng Đông ta!".