Võ Hiệp Trùng Sinh

Quyển 1 - Chương 12: Đỉnh phong quyết đấu




Ngày thứ tư, Lâm Dật sáng sớm đã chạy tới tiểu viện.

Vừa nghĩ đến đem hơn 40 đệ tử còn lại đánh bại, có thể đạt được 4 vạn điểm kinh nghiệm chiến đấu, hơn nữa sau khi thăng cấp Hoa Sơn Kiếm Pháp thì còn thừa lại 14200 điểm kinh nghiệm, vậy là gộp lại có thể đủ cho Hoa Sơn Thân Pháp thăng cấp đến cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa.

Lâm Dật nghĩ đến đó kích động không thôi!

Trải qua mấy ngày sóng gió gần đây, sáng sớm hôm nay tại đây người vây xem đã chen chật khắp nơi. Lâm Dật một người chọi trăm người trong Top 100 đã khiến cho tân đệ tử mới vào kích động, ai cũng không muốn bỏ qua một hồi kích thích như vậy.

Thậm chí còn có một vài đệ tử hạ viện cũ nghe thấy tiếng gió mà đến, chiêm ngưỡng phong thái Lâm Dật

Dù sao đệ tử phong cách như Lâm Dật tại bên trong toàn bộ hạ viện cũng khó tìm được một người như vậy.

Không có ai sẽ một ngày khiêu chiến hơn hai mươi người đấy!

Chỉ có Lâm Dật mới làm ra sự tình phong cách như vậy!

"Lâm Dật đến đây khiêu chiến!"

Âm thanh khiêu chiến truyền khắp toàn bộ tiểu viện, 40 đệ tử còn lại trong Top 100 chưa bị khiêu chiến vừa nghe thấy thanh âm Lâm Dật thì mặt đen lại.

Những ngày này đối với bọn họ mà nói quả thật là ác mộng.

Danh khí cả đám bọn họ bị đẩy ngược lại rồi!

Đã luân lạc tới tình trạng bị người chế giễu a.

“Ta tiếp nhận khiêu chiến của ngươi!”

Đệ tử hạng 40 sắc mặt khó coi, hắn nghiêm mặt đi ra tiểu viện của mình. Đối với cuộc khiêu chiến này hắn đã không còn tin tưởng, khả năng duy nhất là chỉ có vũng vẫy phản kháng một chút a.

Hoa Sơn Kiếm Pháp của hắn đã tiếp cận cảnh giới Dung Hội Quán Thông, lại bị Lâm Dật dễ dàng ngăn chặn lại, vẻ đắng chát trên mặt hắn càng đậm!

Quả nhiên là như vậy!

Chính mình không có tiền vốn và biện pháp nào đánh bại hắn, chênh lệnh cùng hắn thật sự rất lớn

Cùng hắn chiến đấu thì không có bất kỳ phần thắng nào, từng chiêu từng thức đều bị hắn tính toán.

. . .

“Quả nhiên là vậy, vẫn không có người nào thăm dò ra sâu cạn của hắn!”

“Sâu không lường được a…., thực lực thật là đáng sợ, không thể tưởng tượng được!”

“Hoa Sơn Kiếm Pháp đã gần cảnh giới Dung Hội Quán Thông mà cũng không thể buộc hắn lộ ra thực lực chân chính, khó có thể tin!”

“Kỳ thật Lâm Dật cũng không phải cố ý che dấu thực lực của hắn, mà là bởi vì từng đối thủ của hắn đều không thể để cho hắn thi triển ra thực lực chân chính. Giống như là ta và ngươi tùy tiện một kiếm là có thể đánh bại đối thủ, như vậy còn có thể dùng võ công cao cấp hơn sao? Hiển nhiên là không bao giờ!”

“Nói thật, hiện tại ta muốn biết võ công Lâm Dật đến cùng cao bao nhiêu! Đối với đám đệ tử ngoài hạng 10 ra thì hoàn toàn không có hy vọng nào!”

Trong 10 tiểu viện đứng đầu, từng tên tân đệ tử trong mười hạng đầu nói chuyện với nhau, trên mặt sớm đã không có thần sắc oán giận gì. Những ngày này xem qua cuộc chiến đã để cho bọn họ rõ ràng, chính mình tuyệt không phải là đối thủ của Lâm Dật.

Ngược lại thì nguyên một đám rất ngạc nhiên thực lực của Lâm Dật.

Càng hiếu kỳ, Lâm Dật cùng với thiếu niên thiên tài Hàn Bách, ai so với ai lợi hại hơn?

Ai mới là thiên tài mạnh nhất?

Bên trong Top 100 Tân Đệ Tử, chỉ có Hàn Bách là khí sắc phiền muộn, sắc mặt khó coi.

Không có người nào áp lực so với hắn lớn hơn!

Đệ nhất tức là vinh quang cũng là một loại áp lực!

Trước đối thủ mạnh mẻ nhanh chóng quật khởi, uy hiếp vị trí của hắn, loại áp lực này sẽ phóng xuất ra năng lượng khủng bố, làm cho người ta thở không thông.

Mà chủ đề nói chuyện của đám đệ tử vây xem trong thời gian qua, Lâm Dật có thể đi lên được vị trí nào biến thành Lâm Dật cùng Hàn Bách ai lợi hại hơn ai?

Có người cho rằng hàn Bách lợi hại hơn, mà có người cho rằng Lâm Dật lợi hại hơn.

Đều có các lý luận khác nhau, ai cũng cãi lại ai loạn thành một đoàn.

Đối với trận quyết đấu đỉnh phong giữa giới đệ tử mới, tất cả mọi người tràn đầy kích động.

. . .

Tân đệ tử hạng thứ 40 bại!

Tân đệ tử hạng thứ 39 bại!

Tân đệ tử hạng thứ 38 bại!

. . .

Tân đệ tử hạng thứ 26 bại!

Tân đệ tử hạng thứ 25 bại!

Tân đệ tử hạng thứ 24 bại!

. . .

Tân đệ tử hạng thứ 21 bại!

Liên tục trên sân đánh bại hai mươi người, cả đám đều thua dưới kiếm của Lâm Dật!

Lâm Dật lần nữa thu được 2 vạn điểm kinh nghiệm chiến đấu!

Nhìn xem chỉ còn lại hai mươi đệ tử chưa bị khiêu chiến, Lâm Dật có chút khổ sở.

Địa phương cày kinh nghiệm thật tốt a…!

Hết ngày mai, đã hết bãi cày!

Tạm thời còn chưa tìm được địa phương cày kinh nghiệm ngon hơn, Lâm Dật trong nội tâm càng thêm không nở.

Phảng phất như nhìn thấy đồ ăn rất ngon trước mắt, nhưng bởi vì rất ít, ngược lại không nở bỏ vào miệng a.

Lâm Dật giờ phút này có loại cảm giác như vậy.

Bất quá lần này có cơ hội cày kinh nghiệm khó có được, Lâm Dật vẫn phải tiếp tục khiêu chiến.

Kinh nghiệm chưa tới tay thì vẫn chưa yên tâm, tốt nhất là phải nhét hết vào miệng, rồi làm oanh động cả Hoa Sơn, tiếp tục kế hoạch tiếp theo.

Cả đêm bận rộn suy nghĩ, ngày thứ năm lại đến.

Ngày hôm nay Lâm Dật sẽ cùng 20 đệ tử cuối cùng chiến đấu, và cùng Hàn Bách ngồi vị trí đệ nhất tiến hành đỉnh phong quyết chiến.

Đây mới thực là Long Hổ Chi Tranh!

Đối với tân đệ tử hạ viện mà nói, đây là sự kiện trọng đại.

Toàn bộ tân đệ tử hạ viện hơn một vạn người, hầu như đã đến.

Người tới tấp nập, trước trăm tiểu viện, hầu như không còn khu đất trống nào.

Không ít đệ tử cũ đều chạy tới xem cuộc chiến.

Thân ảnh Lâm Dật từ đằng xa xuất hiện, đã có người nhanh chóng nhường đường hình thành một cái thông đạo cho Lâm Dật đi qua.

"Lâm Dật sư huynh!" "Lâm Dật sư huynh!"

Lâm Dật đi tới chỗ nào, thì ở đó có một hồi tiếng hoan hô.

Lần này thực sự là oanh động

Lâm Dật thầm nghĩ trong lòng, có chút đắc ý nhỏ.

Cũng không biết có hấp dẫn được cao tầng Hoa Sơn hay không?

Đối với điều này, trong nội tâm Lập Dật cũng không rõ ràng.

Hắn biết rõ, coi như tân đệ tử hạ viện đem cái hạ viện này quậy lên một hồi. Đối với cao thủ nhất lưu bọn họ, thậm chí là các cao tầng đứng đầu Hoa Sơn mà nói, cũng chỉ là tiểu hài tử quậy phá một trận mà thôi.

Duy nhất có thể để cho bọn họ nhìn chăm chú, thì là biết rõ nhà mình xuất ra một cái hài tử thiên tư tốt.

Không hơn!

Nếu muốn được chú ý hơn, tức là phải có quan hệ đặc biệt thân mật với bọn họ mới được.

Nhưng có quan hệ thân mật đặc biệt, Lâm Dật hắn sao còn có thể ở tại hạ viện?

Thu thập tâm tình, Lâm Dật vẫn là quyết định tiếp tục hành động theo kế hoạch của mình.

Nếu như đánh xuyên qua tân đệ tử hạ viện mà không được chú ý, vậy thì hắn liền đánh hạ toàn bộ Top 100 đệ tử hạ viện!

Nếu là Top 100 hạ viện không được, vậy thì đánh xuyên qua toàn bộ thượng viện!

Nếu như đánh đến vậy mà còn không được . . .

Lâm Dật cũng đành ra tuyệt chiêu cuối cùng —— đánh chết mẹ mấy cái đệ tử chân truyền Hoa Sơn cho cha mẹ bọn nó nhận éo ra luôn!

. . .

"Lâm Dật đến đây khiêu chiến!"

"Tiếp nhận khiêu chiến của ngươi!"

Khiêu chiến vẫn như trước bắt đầu, tất cả mọi người đều mong chờ.

Tân đệ tử hạng thứ 20 bại!

Tân đệ tử hạng thứ 19 bại!

Tân đệ tử hạng thứ 18 bại!

. . .

Đệ thập cường bại!

Đệ cửu cường bại!

Đệ bát cường bại!

. . .

Đệ tứ cường bại!

Đệ tam cường bại!

Đệ nhị cường bại!

Lâm Dật lúc này đây không để cho mọi người thất vọng, gọn gàng mà linh hoạt một mực đánh xuyên qua đến hạng thứ hai, chỉ còn lại đối thủ cuối cùng —— Hàn Bách!

"Làm cho gọn gàng vào, rốt cục đánh tới Hàn Bách rồi!"

"Ta đợi giờ khắc này đã lâu rồi, rốt cục để cho ta chờ được!"

"Lâm Dật sư huynh uy vũ, tiếp tục uy vũ, đem Hàn Bách đánh gục, đánh xuyên qua Top 100!"

"Chân hán tử a..., nói đánh xuyên qua Top 100 liền đánh xuyên qua! chỉ còn Hàn Bách ngăn trở phía trước rồi, Lâm Dật sư huynh đánh bại hắn, thực hiện lời hứa đánh xuyên qua Top 100!"

"Lâm Dật sư huynh ngươi mới là giỏi nhất, ngươi mới là thiên tài nhất!"

"Đánh a..., đánh a...!"

"Chiến, chiến a...! Đại đao của ta không nhịn được nữa rồi!"

"Quá sôi trào, ta ta cảm giác được huyết dịch toàn thân đang thiêu đốt!”

Tất cả tân đệ tử ở bốn phương tám hướng giống như nổi điên reo hò, hầu như là trầm trồ khen ngợi Lâm Dật! Hàn Bách nghe được mặt tối sầm, khó chịu tới cực điểm!

Hắn làm sao lại không phát hiện, nhân phẩm của hắn rõ ràng kém đến như vậy?

Lại không có một cái nào vì hắn mà khen ngợi, ủng hộ hắn?

"Hàn Bách sư huynh cố gắng lên. . ."

Rốt cục cũng có một âm thanh vì hắn mà khen ngợi cổ vũ, Hàn Bách nghe được lệ rơi đầy mặt, cảm động thiếu chút nữa khóc to, chợt nghe thấy mấy câu sau: “Cố gắng lên bị Lâm Dật sư huynh đánh bại!”

Phốc!

Hàn Bách phun ra một ngụm huyết, hầu như muốn lấy đi cái mạng nhỏ của hắn, oán hận trừng người nọ, hai mắt đỏ bừng bừng nhìn qua Lâm Dật.

"Lâm Dật sư huynh đánh bại hắn, ta tin tưởng ngươi là mạnh nhất!" Giang Tiểu Ngư reo hò đến tê tâm liệt phách, vẻ mặt điên cuồng, tựa hồ tùy thời biến thành người điên, làm cho người ta lo lắng.

"Lâm Dật sư huynh cố gắng lên, chỉ còn người cuối cùng rồi! Ta hy vọng ngươi có thể đánh bại Hàn Bách, thành đệ nhất!"

Chủ nhân của một toàn tiểu viện cuối trăm tòa, cũng là người thất nhất cùng Lâm Dật giao thủ, Dư Hải, giờ phút này nhìn qua Lâm Dật, trong nội tâm yên lặng thì thầm. Qua những ngày này Dư Hải đã quyết tâm làm phản đám tân đệ tử Top 100, dấn thân đầu nhập ủng hộ Lâm Dật.

Nhìn xem nguyên một đám đối thủ của Lâm Dật so với Dư Hải hắn cường đại hơn đều bị đánh bại, trong nội tâm Dủ Hải nhiệt huyết sôi trào, khó có thể bình tĩnh.

“Hàn Bách sư huynh, chúng ta không thể thăm dò ra thực lực của hắn, xin lỗi!” Chín người trong thập cường, yên lặng đứng ở bên cạnh Hàn Bách, nhỏ giọng nói ra. Miệng nói thì áy náy, nhưng thần sắc trên mặt lại không có bất kỳ áy náy gì.

Giờ phút này bọn hắn hận không thể để Hàn Bách thua dưới kiếm của Lâm Dật!

Chỉ riêng việc Lâm Dật mạnh hơn bọn họ, thì bọn họ cũng phải muốn dụ dỗ hàn Bách thua trận.

Đương nhiên Lâm Dật vẫn theo quy củ cũ, mỗi người đánh bại đều chỉ điểm một chút, để cho rất nhiều người thua dưới tay hắn sinh ra hảo cảm, còn có kính ý.

Dù sao trong nội hạ viện, cạnh rtanh càng thêm kịch liệt!

Loại việc chỉ điểm võ công cho người ta, hầu như không có ai đi làm.

Cũng chỉ có Lâm Dật đi làm.

Tuy không ít người cảm thấy hắn rất ngu, bất quá sau khi Lâm Dật biểu hiện ra thực lực vượt xa bọn hắn, cả đám đều trong lòng chỉ còn kính ý.

Bất luận thực lực hay là nhân phẩm, Lâm Dật so với Hàn Bách mạnh hơn nhiều lắm!

. . .

"Lâm Dật!"

"Hàn Bách!"

Đỉnh phong quyết đấu giữa tân đệ tử đã bắt đầu!

Một cái là cao thủ sâu không lường được!

Một cái là thiếu niên thiên tài nổi tiến hạ viện!

Hai người quyết đấu hấp dẫn chú ý của mọi người, mỗi người đểu mở to con mắt trợn trừng thật lớn, không dám bỏ qua một màn đặc sắc nào.

“Những ngày này ta một mực chú ý ngươi, ta không thể không thừa nhận ngươi rất lợi hại, so với đám người tài trí bình thường này cường đại nhiều lắm!” Hàn Bách ngón tay chỉ vào đám tân đệ tử trong Top 100, không thèm nhìn vẻ mặt nổi giận của bọn hắn, cười lạnh một tiếng: “Bất quá, hôm nay ngươi sẽ thua ở trên tay ta, bởi vì Hàn Bách ta mới là thiên tài chính thức của hạ viện! Chỉ cần cho ta một năm thời gian, là ta có thể đặt chân vào Top 100 nội hạ viện, trở thành đệ nhất hạ viện!”

Nghe đến đó, Lâm Dật ung dung cười cười, nguyên lai là cái thiếu niên kiêu ngạo, hắc hắc nói: “Không có ý tứ, ta chỉ cần ba tháng!”

“Ba tháng? Không có khả năng!” Hàn Bách quả quyết lắc đầu, cho rằng Lâm Dật đang chém gió.

"Không có gì là không thể, chỉ cần ngươi dám đi làm!"

Lâm Dật đột nhiên cảm giác được không có ý nghĩa gì, 'trang Bức' không phải là phong cách của hắn à? Đả kích thiếu niên kiêu ngạo, càng không phải hắn am hiểu a...!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.