Áo thun màu hồng nhạt ngắn tay , quần jean, chân đeo xăng đan , tóc dài tùy ý buộc đuôi ngựa , nhìn mình trong gương, Hạ Toa hài lòng cười cười, đây mới là chính cô, ngày hôm qua tuyệt đối không phải là cô.
Một tay cầm bánh bao trên bàn , một tay nhặt lên túi sách trên ghế sa lon , liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường điểm 7 giờ 30 phút, tâm tình rất tốt hướng trạm xe đi tới.
Nguyên tưởng rằng mình tương đối là đến sớm , không nghĩ tới khi cô đến công ty thì phần lớn mọi người đã đến. Liếc mắt nhìn mọi người đang chen lấn đầy thang máy, Hạ Toa lắc đầu một cái, đứng ở ngoài cửa chờ thang máy tiếp theo .
"Không nghĩ cô ấy mặc như vậy trông cũng xinh."
"Đúng vậy, cậu không biết ngày hôm qua mình thấy CEO cùng cô ấy đi chung ."
"Thật không biết sử dụng thủ đoạn gì mà cua được CEO ?"
"Ai biết được? Đầu năm nay có mấy người đàn ông tới cũng không cần, huống chi CEO còn trẻ như vậy."
Trước cửa hội trường hai nhân viên Tiểu Tây cùng Tiểu Bắc nhìn Hạ Toa chỉ chỉ chỏ chỏ nói.
Hạ Toa không phải người điếc, huống chi giọng nói của họ cũng không nhỏ, cô không thể nào không nghe được, vốn tâm tình đang tốt cứ như vậy bị phá hỏng không còn một mảnh.
"Quy tắc ngầm, ngươi mới là quy tắc ngầm, cả nhà ngươi tất cả đều là quy tắc ngầm"
Hạ Toa không vui lẩm bẩm, dùng sức ấn thang máy coi cái nút như là chỗ cho mình phát tiết.
Buôn chuyện tốc độ truyền nhanh nhất, ở thời điểm Hạ Toa còn chưa tới phòng làm việc, xì căng đan của cô và Tần Lạc đã truyền khí thế ngất trời. Khi thấy Hạ Toa đi vào phòng làm việc thì mấy người mới không cam lòng dừng lại chuyện phiếm đang hồi khí thế, trở lại vị trí của mỗi người.
"Chị Khưu , hôm nay em phải làm nhiều như vậy sao?" Nhìn đống sổ sách chất trên bàn mình thành một tòa núi nhỏ , Hạ Toa có chút mờ mịt, thế này sao có thể làm hết?
"Uh, mới vừa rồi phó phòng tự mình phân công, em từ từ làm có cái gì không hiểu thì hỏi chị."
Khưu Mai có chút xấu hổ, gương mặt của trưởng phòng hôm nay chảy dài còn hơn so với mặt ngựa , mà Hạ Toa cũng không biết tại sao mình lại dính xì căng đan với CEO , này mấy tháng thực tập sẽ không thoải mái rồi.
"Chị Khưu, trưởng phòng có thù oán với em à?"
Hạ Toa nhìn sổ sách chất thành núi , một điểm đầu mối cũng không có, nhỏ giọng hỏi thăm.
"Hạ Toa, chuyện em và CEO ."
Khưu Mai nhìn Hạ Toa muốn nói lại thôi.
"Em cùng CEO?"
Hạ Toa vỗ trán một cái, bừng tỉnh hiểu ra, thì ra là như vậy , hôm nay vừa vào phòng làm việc cũng có cảm giác là lạ, thì ra là xì căng đan truyền thật đúng là không phải nhanh một cách bình thường , ai nói tai nạn xe cộ mới chết người, theo cô thấy, xì căng đan cũng là giết người không thấy máu a.
"Đinh linh linh ~~~ đinh linh linh ~~~~~~~~"
Đang lúc Hạ Toa nhìn đống sổ sách mặt ủ mày ê thì điện thoại trên bàn vang lên.
"Xin chào, đây là phòng tài vụ, tôi là nhân viên thực tập Hạ Toa." Cô trả lời theo tiêu chuẩn như một nhân viên chính phủ .
"Tôi là Trưởng phòng tài vụ Manda. Cô tới phòng làm việc của tôi." Hoàn toàn là giọng điệu ra lệnh .
"Vâng , em tới ngay."
Cúp điện thoại, Hạ Toa mặt bất đắc dĩ đứng lên.
"Hạ Toa, điện thoại của ai?"
Nhìn Hạ Toa dáng vẻ phờ phạc rũ rượi , Khưu Mai tò mò hỏi thăm, nói như vậy người mới điện thoại là rất ít khi gọi tới.
"Trưởng phòng Tài vụ , chị Khưu, em đi trước."
Hạ Toa hít thở sâu , chỉnh chỉnh quần áo dáng vẻ khẳng khái chấp nhận hy sinh , đi ra khỏi phòng làm việc.