Đang lúc Hạ Toa do dự thì từ trên lầu truyền đến một hồi chuông điện thoại di động, Hạ Toa vội từ phòng bếp đi ra vừa nhìn, thì ra là đã sớm qua nửa giờ rồi, vội đổi đôi giày, cầm lên cái chìa khóa, vội vã hướng tầng hầm chạy đi.
“Hạ Toa.”
Tô Tô từ trong xe xuống, hướng Hạ Toa phất tay một cái.
“Tô Tô, mình mới vừa rồi chuẩn bị ít đồ , trong khoảng thời gian ngắn quên mất.”
Hạ Toa có chút ngượng ngùng hướng Tô Mạc le lưỡi.
“Không có việc gì, đi thôi.”
Tô Mạc cũng không thèm để ý ôm Hạ Toa hướng thang máy đi tới.
Hai người đi một hồi rốt cuộc đã đi đến cửa nhà Hạ Toa .
“Nhìn qua rất ấm áp, thật hâm mộ a.”
Tô Mạc đi tới trong phòng khách trực tiếp nằm ở trên ghế sa lon, nói một câu giọng điệu có chút ê ẩm. đừng xem cuộc sống huy hoàng hiện tại của cô mà tưởng cô hạnh phúc, loại cảm giác gia đình như này đã thật là nhiều năm cô không có trải nghiệm qua.
“Hạ Toa, cậu nhất định rất kỳ quái tại sao mình nhất định muốn nói chuyện với cậu đi .”
Tô Mạc cầm lên một miếng táo trên khay trà mà Hạ Toa mới vừa bưng đến .
“Thật ra thì mình thật sự là không quá rõ, mặc dù chúng ta ban đầu quan hệ rất tốt, nhưng cũng không gấp biến thành kiểu này, tùy tiện lúc nào cũng có thể tán gẫu, mình cũng vậy không biết rõ tại sao lại quan tâm đến người kia .”
Hạ Toa ở bên cạnh Tô Mạc ngồi xuống , cầm lên gối ôm , ôm ở trong lòng, cô có một thói xấu, thời điểm mỗi lần trong lòng cảm thấy lo lắng liền thích ôm thứ gì đó trong tay .
“Có lẽ cậu cũng không biết, mình vẫn luôn thầm mến hắn.”
Tô Mạc thở dài, nghiêng đầu nhìn Hạ Toa nói. Thời điểm học cấp 3 cô và Hạ Toa đồng thời yêu một nam sinh tên là Tống Tử Vân , chỉ là người nam sinh kia lại thích Hạ Toa, lúc gặp hai người các cô đi chung với nhau , thật ra thì trong lòng của cô rất khó chịu, nhưng hạ Toa là bạn tốt của cô . Cho nên hắn cái gì cũng không nói, năm lớp 11 theo cha mẹ di dân, thật ra thì ban đầu cô có thể lựa chọn ở lại, tối thiểu có thể học xong cấp 3, nhưng là mỗi lần thấy Hạ Toa cùng hắn , cô rất khổ sở. Cho nên không có chút do dự nào, lựa chọn rời đi, chỉ là coi như rời đi cô cũng luôn luôn chú ý tin tức của hắn, chưa bao giờ bỏ qua.
“Tô Tô, tại sao ban đầu ngươi không nói?”
Hạ Toa giật mình nhìn Tô Mạc, chất vấn, nếu như ban đầu Tô Tô nói cô cũng thích hắn, như vậy cô sẽ không cùng hắn qua lại , bởi vì bọn họ ở chung một chỗ hoàn toàn là bởi vì Tần Lạc mới rời đi , vừa bắt đầu hắn chỉ là thế thân của Tần Lạc mà thôi, chỉ là qua lại một thời gian dài , cô yêu hắn.
” Bởi vì mình biết hắn thích cậu .”
Tô Mạc có chút thương cảm, cô không thể không nghĩ tới, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt của Tống Tử Phong nhìn Hạ Toa , thì cô biết mình không có một cơ hội nào , một chút xíu cũng không có thể.
“Nhưng cậu biết, mình cùng hắn vừa bắt đầu chỉ là bởi vì Tần Lạc bỏ đi , hắn chỉ là một thế thân mà thôi ?”
Hạ Toa có chút kích động, nếu như ban đầu Tô Mạc nói ra , như vậy hiện tại chắc chắn sẽ không xảy ta tình huống như bây giờ , cô cũng sẽ không do dự, sẽ chọn ở cùng với Tần Lạc , nhưng không có hai chữ nếu như.
“Nhưng sau lại, không phải là cậu lại yêu hắn sao?”
Tô Mạc nhàn nhạt mà cười cười, lắc đầu một cái nói qua.
Hạ Toa còn muốn nghĩ cái gì, nhìn biểu tình của Tô Mạc , vẫn không có nói ra khỏi miệng.
“Hạ Toa mình tìm cậu thật ra thì chính là muốn nói, cậu chấp nhận Tống Tống đi, mình biết rõ cậu đối với hắn còn có tình yêu, ban đầu giữa hai người bởi vì hiểu lầm mới tách ra, sao không thừa dịp cơ hội lần này mọi người nói chuyện thẳng thắn ? Lần nữa cho lẫn nhau một cơ hội, không được sao?”
Tô Mạc cảm giác mình thật là một Thánh mẫu, rõ ràng trong lòng mình vẫn thích Tống Tống, tuy nhiên mình lại một lần nữa đẩy hắn cho Hạ Toa. Cô đều có chút khi dễ mình, rõ ràng yêu cũng không dám theo đuổi, lại sợ hãi bị cự tuyệt, sợ mất đi, sợ cuối cùng ngay cả bằng hữu đều không làm được.
“Tô Tô, là hắn bảo cậu đến sao?”
Hạ Toa có chút không hiểu nhìn Tô Mạc , từ ánh mắt của cô rõ ràng cũng có thể thấy được cô vẫn yêu Tống Tống, nhưng tại sao lại muốn để cho mình đi tiếp thu đây?
“Mình chỉ muốn hắn vui vẻ, có thể nhìn đến nụ cười của hắn mình cũng thỏa mãn rồi, thật ra thì có đôi khi yêu không phải là cố gắng đoạt lấy, mà cậu là bạn tốt nhất của mình , mặc kệ trước kia còn là về sau, cậu đều là bạn tốt của mình , hai người các cậu có thể ở cùng nhau, mình sẽ rất vui .”
Nói xong lời này, Tô Mạc cảm giác mình không chỉ là Thánh mẫu, hơn nữa còn là Đại Thánh mẫu, rõ ràng khổ sở trong lòng muốn chết, bi thương muốn chết, nhưng còn phải đảm đương vai trò thuyết khách.
Hạ Toa chỉ là nhìn chằm chằm vào Tô Mạc, không nói gì, bởi vì cô không biết nên nói cái gì, cô quả thật rất muốn cởi bỏ khúc mắc trong lòng , có thể chính là lại để cho cô lần nữa tiếp nhận Tống Tống, thật cần một chút thời gian, đặc biệt là sau khi biết chuyện Tô Mạc vẫn yêu Tống Tống