Vợ Chồng Chớp Nhoáng

Chương 1-3




Trịnh Bang Duệ không có nhiều lời để cùng nói với người đang ngồi phía đối diện là ông nội anh, anh có chút phiền não mà nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đầu không ngừng nghĩ đến việc trong công ty còn chưa xử lý xong.

Vừa đến năm rưỡi anh liền lập tức rời đi công ty, đó là chuyện chưa từng xảy ra từ trước tới nay, đối với anh mà nói quấy rầy anh xử lí công việc rồi phải bỏ đi mà không thể không đến xử lý cái "Chuyện vụn vặt" này, làm anh cảm thấy rất không vui.

"Thiên kim Trình gia nhỏ hơn cháu bốn tuổi, sau khi tốt nghiệp ra nước ngoài cũng đúng lúc cùng học chung trường học MBA với cháu, ông nghĩ các cháu sẽ có rất nhiều chuyện để nói".

Ông nội nói chuyện, Trịnh Bang Duệ không thể không quay đầu lắng nghe, nhưng trong lòng châm chọc nghĩ, anh học là trường nổi tiếng, bên trong không phải là con mọt sách cũng là những quái thai, mỹ nữ rất ít, có thể đếm được trên đầu ngón tay, phần lớn là thông minh lại quá mức tự đại ngông cuồng làm trong đầu anh hiện lên hình ảnh của một bạn học nữ trước đây, hơn nữa vị Trình tiểu thư này lại có bối cảnh xuất thân, anh suy đoán cô cũng chắc là một đại tiểu thư làm cho người khác chán ghét. ( LC: Trường này khủng bố quá         )

Giống như anh gặp được đại bộ phận phái nữ trong xã hội thượng lưu —— đều mắt cao hơn đầu, dối trá làm bộ, không hiểu việc đời, nói tóm lại, tựa như vợ của ba anh. Anh thật sự rất khó đối với loại phụ nữ này có được cảm giác gì tốt .

Nhìn thấy cháu trai một bộ dạng không cảm thấy hứng thú, Trịnh Chính Đường nhíu mày.

"Cháu cùng Trình tiểu thư kết hôn mới có lợi, môn đăng hộ đối mặc dù là quan niệm cũ, nhưng có đạo lý của nó, hai cháu lớn lên có bối cảnh, hoàn cảnh gia đình trong lời nói cũng tương xứng, như vậy mới có thể sống chung được về lâu về dài".

"Thật sao?" Trịnh Bang Duệ nhịn không được mở miệng châm chọc."Giống như ba cháu cùng mẹ cả như vậy? Từ đó hạnh phúc vui vẻ  ở cùng nhau? Nếu là như vậy, thì hiện tại sẽ không có sự tồn tại của cháu rồi !"

Đối mặt những lời vô lễ mạnh miệng từ anh, Trịnh Chính Đường nghiêm nghị nói: "Đó là bởi vì mẹ cả cháu không sinh được con trai, nó cũng đã rất khoan dung độ lượng, cho cháu vào Trịnh gia. Hiện tại, ba với mẹ cả cháu cũng không phải sống rất tốt? Các cháu còn là người trẻ tuổi đến khi già rồi còn thích nói cái gì tình yêu, nói cho cùng, được lợi mới là quan trọng nhất. Mẹ cả cháu biết rõ đạo lý này, gia tộc của nó đối với Trịnh gia chúng ta cũng có trợ giúp rất lớn, ít nhất sẽ không có ai là người nghèo tự nhận làm họ hàng thân thích chiếm được cái gì của họ Trịnh  chúng ta, đó là không còn gì tốt hơn".

Trịnh Bang Duệ âm thầm cắn chặt hàm răng, anh nghe vào lỗ tai, mỗi câu nói của ông nội giống như đều khinh thường mẹ của anh. Đúng! Mẹ anh xuất thân thấp hèn, cho nên không xứng với nhà họ Trịnh, vậy mới không được coi ra gì, cũng chỉ có thể là một công cụ sinh con cho nhà giàu.

Anh vô ý cãi lại làm cái gì, đành đem vẻ mặt phẫn nộ chôn ở trong lòng, anh biết muốn thay đổi quan niệm của một người già là một chuyện không thể nào, hơn nữa anh còn chưa có đầy đủ tư cách có thể phản kháng lại ông nội anh Trịnh Chính Đường, ngoài mặt anh cũng đồng ý Trình gia sẽ là liên minh đáng quý của anh về sự nghiệp.

Muốn đoạt được quyền kinh doanh Trịnh thị, lúc này đúng là một bước quan trọng. Cho nên dù anh đối với việc an bài hôn nhân này thật sự không hứng thú lắm, nhưng cũng phối hợp nên mới xuất hiện lúc này ở buổi gặp mặt tối nay.

"Cháu sẽ thử cùng Trình tiểu thư kết giao xem sao"

Cháu trai cam kết khiến khuôn mặt nghiêm túc của Trịnh Chính Đường thoáng buông lỏng một chút.

"Được, rất tốt, cháu trai tốt của Trịnh Chính Đường ta chính là biết ngoan ngoãn nghe lời"

Trịnh Bang Duệ lần nữa quay đầu nhìn về phía bóng xe chuyển động ngoài cửa sổ, đem cảm xúc thật trong lòng che giấu thật sâu.

Ở giữa núi rừng, trước cổng một ngôi nhà được xây dựng bằng những cây gỗ vừa to vừa nặng, chiếc xe đang dừng lại, nhìn bên ngoài nơi đây mặc dù trông đơn giản, nhưng cũng là một khách sạn nổi tiếng trong nước có suối nước nóng tự nhiên rất được yêu thích. Dưới sự dẫn dắt của đích thân quản lý khách sạn, Trịnh Bang Duệ theo ông nội đi qua một dãy hành lang dài, sàn gỗ màu đậm được ánh trăng chiếu lên, mặc dù đã kéo cửa mà vẫn có thể nhìn thấy ánh trăng bên ngoài sân, phối hợp ánh nến cùng tiếng côn trùng kêu vang và tiếng nước chảy róc rách mơ hồ bên ngoài  làm cho người ta có cảm giác trở nên thoải mái, yên tĩnh.

Ngay cả đến Trịnh Bang Duệ trong mắt chỉ biết có công việc, không bao giờ để ý đến hoàn cảnh buổi gặp này, vậy mà cũng không khỏi bị cách bố trí nơi này thu hút hấp dẫn, làm giảm sự khó chịu khi bị buộc phải tới đây.

Quản lý dẫn bọn họ đi vào trong một góc sân nơi đó có một ngôi nhà gỗ,  phía trước ngôi nhà gỗ là một bể bơi tư nhân, xung quanh ngôi nhà đều những cánh cửa kéo của Nhật, cách cửa mở ra, đằng sau nó được bày một bàn ăn kiểu phương tây, hiển nhiên buổi gặp mặt hôm nay được tổ chức ở đây.

Trịnh Bang Duệ cùng ông nội đi vào trong, toàn bộ người ở bên cạnh bàn ăn đứng lên đón tiếp bọn họ, sau khi chào hỏi một lượt, mọi người đều tự vào chỗ, anh nhìn bốn người ở trước mặt.

Tuổi tác của Trình lão phu nhân cũng gần bằng tuổi ông nội anh, hai người già lập tức trò chuyện cùng nhau, nhìn như có quan hệ rất tốt với nhau, nhưng điểm khác biệt lớn nhất giữa bà cùng ông nội chính là trên mặt bà luôn nở nụ cười ấm áp, đem lại cho  người ta cảm giác một bà lão rất gần gũi và thoải mái. Nếu như có một người như vậy ở trong nhà họ Trình, anh chắc rằng không khí trong nhà họ Trình nhất định tốt hơn nhiều so với nhà họ Trịnh.

Nhìn trở lại đôi vợ chồng trước mặt, hiện nay đang là người nắm quyền công ty Trình thị, Trịnh Bang Duệ thấy người đàn ông đang giúp vợ mình kéo ra ghế ngồi, sau đó hai người nhìn nhau cười, hành động tự nhiên  thân mật như vây của hai người làm cho anh có chút kinh ngạc, theo anh biết, vợ chồng thuộc tầng lớp thượng lưu có rất ít đôi có tình cảm tốt giống như bọn họ vậy.

Sau đó anh nhìn về phía nhân vật nữ chính tối nay, cũng là vợ chưa cưới của anh.

Đầu tiên, anh chú ý tới cô chính là một mái tóc dài như thác nước, bởi vì cô hơi cúi đầu, một bộ dáng ngượng ngùng.

Là một thiên kim tiểu thư giả dối nông cạn sao? Theo cái nhìn của anh vẻ ngượng ngùng này là cố ý diễn trò, anh nghĩ có chút không vui. Lúc đầu khi ông nội nói tới trình độ học vấn của cô làm cho anh đối với cô còn có chút mong chờ, nhưng bây giờ ấn tượng đầu tiên lại khiến anh thất vọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.