Vinh Quang [Esport]

Chương 18: 18: Lão Vệ Mày Đúng Là Một Người Mang Đầy Tội Lỗi





Bạch Tài xem đoạn clip được cắt nối từ livestream, tặc lưỡi nói: [Lão Vệ, mày đúng là mang đầy tội lỗi mà]
Trong video có hơn mười vị tuyển thủ chuyên nghiệp phát biểu, ngoại trừ ba người khá nổi tiếng, những người còn lại đều là người mới, thậm chí còn có đám Hạ Đán.

Đất diễn của Hạ Đán rất nhiều, gạt nước mắt nói: “Không giấu giếm gì, lúc trước khi Đại Sư đến tháng, tôi và bọn lão Dư bị gọi, rồi còn bị luân phiên hành hạ hết 6 tiếng”
Dư Phi đang đấu đội với cậu ta cũng nói: “Mọi người làm sao có thể tưởng tượng được cảm giác chua xót của Đản thần nhà mấy người khi tướng sở trường của mình bị đè xuống đất chà đạp”
Hạ Đán cũng chả kém phần: “Đúng vậy, Ngư thần của mấy người đường đường là vua đi rừng, bị 8 hồ quang liên hòan của Đại Sư quất cho mất hết mặt mũi”
Uầy, hai con người này đâm sau lưng nhau, video càng sôi động!
Một số khán giả nắm bắt được điểm mấu chốt: [Tại sao Đại Sư lại đến tháng?]
Hạ Đán: “Đây là chuyện không thể nói được…”
Dư Phi: “Bí mật…”
Đoạn tiếp theo của video, chính là người đàn ông thực thụ dám nói ra sự thật, Nguyệt Dạ cười lạnh: “Cậu ta nghe được Close và Gary đấu tập”
Fan: [???]
Nguyệt Dạ mặt không chút thay đổi nói: “Năm 2019, Close đạt giải quán quân, cậu ta xem xong livestream thì tìm tôi và Âu Tinh solo 8 giờ” Bây giờ đã là 2021, năm 2019 Nguyệt Dạ và Âu Tinh còn không ở trong đội hình xuất phát.

Khu bình luận vỡ tổ: [ĐMM, đây không phải trên cơ thì là gì]
Biên tập cắt nối tiếp đoạn Âu Tinh cười híp mắt: “Ừ, thế là từ đó tôi chuyển xuống đi đường dưới luôn”
Lời nghe rất ám ảnh, người qua đường cũng không khỏi xót xa!
Trong tám giờ đó, Âu thần của họ đã phải trải qua những gì!
Vệ Kiêu cũng nhìn ra đoạn video này đã được cắt nối biên tập, cậu chuyển sang xem kiểu x2, rồi gọi điện thoại cho Bạch Tài: “Mấy tên này bị gì vậy? Đều là tuyển thủ nổi tiếng, sao lại không biết giữ hình tượng như thế?”
Người nào cũng dặm thêm mắm là thế nào? Một đám tuyển thủ chuyên nghiệp bị một người qua đường dập tơi bời, sao có thể thẳng thắn thừa nhận chuyện như thế
Bạch Tài cười ha hả: “Nếu chỉ một người bị dập thì đúng là mất mặt thật, nhưng nếu một đám bị hành thì quần chúng sẽ chuyển sang đau lòng hiểu chưa?”
“Hơn nữa, họ biết rằng mày thi đấu chuyên nghiệp làm sao có thể không chuẩn bị thật tốt để rửa sạch mối thù”
Vệ Kiêu dừng lại một lúc, lập tức phản bác: “Ai nói tao muốn đánh chuyên nghiệp!”
Bạch Tài kinh ngạc: “Ủa, đội trưởng chưa mời mày à?”
Vệ Kiêu im lặng: Đúng là có mời.

Bạch Tài: “Fuck, người anh em mày giỏi thật, dám từ chối đại ma vương tận hai lần luôn, mày đúng là không phải người thường mà”
Vệ Kiêu chẳng biết vì sao có chút chột dạ: “Đâu có, đừng nói bừa.


Bạch Tài: “Không thể nào, bọn mày ở chung trong một cái phòng mấy tiếng, đội trưởng chắc phải làm chút gì đó với mày chứ?”
Vệ Kiêu im lặng: “Lão Bạch, tao nghi mày đang viết H, còn có bằng chứng đầy đủ.


Bạch Tài nói: “Chỉ có người hay viết H mới hay nghĩ người ta viết H, anh Kiêu à mày nên gột rửa lại đầu óc đi”
Vệ Kiêu lười đôi co với cậu ta: “Nói chung là bọn mày nghĩ nhiều quá rồi, tao sẽ không đánh chuyên nghiệp đâu”
Bạch Tài chọt trúng chỗ đau: “Vậy mày đang sợ cái gì?”
Vệ Kiêu sững sờ.


Bạch Tài đang muốn tận dụng mọi thời cơ chọt thêm phát nữa, ai biết cái tên này lại vỗ đùi: “Đúng rồi, chỉ cần tao không đánh chuyên nghiệp thì ngọn lửa báo thù của đám này đâu cháy đến chỗ tao!”
Bạch Tài: “Ơ… …”
Không phải như vậy, cậu ta muốn chỉ cho Vệ Kiêu xem cái cục tư tưởng muốn đánh chuyên nghiệp đang rục rà rục rịch của cậu, sao lại…
Vệ Kiêu: “Đúng là anh em tốt, cảm ơn mày đã nhắc cho tao!”
Bạch Tài: “…”
Vệ Kiêu: “Như vầy thì không cần lo lắng nữa rồi, vài hôm nữa hẹn đánh với mấy tuyển thủ nổi tiếng kia đi, tao thấy bọn họ rất mong chờ, chúng ta đâu thể trọng bên này khinh bên kia được”
Bạch Tài: “Cờ!”
Vệ Kiêu: “Hả?”
Bạch Tài: “Cút đi!!!”
Thế là Vệ Kiêu cút, một lúc sau lại mò về: “Lão Bạch! Trước đây tao chỉ biết là mày không biết xấu hổ, không ngờ được mày lại vô liêm sỉ đến mức này!”
Bạch Tài đau não: “Sao vậy?”
Vệ Kiêu gửi cho cậu ta một ảnh chụp màn hình: “Cái này … cái này … đmm mày trả mắt lại cho tao mau!”
Đó là ảnh bài đăng weibo của Bạch Tài sáng nay, à, được đăng bằng acc clone Quái Đế.

Nội dung thì…
Thành thật mà nói, Bạch Tài tự nhìn mà cũng thấy đau mắt: “Vệ Kiêu, mày có vấn đề à, sao cứ chăm chăm vào tài khoản phụ của tao thế.


Vệ Kiêu: “Mày nghĩ tao muốn xem lắm à, tao đang lướt tin của mình ai ngờ lại thấy được câu chuyện ngọt ngào mày với Close… xin lỗi, tao ói mất!
Vệ Kiêu vốn không follow acc clone của Bạch Tài, cậu đang nghiêm túc tìm kiếm những tin liên quan đến Nhất Đăng Đại Sư, cố gắng nhớ lại bản thân đã kiếm được bao nhiêu kẻ thù, ai biết cứ lang thang như thế lại bị xếp vào cùng chủ đề, Quái Đế nổi tiếng lừng lẫy bị đẩy lên trước mặt cậu.

Bài đăng mới nhất Quái Đế, mới đăng một lúc đã được hơn 10.

000 bình luận, mức độ phổ biến cao bất ngờ.

—— Đại ma vương Esport và cô vợ phụ trợ bé nhỏ của hắn.

Nội dung khiến Vệ Kiêu cực kì cay mắt, Quái Đế viết thành một bài văn, nghiêm túc phân tích một chút sự kiện gặp nhau khi đấu đội tối hôm qua.

Bạch Tài và Vệ Kiêu đấu cùng đội với nhau gặp phải Lục Phong và Ninh Triết Hàm.

Lục Phong giết Bạch Tài 19 lần bị phân tích thành ghen
Lục Phong không hề bảo vệ Ninh Triết Hàm bị phân tích thành bị ép chơi cùng.

Ngay cả việc đá Bạch Tài ra để đấu đôi với Vệ Kiêu cũng bị xuyên tạc thành ý khác ——
Hắn muốn một mình quyết đấu với ‘tình địch’
Vệ Kiêu nhìn thấy mà nổi da gà: “Lão Bạch, mày đúng là tàn nhẫn* mà, dám hi sinh bản thân luôn…”

*gốc là lang diệt [狼灭] ý chỉ những người tàn nhẫn
Tuy không ai biết Quái Đế là Bạch Tài, nhưng anh Cải hy sinh bản thân để chiều lòng mọi người, thật khiến người ta muốn hét lên một câu —— liêm sỉ còn chút nào không vậy!
Bạch Tài giật giật khóe miệng: “Mày nghĩ tao muốn đăng cái này à!”
Vệ Kiêu: “Tất cả cũng là vì sự nổi tiếng, lão Bạch mày kiếm được tiền cũng không dễ dàng gì.


Bạch Tài: “Khỉ gió!”
Cậu ta mở tin nhắn riêng của Quái Đế, bắt đầu chụp ảnh màn hình: “Nhìn đi, cmn mày nhìn kĩ vào, hôm qua tao nhận được 800 tin nhắn riêng, 700 tin trong số đó ship mày với Lục Thần!”
Cậu ta có lòng chuyển hướng chú ý cho họ, tên này lại còn không cảm kích!
So với những tin nhắn riêng của hội chị em, những bài văn của Quái Đế còn trong sáng chán.

Bạch Tài tức giận nói: “Hiểu chưa?”
Vệ Kiêu: “…”
Bạch Tài trợn mắt nói: “Tao bảo vệ cho mày, mày không cảm ơn thì thôi, mày còn nhẫn tâm…”
“Không phải…” Vệ Kiêu hỏi rất nghiêm túc, “Sao tao lại là thụ?”
Bạch Tài: “Éc?”
Vệ Kiêu rất không vừa lòng: “Tại sao bọn họ đều cho rằng tao là thụ, tao không mạnh à? Hay là không giỏi? Không giống Alpha à?”
Bạch Tài: “… …”
Vệ Kiêu bình luận: “À, tao có thấp hơn Close một chút, nhưng tao còn cao thêm mà, vẫn có thể cao thêm 3 cm nữa, 1 mét 85 không thành vấn đề, ờmmm….

.

hình như vẫn thấp hơn Close”
Bạch Tài: “Lão Vệ.


Vệ Kiêu: “Hả?”
Bạch Tài: “Mày cút đi cho ta a o o o o!!!”
Cạch một tiếng dập máy.

Tại sao…
Cậu ta đã gây nên tội gì mà phải làm anh em với thằng điên kia vậy.

Trêu Bạch Tài xong, Vệ Kiêu tinh thần sảng khoái, rời giường dắt chó đi dạo.

Đã cuối tháng Giêng, thời tiết rất lạnh, Vệ Kiêu không mặc nhiều, nhưng bị husky kéo chạy toát mồ hôi.


Cậu vừa trở về nhà, di động vang lên.

Đây là âm thanh đặc trưng của app người chơi cùng, Vệ Kiêu nhìn di động, đúng là sếp của cậu.

LU: [Có đó không?]
Vệ Kiêu gửi voice luôn “Mới về đến nhà.

” Cậu vừa chạy xong đang còn thở dốc.

LU dừng lại: [Tập thể dục?]
Vệ Kiêu: [Dắt chó đi dạo có tính không?]
Vệ Kiêu: [Sếp chờ tôi một lúc, tôi đi tắm đã]
LU: [Không vội.

]
Vệ Kiêu đi tắm rửa, lúc lau người đi ra ngoài thì nhìn vào gương một chút.

182 là thấp sao? Vì sao cậu lại là thụ.

Ui…
Do cơ bụng hả.

Chậc chậc chậc, Vệ Kiêu nghĩ đến dáng người của Lục Phong, không khỏi đau lòng: “Thanh niên nghiện Net mà như vậy à? Không xứng chút nào cả!”
Mặc quần áo xong, Vệ Kiêu cầm điện thoại lên: [Sếp ơi?]
LU: [Đây]
Vệ Kiêu: [Tôi đang đăng nhập]
Mấy người hạng thấp đối với Vệ Kiêu thì quá đơn giản, chỉ chơi sương sương thôi cũng đủ cho đối thủ kêu cha rồi.

Sau khoảng 7, 8 trận, cả hai càng trở nên thân thiết hơn.

Vệ Kiêu thuộc loại càng thân thì càng nói nhiều, ban đầu chỉ muốn giới thiệu game cho sếp, càng về sau càng hay tự tâng bốc mình.

“Thấy không, kết hợp kĩ năng quá xuất sắc, có thể giết cho đối thủ chạy thẳng về quê luôn.


“Thấy tôi tập kích có đẹp trai không!”
“Thật không dám giấu gì, tuyển thủ chuyên nghiệp bình thường không làm được thế này đâu.


Lúc cậu càng tâng càng quen rồi, LU gửi: [Cậu rất giỏi]
Vệ Kiêu: “Bình thường thôi, còn kém đệ nhất thế giới một chút à”
Lục Phong cong môi hỏi: [Mạnh thế sao lại không đánh chuyên nghiệp?]
Vệ Kiêu sững sờ.


LU: [Đánh chuyên nghiệp thì tương lai tươi sáng hơn so với làm người chơi cùng mà]
Nếu là người khác hỏi cậu câu này, kể cả là Bạch Tài, Vệ Kiêu cũng sẽ nói lung tung cho qua, không trả lời thật lòng.

Nhưng LU không ở trong giới tuyển thủ, hắn chỉ là người chơi bình thường, hơn nữa còn rất quan tâm chăm sóc cậu, lại còn hiền lành tốt bụng.

Vệ Kiêu rất thích* hắn, không ngại nói thật: “Có thể anh không tin, hai năm trước tôi cũng muốn kí hợp đồng, tôi cũng từng nghĩ đến việc kiếm tiền để đưa bà nội đi khắp thế giới.

Kết quả … “
*Thích kiểu bạn bè nha
Lục Phong giật mình.

Vệ Kiêu: “Bà nội tôi nghe nói tôi muốn đánh chuyên nghiệp, đánh tôi một trận suýt thành tàn phế luôn”
Lục Phong: [Thế hệ trước vẫn có thành kiến với esport]
Vệ Kiêu cười ha hả nói: “Tôi ở với bà từ nhỏ, trên đời chỉ sợ mỗi bà, cái gì bà không cho tôi làm tôi sẽ không làm, bà nói đánh chuyên nghiệp rất nhọc, vừa mệt lại có áp lực lớn, nhìn thì kiếm được nhiều tiền nhưng không có thời gian tiêu tiền, có kiếm được nhiều thì được ích lợi gì”
Vừa đúng lúc hai người vào game, Lục Phong không nói thêm gì nữa.

Vệ Kiêu nhớ tới bà nội, mũi chua xót.

Cậu xách husky lại vò vài cái mới kiềm được nước mắt.

Hai người chơi thêm 3, 4 trận nữa, Lục Phong nói: [Bên tôi có việc, offline trước]
Chơi lâu như vậy, tâm trạng của Vệ kiêu đã tốt hơn, trả lời: “Được!”
Sếp vừa offline, Vệ Kiêu đổi tài khoản, đang muốn ghép đôi vào game, thì có tin nhắn wechat
Close: [Đấu đôi không?]
Hai mắt Vệ Kiêu sáng lên, nhanh chóng dừng ghép đôi, đáp: [Có!]
Close: [Ăn cơm chưa?]
Vệ Kiêu nói: [Chưa]
Close thuận miệng hỏi một câu: [Mới ngủ dậy?]
Vệ Kiêu: [Dậy từ lâu rồi, chơi với sếp…]
Cậu vừa gõ ra ba chữ này, cảm thấy có gì đó không ổn.

Tuy cậu làm người chơi cùng cũng lâu rồi nhưng từ trước đến nay chưa từng phục vụ cho một vị sếp nào cả, toàn bộ tài sản đều kiếm được từ việc dập tuyển thủ chuyên nghiệp.

Danh tiếng của Nhất Đăng Đại Sư rất tàn bạo…
Vệ Kiêu bình thường vô liêm sỉ, nhưng trước mặt Close lại hơi rén.

Cậu trả lời lại: [Dậy từ lâu rồi, chơi với bạn gái được mấy trận.

]
Gửi xong, Vệ Kiêu vỗ đùi thật to: Ông đây đúng là thông minh vãi, nhìn là biết ngay đây là giọng điệu của người chiến thắng trên đấu trường cuộc đời, đúng là COOL BOY.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.